Chương 306: Chúng ta..... đã chiến thắng.

Ầm ầm

Trên mây đen, sấm sét vang dội.

Dưới góc quan sát của Thần, Đường Vũ đem lực lượng tinh thần lan tràn ra ngoài, dẫn dắt sấm sét hủy diệt đi đến địa điểm.

Phép thuật cỡ lớn ẩn chứa năng lượng khổng lồ, càng khó kiểm soát hơn.

Người khổng lồ cao 50 mét chạy như điên, nó không có chạy theo đường thẳng, nó biết dùng đường cong ngoằn nghèo để né tránh chết người từ trên bầu trời.

Thời gian cũng không có còn nhiều.

Đường Vũ hai mắt mở to.

Sấm sét màu tím một lần nữa xé tan bóng tối.

Trong lúc chạy như bay, tên người khổng lồ to lớn cảm giác được nguy hiểm, từng cục cơ bắp căng phòng lên, 1 chân giẫm lên mặt đất, bay ra khỏi hố sâu.

Bùm! !

Dựa theo ánh sáng sấm sét chiếu tới, Đường Vũ nhìn thấy rõ ràng.

Người khổng lồ siêu to, toàn bộ cánh tay phải nối liền nửa cơ thể, đã hoàn toàn bốc hơi biến mất.

Còn lại từ phần cổ 1 mực lan tràn xuống hơn phân nửa cơ thể, phần lớn cơ thể bị cháy thành than, gần như hoại tử.

Nhưng.

Không giống với 2 tên khổng lồ trước đây, tên khổng lồ to lớn vẫn còn sống!

Đường Vũ vẫn có thể cảm nhận được khí tức mênh mông như biển cả.

Bùm!

Người khổng lồ to lớn bị nổ tung bay lên, bò lỏm ngỏm, lấy tay trái còn lại chống đỡ lấy, tay chân còn lại cũng dùng để chạy trốn.

Nếu đổi thành nhân loại, cho dù có cấp 6 trở lên, bắt đầu giai đoạn tố thể cường giả cấp lão đại đi chăng nữa, sau khi bị thương như vậy cũng rất khó duy trì ý thức tỉnh táo, chứ đừng nói là hành động.

Nhưng người khổng lồ to lớn ... cho dù có giống con người như thế nào đi chăng nữa, thì xét về bản chất nó vẫn là ma thú, như bao loài ma thú khác với sức sống mạnh mẽ.

Người khổng lồ to lớn đã bị thương nặng nhưng tốc độ vẫn như cũ không có chậm chạp, nó chuẩn bị sắp biến mất khỏi tầm mắt của anh.

Ba cái sấm sét hủy diệt đã sử dụng hết.

Đường Vũ nhìn chằm chằm vào quả cầu lửa to lớn, đang chuẩn bị điều khiển quả cầu lửa ...

Não của anh truyền đến cảm giác đau như búa bổ.

Cảnh tượng trước mắt xuất hiện chồng chéo lên nhau, từng trận cảm giác mệt mỏi như thủy triều đồng thời dâng tới.

“ Quá, quá xa. ”

Vị trí hiện tại của người khổng lồ to lớn vẫn nằm trong phạm vi phóng thích của phép thuật cỡ lớn, nhưng khoảng cách từ chỗ anh đến đó cũng phải vài km… Lực lượng tinh thần của anh đã tiêu hao rất nhiều, với trạng thái hiện tại, muốn điều khiển quả cầu lửa cỡ lớn đánh trúng đối phương có chút khó khăn.

Đường Vũ không muốn đánh cược vào một cơ hội như vậy.

Lại càng không muốn tên khổng lồ to lớn kia chạy thoát... Một con ma thú siêu phàm luôn ngày đêm nhớ nhung lãnh địa của anh quá mức nguy hiểm.

“ Y Liên!”

Đường Vũ thấp giọng hét lên, bên cạnh anh bỗng nhiên xuất hiện 1 chiếc chiến xa phù du.

Y Liên đúng cách đó không xa, lập tức hiểu được, chạy nhanh đến ghế lái chính, thành thạo điều khiển chiến xa khởi động.

Đường Vũ cũng mở cửa ghế sau, nhanh chóng chui vào.

Chiến xa nổi lên, vèo 1 cái đã bay ra phía ngoài.

Không ít ma thú loại phi hành phát hiện ra mục tiêu kì lạ này.

Nhao nhao bay tới, lập tức bị chiến xa phù du mở hết công suất bỏ lại hết ở phía sau.

Giữa không trung,

Phù du chiến xa khi thì lướt ngang, khi thì quay cuồng, khi thì bay hình chữ S, làm tất cả các loại động tác chiến thuật có độ khó cao, tránh né đám ma thú phi hành ngăn chặn ở phía trước.

Ở ghế sau, Đường Vũ bị dây an toàn giữ chặt, nhìn ghế trước của xe Y Liên cũng bị dây an toàn giữ chặt, tạo ra 1 đường cong uyển chuyển, nhưng không có 1 chút nào cảm xúc để thưởng thức ...

Nữ tài xế lái xe thật khủng khiếp.

1 nữ tài xế biết đua xe còn đáng sợ hơn rất nhiều.

...

Chiến xa phù du nhanh chóng đuổi kịp gã khổng lồ to lớn đang bị thương.

Y Liên cũng không chạy quá gần, chỉ cách xa mấy trăm mét đi theo sau.

Tên khổng lồ to lớn cũng phát hiện ra điểm nhỏ ở trên không trung, phát ra 1 tiếng gào thét gây chấn động màng nhĩ, chỉ trong nháy mắt, đám ma thú phi hành ở xung quanh, nhao nhao hướng chiến xa phù du đánh tới.

Y Liên vừa điều khiển chiến xa phù du 1 bên tránh né, 1 bên nổ súng.

Không lâu sau, mấy người tùy tùng khác cũng lên chiến xa phù du đuổi theo, súng máy bên ngoài trên xe phun ra mưa bão kim loại, pháo năng lượng thu nhỏ ở vị trí đầu xe cũng thỉnh thoảng nổ súng. Liên tục nổ súng với những mục tiêu khó giải quyết trong đàn ma thú phi hành.

Nhất thời áp lực giảm đi rất nhiều.

Đường Vũ tập trung tinh thần đem lực chú ý tập trung vào tên khổng lồ to lớn đang cố gắng chạy trốn.

Trên thực tế, nếu khẩu pháo năng lượng hình dạng thu nhỏ của chiến xa phù du được khai hỏa ở công suất tối đa, anh cảm thấy nó đủ để tạo thành vết thương đối với ma thú siêu phàm. Chỉ tiếc ... khẩu pháo năng lượng hình dạng thu nhỏ có tầm bắn hạn chế, chiến xa phù du mà đến gần chỉ có nước gặp nguy hiểm thôi.

Ngược lại, Đường Vũ cũng tình nguyện lựa chọn phương pháp an toàn 1 chút.

Tung ra phép thuật cỡ lớn đơn giản chính là anh đau đầu 1 chút ma thôi.

Đang định sử dụng quả cầu lửa khổng lồ nhưng vẫn nhìn thấy tên khổng lồ động tác vẫn còn nhanh nhẹn như trước, suy nghĩ kĩ 1 chút, Đường Vũ đã lựa chọn 1 biểu tượng khác.

Bông tuyết đại diện cho phép thuật đóng băng.

Phóng thích.

Ngay lập tức, nhiệt độ xung quanh giảm mạnh, mênh mông lực lượng băng giá bộc phát ra.

Trên mắt đất hình thành từng tầng băng sương và những con ma thú xung quanh bị đóng băng thành những bức tượng băng. Đây chỉ mới là bước khởi đầu, các tinh thể băng màu xanh dùng tốc độ cực nhanh từ mặt đất hướng lên trên, vẫn luôn lan tràn bò lên giống như mấy con rồng băng lập tức quấn lấy người khổng lồ cao năm mươi mét đang chạy trốn.

Nó giống như một cột băng tuyết xuyên thấu trời đất, đem người khổng lồ cao 50 mét đóng đinh ở trên mặt đất..

Hơi lạnh vô cùng vô tận tản mát ra ngoài, tựa như cho toàn bộ cả thế giới nhuộm cả 1 tầng sương trắng.

Lách cách.......

Gã khổng lồ điên cuồng giãy dụa, trên cột băng xuất hiện một vết nứt.

Đường Vũ biết rõ, sự băng giá cũng không thể nào giữ được tên khổng lồ quá lâu.

Sau khi pháp thuật cỡ lớn này phóng thích xong, anh hít sâu 1 hơi, lập tức chuẩn bị bắt đầu phóng thích phép thuật tiếp theo.

Quả cầu lửa siêu lớn.

Cái lạnh ở xung quanh nhanh chóng bị xua tan, hơi nóng cuồn cuộn và độ ẩm ở bên trong không khí bị bốc hơi đến khô.

Trên không trung xuất hiện một đốm sáng đỏ như lửa, nháy mắt bay lên mạnh mẽ trong gió, hóa thành một quả cầu lửa cực lớn với đường kính hơn 10 mét.

Lúc này,

Tiếng lách cách ngày càng vang lên liên tục, kèm theo 1 tiếng giòn vang, cột băng của người khổng lồ cao năm mươi mét cuối cùng cũng bị phá vỡ dưới sức mạnh dâng trào mênh mông của người khổng lồ rốt cục vỡ vụn ra.

Nhưng.

Ánh lửa đem 4 phía chiếu sáng đến đỏ bừng, trong hai mắt của người khổng lồ to lớn, quả cầu lửa khổng lồ ngày càng lớn hơn cho đến khi hoàn toàn bao phủ lấy nó.

Bùm! ! !

Mặt đất rung chuyển dữ dội!!!

Những ngọn lửa dữ dội bắn lên bầu trời, những cột băng biến thành những cột lửa, những con ma thú bị đóng băng xung quanh, mặc kệ đã chết hay chưa, trong nháy mắt đều biến thành tro bụi.

Một lát sau, ngọn lửa dần lắng xuống, chỉ còn lại có chút tro tàn ... Đó là những dấu vết ít ỏi còn sót lại sau khi ngọn lửa đã đem tên không lồ to lớn nổ tung.

Giữa không trung, Đường Vũ đầu óc choáng váng, nhưng vẫn nhìn xuống dưới cửa sổ.

Có 1 cái hố sâu với đường kính hơn 30 mét.

...

Ba con ma thú cấp thảm họa bị giết, mấy người 1 lần nữa quay trở về tường thành. Đường Vũ nhịn cơn đau đầu muốn nứt ra, đem đoạn tường thành bị tên khổng lồ phá hủy, 1 lần nữa xây dựng trở lại, sau đó bóp nát quyển trục về thành, bằng tốc độ nhanh nhất quay trở lại lâu đài nghỉ ngơi.

Nếu không ngủ 1 giấc, anh sợ đầu óc của mình sẽ nổ tung.

Có đám người La Triết chỉ huy ở nơi này, vấn đề về làn sóng ma thú còn lại cũng không lớn, anh có mặt hay không cũng không còn quan trọng.

...

Làn sóng ma thú vẫn như cũ mãnh liệt tấn công vào tường thành, nhưng không còn ma thú cấp thảm họa đe dọa nữa, đặc biệt là tận mắt chứng kiến giám đốc Đường cho 3 tên khổng lồ lên bảng, tinh thần ban đầu đã chạm đáy trong nháy mắt bay lên tới cung trăng.

" Giết đi! Chúng ta có thiên lôi, có thiên hỏa, chỉ là đám ma thú tép riu, sợ cái gì nữa! "

" Đúng thế, đám ma thú khó giải quyết nhất đã bị giám đốc Đường làm gỏi hết rồi, chỉ còn lại đám tạp chủng này, chúng ta làm sao phải sợ

" Diệt hết ma thú, nhân loại vĩnh viễn tồn tại. "

" Nhân loại vĩnh viễn tồn tại! "

" Nhân loại vĩnh viễn tồn tại! "

"......"

Ngay cả khi 1 ít người thức tỉnh nhảy xuống tường thành, định chạy bán sống bán chết, nghe được tiếng hô to trên tường thành, cũng 1 lần nữa chạy trở về cầm lấy vũ khí cùng ma thú chém giết.

Con người chính là dễ xúc động, cảm xúc hoảng loạn có thể lây nhiễm, tinh thần phấn chấn cũng có thể lây nhiễm.

Không phải ai ai cũng có lòng vị tha, nhưng mà sâu trong nội tâm của mỗi người đều có nhiệt huyết như vậy, có lẽ ngày thường đã bị chôn sâu, nhưng giờ khắc này lại không ai giữ lại mà phóng xuất hết ra ngoài.

Linh hồn lực sau khi ma thú chết đi thoát ra ngoài, đối với mỗi người thức tỉnh chính là đang tham gia 1 bữa tiệc hoành tráng.

Chưa kể đến việc Giám đốc Đường ngay cả ma thú cấp thảm họa cũng có thể làm gỏi, lúc này còn không biểu hiện thì còn chờ đến bao giờ? !

Những người thức tỉnh la hét, đao quang kiếm ảnh, súng nổ vang.

Cuộc chiến kéo dài trong vài giờ.

Dưới tường thành khắp nơi đều là thi thể, máu tươi sền sệt giống như 1 dòng sông.

Cho đến cuối cùng, người thức tỉnh nào cũng đều kiệt sức, nếu không phải phòng thủ trên tường thành, hầu hết đều dùng súng ống bắn chết, cho dù người thức tỉnh thể lực có dồi dào cỡ nào cũng không thể nào duy trì đến hiện tại.

Tiếng gào thét của ma thú dần dần biến mất, cuối cùng những con ma thú lẻ tẻ, 1 số vẫn tiếp tục tấn công tường thành đều bị tháp mũi tên bắn chết, 1 số bỏ chạy tứ phía.

" Cuối cùng cũng kết thúc ..."

Có người thức tỉnh lẩm bẩm, sợi dây căng thẳng rốt cục buông lỏng, súng bắn tỉa rơi xuống đất, cả người ngã ngửa ra sau, phát ra tiếng ngáy lớn.

Giống như quân cờ domino, những người thức tỉnh ở trên tường thành lần lượt ngã xuống, nhưng ngay cả khi chân họ đẫm máu tươi, bên cạnh còn có thi thể ma thú vẫn còn chút ấm áp.

Những người thức tỉnh này, vẫn ngủ thoải mái như trước.

Chúng ta ... đã chiến thắng ...