Chương 360: Thành lập đội hộ tống

Đêm trong rừng rất yên tĩnh, không có tiếng gào thét của ma thú và không có những tiếng kêu ớn lạnh.

Đường Vũ đi trên con đường nhỏ trải sỏi, ánh đèn mờ ảo và khung cảnh tĩnh mịch.

Nancy nhắm mắt theo sau, đảm nhiệm phần hộ tống, thỉnh thoảng quay đầu nhìn xung quanh.

La Triết tụt lại ở phía sau với khoảng cách vừa đủ đi ở bên cạnh.

Ba người đi dọc theo con đường nhỏ ở trong rừng vẫn lộ ra vẻ cô đơn, bỗng nhiên La Triết nói:

" Lãnh Chúa, tôi cảm thấy người nên thành lập một đội hộ tống."

Nancy ở phía sau ngẩn người, " Tôi..... Bảo vệ..... Lãnh Chúa."

Khí tức Siêu Phàm khuếch tán ra, La Triết cứng ngắc cười xấu hổ, " Tiểu thư Nancy khẳng định có năng lực bảo vệ Lãnh Chúa, nhưng hiện tại chúng ta có mấy chục nghìn người, Lãnh Chúa cũng nên chú ý phô trương một chút."

" Ở quê nhà của tôi, một vị lãnh chúa giàu có, mỗi lần đi ra ngoài, khẳng định sẽ có một đội hộ tống đi theo cùng. Đây không chỉ là để bảo vệ an toàn cho Lãnh Chúa, mà còn là một loại biểu hiện của sức mạnh. Ở trong lãnh địa, ngài đi dạo một mình cũng chẳng có vấn đề gì. Nhưng nếu đi ngài đi đến những nơi trú ẩn khác...... Với thân phận của ngài ở nơi trú ẩn, lại một mình đi ra ngoài cho dù có thêm tiểu thư Nancy đi cùng, cảm giác có chút không thích hợp cho lắm."

Đường Vũ suy nghĩ một chút.

Xét về thực lực các nhân, ngoại trừ Nancy ra, anh tự nhận mình đứng thứ hai.... Nhầm, thứ ba.

Để bảo vệ sự an toàn của mình, chỉ cần Nancy là đủ.

La Triết từng là một hiệp sĩ, xem như thuộc một nửa tầng lớp quý tộc và cách suy nghĩ của anh ta khác với Y Liên và anh.

Phô trương thanh thế thì không nhất thiết cần phải có, nhưng nếu đội hộ tống xuất hiện, thể hiện ra thực lực, có thể tránh đi một ít phiền toái không cần thiết. Bên cạnh anh có thêm nhiều người để sai khiến, không cần anh phải lúc nào làm mọi việc.

Nhìn có vẻ như mình đang tuyển dụng một thư ký?

Đường Vũ cân nhắc một hồi, thư ký thì cũng được, đương nhiên tốt nhất là nữ thư ký đó có năng lực.

" Khục, như vậy, các thành viên của đội hộ tống, cân nhắc khoảng 12 người, từ...."

Anh vốn định nói lựa chọn từ hai binh đoàn, suy nghĩ lại. " Từ học viên của võ quán lựa chọn đi."

So sánh với các thành viên hai binh đoàn, các học viên võ quán tuổi còn nhỏ, dẻo dai và trung thành hơn.

Ngoại trừ việc ngưỡng mộ anh là " người mạnh nhất ở nơi trú ẩn", La Triết và mấy người tùy tùng khác trong lúc giảng dạy, cũng đã thấm nhuần tư tưởng trung thành đối với người có quyền lực tối cao trong nơi trú ẩn.

Những người trưởng thành nhận thức đã được định hình và có kinh nghiệm phong phú chắc chắn khó mà thay đổi được. Nhưng những thanh thiếu niên và những cô gái trẻ này vẫn còn ở trong độ tuổi vị thành niên. Đây chính là đối tượng thích hợp nhất để đào tạo.

La Triết tay nắm chặt thành nắm đấm áp vào ngực trái đáp lại, " Vâng! Nhất định vì ngài sẽ tuyển chọn ra những thành viên hộ tống tốt nhất."

......

Sau khi đi trên con đường nhỏ trong rừng vài phút, phía trước dần có ánh đèn đang chiếu sáng cả khu mỏ như ban ngày.

Cây cối gần cái hố đều bị đốn hạ hầu như không còn và đổ bê tông lên để ngăn những bụi cây nhanh chóng phát triển. Chỉ có cây đại thụ với những chiếc lá trắng ở giữa hố sâu, giống như muốn vươn thẳng lên trời làm cho người ta cảm thấy thán phục.

" Nó có vẻ lớn hơn một chút, trận rune ẩn giấu vận hành không có xảy ra chuyện gì đấy chứ?"

La Triết gật đầu, " Cứ cách nửa tháng, đại sư Kevin lại tới khu mỏ để tiến hành kiểm tra lại trận rune cho nên không có vấn đề gì xảy ra."

Trận pháp chỉ có tạo ra hiệu ứng ảo ảnh đơn giản, đối với cây đại thụ tiến hành giấu đi ở một mức độ nào đó.

Bố trí cũng chả hề dễ dàng gì, toàn bộ lãnh địa chỉ có Kevin mới có thể làm được điều đó.

Khi anh đi đến hố sâu, bốn phía đều là những tháp mũi tên cao vút, khiến người ta cảm thấy an tâm hơn, tiếng khai thác leng keng truyền đến bên tai.

Mỏ Nguyên Tinh làm việc 24/24, hầu hết đều là những kẻ phạm những sai lầm bị áp đến khu mỏ làm việc để cải tạo hay cũng có không ít người vì muốn có thêm nhiều Nguyên Tinh, cho nên lựa chọn đi đến khu mỏ.

Một đoàn quân phong thủ bao gồm 50 người thức tỉnh, chia làm hai ca tuần tra.

Ba người Đường Vũ vừa tới, các thành viên của quân đoàn phòng thủ lập tức phát hiện ra, một đội trưởng đi ra nghênh đón.

Chỉ hỏi thăm hai câu về tên thám tử bị bắt ở trong khu mỏ.

Tiếng chào hỏi ầm ĩ từ xa truyền đến, chấn động cả màn nhĩ.

Một thân ảnh cao hơn ba mét, giống như người khổng lồ, từng bước một đi tới, những tảng đá ở trên mặt đất khẽ rung lên.

" Đại nhân, buổi tối tốt lành."

Thái Lư cúi đầu, nhưng Đường Vũ vẫn phải ngẩng đầu nhìn lên có chút không quen.

Ngay cả tòa tháp di động như La Triết đứng kế bên Thái Lư, giống như một đứa trẻ.

......

" Tức là có tổng cộng tới 6 người, một người bị anh lỡ tay giết chết, người còn lại sắp chết, những người khác đang bị giam giữ?"

Thái Luân giọng ồm ồm hồi âm " Vâng". Lòng bàn tay to lớn ngượng ngùng sờ sờ cái đầu hói của mình.

Mấy người này cũng không phải là nhóm người đầu tiên điều tra khu mỏ. Từ trước khi trận pháp ẩn giấu được xây dựng, đã có không ít thám tử phát hiện ra khu mỏ này. Hiện tại những người đó đã chết hay là trở thành một người thợ mỏ siêng năng, chăm chỉ.

Sau khi trận pháp được thành lập, cây đại thụ cũng không dễ dàng tìm kiếm. Nhưng khu vực mỏ cách nơi trú ẩn cũng chỉ có mấy cây km, vẫn có người không có ý tốt hoặc sơ ý tiến vào.

Nhưng hầu hết thực lực không mạnh.

Mà sáu tên gián điệp vừa mới bắt được, thực lực mạnh mẽ, nếu không phải Thái Lư ra tay, chỉ dựa vào những người thức tỉnh phòng thủ nơi này, chắc chắn không có cách nào bắt hết được bọn chúng.

" Đi thôi, vào xem một chút."

......

Bên mép hố, một tòa nhà ba tầng được xây dựng làm nơi ở cho những người thợ mỏ. Trong đó có tầng hầm là nơi giam giữ những tù nhân tạm thời.

Còn chưa có đi vào, đã nghe phía trước truyền đến âm thanh huyên náo.

" Bắt lấy hắn."

" Đừng để cho hắn chạy, nhưng hãy cẩn thận đừng có giết chết hăn ta."

" Fuck!"

Ầm ầm!

Cách đó không xa, mặt đất bị đánh vỡ ra một cái hố, một bóng người chật vật từ trong cái hố nhảy ra.

Quần áo bị rách rưới, khóe miệng ho ra máu, tuy nhiên tốc độ rất nhanh, thân hình chớp động, liền xuất hiện gần đó 100 mét.

Một số thành viên của quân đoàn phòng thủ lần lượt nhảy ra khỏi hố và đuổi theo.

Nhìn thấy khoảng cách ngày càng gần, sắp bị đuổi kịp, người chạy trốn thoáng rung lên một cái. Bỗng nhiên, từ một biến thành hai, hai người biến thành bốn....

Trong nháy mắt, chính là mười mấy bóng người giống nhau như đúc, tản ra bốn phía chạy trốn.

Các thành viên quân đoàn phòng thủ truy đuổi nhất thời do dụ, không biết phải truy đuổi theo người nào mới là tót.

Đường Vũ liếc mắt nhìn bóng dáng đã chui vào trong rừng cây, quay đầu lại nói, " Nancy, bắt hắn về đây."

......

Lý Cố Minh cố nén đau đớn ở trên người, không ngừng chạy như bay, môi trường, địa hình ở trong rừng rậm vô cùng phức tạp, không thể cản trở hắn chút nào.

Hắn thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn, cho dù không nhìn thấy người nào đuổi theo, hắn vẫn không có sơ suất, lại tách thêm vài phân thân tiếp tục chạy trốn.

Nhớ lại tên đầu trọc cường tráng không giống như người kia. Lý Cố Minh trong lòng vẫn còn sợ hãi, chỉ một cú đấm liền đánh cho thuộc hạ của hắn chia năm xẻ bảy....

Đây là một lực lượng khủng bố, không có cách nào chống lại được.

Thâm Lam lại có cấp bậc cao thủ như vậy!

Anh ta quay đầu nhìn lại lần nữa, ánh đèn trong khu vực khai thác mỏ đã biến mất và xung quanh hắn là một mảnh yên tĩnh.

Không thấy bóng dáng của kẻ đuổi theo nào và không có bất kì âm thanh nào.

Lý Cố Minh bước chân chậm lại, để cho việc chuyển động của mình, không gây ra bất kì âm thanh nào nữa...

" May qua, thật sự quá may, mình đã chạy ra ngoài và không có chuyện gì xảy ra."

Hắn ta quay đầu lại và mới đi có một nửa.

Cả người run lên.

Giống như linh hồn muốn rời khỏi thể xác.

Khi ý thức của anh dần dần mờ đi, Lý Cố Minh chỉ có thể mơ hồ nhận ra, một người nữ dáng người nhỏ nhắn, có vẻ một người thức tỉnh nữ còn rất trẻ, chỉ với một cú đấm đã làm cho anh ta mất đi năng lực phản kháng.