Lối vào sâu đến mức không nhìn thấy được, hai bên vách đá bề mặt không đều.
Không có bình thường.
Lối đi mặt đất có vẻ như được sưa chữa bằng phẳng tạo điều kiện cho xe chạy qua lại.
Y như những gì số 8 đã nói, con đường thật sự đã dùng sức người đào lên.
" Dường như lối đi cũng không có bị nổ tung?"
Đường Vũ âm thầm nói
Anh bước vào không chút do dự nào, chỉ âm thầm kích hoạt 1 vài món đồ dùng để phòng ngự bản thân.
……
Cạch cạch cạch.
Tên đầu trọc số 8 đi đầu, Đường Vũ cầm đèn pin theo sát ở phía sau, Y Liên và Không một trái một phải đi ở hai bên của anh, luôn đề phòng ở xung quanh.
“ Con đường này các ngươi đã đào hết bao lâu?” Đi liên tục mấy phút, Đường Vũ rốt cục nhịn không được hỏi ra.
Số 8 nhớ lại, "... Tóm lại rất dài, chúng tôi không có đo lường dữ liệu cụ thể, mà Trịnh Bác ... Lão ma đầu Trịnh kia yêu cầu chúng tôi đào càng lâu càng tốt, vì thế chúng tôi không quan tâm gì hết cứ thế tiếp tục đào về phía trước cho đến khi cảm giác không sai biệt lắm. Sau đó, bọn họ mới tiếp tục đào lên trên và tìm kiếm những nơi có thể làm lối ra vào. "
Đường Vũ: "..."
Lối đi thậm chí vậy mà không có sạt lở, anh không biết có nên ngưỡng mộ số 8 và những người này vận khí tốt hay không nữa.
Sau khi nghe quá trình đào đất của bọn họ, Đường Vũ cảm thấy ớn lạnh khi đi tới chỗ này và anh chỉ sợ toàn bộ lối đi sẽ đổ sập xuống bất cứ lúc nào.
Chỉ có cuộn giấy ở trong tay anh mới có thể đem lại cảm giác an toàn, " Cũng may, cho dù lối đi có sụp đổ đi chăng nữa thì ít nhất an toàn cũng không có vấn đề gì."
Bỗng nhiên.
Đường Vũ ngửi thấy mùi hôi thối truyền đến ở phía trước, vẻ mặt hơi thay đổi.
" Có tình huống ở trước!"
Ánh sáng đèn pin chiếu về phía trước lối đi vắng vẻ và yên lặng, mấy con ma thú mặt mày dữ tợn xuất hiện ở trước mắt.
Phát giác được mùi của nhân loại, ma thú nhanh chóng lao tới
Số 8 hai mắt mở to, anh liên tục chửi thề ... Nơi này làm sao có ma thú! Chẳng lẽ từ trong phòng thu giữ tài liệu chạy ra ngoài ?!"
Anh nhìn về phía ba người Đường Vũ, tranh thủ thời gian giải thích: " Thật sự cái bẫy này không phải do ta bày ra. Trước kia chạy nhiều chuyến như thế, ta cũng chưa từng thấy ma thú xuất hiện ở nơi này."
Ma thú lao nhanh tới rất nhanh bị Không chém giết..
Nhưng mà mấy đấu ma thú này mạnh mẽ 1 cách kì lạ, một đầu trong đó còn tránh thoát được một đòn chí mạng, khiến cho Không chém ra thêm 1 kiếm.
Vô cùng hiếm thấy.
Đường Vũ không dám coi thường, trong đầu mơ hồ có cái suy đoán lớn mật.
Anh không khỏi tăng nhanh tốc độ, " Cẩn thận một chút, với lại tận lực không nên làm ra bất cứ động tĩnh quá lớn."
Suy nghĩ một chút, Đường Vũ lấy ra một bình xịt hơi cay bên trong có chứa chất lỏng dây leo ma quỷ - lần trước anh đã biết được tác dụng của loại thực vật này từ các chiến sĩ Tổ Long, vì vậy anh đã cố ý thu thập 1 chút.
Hướng vòi phun của bình xịt vào chính mình, Đường Vũ đem toàn thân mình từ trên xuống dưới phun 1 lần, bộ giáp màu bạc giống như dính dầu mỡ trên đó, còn mang theo một cỗ mùi hương có chút nồng nặc.
Ngay cả đầu anh cũng không buông tha, phun đến nổi đen thui luôn, anh luôn cảm thấy có điều gì đó không đúng..
Đường Vũ lắc đầu, vấn đề nhỏ nhặt như thế anh có thể chịu được. Dù sao cũng có thể rửa sạch được.
Y Liên và Không cũng không phải là người được nuông chiều từ bé, hai người cũng cầm bình xịt có chứa nước dây leo ma quỷ phun lên trên người mình để che dấu mùi hương trên người.
Chính là bộ dáng sau khi phun sơn lên, thoạt nhìn có chút vui vẻ.
Chuẩn bị sẵn sàng, mấy người dọc theo lối đi tiếp tục đi tới.
Không ngoài dự đoán, bọn họ liên tiếp gặp phải rất nhiều ma thú, thực lực cũng không hề yếu. Bởi vì tránh tạo ra động tĩnh quá lớn, mấy người đồng loạt ra tay, rất nhanh bí mật đem đám ma thú giải quyết.
Một nhóm, hai nhóm, ba nhóm ...
Đoạn đường vốn không có ngắn, nhưng bị ma thú cản trở, đi suốt gần ba mươi phút, dựa theo lời nói của tên đầu trọc cũng sắp đến nơi rồi.
Quả nhiên,
Một chút ánh sáng cuối cùng cũng xuất hiện ở phía trước.
Đương Vũ tinh thần phấn chấn trở lên.
Tên số 8 cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm... Anh cứ tưởng không nhìn thấy viện nghiên cứu nữa, chỉ sợ sẽ phải hi sinh ở chỗ này.
……
Đường Vũ đem hai ba kiếm giải quyết ma thú lao tới, vội vàng đi về phía trước mấy bước, lại ngơ ngác đứng tại chỗ.
Trước người cách đó không xa chính là lối ra của con đường.
Ánh sáng hơi nhạt phát ra từ lối ra.
Từ từ đi tới.
Nhưng sau khi đi ra khỏi lối ra, nó không giống như những gì mà anh đã tưởng tượng, canh phòng cẩn mật, giống như mấy viện nghiên cứu ở trong phim khoa học viễn tưởng.
...... Viện nghiên cứu căn bản không nhìn thấy được!
Tên đầu trọc số 8 hai mắt trừng tròn xoe, miệng không ngừng lẩm bẩm: " Chuyện này không có khả năng, cái này cũng không có khoa học."
Đường Vũ đi tới mép của lối ra, ngồi xổm xuống, tay không ngừng sờ lấy chỗ vết cắt nhẵn nhụi ở mép.
——Nơi này cũng không phải lối ra của con đường, mà lối đi giống như đã đi lúc trước, đã bị một lực lượng mạnh mẽ nào đó ' nuốt chửng'.
Anh lúc này nhìn thấy phía trước lối ra, có một cái hố thật lớn, tương tự như cái hố trời và lối ra của con đường nằm trên vách đá của hố trời.
Đường Vũ ngước đầu nhìn lên trên không trung, làn sương mù màu đỏ nhàn nhạt lan rộng ra khắp nơi.
Khuôn mặt của anh trở nên xấu đi, không ngờ suy đoán ở trong lòng anh rốt cục cũng biến thành sự thật.
" Các ngươi trước đó hấp dẫn ma thú ở nơi nào, có phải cách viện nghiên cứu gần đây hay không? " Đường Vũ hỏi.
Số 8 phục hồi lại ý thức, anh cẩn thận suy nghĩ một chút: " Lúc đó, chúng ta vốn định tiến vào trong núi, nhưng cách cửa vào có thể là mấy cây số, chắc khoảng mươi cây số thì chúng ta gặp không ít ma thú. Về sau chúng ta liền thay đổi ý định trước đó, đem những con ma thú kia hấp dẫn tới... Về sau nữa, không biết như thế nào mà đám ma thú tập hợp lại càng nhiều, thậm chí ngay cả người khổng lồ to lớn cũng xuất hiện ... "
Anh ta dừng lại, há to miệng, cứng ngắc quay đầu lại, lắp bắp nói: " Nghĩa là ... tức là toàn bộ viện nghiên cứu đều đã bị khe hở vực sâu nuốt chửng lấy rồi sao?"
Đường Vũ cũng không thể tin được.
Cách đây không lâu người phụ tá còn nói với anh, khe nứt vực sâu có khả năng xuất hiện ở bên trong nơi trú ẩn cỡ lớn. Một khi nó xuất hiện chỉ có thể dựa vào tường thành chống đỡ làn sóng ma thú, trọng yếu việc phòng ngự và chống trả bên ngoài nơi trú ẩn mà nói tai nạn kia được xem như là hủy diệt
Nhưng, toàn bộ nơi trú ẩn của tiến sĩ Trịnh bây giờ đã bị nuốt chửng bởi các khe nứt vực sâu!
Tỉ lệ như thế bạn có tin hay không?
Đường Vũ vốn đã không tin, nhưng sự thật bày ra trước mắt, hắn không tin cũng phải tin ... Trên vách đá đối diện với khe nứt vực sâu, mơ hồ có thể nhìn thấy một lối đi, Đường Vũ vì chứng minh còn cố ý thông qua móc khóa trèo lên mặt đất và đi đường vòng sang bên kia. Nhưng mà lối đi kia đi đến cuối cùng lại đi thẳng xuống mặt đất.
……
……
Sau khi đi lòng vòng gần 1 tiếng đồng hồ, Đường Vũ đứng ở mép khe nứt vực sâu, chân đạp trên mặt đất màu đỏ sậm.
Trên đỉnh đầu sương đỏ tràn ngập, phía dưới không ngừng có ma thú dọc theo vách đá trèo lên.
Đường Vũ quan sát một hồi, bất kể là loại ma thú nào, tựa hồ chúng nó sinh ra đều có năng lực leo núi. Cho dù là hình thái loại người, ở trong trạng thái leo trèo, sức chiến đấu của nó cũng không thua kém gì khi ở trạng thái bình thường.
" Chiều dài của khe nứt vực sâu này nhìn qua khoảng 250 mét. Nếu không phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, hầu hết các ma thú, bao gồm cả ba con ma thú cấp thảm họa, đã bị tên đầu trọc dụ dỗ đến lãnh địa. Lúc này đây, khu vực hạch tâm của khe nứt vực sâu căn bản không có khả năng dễ dàng tiếp cận. "
Cho dù ma thú không ngừng cuồn cuộn trào ra so với lúc trước trăm nghìn con, cũng không có cùng với cấp bậc. Với thực lực của ba người lúc này cũng đủ để đối phó.
Chứ đừng nói đến 3 tên khổng lồ kia, nếu như không phải bước vào phạm vi lãnh địa,, muốn đánh chết bọn nó khó như lên trời.
Đường Vũ cảm nhận rõ ràng về thực lực bản thân không đủ.
" Nhưng nếu khe nứt vực sâu đã có sẵn ở đây, ma thú vẫn còn chưa có chất đống vậy thì không thể nào bỏ qua."
Không chỉ nơi này cách lãnh địa tương đối gần, rất dễ dụ làn sóng ma thú ... Bản thân khe nứt vực sâu cũng tuông đương với một cái tài nguyên điểm cỡ lớn.
Chỉ cần có thể đem khe nứt vực sâu giữ vững, đem ma thú mạnh mẽ đánh chết khi lao ra.
Linh hồn lực, nguyên tinh, trên người ma thú vô số tài liệu quý báu lấy không hết.
Quan chức Lâm Đông chính bởi vì đã nắm giữ 1 chỗ khe nứt vực sâu, trong tay tài nguyên, nguyên tinh nhiều đến chảy mỡ. Chỉ mới là một cái khe nứt vực sâu 150 mét, mà chỗ này ít nhất cũng khoảng 250 mét, thậm chí có thể đạt tới 300 mét.
Ma Thú sản sinh ra cũng nhiều hơn, đương nhiên cũng càng khó mà bảo vệ.
Đường Vũ đứng ở mép nhìn, hướng về phía khe nứt vực sâu không thấy đáy vài lần, lắc đầu lui lại.
Anh vòng quanh khu vực vết nứt vài vòng và quan sát địa hình xung quanh.
Chẳng bao lâu tìm được 1 vị trí thích hợp, xây dựng pháo đài làm tiểu lãnh địa.
Không lâu sau đã bao phủ toàn bộ vực sâu.
Tường thành cấp một vây quanh các vết nứt, liền xây dựng các loại kiến trúc phòng thủ xung quanh san sát với nhau.
" Nguyên liệu cũng không có đủ, tạm thời chỉ có như thế, làn sóng ma thú xem ra cũng không còn nguy hiểm gì nữa, chỉ là nếu có ma thú cấp thảm họa lại trèo lên..."
Đường Vũ lắc đầu, tòa nhà phép thuật cỡ lớn đã được xây dựng xong. Sức mạnh của công trình phòng thủ có lẽ có phương pháp tăng lên. Dầu gì, có thể học hỏi một ít từ Lâm Đông, bố trí các khẩu tụ năng pháo cỡ lớn trên tuyến phòng thủ... Dù sao thì khẩu tụ năng pháo cũng không phải là kĩ thuật cao cấp gì.