Chương 416: Kết tinh linh hồn (1)

Những người bị thương đã được an bài thỏa đáng, một số người bị thương khá nặng đã được đưa ra khỏi núi Nguyệt Nha, sau khi trải qua những người có năng lực chữa trị.

Một số lãnh đạo nơi trú ẩn đã sợ hãi.

" Chung Yên Thần Giáo" lật hết lá bài tẩy này đến lá bài tẩy khác, thực lực không ngừng nâng cao, đường đường là nơi trú ẩn cỡ lớn, đồng thời là bá chủ một phương ở tận thế, ngay từ đầu đã là quân chủ lực để tiêu diệt đám giáo phái này. Nhưng bây giờ, ngay cả hỗ trợ cũng làm không được, nhiều nhất chỉ là một người lính qua đường xem những vị anh hùng chiến đấu, chỉ cần không cẩn thận có thể bị ảnh hưởng của trận chiến khiến mình mất mạng.

Tinh thần mệt mỏi.

Cơ thể càng mệt mỏi hơn.

Có trời mới biết " Chung Yên Thần Giáo" còn có thể làm ra chuyện gì khác hay không, vì thế họ nhanh chóng an bài những người thức tỉnh thực lực yếu hơn rút lui.

Nở nụ cười trên môi, Đường Vũ đi qua chỗ những người bị thương hay sắp chết thỉnh thoảng gật đầu.

Người thức tỉnh vốn chỉ còn hơi thở cuối cùng, lập tức tinh thần sảng khoải hẳn lên, để cho người thức tỉnh ở bên ngoài tiếp tục đem thuốc rót vào, để cho người thức tỉnh cố gắng sống sót trở lại.

Anh đang hoạt động với tư cách là một linh vật..... A nhầm, là một vị thần được mọi người tín ngưỡng.

Những nơi mà anh đi qua, liền mang đến một luồng năng lượng phấn chấn.

Quên đi nỗi đau, quên đi nỗi buồn....

Sau khi đi một vòng, những người năng lực hệ chữa trị ở đây, dưới tình huống những người thức tỉnh có sức sống mạnh mẽ chống lại cái chết, hầu hết những người bị thương đều được cứu trở về, từng nhóm từng nhóm đưa đến núi Nguyệt Nha...... Bây giờ, nên gọi là bên ngoài núi Bình Đầu.

Bên ngoài còn có không ít nhân viên lưu lại nơi này để tiếp ứng.

Với diện tích núi Bình Đầu, đại khái bên ngoài cũng không rõ ràng chuyện gì xảy ra, nhóm người bị thương đầu tiên được đưa đi, có lẽ sẽ khiến chó cả tỉnh Thiên Nam chấn động.

Người thức tỉnh bị thương nặng, mặc dù khôi phục nhanh chóng, nhưng cũng là một loại tiêu hao...... Ít nhất phải nằm dưỡng thương mất nửa tháng mới trở lại chiến trường.

Lúc này, Đường Vũ mới ngẩng đầu lên.

Siêu Phàm giao chiến với nhau trên bầu trời, không biết từ bao giờ, độ cao đã hạ xuống, có thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu rực rỡ và với âm thanh rầm rầm vang lên như sấm nổ.

Đường Vũ có thể thấy rõ ràng.

Hai bóng người, là Ngôn Đỉnh Thiên và tên Hắc Ma Siêu Phàm.

Ngay sau đó, kèm theo một tiếng nổ lớn, một bóng người nặng nề rơi xuống.

Chiến trường Siêu Phàm trước đây...... Đường Vũ biết rõ, thực lực không có chênh lệch bao nhiêu, không có cách nào giết chết được kẻ địch, để cho Nancy và Y Liên quấn lấy kẻ địch, rời xa khỏi chiến trường này.

Lúc này, nhìn lấy bộ dáng Ngôn Đỉnh Thiên vô cùng chật vật, bị thương cũng không hề nhẹ, khí tức rõ ràng có chút suy yếu, hển nhiên là không cách nào dây dưa với đối phương nữa.

Nếu mà so sánh, thì tên Hắc Ma Siêu Phàm kia chỉ là tiêu hao có chút nhiều, thương thế cũng chẳng có bao nhiêu.

Nếu cứ tiếp tục chiến đấu, thương thế sẽ tăng lên, cho dù Siêu Phàm ngã xuống, cũng không phải không có khả năng.

Siêu Phàm giai đoạn đầu còn lâu mới bất tử.

Thông qua con mắt tinh tường, anh có thể nhìn thấy hai chiến trường Siêu Phàm khác ở trên tầng mây.

Về phía của Nancy ở bên kia, cả hai đều ngang tài ngang sức, Y Liên tuy chiếm một chút ưu thế, nhưng chỉ có thể áp chế được một chút.

Không giống như ông Ngôn Đỉnh Thiên bị đánh ba má nhìn không ra.

" Ông già Ngôn quả nhiên không đáng tin cậy."

Đường Vũ thở dài một cái bước về phía trước, không thể nhìn ông già Ngôn đó bị đánh lòi ra cứt.

Lúc này, tên Hắc Ma Siêu Phàm, thay vì đuổi theo Ngôn Đỉnh Thiên chém giết, lại xông vào những chiến sĩ nhân loại ở phía dưới, giống như muốn nhân cơ hội giải quyết những người thức tỉnh có tính uy hiếp tiềm ẩn này.

Phối hợp với đội quân ma thú được dẫn dắt bởi thiếu tộc trưởng của bộ tộc Hắc Ma.

Tuy nhiên, tên Hắc Ma vừa mới bay được nửa đường liền ngây ngẩn cả người.

Đội quân 100.000 ma thú của chúng ta đâu mất rồi?

Còn hàng trăm chiến sĩ tinh nhuệ của bộ tộc Hắc Ma của chúng ta thì sao?

Không phải chúng ta đang chiến ưu thế hay sao!

Đã không có bay sai hướng! Cũng không phải là ở phía bên kia của ngọn núi!

Còn có năm con ma thú với cấp độ nửa Siêu Phàm, chúng ở đâu mất rồi! Hắn chỉ nhìn thấy quân đoàn của nhân loại đang bị thương, thân hình khổng lồ của con ma thú nửa Siêu Phàm, ngay cả bóng dáng của tụi nó cũng chả thấy đâu.

Tên Hắc Ma Siêu Phàm có chút ngơ ngác.

Lợi dụng lúc này, Đường Vũ lao tới, phía sau có 15 viên thủy tinh hình lục giác vờn quanh, cột sáng màu xanh tím hình thành một vòng sáng ở phía lưng anh.

Đó là một người đàn ông mang vầng hào quang của riêng mình.

Đường Vũ duỗi tay ra, lòng bàn tay hướng về phía trước, một khẩu pháo có thể phá hủy cả trời đất bắn ra bên ngoài. Trong nháy mắt, cả bầu trời giống như bị xé nát.

Chùm sáng màu xanh tím bắn ra khoảng mấy dặm rồi sau đó mới biến mất.

Từ tầm mắt nhìn lại, ở trên tầng mây xa xôi, xuất hiện một khoảng không cực lớn, tầng mây đều bị bắn cho mất đi.

"Thật đáng tiếc ..."

Đường Vũ nhìn thẳng về phía xa, tên Hắc Ma Siêu Phàm bị dọa cho sợ hãi, nhanh chóng bỏ chạy.

Rõ ràng thừa dịp đối phương mất cảnh giác ra tay đánh lén, nhưng mà cảm nhận của Siêu Phàm đối mặt với nguy hiểm, vẫn khiến anh có chút bất ngờ...... Trước khi chúm sáng của khẩu pháo siêu cấp hủy diệt bắn tới, kẻ địch đã nhanh chóng di chuyển thân thể.

Chỉ bị chùm sáng đó làm cho trầy xước nhẹ, trường lực bảo vệ bản thân cũng bị phá vỡ, bị thương cũng không nhẹ.

Nhưng hắn vẫn nhanh chóng bỏ chạy.

Đường Vũ có lòng muốn đuổi theo, nhưng đi vài bước liền phát hiện mình đã bị đối phương bỏ xa mấy chục con phố, khoảng cách ngày càng xa hơn. Chỉ có thể ở trên không trung, từng bước phóng lên cao, giống như muốn hỗ trợ người khác.

Thuận tiện bảo trì trạng thái thờ ơ.

......

" Giám đốc Đường thật mạnh mẽ!"

" Giám đốc Đường vô địch!"

" Kẻ thù đánh bại được cố vấn Ngôn lại bị giám đốc Đường sử dụng một chiêu liền bỏ chạy, a không được............ Tôi muốn sinh con cho Giám đốc Đường!"

Tất cả những người thức tỉnh chứng kiến được cảnh này, đáy mắt lóe lên [hảo cảm +10+10+10...], nếu như độ hảo cảm có phân ra cấp bậc, anh tin tưởng mình cũng đạt tới cấp bậc [Sùng Kính] ngay tại thời điểm này.

......