Chương 380: Ba loài thú biến dị (1)

Nhìn ở trước mắt là đồng cỏ rộng lớn, cỏ cây xanh tươi đang phát triển mạnh mẽ, cỏ nuôi súc vật là giống loài mới sau ngày tận thế, chịu lạnh, năng suất cao, giàu hàm lượng vitamin và nguyên tố vi lượng cao hơn.

Hơn mười con bò biến dị, hơi lớn một chút. Những con bò màu đen và màu trắng tương xứng với nhau, lông của nó giống như con bò sữa, đang thong thả đi dạo ở trên đồng cỏ, lâu lâu cúi đầu xuống, cắn một miếng cỏ xanh tươi và nhai ngấu nghiến, phát ra tiếng kêu ' moo, moo'

Còn có vài tên công nhân vắt sữa, đang ngồi bên cạnh mấy con bò biến dị, dùng phương pháp thành thạo để vắt sữa, sữa tươi màu trắng đục chảy xuống thùng gõ đã chuẩn bị sẵn ở bên dưới.

Là một giống bò xuất sắc trước tận thế được chọn giống và sinh sản cao. Sau khi chúng nó đột biến, những con bò sữa này cũng chỉ có cấp một và cấp hai. Vẫn duy trì sự thuần hóa trước đây. Mỗi ngày. nằm rải rác ở trên đồng cỏ, sản lượng sữa so với bò bình thường nhiều hơn. Sữa còn thơm ngon hơn so với trước đây.

Lâu dài uống vào cũng có thể cải thiện một chút về vóc dáng.

Đường Vũ phải trả một cái giá không hề nhỏ, mới mua được hơn mười con biến dị này từ bên phía Lâm Đông, hầu hết đều là bò cái và có một số con bò đực dùng để làm giống.

Một số người thức tỉnh của quân đoàn phòng thủ, đứng canh gác ở lối vào trang trại. Tiểu đội trưởng nhìn thấy hai người bọn họ, vẻ mặt có chút nghiêm nghị đi tới, bị hắn dùng ánh mắt ra hiệu lui về phía sau, đứng nguyên tại chỗ, chỉ là ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía bên này.

Toàn bộ nông trại, một đội 25 người thức tỉnh đóng quân hàng ngày ở đây, ngoài việc ngăn người lạ xâm nhập mà còn ngăn ngừa những con thú biến dị ở trong nông trại, gây ra náo loạn.

Ngoại trừ những con bò sữa ở bên ngoài, những con thú biến dị khác được thả rông cũng không có hiếm thấy. Khí tức của bọn nó không vượt qua thức tỉnh cấp 3, chúng trông rất ấm áp và có thể chịu đựng được.

À, chỉ có một ngoại lệ.

Đường Vũ liếc nhìn bên trái của trang trại, một con thú màu vàng kim, to như ngọn núi nhỏ, chính là đang thở hổn hển gặm nhấm những khoáng chất kim loại như ngọn núi ở trước mặt.

Trên người con thú màu vàng kim tỏa ra khí tức thật đáng sợ, thức tỉnh cấp 9. Loại tài năng ăn hàng này có thể giúp thực lực tăng nhanh khiến cho người khác hâm mộ không thôi.

Bên trong trang trai, bò sữa, hươu có sừng và các loài thú biến dị khác đang tản bộ, bị cỗ khí tức áp chế này, liền tránh ra thật xa.

Trong phạm vi 100 mét, là một mành đất trống trải, con thú màu vàng kim đó nghiễm nhiên trở thành bá chủ của vùng trang trại này.

" Nhiều ngày không gặp, Thôn Kim Thú hình như lại béo trở lại? Lỡ như một ngày nào đó không đi lại được thì sao? Quên đi, có thể sản xuất ra lượng lớn khoáng vật là được rồi."

Đường Vũ vừa lẩm bẩm vừa nhìn nó thêm vài lần.

Cảm nhận được ánh mắt, bá chủ Thôn Kim Thú vùng trang trại, thân hình mập mạp đột nhiên cứng đờ, cắn gần hết đá vụn trượt ra khỏi miệng cùng hàm răng không lớn, cho đến khi hai bóng người kia vừa biến mất, thân thể khổng lồ của Thôn Kim Thú run rẩy, lắc lư và tiếp tục thở hổn hển gặm nhấm những khoáng sản để với thân hình mập mạp luôn cho ra những khoáng sản chất lượng tốt.

......

Trang trại được chia thành lớp ngoài và lớp trong. Lớp bên ngoài là khu vực nuôi dưỡng của thú biến dị, những con dã thú vô hại và không hạn chế hoạt động của bọn chúng.

Nhưng cũng có những con thú biến dị bị giam giữ ở trong lồng sắt.

"Cạch, cạch cạch ..."

Những tiếng gào rú chói tai, kèm theo tiếng va chạm của sắt đá vang lên.

Bên trái, một con gà mái cao hơn hai mét, toàn thân có bộ lông màu vàng xinh đẹp, chiếc mỏ nhọn hoắc đang điên cuồng mổ vào hàng rào sắt kim loại, hàng loạt tia lửa hiện lên, thanh kim loại sắt không hề có tổn hại gì.

Con gà bái biến dị đã đạt tới thức tỉnh cấp 3. Anh cũng không dám để nó ở khu vực nuôi nhốt bên ngoài.

Đường Vũ tỏ vẻ bất đắc dĩ, thật sự không có nhiều con thú biến dị có trí thông minh như Thôn Kim Thú, biết nắm bắt tình huống mà làm ra lựa chọn.

" Có thể trấn an tâm tình của tiểu Hoàng không ( gà mái)?"

“ Không có vấn đề gì.”

Kara từ trong túi lấy ra một chút bột phấn màu vàng xanh, cầm ở trong tay, từng bước đi vào. Đi tới trước của hàng rào sắt đang giam giữ con gà mái biến dị.

Bàn tay nắm lấy bột phấn vươn ra, dường như muốn đút cho con gà mái khổng lồ này ăn.

Sẽ không có bị nó mổ ra một cái lỗ máu chứ? Đường Vũ có chút lo lắng, nhưng sau khi nghĩ đến Kara dù gì cũng là thức tỉnh cấp 6, con gà mái biến dị chỉ mới cấp 3..... Hơn nữa, người ta dù gì cũng là một người huấn luyện thú, nếu ngay cả một con gà mái biến dị cũng xử lí không xong, anh chắc chắn sẽ thất vọng vô cùng.

Kara đã không có làm cho anh ta thất vọng.

Khi cái mỏ nhọn hoắt của con gà mái mổ nhanh như tia chớp, chỉ thấy tay của anh ta giơ lên, những hạt màu xanh vàng đó.

Anh không biết chúng được rắc lên người hay cho vào miệng con gà mái biến dị đó.

Hai mắt Kara mở to, giống như đang cùng con gà mái biến dị nhìn nhau. Một lúc sau, anh ấy đưa tay lên chạm vào bộ lông mềm mại màu vàng của con gà mái không chút phản kháng nào, con gà mái ngồi xuống và trở nên ngoan ngoãn.

Quả nhiên có phương pháp huấn luyện khác hẳn ngay.

Đường Vũ đi tới gần, " Con gà mái đã hoàn toàn thuần phục rồi sao?"

Kara lắc đầu, " Bây giờ, chỉ là tạm thời áp chế dã tính trong người nó, nếu mà mặc kệ nó sẽ không bao lâu liền khôi phục bộ dáng nóng nảy y như lúc trước. Muốn hoàn toàn thuần phục nó còn cần thêm vài ngày nữa.

" Kara, ông cố hết sức thuần phục thú biến dị ở cấp độ nào."

" Cái này cũng không thể nào nói chính xác được, có nhiều yếu tố ảnh hưởng đến việc thuần hóa bọn nó. Chẳng hạn như tính cách của thú bị dị, sự chuẩn bị, có thù ghét đối với con người hay không. Mỗi một con thú biến dị là một cá thể khác biệt, chỉ khi nhìn thấy nó và hiểu được, mới có thể biết liệu có nên thuần hóa nó hay không."

Việc thuần hóa con gà mái không quan trọng, nhiều nhất về sau đi vào nhặt trứng dễ dàng hơn một chút.

Đường Vũ hi vọng, Kara có thể thuần phục con thú biến dị nào đó có thể làm vật cưỡi và xông pha trên chiến trường.

Trang trại rất lớn, càng đi vào sâu bên trong, những con thú biến dị bị giam giữ càng thêm kinh khủng, tiếng kêu gào của chúng nó không ngừng vang ở bên tai.

Đội ngũ đóng quân ở trong trang trại, hầu hết người thức tỉnh đều ở sâu bên trong.

Hai người đi qua hàng rào sắt giam giữ những con thú biến dị, có chim chóc, có thú biến dị ở dưới nước.... Phòng giam đều có kích thước khác nhau, nhỏ thì như nhà để xe, lớn thì tương đương với sân bóng rổ.

Ngoài trừ cửa để đưa đồ ăn cho thú biến dị ra, căn cứ vào hoàn cảnh sinh hoạt của thú biến dị, bên trong phòng giam được bố trí cũng khác nhau.

Có con cá sấu biến dị đáng sợ, bị giam giữ ở trong môi trường đầm lầy ngập nước, với chiếc đuôi lớn được bao phủ bởi vảy, chỉ cần vung lên một cái bùn đất đã bắn tung tóe ở khắp nơi.

Vì bố trí một trang trại như thế, Đường Vũ phải nói đã hao tâm tổn trí và mấy lần mở rổng, dồn nhân lực và vật liệu mới có thể cải tạo lại kiến trúc của chúng nó. Nếu như tính toán thành Nguyên Tinh, ước tính khoảng chừng hai triệu.

Không chỉ vì thỏa mãn lòng ăn uống, còn để thử thuần hóa những con thú biến dị này để làm thú cưỡi....Sự tồn tại của những con thú biến dị này vốn là một thư viện mẫu vật khổng lồ. Bất kể là nghiên cứu hay là những chuyện khác đều có ý nghĩa phi thường to lớn.

" Kara, ông nghĩ như thế nào nếu thuần hóa một loài thú biến dị để trở thành thú cưỡi, tôi hi vọng có thể xây dựng thành một đội kỵ binh, qui mô tốt nhất có thể trên 300 con."

Kara nhìn Đông ngó Tây và nhanh chóng quan sát thấy những con thú biến dị đang bị giam giữ ở chỗ sâu trong trang trại.

Tổng cộng có 58 loài, đa phần thức tỉnh từ cấp hai đến cấp 5. Những con thú biến dị có cấp 6 trở lên chỉ có 3 con.

Số lượng cũng không ít, nhưng thích hợp làm thú cưỡi cho người thức tỉnh xung phong trên chiến trường và thực lực của con thú biến dị đó không sai biệt lắm, cũng không nhiều đến thế.

Kara đã khóa ba con trong số đó.

Một loại thú biến dị giống như chó sói, thân hình to hơn sư tử. Bộ lông, các góc cạnh và đường nét của nó thể hiện vẻ đẹp bùng nổ của quyền lực, biểu hiện của sức mạnh vô song.

Đường Vũ đã đặt tên cho con thú biến dị này là Tọa Lang, thực lực cấp 5 đỉnh phong và chỉ có một con để làm mẫu. Trước đây, anh rất coi trong con thú biến dị này, nhưng con Tọa Lang này vô cùng kiêu ngạo, vừa mới bị bắt tới liền thể hiện ra một loại khí phách, cho dù có chết cũng sẽ không ăn một ngụm thức ăn của nhân loại.

Cuối cùng, con sói cũng không thể chống lại sự cám dỗ của hương vị, nhưng tính cách hoang dã vẫn chưa mất hết được, mỗi lần đến gần nó đều có sự thù địch rất lớn.

Loại thứ hai, là một con thú biến dị giống ngựa, lớn hơn ngựa bình thường khoảng 1 vòng, bờm của nó màu đỏ rực, phấp phới như ngọn lửa đang bùng cháy, phi thường diễm lệ, thực lực thức tỉnh cấp 4 và được anh đặt tên là Hỏa Liệt Mã.

Loại thứ ba, nằm ngoài dự đoán của Đường Vũ là một loài chim có bộ lông màu vàng, lớn hơn con gà mái đẻ trứng một chút, có đôi cánh ngắn, không cách nào bay được, khiến người ta chú ý đó là cái cổ thon dài, chân giống như móng vuốt gà, làm cho người ta cảm giác được lực lượng của nó.

Con chim biến dị này, trước đó không có thu hút sự chú ý của anh, cho nên chưa có cơ hội đặt tên.

" Tọa Lang rất hung dữ và chúng có hiệu quả chiến đấu không hề yếu." Kara dừng lại và tiếp tục nói, " Nếu muốn thuần hóa trở thành thú cưỡi, cần phải có sự hợp tác của kỵ sĩ và tôi phối hợp, sau khi thuần phục Tọa Lang, mới có thể nghe theo lệnh chỉ huy, hơn nữa có thể cùng kỵ sĩ phối hợp ăn ý với nhau."

" Nhưng Tọa Lang dã tính của nó rất lớn và phải mất thời gian dài mới thuần phục được nó."

Ông lại đi tới trước hàng rào sắt đang giam giữ thú biến dị thứ hai," Hỏa Liệt Mã thực lực tương đối yếu một chút, nhưng loài vật giống ngựa vốn thích hợp để cưỡi và dễ thuần hóa hơn, kỵ sĩ càng dễ dàng phối hợp ăn ý với ngựa hơn."

" Loại chim này." Kara suy nghĩ một hồi, " Tính công kích của nó hình như không có mạnh...."

Chim có bộ lông màu vàng có phần giống như con gà mái biến dị, thực lực mạnh hơn, nhưng chúng không giống như gà mái đột biến mà mổ điên cuồng vào hàng rào sắt. Chỉ khi con người đến gần chúng mới phát ra tiếng kêu cảnh báo.

" Nhưng sau khi quan sát phát hiện, loài chim này hẳn có năng lực nhảy phi thường và tốc độ tuyệt vời. Sức mạnh bùng nổ và sức bền của nó vô cùng thích hợp làm thú cưỡi đường dài."

Đường Vũ cũng đang quan sát.

Sự hiểu của anh về thú biến dị không thể nào so sánh với Kara, nhưng sức quan sát cũng không có chênh lệch bao nhiêu.

Các móng vuốt của loài chim này không có lông rậm và có màu đen xám. Móng vuốt và chân nối liền với nhau, nó rất lớn và cứng rắn mạnh mẽ. Nếu nói con chim màu vàng này cao 2,8 mét thì nửa dưới của nó khoảng 1,6 mét xứng đáng với biệt danh của nó là " Đôi chân dài".

Từ cổ trở xuống đều là chân.

Ngoại hình như vậy có thể bảo đảm lực bộc phát và lực bật nhảy của con thú biến dị, đúng như lời Kara nói, nó ngoại trừ không có biết bay nhưng phù hợp với hầu hết mọi loại địa hình.

Đây là một loài làm thú cưỡi vô cùng tốt.

Kết hợp với các đặc điểm khác nhau của loài chim màu vàng, Đường Vũ quyết định đặt tên cho nó là Lục Hành Điểu.

Tọa Lang, Hỏa Liệt Mã, Lục Hành Điểu, đây chính là ba loài thú biến dị mà Kara lựa chọn ra thích hợp để trở thành thú cưỡi.

Ngoại trừ có hai con Hỏa Liệt Mã ra, Tọa Lang và Lục Hành Điểu đều chỉ có một con, hiển nhiên còn lâu mới đáp ứng được yêu cầu thành lập của một trung đoàn kỵ binh.

Đường Vũ gọi người phụ trách trang trại tới và sau khi hỏi thăm một phen, anh nhanh chóng biết được ba loài thú biến dị này đến từ đâu.

Các thành viên của quân đoàn điều tra hoạt động ở bên ngoài, tình cờ bắt trở về.

Nhưng cuốn sổ trên tay của người quản lý không hề ghi lại những địa điểm của ba con thú biến dị này khi bị bắt.

Nhíu mày, Đường Vũ nhìn về phía những người thức tỉnh của quân đoàn phòng thủ cách đó không xa, vẫy tay gọi lại.

Người thức tỉnh hấp tấp chạy tới.

" Giúp tôi gọi mấy tên trung đội trưởng của quân đoàn điều tra tới đây."

......