Chương 288: Cơ hội của Chu Kiến Hoành

" Hô Hô Hô"

Vài người liên tục thở hổn hển, chưa bao giờ như giờ phút này 3 người bọn họ đều phải cảm ơn con đường dài và nhỏ. Nếu không phải như thế bọn họ cũng không có cách nào chống đỡ được. Nhưng những bức tượng kia giống như không có khái niệm mệt mỏi mà bọn họ cũng sắp chống đỡ không nổi nữa rồi.

Trước mắt xuất hiện vài ngã rẽ, Hắc Xà còn không kịp nghĩ muốn chuẩn bị quẹo ở ngã nào, liền nhìn thấy ngã rẽ bên trái xuất hiện hai người thức tỉnh đang hoảng sợ chạy ra bên ngoài.

Hắn nhìn rất quen mắt, đây không phải là đồng nghiệp ban đầu ở bên ngoài khu vườn gặp phải hay sao!

Hai bên vừa trao đổi ánh mắt đều hiểu được hoàn cảnh của nhau.

——sau lưng đều có thứ gì đuổi theo, chỉ có thể quẹo ở chỗ ngã rẽ khác.

Nhưng còn chưa đợi Hắc Xà cất bước, bên tai truyền đến một tràng tiếng bước chân dồn dập, hắn nhìn kỹ những ngã rẽ còn lại, mẹ kiếp ... có rất nhiều người thức tỉnh đang chạy như điên, ít chỉ có 1 người, nhiều thì có 4,5 người

Đều là đồng nghiệp hết sao!

Gặp nhau ở giao lộ.

Các đồng nghiệp chạm mặt đều hoảng hốt lắm rồi, nhưng mà hiện tại tất cả các con đường đều có những bức tượng truy đuổi ở phía sau, bọn họ không còn nơi nào để trốn đi.

Mắt của Hắc Xà nhìn qua những vị đồng nghiệp này ... thực lực cũng không hề yếu, nếu không phải như thế cũng không thể sống sót đến bây giờ. Trên mặt hiện ra tàn nhẫn, lúc này mới mở miệng nói, bên trong giọng nói nghe có chút lạnh lẽo: " Mọi người, hiện tại tình cảnh của chúng ta không còn nơi nào nữa mà trốn. Nhưng chúng ta vẫn còn 1 biện pháp khác, đó là lựa chọn một con đường giết ra phía bên ngoài. Với số lượng của chúng ta, chỉ cần đồng tâm hiệp lực không phải là không có hi vọng chạy ra phía bên ngoài".

Tất cả mị người nhìn nhau nhanh chóng gật đầu.

Bọn họ bây giờ giống như châu chấu buộc chặt trên sợi dây, vừa rồi nhân số ít ỏi, họ không thể đối phó bức tượng truy đuổi ở phía sau, nhưng hiện tại đã tập hợp tổng cộng hơn hai mươi mấy cao thủ, chỉ lựa chọn 1 con đường có 3,4 bức tượng truy đuổi ở phía sau. Chẳng lẽ còn không làm được sao?

Họ không cần phải liều sống liều chết với những bức tượng, chỉ cần có cơ hội chạy thoát là đủ.

Trong lòng vô số ý niệm đã hiện lên, không ít người đã thầm hạ quyết tâm, chỉ cần có thể trốn thoát ra khỏi nơi này, đánh chết cũng không bao giờ quay lại nơi này lần nữa.

Cuộc giao lưu chỉ vỏn vẹn có mấy giây.

Những người này đã làm ra quyết định nhanh chóng lựa chọn 1 con đường phá vòng vây lao ra ngoài.

Trước mặt là 1 con báo bằng tượng, mọi người lao lên phía trước, nhao nhao lấy ra những vật phẩm bảo mệnh.

Đao quang kiếm ánh nổ tung ầm ầm.

Ngay sau đó

Bức tượng báo đốm vẫn còn nguyên vẹn bước ra từ trong khói bụi, bước chân tao nhã, sau đó nâng móng vuốt lên, ba, ba , ba , ba ... 1 tát 1 người nằm, đem những người thức tỉnh này đánh cho ngất xỉu.

Khi những móng vuốt cuối cùng phóng to vô tận trước mắt anh, Hắc Xà vẫn không thể nào hình dung ra được.

Bọn họ vừa mới nãy còn ở trong tay những bức tượng chống đỡ được 1 thời gian, vậy mà tại sao chỉ mới 1 lúc liền biến thành, 1 tát 1 em vô cùng nhanh chóng?

Điều này không có khoa học chút nào! Hay là bọn họ vừa mới gặp ảo giác!

......

......

Lâu đài, tầng trên cùng.

Gió thổi ồn ào

Trận đấu buổi tối Đường Vũ cũng không qua đó xem, vốn định huấn luyện trong trại huấn luyện được xây sẵn trong lâu đài, nhưng không ngờ lại tình cờ được xem một chương trình hay.

" Phim bom tấn kì ảo ... Không phải, mô-đun phòng thủ lâu đài phiên bản beta 1.0 ... video, được ghi lại." Trước

Trước người Đường Vũ, quả cầu pha lê đang lơ lửng, đủ loại tình huống phát sinh bên trong lâu đài đã sớm bị ống kính thủy tinh chụp hình và quay lại.

" Mô-đun phòng thủ lâu đài so với tưởng tượng còn dễ sử dụng hơn."

Đường Vũ suy nghĩ. Anh đã sớm hạn chế sức mạnh của " Hoa bụi gai' và ' Tượng đá bảo vệ ' nên đám người Hắc Xà và những người khác có thể sống sót lâu như thế. Nếu không ngay cả việc thông qua khu vườn của lâu đài cũng không được, có lẽ những người đó sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho cây hoa càng ngày trở nên mập mạp.

Thông đạo ảo giác cũng vô cùng giúp ích.

Những tên gián điệp đó dường như đã chạy quanh lâu đài trong một thời gian dài, nhưng trên thực tế, họ vẫn tiếp tục đi vòng tròn cho đến khi anh kiểm tra xong mới buông bỏ những hạn chế tượng đá bảo vệ, nên những người kia dễ dàng 1 tát liền ngất xỉu.

......

......

Đại hội võ thuật vẫn đang diễn ra sôi nổi như trước.

Tối qua, vòng đấu sơ loại 100 người hỗn chiến đã chấm dứt, phần thử thách dành cho những người thua cuộc ở vòng 2 cũng đã bắt đầu, số người chiến thắng cũng có 1 sự thay đổi nhỏ.

Buổi sáng hôm nay, bắt đầu từ tám giờ, tổ thua cuộc vẫn tiếp tục khiêu chiến của ngày hôm qua.

Mãi cho đến 10 giờ, thử thách của những người thua cuộc chính thức chấm dứt, trận chung kết..... sẽ diễn ra vào ngày mai

Cách 1 ngày mới diễn ra để cho các thí sinh thư giãn, nghỉ ngơi cũng là cách để đại hội võ thuật chuẩn bị cho tốt hơn.

Nơi trú ẩn chính thức mở ra cá cược cũng có thể nhân dịp trong khoảng thời gian này sẽ được nhiều người chú ý nhiều hơn.

Lúc này, khán giả ngoài việc đoán xem ai có thể giành chức vô địch thì điều họ tò mò nhất chính là phương thức chiến đấu của trận chung kết.

Đúng thế phương thức chiến đấu của trận chung kết lúc này cũng chưa có được công bố ra ngoài.

...

Người đàn ông mặt chữ điền hút vào trong miệng những sợi mì ramen, "Chúc mừng anh trai đã tiến vào vòng chung kết."

Chu Kiến Hoành ngồi bên cạnh, trên bàn cũng có 1 cái tô sắt to bằng chậu rửa mặt. Để thỏa mãn nhu cầu ăn uống khổng lồ của người thức tỉnh, cửa hàng ăn uống trong khu thương mại cũng bắt kịp theo thời đại và cho ra đời set ăn Khổng lồ dành cho người thức tỉnh.

Người đàn ông mặt chữ điền nhanh chóng hoàn thành một bát mì ramen, giá cả khá rẻ, anh ta không kìm được mà gọi người phục vụ, “ Cho thêm một… không, hai tô.”

Nếu đã ở lại trong Thâm Lam trong thời gian này, người đàn ông có khuôn mặt chữ điền cũng tham gia cuộc thi nhưng anh vẫn có phần tiếc nuối khi không được vào vòng chung kết.

“ Phew, thực lực của mình chưa có đủ.”

Người thức tỉnh cấp 5 tham gia lần này có hơn 300 người, mà thực lực của hắn chỉ mới có gian đoạn giữa cấp 5 mà thôi, coi như được xếp hạng trung lưu ở bên trong, cho nên không tiến được vào vòng trong cũng là bình thường.

Chỉ càng làm người đàn mặt chữ điền cảm giác ở khắp nơi trên thế giới này đều có người tài giỏi hơn.

“ Anh Chu , phần kia chiến thắng, tôi kí thác ở trên người của anh vậy.”

Chu Kiến Hoành chỉ biết cười khổ, “ Trận chung kết ta cũng không thể nào chắc chắn được. Phần thưởng trang bị rune cấp C lần này thu hút quá nhiều cao thủ tham gia. Những người có tư cách tranh giành top 3 chắc chắn không còn nghi ngờ gì nữa đều là những lão đại đã đột phá đến thức tỉnh cấp 6. "

Nhưng nếu đã đi tới bước này rồi, anh cũng sẽ cố hết sức chiến đấu. Ít nhất, cùng cấp bậc cao thủ giao thủ với nhau, cũng có thể làm cho anh có được không ít thu hoạch.

Ai đó bước đi vào nhà hàng và đi ngang qua họ.

Đây là một người trẻ tuổi, không có 1 chút khí tức nào của người thức tỉnh, giống như chỉ là một người bình thường ... Trong nhà hàng cũng có không ít người bình thường đang dung bữa.

Chu Kiến Hoành cảm thấy người thanh niên kia nhìn rất quen, sau 1 hồi quan sát, rốt cục anh đã nhớ ra, hơi do dự 1 chút, “ Đường… chú em?”

Anh cũng không biết nên xưng hô như thế nào nữa.

Đường Vũ xoay người liề lập tức nhận ra Chu Kiến Hoành ... Từ hồi còn ở Lâm Đông bọn họ đã gặp nhau rất nhiều lần, chẳng qua mấy lần đó, Đường Vũ đều đeo mặt nạ mà thôi.

Anh chỉ đơn giản gọi 1 bữa ăn đơn giản set khổng lồ cộng thêm thịt thú biến dị, ngồi đối diện với Chu Kiến Hoành cùng những người khác.

Đường Vũ cũng không hề lộ ra một chút kiêu ngạo của 1 người giám đốc nơi trú ẩn khiến cho Chu Kiến Hoành thả lỏng hoàn toàn, mấy người trò chuyện vui vẻ hẳn lên.

Đương nhiên, nói về trận chung kết sắp tới.

Chu Kiến Hoành là người khá có nguyên tắc cũng không đề cập đến cách thức cuộc thi chung kết ... Có lẽ hắn cũng rõ ràng 1 điều, với thực lực của bản thân, đừng nói đến top 3, thậm chí ngay cả top 10 cũng chả có hi vọng gì, cho dù biết trước cách thức trận chung kết cũng chả có gì tác dụng.

Đường Vũ suy nghĩ một chút rồi nói: " Không có hi vọng, cái này cũng không có đúng lắm. Phương thức chiến đấu trong trận chung kết sẽ khác rất nhiều so với những gì các anh tưởng tượng. Kẻ mạnh sẽ có tỉ lệ giành được chiến thắng cao hơn, nhưng kẻ yếu cũng không phải không có cơ hội. ”

“ Trong trận chung kết chỉ cần hành động nhanh lẹ, Anh Chu cũng không phải không có hi vọng giành được top 3. ”

Đường Vũ nói một cách mơ hồ, càng không hề đề cập đến phương thức chiến đấu của trận chung kết.

Chu Kiến Hoành và người đàn ông mặt chữ điền có chút không hiểu, nhưng mà có hi vọng đoạt được top 3 lời nói này, lại bị bọn họ ghi nhớ ở trong lòng.

Lời của giám đốc nơi trú ẩn nói ra, chắc cũng không phải xạo đâu?

Đợi đến khi ăn xong bữa trưa, người đàn ông mặt chữ điền đi dạo trên phố vẫn chưa có hoàn hồn lại, người thanh niên trẻ tuổi không vừa rồi không có 1 chút khí tức cao thủ kia, lại chính là giám đốc nơi trú ẩn?

Nhưng hắn cũng không có chút khinh thường nào ở trong lòng, lúc trước ở trước cửa hàng trang bị liền cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của vị cao thủ Thâm Lam, có lẽ cũng là vị giám đốc trẻ tuổi này. Có lẽ vị này đã đạt tới giai đoạn Phản Phác Quy Chân đi.

Chu Kiên Hoành ở bên cạnh, cũng đang để hồn của mình lang thang ở khắp nơi, suy nghĩ về những gì Đường Vũ vừa nói, đối với trận chung kết ngày mai càng thêm chờ mong.