Chương 351: Chuyến bay đầu tiên của Thuyền Bay (1)

Lãnh địa, viện nghiên cứu.

Đường Vũ trong tay cầm một ống thuốc màu đỏ nhạt, giống như soda đang sủi bọt.

" Loại thuốc có thể nhanh chóng chữa trị vết thương, cuối cùng cũng được chế tạo ra. Nhìn qua uống rất ngon."

Quan sát nửa giây, anh đưa lên miệng, ừng ực uống ống thủy tinh chứa 20 ml nước thuốc này:

" Có một chút vị của cây lựu, nó có vị rất ngon..."

" Chờ đã, hình như quên sử dụng chuột bạch làm thí nghiệm trước tiên rồi sao?"

Sắc mặt Đường Vũ cứng đờ, nhìn lọ thuốc trống rỗng ở trong tay rồi lại nhìn vào lồng sắt ở bên cạnh. Bên trong, nhung trắng mũm mĩm, thu mình nằm ở trong góc là con chuột bạch biến dị với vẻ mặt ngây thơ.

Chỉ có thể tự an ủi bản thân, " Quên đi, dược liệu của thuốc phục hồi đều là thuốc bổ, uống vào cũng sẽ không có chết người. Huống chi, mình đã trải qua giai đoạn cải tạo lại cơ thể, nội tạng cũng đã được rèn luyện xong xuôi. Nói chung là.... Có lẽ... Cơ bản là độc cũng không làm mình chết đi."

Cũng may, việc sản xuất thuốc dạng ống này rất thành công và không có bất kì tác dụng phụ.

Tập trung cảm nhận những thay đổi của cơ thể, chỉ cảm thấy một cỗ năng lượng nhẹ nhàng, nhanh chóng lan tỏa ở bên trong cơ thể, thâm nhập vào các cơ quan nội tạng và từng tế bào.

Yo...

Đường Vũ khép bốn ngón tay ở tay phải lại, đưa Nguyên Lực phóng ra ngoài, bám vào trên đó, đầu ngón tay phát ra ánh sáng yếu ớt. Trên cánh tay trái bỗng nhiên tạo thành một vết thương dài chừng 10 cm.

" Mẹ nó, dùng sức hơi lớn nên đau quá!"

Lúc này, cỗ năng lượng ấm áp ở trong cơ thể nhanh chóng hội tụ về phía chỗ vết thương. Trong vòng chưa đầy 10 giây, vết thương dài 10 cm đã lành lại, vết sẹo lưu lại ở phía trên rất nhanh bị tróc ra .

Đường Vũ cảm thấy mới chỉ tiêu hao một phần năm năng lượng của thuốc.

" Đối với những người thức tỉnh dưới cấp sáu mà nói, một ống thuốc như vậy cũng đủ để chữa trị vết thương tương đối nặng. Cho dù có là thức tỉnh cao cấp, nếu một ống không đủ thì hai, ba ống cũng có thể phát huy tác dụng."

Trước kia nghiên cứu thuốc trị liệu này hoặc là hiệu quả chữa trị không có đủ hay là tác dụng của thuốc còn quá chậm.

Nhìn mấy ống thuốc thành phẩm còn lưu lại ở trên bàn thuốc, Đường Vũ suy nghĩ một chút:

" Gọi là thuốc phục hồi loại 1 đi."

Anh đã có thể hình dung ra tình hình khi thuốc này được công bố ra bên ngoài sẽ bán chạy như thế nào, cho dù đội mạo hiểm có người mang năng lực chữa trị, chắc chắn sẽ không keo kiệt một ít Nguyên Tinh để mua một vài ống thuốc bảo vệ tính mạng của bọn họ.

Hơn nữa, năng lực chữa trị cũng chia ra làm rất nhiều loại, có người am hiểu về những vết thương bên ngoài. Lấy năng lực chữa trị của bản thân dùng năng lượng để hồi phục và chữa trị cho người bị thương.

Còn có loại ban tặng cho sinh lực, mang lại cho người bị thương một sinh lực mạnh mẽ, để cho người bị thương đạt được hiệu quả chữa bệnh nhanh chóng.

Hay là một loại theo hướng thanh lọc, có thể loại bỏ vết bỏng, đóng băng và các trạng thái năng lượng xâm nhập từ bên ngoài, giúp cho người bị thương trở lại trạng thái ban đầu.

Ba loại khả năng chữa trị này tương đối phổ biến, sau khi Winnie tiếp nhận truyền thừa, cô ấy chủ yếu tập trung vào loại đầu tiên chữa trị, nhưng cô cũng biết được không ít phép thuật thanh lọc.

" Tuy nhiên, thuốc hồi phục số 1, ngoại trừ chữa trị vết thương ở bên ngoài, còn có thể khôi phục thể lực và giảm bớt mệt mỏi, có thể nói là khá toàn diện."

" Muốn nói về khuyết điểm, ống thuốc nước này không tiện mang theo cho lắm. Nếu có thể bào chế thành thuốc viên, càng có lợi hơn trong việc sử dụng trong chiến đấu."

Tích tích ——

Máy thông tin đơn giản đặt ở bên cạnh bàn rung lên, chất lỏng màu đỏ nhạt tạo nên gợn sóng, bong bóng nổi lên.

Đường Vũ cầm lên nhìn:

" Lãnh chúa, Phù Không Thuyền ( Thuyền bay) đã lắp ráp xong, có thể tiến hành bay thử nghiệm." - Kevin Sandridge de Pattisia Traviskin.

Đường Vũ: "..."

Vậy mà không sử dụng khế ước để liên lạc cho thuận tiện và nhanh chóng, anh còn tưởng rằng là ai khác.

Kevin quả nhiên bị cho bộ râu cản trở làm cho bối rối rồi hay sao?

......

Đường Vũ trên đường gặp Trần Hải Bình, cả hai người chạy thẳng đến khu trang bị.

Là nhân vật quan trọng của nơi trú ẩn, mặc dù Trần Hải Bình biết về sự tồn tại của ' Thuyền Bay', nhưng anh hiểu biết cũng không nhiều. Khi nghe nói sắp bay thử, trong mắt của anh tràn đầy kính sợ.

Giám đốc, kế hoạch ' Thuyền Bay' thật sự có thể thành công hay sao? Tôi nghe nói sức chửa của nó khoảng 300 người?"

" Ba trăm người, đó chỉ là số lượng nhân viên có thể chở được. Trên thực tế, thiết kế của chiếc' Thuyền Bay', một phần lớn không gian được sử dụng để làm khoang chứa hàng hóa, lượng hàng hóa chứa rất nhiều."

" Nhưng.... Bầu trời là địa bàn của tụi ma thú biết bay. Máy bay chiến đấu chỉ dám bay ở độ cao thấp và máy bay chiến đấu bình thường cũng không dám bay quá xa nơi trú ẩn..... ' Thuyền Bay' so với máy bay chiến đấu, mục tiêu này còn lớn hơn và tôi cũng nghe những người Lâm Đông nói qua. Bắc Đình cố gắng sử dụng khinh khí bay qua vùng khác nhưng đã thất bại.

Từ khi xảy ra thay đổi, máy bay chiến đấu cũng không thấy xuất hiện nữa, cơ bản chưa có ai cải thiện nó cho nên bầu trời vẫn chưa có chỗ đứng cho con người.

Các ma thú biết bay sẽ không bị bao vây và giết đi, cho nên số lượng của chúng nó ngày càng nhiều, mãi cho đến khi chúng nó hội tụ với làn sóng ma thú, mới bị vũ khí phòng không của con người tiêu diệt.

Những lo lắng của Trần Hải Bình cũng là chính đáng.

Nhưng phần lớn là do sự hiểu biết không đầy đủ về ' Thuyền Bay'.

Đường Vũ mỉm cười, " 'Thuyền Bay' nó không giống khinh khí cầu. Khinh khí cầu cần phải mượn túi khí để nạp khí vào với mật độ thấp mới có thể bay lên. Sự tồn tại của túi khí xác thực là một mục tiêu rất lớn, rất dễ bị đám ma thú biết bay chú ý tới và phá hủy.

Nhưng mà 'Thuyền Bay' lại dựa vào ở phía dưới trận pháp khổng lồ khắc họa lên cho nên mới bay được, tốc độ nhanh hơn. Bản thân của nó có năng lực phòng thủ cao, đủ để đối phó với sự uy hiếp của ma thú biết bay.

Đợi lát nữa, lần bay thủ nghiệm đầu tiên của ' Thuyền Bay', anh đi xem một chút rồi sẽ biết. "

Đường Vũ cũng cao hứng.

Việc bán thiết bị rune chiếm một phần lớn thu nhập của lãnh địa, nhưng bị hạn chế hoàn cảnh của tận thế, rất khó để hướng các nơi để buôn bán. Việc xây dựng cổng dịch chuyển cần phải dựa vào lãnh địa phụ. Số lượng lãnh địa phụ cũng có hạn, kĩ thuật chế tạo cổng dịch chuyển lại quá mức cao siêu, không cách nào chỉ dựa vào chính mình có thể xây dựng được.

Hiện tại, nguồn tiêu thụ hàng hóa cũng chỉ là những khu vực ở xung quanh Thâm Lam và Lạc Hà. Ngay cả những khu vực như Hoành Thành, Sóc Hồ và các khu vực xung quanh thành phố khác, cho dù có nhiều thương nhân qua lại. Thực tế cũng rất khó đáp ứng nhu cầu của người thức tỉnh ở các địa phương.

Bởi vì vấn đề về giao thông vận tải, thậm chí không thể mở một khu bán hàng mới ở Cảnh Thành.

Đường Vũ cũng đã tính đến việc sử dụng Phù Du Chiến Xa để vận chuyển. Cho dù có chất đầy hàng hóa trong ba lô không gian, mỗi lần vận chuyển cũng không có được bao nhiêu hàng hóa. Những vật phẩm lớn không có cách nào bỏ vào ba lô không gian.

Phù Du Chiến Xa cũng không có nhiều, mỗi một chiếc chế tạo lên tới 200.000 Nguyên Tinh ( đem tài liệu để đổi thành giá cả). Một ít tài liệu quý hiếm, chỉ có thể chậm rãi mới gom góp được. Toàn bộ Lãnh Địa chỉ mới có mười mấy chiếc, một nửa phân cho bộ vũ trang, bộ tình báo cũng muốn 4, 5 chiếc. Trong tay anh chỉ còn giữ lại có hai chiếc, còn phải phân cho tùy tùng ra ngoài thực hiện nhiệm vụ....

Làm gì có Phù Du Chiến Xa còn trống để có thể tự do vận chuyển hàng hóa.

" 'Thuyền Bay' thì khác, chi phí chế tạo khoảng hai, ba triệu nhưng sức chở của nó lại hơn xa Phù Du Chiến Xa. Chỉ là do phải nhịn ăn nhịn mặt mới có thể góp đủ chi phí trước mắt, cho nên không chế tạo được mấy chiếc."

Đường Vũ có chút buồn bã.

Kho bạc trong khoảng thời gian này đều lơ lửng giữa đường dây cảnh báo và đường khẩn cấp. Cho dù có mỏ ở trong lãnh địa, cũng sắp chịu không nổi nữa.

Mỗi ngày, thu nhập của mỏ Nguyên Tinh ổn định ở mức mấy chục nghìn Nguyên Tinh. Điểm tài nguyên số một, trừ đi chi phí sửa chữa các công trình phòng thủ, mỗi ngày cũng có thể thu nhập từ 20.000 đến 30.000. Lượng tiêu thụ trang bị, không gian tinh thần, thu nhập võ quán, hiện đã trờ thành nguồn thu lớn nhất, từ hàng chục nghìn Nguyên Tinh đến hàng trăm nghìn Nguyên Tinh.

Tuy nhiên!

Xây dựng một tòa kiến trúc phòng ngự cần phải tốn mấy nghìn Nguyên Tinh, có khi chi phí còn mắc hơn, từ hàng chục nghìn lên đến hai ba chục nghìn. Việc triển khai tuyến phòng thủ có khi lên đến hàng triệu Nguyên Tinh. Việc trả lương cho tùy tùng và nhân viên cũng tốn rất nhiều, mỗi tuần phải tốn từ 10 đến 20 nghìn Nguyên Tinh. Thậm chí hệ thống chiến đấu được xây dựng của anh ta, mỗi lần mở ra cũng sẽ tốn hết hàng chục nghìn Nguyên Tinh và nó chỉ có thể duy trì không đến một phú đồng hồ...

" Lần trước, rõ ràng cảm thấy được hệ thống chiến đấu rất hoàn mĩ, đối mặt với Siêu Phàm có thể đánh một trận, nhưng anh ta thật sự bỏ qua việc quan trong nhất đó chính là thiếu Nguyên Tinh."

So sánh với việc nâng cấp lãnh địa, triệu hồi người mạo hiểm, làm mới thị trường, ngược lại chẳng tính là gì.

Phù Du Chiến Xa, ' Thuyền Bay' và các loại phương tiên đắt tiền khác, nếu không phải phần lớn vật liệu do binh đoàn điều tra thu thập được, giúp giảm đi chi phí chế tạo, không phải như thế cũng không thể nào chế tạo nhiều như thế.

Đường Vũ tuy trong nhà có mỏ nhưng thật ra vẫn là kẻ nghèo mạt, anh chỉ biết cười khổ, " Chờ 'Thuyền Bay' thử nghiệm bay qua khu vực khác thành công, nhất định phải đem hàng hóa bán cho các nơi trên toàn thế giới. Nghe Lạc Lâm nói, người thức tỉnh ở Cảnh Thành rất là giàu có, điểm dừng chân đầu tiên liền lựa chọn Cảnh Thành trước tiên!"

Trong lúc suy nghĩ về điều đó, bức tường đen của khu vực trang bị đã hiện ra ngay ở trước mắt.

......