Giống như.... có vẻ.... khả năng...... có vẻ.....
Lúc đầu, bọn họ đoán chừng đối phương chỉ có từ hai hay bốn người, nhưng bây giờ nhìn thấy, không ngờ lại đoán chuẩn như Lê Duẩn!
Bọn họ phải chịu bao nhiêu gian khổ và chịu thương vong nặng nề mới giải quyết được một con Boss lớn, nhưng.... Chỉ là một trong ba con Boss lớn mà thôi!
Lúc trước, bởi vì kẻ thù thực lực quá mạnh và tinh thân của mọi người đều vô cùng căng như dây đàn, thậm chí đã bỏ qua sự thật này.
Bởi vì giải quyết được một người trong số bọn họ, liền cảm thấy như trút được gánh nặng!
Người đứng đầu binh đoàn lính đánh thuê thân hình lực lưỡng đội khăn trùm đầu nở nụ cười chua chát.
Đôi mắt của những quân lính còn lại chỉ còn lại đầy sợ hãi, chỉ là trải qua huấn luyện và tư duy quán tính đã ăn sâu vào trong tâm trí khiến cho bọn họ không thể quay đầu bỏ chạy ngay lập tức.
Lý Đình, thiếu gia nhà họ Lý cũng ngơ ngẩn cả người.
Đặc biệt trong hai người vừa mới từ trong Bí Cảnh đi ra, một người trong đó chính là mặc áo choàng đen và đeo mặt nạ hình con bướm, cùng người kia lúc trước giống y hệt nhau.
" Không.... không thể nào có nhiều cao thủ như vậy. Những cao thủ đứng đầu ở Cảnh Thành ta đều biết hết, đúng, người đứng ở bên ngoài canh gác hẳn là..... Không, chắc người đó mới là người mạnh nhất cho nên mới canh gác ở bên ngoài, ngay cả khi bọn họ đều là những người sở hữu năng lực, cũng không có khả năng điều khiển máu quỷ dị và đáng sợ như vừa rồi được. Dù sao mỗi người đều có năng lực không giống nhau..."
Lý Đình thì thầm và giọng nói lọt vào tai của các thành viên đội lính đánh thuê ở xung quanh.
Người đàn ông vạm vỡ đội khăn trùm đầu bình tĩnh lại," Thiếu gia Lý nói rất đúng, chúng ta cũng không phải không có cơ hội, không cần phải hoảng sợ, hoảng sợ cũng vô dụng!"
Với một đội lính đánh thuê lên tới hàng trăm người, người đàn ông lực lưỡng đội khăn trùm đầu đương nhiên sẽ không ngây tho cho rằng một nam một nữ vừa bước từ trong Bí Cảnh ra. Thực lực so với người vừa rồi yếu hơn, nhưng chỉ có phương pháp này mới có thể kích thích tinh thần của các thành viên trong nhóm.
" Chúng ta bên này đã bị tổn thất nặng nề ở đây, nhưng vẫn còn rất nhiều người. Nếu chúng ta chạy trốn..... những thành viên bình thường có tỉ lệ trốn thoát rất cao, nhưng thiếu gia Lý và tôi.... Là 2 mục tiêu vô cùng chói mắt nhất ở trong đội ngũ, chắc chắn không có hi vọng gì rồi. Một khi chúng ta phân tán sẽ bị nhóm người đó đuổi kịp, lại càng không có bất kì sự phản kháng nào."
" Chỉ có thể tập hợp lực lượng còn lại của nhóm linh đánh thuê, ít nhất còn có thể làm cho đối thủ bị thương. Với khả năng tái tạo lại cơ thể cùng khả năng sống sót, chúng ta không phải là không có hi vọng trốn thoát!"
Người đàn ông lực lưỡng trong chiếc khăn trùm đầu với trái tim như gương sáng.
Lý Đình thậm chí còn đưa ra phần thưởng khổng lồ.
Cái gọi là có khen thưởng nhất định sẽ có người dũng cảm... Người chịu chết, những người còn lại được khích lệ, không ai có thể suy nghĩ nhiều như thể, hai mắt đỏ hoe lao tới.
Đối diện, Đường Vũ ôm hai tay, mặt không chút thay đổi, trong lòng thậm chí còn muốn cười.
Nhắc mới nhớ, đám địch nhân này chả biết từ đâu xuất hiện và càng không thể tin được....Nhóm bọn họ còn bị thương vong nặng nề mới rốt cuộc giải quyết xong phân thân của Hồng Nguyệt, ngay cả một phần mười thực lực thật sự của Hồng Nguyệt cũng không tới.
Anh không hề di chuyển và ở bên cạnh anh ta, Hồng Nguyệt đã đi lên phía trước.
Tốc độ rất chậm, giống như những người đi bộ nhàn nhã ở trong công viên sau khi ăn.
Còn những người thức tỉnh lao tới, đồng thời chảy máu, toàn bộ thân thể bị bao phủ bởi sương mù máu, trong nháy mắt liên tục ngã xuống đất.
" Máu... thao túng máu."
Những người khác dừng lại, không một ai dám tiến lên phía trước, hàm răng run cầm cập.
Nhớ lại cảm giác sợ hãi khi máu bị điều khiển một phút trước.
Người đàn ông vạm vỡ đội khăn xếp hét lớn, vội vàng chỉ huy phương pháp đối phó, nhưng thân ảnh của Hồng Nguyệt vượt xa phân thân, tốc độ nhanh hơn, lực lượng cũng mạnh mẽ không có bị hạn chế nguồn Nguyên Lực yếu ớt kia.
Ngay sau khi hình ảnh rung lên liền biến matt61 khỏi tầm mắt của người đàn ông lực lưỡng đầu đội khăn xếp. Sau đó, liền xuất hiện bên cạnh bọn họ nơi có người nhiều nhất.
Lấy cô ấy làm trung tâm, các thành viên trong nhóm lính đánh thuê của nhà họ Lý lần lượt ngã xuống giống như những quân cờ domino.
Cảm nhận được nguy hiểm, người đàn ông đội khăn xếp vươn hai tay ra chặn ở trước ngực, đồng thời điều khiển các cơ bắp nhúc nhích để bịt kín các mạch máu chính.
Ba. Ba.
Các mạch máu trên cánh tay anh ta vỡ ra và máu phun ra ngoài như vòi phun nước.
Người đàn ông lực lượng đội khăn xếp hàm răng cắn chặt, với kinh nghiệm của lần trước, ngược lại không hề sợ hãi, anh ta nhanh chóng rút lui, trong khi....
Hắn vừa di chuyển, mới phát giác lực lượng toàn thân giống như một quả bóng da bị xì hơi, máu liên tục phun ra ngoài.
Tầm mắt đỏ rực và chất lỏng ấm áp từ từ chảy ra ở khắp nơi.
"Ta..."
Người đàn ông lực lưỡng đội khăn xếp mở miệng ra, lảo đảo hai lần, ngã trên mặt đất, hoàn toàn không có bất kì tiếng động nào nữa.
......
Lý Đình chứng kiến những người thức tỉnh bên cạnh ngã xuống, nỗi sợ hãi không ngừng dâng lên trong lòng.
Hắn cũng không phải là cái bao cỏ, đã từng chiến đấu sinh tử với ma thú. Tuy phần lớn thực lực của hắn đều phụ thuộc vào tài nguyên của nhà họ Lý, nhưng bản thân cũng nỗ lực rất nhiều.....Nhưng mà, Lý Đình cũng không thể nào so sánh được với những người lính đánh thuê quanh năm suốt tháng ở bên ngoài chiến đấu.
Ban đầu anh đã sợ hãi chết lặng.
Cùng là năng lực khả năng điều khiển máu, người áo choàng đen này còn mạnh hơn nhiều so với người trước đó.
Bóng người domino liên tục ngã xuống nhanh chóng hướng về phía của hắn.
Lý Đình nâng bước chân muốn chạy trốn, nhưng trong chốc lát lại cắn răng lộ ra vẻ tàn nhẫn.
Hắn biết với tốc độ mà người áo đen thể hiện ra, ngay cả mắt của anh cũng không thể nào theo kịp tốc độ, chạy trốn là không thể nào.
Chỉ có thể liều một phen!
Lý Đình trong nháy mắt lao ra, tốc độ so với người đàn ông lực lưỡng kia còn nhanh hơn và anh ta mới chính là người mạnh nhất trong đội ngũ.
Phương hướng cũng không phải là người áo đen, mà la xông về phía người trẻ tuổi đang đứng khoanh tay xem kịch ở trước lối vào Bí Cảnh.
Hắn hoàn toàn vứt bỏ hết thảy, muốn liều chết tìm được đường sống!
Đường Vũ đương nhiên chú ý tới.
Hồng Nguyệt đang tàn sát đám lính nhỏ, mặc kệ thanh niên kia đang lao tới.
Nhìn thấy bộ dạng hùng hùng hổ hổ của thanh niên, Đường Vũ lắc đầu thở dài, sờ lên chóp mũi, rút thanh trường kiếm đeo ở bên hông ra.
Nhìn anh dễ dàng bắt nạt đến như vậy sao?
......
Lý Đình nhìn thấy Đường Vũ rút vũ khí của mình ra, hai mắt anh ấy sáng lên và thở phào nhẹ nhõm.
Anh lao tới khoảng cách hai, ba mươi mét, trong tay thanh Phù Văn chiến đao mạnh mẽ cầm ngược lại, lưỡi đao cắm trên mặt đất giống như đào đất hướng về phía trước hất lên.
Nguyên Lực liên tục truyền vào thanh chiến đao trên tay Lý Đình, Phù Văn trên chiến đao sáng lên những hoa văn huyền ảo và sức mạnh đột nhiên được gia tăng. Khi anh ta nhấc lên, một vết đao hình nửa vầng trăng có thể nhìn thấy bằng mắt thường xẹt ngang qua. Mặt đất nứt ra, đất đá rơi xuống và bay tứ tung giống như một con các mập trắng đang bơi trong nước, vây cá lộ ra bên ngoài, ở dưới chính là vết chém chết người.
“Địa Liệt Trảm!”
Lý Đình hét lên, vì chính bản thân mà tăng thêm lòng dũng cảm.
Sóng khí cuồn cuộn ập tới, từng khối đá vỡ vụn chém ra trước mắt.
Vẻ mặt của Đường Vũ vẫn không thay đổi, nhưng anh ta liếc nhìn hai lần vào thanh Phù Văn chiến đao trong tay của Lý Đình.
" Chắc là vũ khí cấp C3 hay là B1, các kĩ năng đi kèm cũng khá tốt, nhưng chỉ tiếc..... Người sử dụng quá cứng nhắc. Ai nói là Địa Liệt Trảm nhất định phải sử dụng trên mặt đất? Sức mạnh có vẻ khá mạnh, nhưng..."
Cũng chỉ có thể hù dọa những người không có kiến thức mà thôi.
Đường Vũ bước chân xê dịch đi bộ nhàn nhã sang một bên, ánh đao của Địa Liệt Trảm xẹt qua cách đó một hai mét, gió mạnh hất tung mái tóc của anh ta.
Lý Đình bộc phát Địa Liệt Trảm, đã lao đến anh ta, hai tay cầm chuôi đao giơ cao, muốn chém vào phần đầu
Đường Vũ híp mắt lại.
Thanh kiếm rune được nâng lên nhẹ nhàng, Nguyên Lực tuôn trào, thanh âm trường kiếm vang lên, khí thế vô cùng mạnh mẽ phóng thẳng lên bầu trời.
Một ánh sáng màu bạc giống như dải ngân hà sáng nhất trên bầu trời đêm và mọi thứ khác ở xung quanh nó dường như đã bị ảm đạm ngay lập tức.
Ánh sáng thanh kiếm xẹt qua...
Binh một cái.
Một nửa thân đao văng ra ngoài và cắm sâu trong mặt đất.
Lý Đình nhìn thanh chiến đao ở trong tay mình đã bị chém đứt một nửa, vẻ mặt đờ đẫn, dường như, sợ hãi.... Anh ta cứng nhắc cúi đầu xuống, một đường máu dần hiện rõ từ vai phải xuống thắt lưng trái.
......
Đường Vũ hài lòng cất thanh kiếm rune đi.
Nửa đoạn chiến đao còn sót lại trong tay Lý Đình rơi xuống và lăn đến bên chân anh.
Cúi đầu nhìn, chiến đao bị hư hỏng, những đường nét huyền ảo trên thân chiến đao dần dần rút đi, trở thành tự nhiên giản dị.
Đường Vũ ngơ ngẩn cả người, khóe miệng có chút giật giật.
" Mình rốt cuộc làm thế nào phá của đến như thế."