Sau khi hội nghị Dương Thành kết thúc, Lạc Lâm điều khiển chiến xa Phù Du trở về lãnh địa trước và Đường Vũ rất nhanh đã nhận được nội dung về hội nghị.
Lực lượng nơi trú ẩn cỡ lớn, quả thật không thể nào xem thường được, có lẽ bọn họ không thể nào so sánh với lãnh địa về thực lực, nhưng nhân tài của những ngành nghề khác thì nhiều vô số kể.
Tuy vẫn chưa có thể nào phát hiện ra được căn cứ trọng điểm của “Chung Yên Thần Giáo”, nhưng bức màn của giáo phái cũng dần dần được hé lộ.
Sau khi nghe Lạc Lâm báo cáo xong, Đường Vũ có chút nhíu mày, " Ý của cô là, chuyện cô nhi viện những đứa trẻ bị bắt cóc, cũng không phải là trường hợp đầu tiên xảy ra?"
Một ít nơi trú ẩn cỡ lớn đã đem chuyện này giấu đi, hoặc là nhóm giáo phái không có gây ra động tĩnh lớn, nhân viên tình báo ẩn nấp ở địa phương cũng không biết được tin tức này. Thẳng đến hội nghị lần này, các nơi trú ẩn cỡ lớn mới đem chuyện địa bàn mình bị tấn công, hay là lần lượt phát hiện ra manh mối của giáo phái này mới biết được.
" Cũng không chỉ bắt cóc những đứa trẻ trại mồ côi, mà còn nhắm vào những đứa trẻ một mình mà ra tay. Mục tiêu không có một qui luật cụ thể nào cả. Những đứa trẻ bị bắt cóc đều có tư chất tương đối cao, ở môi trường thiên nhiên, xuất hiện không ít tình huống người thức tỉnh bị mất tích, nhưng đoán không chừng là đám người “Chung Yên Thần Giáo” gây ra.
" Đối với điểm này, những nơi trú ẩn khác suy đoán “Chung Yên Thần Giáo” là một người nào đó hay là do một vài cường giả của Kỷ nguyên thứ 4 gây ra, mục đính chính là muốn thông qua việc hiến tế máu để nâng cao thực lực của bản thân. Với thực lực của cao thủ Kỷ Nguyên thứ tư, người đó thu nạp những người thức tỉnh cấp 8 cấp 9 dưới trướng.
Con có một suy đoán khác nói qua, đó là thủ lĩnh của “Chung Yên Thần Giáo” đã chiếm được một kiện bảo vật vô cùng mạnh mẽ, có khả năng cướp lấy tư chất của người khác đề cao tư chất của bản thân mình. Bảo vật có thể đề cao tư chất, chắc chắn sẽ làm cho rất nhiều cao thủ nhắm mắt làm ngơ, chạy theo như vịt..... Loại suy đoán này cũng được thành lập, nhưng cũng chỉ là suy đoán mà thôi.
Lạc Lâm đem tóc vuốt qua, mái tóc đuôi ngựa dài màu nâu xõa ngang vai phải, làm cho cô bớt mạnh mẽ, tăng thêm vài phần duyên dáng và quyến rũ.
Khi báo cáo công việc, đôi chân thon dài của cô khép lại, áo khoác da màu đen và quần da hoàn toàn tôn lên dáng người đẹp đẽ của cô ấy, thân thể mềm mại nghiêng về phía trước, giống như một thư kí nhỏ gần gũi ở bên người.
Đường Vũ có chút kính nể, cảm giác cần mấy chai dinh dưỡng để nhanh chóng bổ sung cho thân thể...... Nhất định là do tối qua tu luyện hết sức mệt mỏi.
Anh ho khan.
Lại nghĩ đến lúc trước, hai quả cầu mẹ con chính là cầu nối, mình đã có cuộc đối đầu với người đứng sau những vụ vừa qua.
Người đứng sau toàn bộ chuyện này..... Chưa chắc là thủ lĩnh của giáo phái, nhưng chắc chắc đó cũng là một trong số những quan chức cấp cao của “Chung Yên Thần Giáo”. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi chiến đấu lực lượng tinh thần với nhau. Đường Vũ có thể cảm nhận được rõ ràng thực lực của đối phương.
Xét về lực lượng tinh thần, Đường Vũ cho rằng mình không kém những người thức tỉnh ở cấp độ Đại Viên Mãn bình thường...... Căn cơ vững chắc, còn có sự hỗ trợ từ sự giàu có mang lại.
Nhưng vào ngày đó, cho dù lựa chọn chiến lược rút lui, Đường Vũ cũng không thể không thừa nhận, lực lượng tinh thần của người kia mạnh hơn anh.
Không, phải nói là vượt xa hơn anh rất nhiều.
Hai người dựa vào phương tiện truyền tin chiến đấu với nhau, lực lượng tinh thần có thể đưa vào còn hạn chế. Nếu thật sự đổi thành mặt đối mặt với nhau, lực lương tinh thần xuyên qua cơ thể mà chiến đấu, chỉ sợ anh không thể chống đỡ được mấy giây có khi sẽ bị thương nặng.
Nếu như một người hiện đại lấy được bảo vật...... Đường Vũ không thể không thừa nhận, đối phương còn gian lận hơn anh.
Nếu như người của Kỷ Nguyên thứ tư..... Đại Viên Mãn đã tới giới hạn, nửa bước Siêu Phàm, thậm chí.....
Lắc đầu, cho dù có vạch trần một chút về “Chung Yên Thần Giáo”, nhưng giáo phái này vẫn còn chút bí ẩn.
Nhìn thấy anh ta hồi phục tinh thần từ trong suy nghĩ, Lạc Lâm thăm dò hỏi, " Cái kia, nợ nần của tôi có thể được miễn không?"
Đường Vũ liếc qua, "Thứ trưởng bộ tình báo, lương 1 tuần 3000, mà trước mắt còn thiếu nợ khoảng 35000 Nguyên Tinh, cô tự mình tính toán thử xem."
Lạc Lâm đưa bàn tay ra, với thành tích tính toán tốc độ ở trong lớp cũng có chút miễn cưỡng vượt qua. Mất khoảng 10 giây, nhất thời vẻ mặt có chút suy sụp xuống:
“Lãnh Chúa đại nhân ——”
Cô giả vờ đáng thương.
Đường Vũ không hề động đậy.
Tiền bạc và sắc đẹp, cái nào quan trọng hơn? Dĩ nhiên đó là tiền!
Anh liếc mắt nhìn bộ ngực phập phồng lên xuống thì nghĩ như thế.
......
Chuyện “Chung Yên Thần Giáo” tất cả đều giao cho bộ tình báo xử lý, học viên của võ quán chỉ phụ trách hỗ trợ.
Đường Vũ tiếp tục công việc tu luyện của mình.
Mỗi ngày lười biếng ở trong phòng tu luyện và phòng nghiên cứu, uống nước khoái hoạt trạch béo (thuốc phụ trợ) và nuốt vào mập trạch vui vẻ tinh (nguyên tinh độ tinh khiết cao), chỉ còn thiếu một phần gạo vui vẻ liền đủ một bộ combo 3 món.
Những ngày ngồi ở trong nhà luôn trôi qua rất nhanh.
Vào ngày thứ năm sau hội nghị Dương Thành, nhóm gạo Tinh Ngọc cuối cũng đã đến lúc thu hoạch. Đường Vũ không nhịn được ăn ba chén lớn. Tối hôm đó, tu luyện vô cùng hăng hái thế nào cũng không hết được.
Anh đã đạt đến cấp độ 12.
Dưới sự quan sát của con mắt tinh tường, tốc độ tu luyện hàng ngày đã được tăng lên từ 5% lên 8%, chỉ cần cung cấp đầy đủ tài nguyên. Chỉ cần mười hai hay mười ba ngày là có thể bước vào cấp độ cuối cùng của giai đoạn thức tỉnh, chuẩn bị chạm vào ngọn núi Siêu Phàm kia.
Người thức tỉnh có tư chất tương đối tốt, cho dù cung cấp đầy đủ chất dinh dưỡng, tốc độ tu luyện mỗi ngày cũng không đến 1%
Đường Vũ vô cùng hài lòng với điều này, phải biết khi Y Liên và những người khác lúc trước tu luyện còn chưa có hoàn cảnh tốt như thế.
" Bên phía khu vực Trường Tam Giác, nhóm Tạ Y bọn họ, gần đây mới chiếm được một cái mỏ nguyên Tinh, vừa vặn sản xuất ra nguyên tinh có độ tinh khiết cao thuộc hệ băng. Đợi lát nữa đưa cho Y Liên."
Mỏ Nguyên Tinh do tự nhiên hấp thu hết cả tinh hoa của trời và đất hình thành nên, so với những gì anh tưởng tượng còn thưa thớt hơn.
Lãnh địa không ngừng mở rộng và thăm dò ở bên ngoài. Trước mắt chỉ chiếm được ba mỏ Nguyên Tinh, thậm chí không nghe được mỏ Nguyên Tinh khác. Về phương diện khác cũng là do nơi trú ẩn đã che giấu quá sâu.
Lãnh địa tình cờ được xây dựng bên cạnh mỏ Nguyên Tinh và Đường Vũ chỉ có thể thở dài và xúc động khi thần may mắn mỉm cười với mình.
Nhưng đó chỉ là lúc ban đầu ...
Ba mỏ Nguyên Tinh, lãnh địa ở bên trong, sản xuất được Nguyên Tinh hệ hỏa có độ tinh khiết cao, còn một cái nằm ở trong tỉnh Thiên Nam, khoảng cách cũng không xa, chỉ là khai thác gặp chút khó khăn, sản xuất ra được Nguyên Tinh hệ thổ...... Nguyên Tinh hệ thổ tác dụng không có lớn, trong những người tùy tùng không có ai là hệ thổ. Dành cho người khác tu luyện, cho dù có bán ra giá cao, anh cũng chả hề luyến tiếc.
" Có lẽ cùng một số thế lực khác có mỏ Nguyên Tinh để trao đổi."
Mỏ Nguyên Tinh, Bí Cảnh được liệt vào loại cơ mật, chỉ cần không phải mấy thế lực dùng chung thì bọn họ đều giấ kĩ vông cùng. Nhưng nếu có được Nguyên Tinh với đội tinh khiết cao hệ Thổ đưa tới tận nơi gõ cửa, không phải không thể đổi được những loại Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao khác.
Khu vực Trường Tam Giác, nhóm người Tạ Y vừa mới chiếm lĩnh mỏ Nguyên Tinh, sản xuất ra Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao hệ Băng.
Đường Vũ thừa dịp khởi hành đi đến khu vực Trường Tam Giác một chuyến và thiết lập một tiểu lãnh thổ ở bên cạnh mỏ Nguyên Tinh...... Tiểu lãnh thổ của điểm tài nguyên số một đã bị anh ta hủy bỏ.... Kiến trúc phòng thủ không vì như thế mà biến mất, chỉ là mỗi lần hư hỏng, sữa chữa có chút phiền phức.
Với sự giúp đỡ của mỏ Nguyên Tinh và gạo Tinh Ngọc, thời gian tu luyện của Y Liên rút ngắn đi rất nhiều.
Bắc Đình cố gắng thúc đẩy vị võ sư kia nhanh chóng đột phá đến Siêu Phàm, không cần suy nghĩ nhiều cũng biết. Phải có rất nhiều thực vật ăn được bên trong có chứa Nguyên Lực và Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao. Chắn chắn vị võ sư kia sử dụng rất nhiều.
Có lẽ còn có bảo vật khác.
" Chỉ là phòng tu luyện của Bắc Đình chắc chắn kém hơn mình, trình độ chế tạo trang bị rune , mặc dù tốt hơn nhiều với những trang bị rune của nơi trú ẩn bình thường, nhưng vẫn không bằng vũ khí Thâm Lam chế tạo ra...."
Đây đều là những tin tức mà Hôi Nhận đã thu thập được ở Bắc Đình.
Qui mô dây chuyền sản xuất đang được mở rộng và Đường Vũ dự định chờ hàng tồn kho tích lũy đến một số lượng nhất định, sau đó mạnh mẽ thâm nhập thị trường trang bị rune của Bắc Đình.
Nhờ vào đó có thể trong thời ngắn có một chỗ ở trong đó.
......
Thời gian như nước, lòng bàn tay chỉ có thể nắm chặt trong giây lát.
Trong phòng tu luyện.
Đường Vũ chậm rãi thở ra một hơi, kết thúc buổi tu luyện hôm nay.
Đứng lên dùng con mắt tinh tường quan sát, những dữ liệu hiện lên trong đầu, cúi đầu quan sát một hồi, tiến độ tu luyện liền hiện ra trong mắt.
Thức tỉnh cấp 12 99%
Hôm nay, tiện thể liền có thể đột phá thức tỉnh cấp 13.
Liên tục tu luyện được năm tiếng. Đường Vũ bước ra khỏi phòng tu luyện số hai. Chuẩn bị ổn định lại một chút, sau đó dùng toàn bộ sức lực liền lao đến tầng cuối cùng.
Lúc này, anh lại nhận được tin tức từ khế ước của Lạc Lâm.
Đã khóa căn cứ tổng bộ của đám giáo phái.
Ở vùng núi Dương Thành hơn 200 cây số..... Vì không muốn đả thảo kinh xà. Các nơi trú ẩn không quyết định vào sâu trong núi để điều tra mà trực tiếp tập hợp các đội bao vây dãy núi, diệt trừ đi đám giáo phái này.
Thời gian đã được ấn định trong hai ngày tới.
"Ở nhà lâu như vậy, đến lúc phải ra ngoài tập thể dục, sau đó đi lấy quả cầu pha lê ..."
Đường Vũ lẩm bẩm.
Bỗng nhiên, anh quay đầu nhìn lại cảm nhận được khí tức quen thuộc.
Y Liên mặc một cái váy dài màu xanh nhạt, đang đứng ngay cạnh cửa, ánh nắng chiếu sáng vào khuôn mặt tươi cười. miệng có hai cái lúm đồng tiền nhỏ, hai con mặt xanh biếc như hai viên ngọc, đôi môi có chút mở ra, giống như không kịp chờ đợi để chia sẻ sự vui mừng này.