Mấy ngày vừa qua, ngoài việc tu luyện và nghiên cứu đan dược, Đường Vũ còn rất chú ý đến tình hình của Chung Yên Thần Giáo.
Một số nhóm học viên khác cùng với bộ phận tình báo và bộ phận chủ lực của nơi trú ẩn cỡ lớn, lần lượt có tin tức truyền đến nơi này.
Các nơi trú ẩn cỡ lớn đã điều động phần lớn nhân lực để điều tra vấn đề này, cho dù “Chung Yên Thần Giáo” có che giấu sâu cỡ nào, vẫn có không ít thu hoạch.
Cuộc đột kích của giáo phái đã bị bên quân đội bảo vệ thành phố sớm dự đoán trước mà ngăn cản, lúc này đánh chết hầu hết các thành viên của đám giáo phái này, thậm chí một số bị bắt làm tù binh, nhưng nghe nói họ không thể tìm thấy bất kì thông tin nào.
Nội gián xuất hiện trong số các quan chức cấp cao của nơi trú ẩn cũng bị bắt vài người.
Lần lớn nhất đó chính là phát hiện và phá hủy một cứ điểm của “Chung Yên Thần Giáo” nằm ở ngoài nơi hoang dã.
Đó là một ngôi làng nhỏ, có hơn 500 thành viên giáo phái sống ở đó, không phải tất cả là người thức tỉnh, còn có những người bình thường làm lao động sản xuất, không có bất kì ngoại lệ nào, đều bị tẩy não cực số.
Một số thành viên giáo phái thậm chí đã tự sát tại chỗ ngày sau khi bị bắt.
Trong tay những nơi trú ẩn cỡ lớn, nắm rất nhiều manh mối về " Chung Yên Thần Giáo"
Việc thu thập những manh mối này sau khi tập hợp lại, đối với mục đích của giáo phải có chút hiểu rõ, thậm chí có thể suy đoán việc tìm căn cứ quan trọng của giáo phái có trợ giúp rất lớn.
Một hội nghị có liên quan “Chung Yên Thần Giáo” đã được tổ chức ở Dương Thành.
......
Nơi trú ẩn Dương Thành, một trong hai mươi mốt nơi trú ẩn lớn ở tỉnh Thiên Nam.
Nó là nơi đầu tiên bị tấn công bởi “Chung Yên Thần Giáo” và nó cũng là khu vực bị ảnh hưởng nghiêm trọng nhất bởi giáo phái này.
Nơi trú ẩn Dương Thành khởi xướng hành động diệt trừ “Chung Yên Thần Giáo” và đó cũng bởi vì các nơi trú ẩn khác lần lược bị ảnh hưởng cho nên mới nhao nhao hưởng ứng.
Hôm nay, công lớn của nơi trú ẩn Dương Thành mở ra và trên đường phố khắp nơi đều có thể nhìn thấy bóng dáng tuần tra của quân phòng thủ thành phố.
Tòa nhà văn phòng trung tâm Dương Thành, hội nghị cấp cao nhất.
Rất nhiều nhân vật tai to mặt lớn mà người bình thường khó mà thấy được một lần, lần lượt đến nơi này.
" Bộ trưởng Lam, đã lâu không gặp, lô hàng lần trước rất tốt, nơi trú ẩn của chúng ta hi vọng tiếp tục giao dịch qua lại với nhau."
" Chỉ huy Cao, ngài lại đột phá rồi, chúc mừng chúc mừng."
" Đoàn trưởng Công Dương, nghe nói gần đây các anh phát hiện một cái mỏ Xích Đồng, có thể hay không...... Bán cho chúng tôi một ít."
Trong lúc trò chuyện, hàng trăm nghìn giao dịch đã đạt thành.
" Thâm Lam..... Những người đó đến rồi!"
Có người nhỏ giọng nói.
Ở đây, tất cả đều là người thức tỉnh, đôi tai nhạy bén, bỗng nhiên có không ít người nhìn về phía cửa.
Tham gia hội nghị lần này có, tổng cộng có tới 13 nơi trú ẩn cỡ lớn, chỉ có duy nhất Thâm Lam không phải là nơi trú ẩn cỡ lớn.
Ngoại trừ Lâm Đông, Hoành Thành và một vài nơi trú ẩn, còn những nơi trú ẩn khác đối với Thâm Lam chỉ có hiểu biết về giới hạn ở tin đồn.
Thực lực mạnh.
Nhiều tiền.
Trang bị tốt.
Một số người tỏ ra nghi ngờ về những tin đồn.
Cũng có người ghen tị với cơ duyên của Thâm Lam.
Lạc Lâm mặc một chiếc áo khoác da màu đen, đeo thắt lưng và bước đi về phía trước với đôi chân dài miên man.
Đi theo phía sau cô chính là Lam Thanh Nhã và một vài nhân viên tình báo khác, cùng với một số học viên của võ quán đang hỗ trợ điều tra ở Dương Thành.
Một nhóm mười mấy người đi vào phòng hội nghị.
Khí tức của Lạc Lâm không có bộc phát, những người khác không hề thu liễm một chút nào. Khí tức cấp bảy, cấp tám, cấp chín hỗn loạn cùng một chỗ với nhau, làm cho những người thức tỉnh ở nơ trú ẩn khác, không khỏi nhìn về phía họ.
Thâm Lam chính xác có thực lực không tầm thường.
Đoàn người Lạc Lâm đi về phía vị trí Dương Thành đã an bài.
Lúc này, mấy người thức tỉnh ngăn cản lại ở phía trước.
Người cầm đầu, thức tỉnh cấp chín đỉnh phong, không hề giữ lại bộc phát ra ngoài, làm cho không khí xung quanh ở nơi này có chút vặn vẹo, trầm giọng nói ra, " Năm ngày trước, vài người thức tỉnh mặc áo choàng đen và đeo mặt nạ xuất hiện ở thành phố Bình Lương có phải là người của Thâm Lam các ngươi hay không!"
Ở trại trẻ mồ côi, hơn mấy chục người canh gác bị đánh ngất xỉu, nhưng anh ta không hỏi...... Chuyện đó, chắc chắn là Thâm Lam đã làm chuyện này, bị người ta đánh cho bất tỉnh mà không có phát giác gì. Nếu ở tại chỗ bị chất vấn, ngược lại người ta sẽ coi những người thức tỉnh ở Bình Lương vô cùng yếu ớt.
Anh ta đem sự tức giận này hóa thành khí thế, hướng về phía Thâm Lam áp chế qua...... Những tên mặc áo choàng đeo mặt nạ xuất hiện ở trong gương cũng nghi ngờ rất lớn về Thâm Lam. Nhưng bọn họ vẫn chưa có tin tưởng, chuyện đó nói ra thì không thể tin được, họ không tin Thâm Lam có thể tùy tiện phái ra những người có thực lực mạnh mẽ ra ngoài.
Người thức tỉnh cấp chín đỉnh phong cũng chia làm nhiều loại, trong đó nhất đẳng được xem là mạnh nhất, mới có tư cách được xem là mạnh nhất........ Hình ảnh ngày đó ở trong gương, ít nhất có thể xem là cường giả đỉnh cao.
Vị cường giả này chính là một trong những sức mạnh chiến đấu hàng đầu ở Bình Lương, trong khi anh ta trầm giọng quát hỏi, ánh mắt của anh ta quét qua nhóm của Lạc Lâm, giống như muốn phán đoán năm người mặc áo choàng hôm đó có ở trong đoàn người này hay không.
Nhưng, điều mà làm cho vị cường giả ở Bình Lương không thể nào ngờ tới, đó chính là khí thế giết chóc đã trải qua biết bao thi thể và biển máu mới có được ngày hôm nay, trộn lẫn với cảm giác khí tức áp bách của cấp 9 đỉnh phong, đối với đoàn người của Thâm Lam, chẳng có tí ảnh hưởng nào..... Ngay cả những người đi ở cuối cùng, vài người mới chỉ có cấp bảy, vẻ mặt cũng chả hề thay đổi.
Lorraine phát ra tiếng cười như chuông bạc, " Người xuất hiện ở chỗ Bình Lương các anh, lại đi hỏi thân phận bọn tôi..... Ngành tình báo bên phía Bình Lương, để cho tôi tiếp quản là tốt rồi, dù sao cũng là thùng cơm..... Không đúng, ngay cả thùng cơm tôi cũng không cần."
Sau lưng có học viên của võ quán ở sau cười ra tiếng.
Những người ở nơi trú ẩn khác lần lượt nhìn qua, ánh mắt quét qua đám người Bình Lương, vẻ mặt có chút kì quái.
Người xuất hiện ở nơi của ngươi, nhưng chủ nhân không biết thân phận của đối phương, nói chi là xâm nhập hay cải trang...... Dù gì cũng là một nơi trú ẩn cỡ lớn, ngay cả bộ phận tình báo ở địa bàn mình cũng làm không tốt, thì sao để người ta tin được khi mà điều tra về giáo phái.
Cho dù thật sự là gián điệp, chỉ cần không thể bắt được tại chỗ, lời vừa nói ra không phải chứng minh bộ phận tình báo của nơi mình đúng là thế hay sao.
Vị thủ lĩnh dẫn đội của Thâm Lam nói có lý...... Bộ phận tình báo phế vật như vậy, không phải làm kiểng hay sao.
Vị cường giả đỉnh cấp của Bình Lương nghĩ đến điểm này.
Sắc mặt có chút thay đổi, xám xịt, tức giận..... Đôi mắt nhìn lên trên mặt Lạc Lâm một lúc, " Cô thực sự vũ nhục nơi trú ẩn Bình Lương của tôi!". Hắn hét lên, lao về phía trước, một quyền mạnh mẽ hướng về trước đánh tới.
Những người ở nơi trú ẩn khác có chút thay đổi, không có ai ngờ tới được, trong hội nghị còn có người động tay động chân.
Mái tóc dài màu nâu của Lạc Lâm bị gió thổi mạnh bay về phía sau và xõa ra như Thiên Nữ Tán Hoa.
Vẻ mặt của cô không thay đổi, ánh mắt không chớp, thậm chí không có nhúc nhích tí nào.
Giống như bị dọa cho sợ hãi.
Người chủ trì Dương Thanh cách đó ở không xa, nghĩ đến cô gái trẻ tuổi dẫn đội lần này của Thâm Lam, dường như chưa lộ ra khí tức mạnh mẽ, thầm nghĩ xảy ra chuyện.........Là người dẫn đầu đội, đại biểu cho bộ mặt của Thâm Lam, nếu như bị tấn công, mọi thứ có lẽ sẽ trở nên không cách nào vãn hồi được nữa, Dương Thành với tư cách là người chủ nhà, ít nhiều gì cũng sẽ bị liên lụy.
Rõ ràng người chủ sự Dương Thành biết rõ Thâm Lam ở lĩnh vực trang bị rune rất cao, ông không muốn đeo cái nồi đen này trên lưng, thân thể ông nghiêng về phía trước, cơ bắp có chút phát lực, so với cao thủ Bình Lương bỗng nhiên động thủ, tốc độ còn chậm hơn.
Ánh mắt có thể thấy được, nhưng cơ thể không cách nào dịch chuyển đến chỗ người dẫn đội của Thâm Lam trong khoảng thời gian ngắn.
Ông chỉ có thể trơ mắt nhìn cao thủ của Bình Lương, nắm đấm to lớn và gương mặt xinh đẹp kia càng ngày càng gần.
Những điều tốt đẹp sẽ bị phá hủy.
Đột nhiên.
“Ầm!”
Một âm thanh trầm đục vang lên, gió mạnh thổi các ghế ngồi xung quanh lộn xộn, trên mặt bàn rõ ràng có thể nhìn thấy những vết xước như đao.
Một cánh tay trắng nõn va chạm với một nắm đấm to bằng bao cát.
Người chủ sự cua Dương Thành hai mắt mở to.
Không phải là người dẫn đội của Thâm Lam không có phản ứng gì mà là một cô gái trẻ khác đứng bên cạnh ra tay ngăn chặn cú đấm ở trước mặt lao nhanh tới trước mặt.
Bản thân cô gái trẻ không có nhúc nhích.