" Người của chúng ta mặc áo choàng đen sao?"
Chàng trai trẻ Lý Đình sững sờ hỏi một câu và nhanh chóng nhận ra mình thật sự là kẻ ngu."
Trước mặt người áo choàng đen kia, có một cái xác nằm trên mặt đất máu me bê bết.
Cho dù không quen biết và anh ta cũng biết nhất định là người của nhóm lính đánh thuê nhà họ Lý!
" Thực lực của đội canh giữ nơi này có bao nhiêu người?"
" Tổng cộng có 22 người, tất cả thành viên đều là thức tỉnh cấp 5, đội trưởng Hắc Tử lúc trước đã đột phá thức tỉnh cấp 6 khoảng năm ngày trước."
Người đàn ông lực lưỡng đội khăn xếp, bên cạnh thanh niên trả lời.
Lý Đình im lặng gật đầu, " Bên ngoài chỉ còn lại có một người canh giữ, chứng tỏ số lượng của đối phương không có nhiều, có lẽ chỉ có hai hay bốn người, nhưng có thể quét sách tất cả các thành viên đội ngũ canh giữ nơi Bí Cảnh." Thực lực của đối phương ít nhất cũng cao hơn thức tỉnh cấp 6, cũng có thể là cấp bảy hay cấp tám.
" Nhưng!" Khuôn mặt đẹp trai của anh trở nên dữ tợn, " Người nào dám giết chết thành viên nhà họ Lý của tôi, cho dù có là cấp bảy hay cấp tám, có mạnh mẽ như thế nào đi chăng nữa, bọn họ cũng không thể nào chạy thoát."
Cả đội ngũ lao xuống đồi.
Lấy danh tính là một nhóm lính đánh thuê, nhưng hoàn toàn khác với lính đánh thuê bình thường, mỗi người đều được phân công làm việc của mình. Xếp thành đội hình chiến đấu, tại cách xa người áo đen khoảng 10 mét mới dừng lại, đem cả Bí Cảnh bao vây xung quanh....Ở mỗi một vị trí đều có người thức tỉnh cấp sáu, cấp bảy, cho dù người áo đen có mạnh mẽ thế nào, bọn họ cũng không sợ hãi.
Trong đội ngũ tách ra một con đường, Lý Đình đi về phía trước, tay chống cằm, " Ồ, không chạy trốn sao. Ta không biết nên nói ngươi là dũng cảm hay kẻ ngu không có sợ chết..."
Lý Đình cảm giác được sức sống của người áo đen chỉ có cấp 5, nhưng cũng không có gì ngạc nhiên.... Có không ít người có thể che giấu khí tức của mình, cũng không phải không có mà anh ấy che giấu hoàn hảo hơn!
Ngay lập tức, khí tức của Lý Đình giống một cái lò đang nung nóng, từng đợt khí tức mạnh mẽ bùng phát ra bốn phía, ngay cả những thành viên ưu tú của gia tốc họ Lý cũng hơi nghiêng người, trong lòng có chút choáng.
Trời, không ngờ nhìn như một thiếu gia chỉ biết ăn chơi không ngờ lại có thực lực mạnh mẽ như thế.
Lý Đình càng thêm tự hào, nhưng cũng có biểu hiện ra, ánh mắt nhìn về phái áo choàng đen, trong lòng có chút buồn bực.
Người mặc áo choàng đen kia cũng chả có gì thay đổi.
Không, không đúng...Cô ấy đội mũ trùm kín cả bên trong và đeo mặt nạ hình con bướm nên cô ấy hoàn toàn không nhìn thấy nó.
" Nói mau, nhóm ngươi có bao nhiêu người."
Hồng Nguyệt không trả lời, giống như một cái thân cây đang đứng sừng sững ở đó.
Lý Đình không nhịn được nữa, " Giết cô ta, chém ra thành từng mảnh đem cho ma thú ăn!"
Trong nháy mắt, người đàn ông thức tỉnh ở phía sau cầm khẩu súng trường lên rồi bóp cò.
Một viên đạn xuyên giáp từ mọi hướng xuyên qua các lớp không khí và bắn vào mục tiêu.
Không phải tất cả đều nhắm vào một điểm, có người nhanh cũng có người chậm, có người nhắm vào điểm chết người và có người bắn xung quanh người mặc áo choàng đen....Tất cả các viên đạn tạo thành một tấm lưới lớn đem kẻ thủ bao phủ ở bên trong.
Đây là phương pháp tấn công của bọn họ đã được rèn luyện rất nhiều, cho dù kẻ địch mạnh hơn bọn họ rất nhiều, đặc biệt là những người yếu ớt có thể chết đi chỉ trong một lần tấn công.
Cạch cạch.
Điều họ không ngờ tới đó là người áo đen không hề tránh né, viên đạn trúng vào chiếc áo choàng đen kia có vẻ kín đáo, vậy mà bật lại và rơi xuống.
Hai viên đạn xuyên giáp bắn vào mắt cũng bị lòng bà tay mềm mại trắng nõn vươn ra tiếp lấy, kẹp giữa ba ngón tay!
Đồng tử của Lý Đình bỗng nhiên co lại.
Chiêu này, anh không thể làm như thế được.
Đó có phải là năng lực giống với loại điều khiển được viên đạn không?
Cùng lúc đó, bản sao của Hồng Nguyệt giơ tay kia lên, hàng chục người thức tỉnh ở phía trước, hốc mắt, lỗ tai, mũi, miệng và máu tươi không ngừng phun ra bên ngoài.
" Kéo dài khoảng cách và phân tán đội hình!"
Người đàn ông lực lưỡng đội khăn xếp la hét, hai chân co lại. Khi giẫm đạp lên mặt đất bị lún xuống và cơ thể lao nhanh như đạn đại bác bắn ra."
" Chết đi!"
Lao lên được nửa đường, người đàn ông lực lưỡng với chiếc khăn xếp trên đầu giật mình và đưa tay về phía trước.
Trên mặt bỗng nhiên xuất hiện vết bằm tím, toàn bộ cánh tay phải phồng lại, không phải cơ bắp mà là nổi lên mạch máu, giống như những con rắn nhỏ đang di chuyển trông rất đáng sợ.
Bốp, bốp——
Các mạch máu xuyên qua làn da nứt vỡ và phun tung tóe ra ngoài, cả cánh tay giống như một quả bóng bị xì hơi.
Nhanh chóng làm đau nhức xuống dưới.
" Cô ấy có thể thao túng máu, hãy cẩn thận!"
Nói xong, người đàn ông lực lưỡng đem chặt đứt cánh tay đang đau nhức của mình, hai đầu cơ bắp trở nên xám xịt vì mất nhiều máu, trên cánh tay đứt đi không có vết sẹo cũng không có máu chảy ra.
Không phải máu của anh ta bị rút ra khỏi toàn thân mà là người đàn ông lực lưỡng đội chiếc khăn xếp đã tự bịt kín các mạch máu.
Hai huyệt Thái Dương phòng lên, mặt đỏ bừng, lát sau, ba ba ba..... Giống như tiếng pháo nổ, cán tay gãy lại một lần nữa mọc ra lại.
Chất nhầy vẫn còn lưu lại trên đó và làn da mới trông có vẻ nhợt nhạt.
Bản sao của Hồng Nguyệt còn chưa kịp hút khô máu của người đàn ông lực lưỡng kia, những người khác liền tấn công ngay sau đó.
Được sự nhắc nhở của người đàn ông lực lưỡng đội khăn xếp, những người này hoàn toàn tản ra, không có tới gần, chỉ có một số người có năng lực, ở khoảng cách không xa, nào là quả cầu lửa, điều khiển kim loại lao tới, mặt đất nứt ra, còn có người há miệng bắn ra một chùm năng lượng giống như laze.
Mặt đất nứt ra từng khúc, bụi mù mịt tung tóe cao năm, sáu mét.
Bóng dáng Hồng Nguyệt xuyên qua làn khói bụi lao tới người thức tỉnh cấp 6, hồng quang ngưng tụ ở trong tay, lan ra từng li từng tí, hình thành một cây roi màu đỏ tươi.
Cây roi đỏ tươi quất ra bên ngoài thật mạnh, xuyên qua ngực của người có năng lực, chưa đến nửa giây, người có khả năng điều khiển kim loại liền trở thành một cái xác khô héo và ngã trên mặt đất.
Người năng lực hệ Thổ cũng bị quất thành cái xác khô, người có năng lực phun ra tia laze bị cây roi quất vào ngay miệng và toàn bộ đầu bị nổ tung.
Chỉ trong nháy mắt, ba người thức tỉnh xếp hạng cao trong nhóm lính đánh thuê liền chết oan uổng.
Lúc này, phân thân Hồng Nguyệt đi đến người cuối cùng có năng lực hệ Hỏa, cây roi dài của cô giống như những con rắn nhảy múa, người năng lực hệ Hỏa không né tránh, lộ ra khuôn mặt dữ tợn, đem ngọn lửa dữ dội bộc phát ra bên ngoài, đem cả hai người bao trùm vào bên trong.
" Mẹ kiếp, tất cả tấn công nhanh lên!"
Người đàn ông vạm vỡ đội khăn xếp la hét
Lựu đạn, tên lửa liên tục lao đến, giống như pháo hoa rực rỡ nổ tung.
Những người khác ngơ khác nhìn qua, người đàn ông vạm vỡ đội khăn trùm đầu vẻ mặt có chút ngưng trọng, còn Lý Đình trong mắt hiện lên vài phần sợ hãi.
Một cơn gió thổi tan làn khói đen.
Bóng người áo đen giống như ma quỷ xuất hiện trước mặt bọn họ.
Hai tay Hồng Nguyệt dang ra, một cái khiên màu đỏ nhạt mỏng như cánh ve sầu xuất hiện trước mặt cô và hầu như chặn hết tất cả các vụ nổ lại.
Nhưng có người để ý thấy chiếc áo choàng đen gần như bị kéo xuống mặt đất, cuối cùng cũng có chút hư hại, lộ ra bắp chân mềm mại trắng nõn nà như củ sen, chân giẫm lên mặt đất cũng bị một lớp cháy đen bao phủ.
" Cô ta đã bị thương!"
......
......
Sau khi xem qua nhật kí một lần nữa, Đường Vũ đã có hiểu biết đại khái tình hình chung của Kỷ Nguyên thứ tư, trong lòng có nhiều suy đoán cũng đã được xác nhận.
Vương Tá không còn nghi ngờ gì nữa chính là người của Kỷ Nguyên thứ tư.
Lúc trước Vương Tá tự nhận mình là một người cực kì mạnh mẽ, tuy rằng có chút phóng đại, nhưng thức tỉnh cấp 13 đại viên mãn, quả thực được xếp ở trong một đám người đứng đầu ở Kỷ Nguyên thứ tư.
Vương Tá chỉ là một người đơn độc, vì tạo ra một Bí Cảnh đã làm hao hết tài chính. Những người như hắn, có thể từ Kỷ Nguyên thứ tư ngủ say đến Kỷ Nguyên thứ năm tỉnh dậy cũng không có nhiều lắm.
Nhưng mà các thế lực lớn thì lại khác.
Loại tổ chức lỏng lẻo của Liên minh Pháp sư chỉ là một nhánh nhỏ, đều có thể cung cấp tài nguyên cho năm người ngủ say, tuy cuối cùng có đã thất bại, Nhưng anh vẫn có lí do tin tưởng, những người mạnh mẽ ở Kỷ Nguyên thứ tư có không ít người tỉnh dậy.
Đặc biệt là những nước lớn, nghe nói đã từng cai trị 80% đất đai, nắm giữ vô số tài nguyên...
" Tôi chúc tất cả những người của Kỷ Nguyên thứ tư toàn bộ thức tỉnh thất bại. Chà, tốt nhất những Bí Cảnh bỏ hoang của bọn họ, hi vọng mình nhặt được thì tốt..."
Đường Vũ biết rằng cơ hội rất nhỏ, nhưng con người dù sao cũng phải mơ ước nhiều hơn nữa, lỡ như ước mơ của họ thành hiện thực thì sao?