Nơi trú ẩn, khu vực phía Đông khu biệt thự.
Từ xa, có thể nhìn thấy tòa lâu đài có mái vòm màu xanh trắng cao chót vót, toàn bộ nơi trú ẩn, nhưng rất ít người sống sót có thể đến gần lâu đài hùng vĩ kia.
Đây là khu vực cấm, ngoại trừ những vị cao tầng ở Thâm Lam, cũng chỉ có những người sống sót được mời, mới có tư cách tiến vào bên trong.
Nhiều người thức tỉnh vừa mới tới, nhìn lâu đài từ xa, khen ngợi không thôi, họ hỏi những người thức tỉnh sinh sống ở Thâm Lam thời gian dài, lại không ai có thể nói ra được.
Làm cho những người thức tỉnh trong lòng càng thêm tò mò hơn.
Tuy nhiên ... họ không dám bước vào khu vực cấm, mặc dù đa số mọi người không màng đến cái chết, nhưng sau khi trải qua 1 đoạn thời gian, lí trí, có thể khắc chế dục vọng đi chết của bản thân.
Vì sự tò mò của khu vực cấm, không có đáng.
Trong khu biệt thự, một vài người thức tỉnh đang nói chuyện với nhau, có vẻ như đang thảo luận về khoản hoa hồng mà họ nhận được từ công hội người mạo hiểm, nhưng ánh mắt của họ thỉnh thoảng lại nhìn về phía lâu đài xa xăm, rất nhanh thu hồi lại.
Tường cao màu trắng, mái nhà tròn màu xanh đậm, mơ hồ có thể nhìn thấy khu vườn rất lớn phía trước lâu đài, đủ loại hoa rực rỡ đua nhau khoe sắc.
Một vài người cũng không có đi lung tung, giống như những nhà thám hiểm bình thưởng đi ngang qua, rất nhanh trở về phòng ốc đã thuê.
Họ thuê những dãy phòng phổ biến nhất cho các nhà thám hiểm, với tổng cộng năm phòng, chỉ đáp ứng nhu cầu của một nhóm nhỏ phiêu lưu.
Răng rắc,
Sau khi vào phòng, người cuối cùng đóng chặt cửa, khóa lại.
Trên cánh tay người thức tỉnh xăm con rắn đen, nháy mắt với bốn người còn lại, 1 số người trong phòng tìm kiếm 1 cách cẩn thận.
" Đại ca, không có vấn đề gì hết."
" Ừ, không có mày nghe lén, không có camera lỗ kim."
" Chúng ta quả nhiên chuyên nghiệp."
Hắc xà ho khan một tiếng, ngoắc ngoắc ngón tay hướng vào trong, ra hiệu cho mấy người tiến tới
Năm người tiến lại gần, xếp thành một vòng tròn.
Hắc sắc suy nghĩ một chút, thấp giọng nói: " Chúng ta đã cẩn thận quan sát toàn bộ nơi trú ẩn, ngoại trừ khu vực cấm của lâu đài, những nơi khác chúng ta đã cẩn thận quan sát qua. Hiện tại xem ra, bí mật về Thâm Lam có lẽ được cất giấu ở bên trong lâu đài."
Một người mặc quần áo hở hang, ngực xăm trổ như kỳ lân, mở miệng nói ra: " Đại ca Hắc Xà nói rất đúng, nhưng khu vực cấm được canh phòng cẩn thận. Chúng ta làm sao xâm nhập vào bây giờ?"
" Bảo vệ nghiêm ngặt? Nhưng tôi không thấy lính canh ở nơi nào." Một tên tiểu đệ vô cùng nghi hoặc.
Kỳ lân lập tức vỗ cái đầu tên tiểu đệ: " Ngu như con bò, chúng ta cách xa như vậy làm sao có thể nhìn thấy lính canh, nhìn xa như vậy còn không thấy được cổng thành lâu đài, trừ phi có lính canh đứng ở trên nóc nhà."
“Kỳ lân nói không sai.” Hắc Xà trầm ngâm 1 hồi nói ra: “ Đây dù gì cũng là sân nhà của địch nhân, cho dù chúng ta có là cao thủ ở Lẫm Sơn, cũng không thể chống lại sức mạnh của toàn bộ nơi trú ẩn của Thâm Lam, chỉ có lén lút vào mới được. Nhưng lâu đài rất lớn, chúng ta lại không biết rõ cấu trúc bên trong. Nếu chúng ta cứ đâm đầu lao vào, 1 khi không cẩn thận, rất dễ dàng đối phương phát hiện ra. "
Hắn nhíu mày, " Lúc trước, thành chủ phái người mua chuộc vài tên bên này làm việc, vốn tưởng những tên này có thể mang về 1 chút tin tức giá trị, nhưng đáng tiếc, về sau không thể nào liên lạc được với người kia, nhất định đã bại lộ bị Thâm Lam bắt được hoặc đã xử lí. Nếu không chúng ta sẽ có thêm 1 chút ít tin tức tình báo hơn. "
" Nhưng gần đây, theo như chúng ta điều tra, nơi trú ẩn Thâm Lam cũng không có động tĩnh gì. Có lẽ bọn họ đối với Lẫm Sơn bên phía chúng ta có chút kiêng kị ... Dù sao thành chủ cũng là một siêu cao thủ đã đột phá cái tầng kia. Mặt khác, có lẽ ở thời điểm này, Thâm Lam đang phải đối mặt với áp lực từ bên phía Lâm Đông đi. "
Hắc Xà cười nhạo.
Người đàn ông có hình xăm kỳ lân vuốt mông ngự nói tiếp, " Đại ca nói có lí, vạn nhất Thâm Lam không chịu nổi áp lực, đem bí mật chính thức giao cho Lâm Đông, liền không có phần của chúng ta, huống chi nếu kế hoạch còn kéo dài, thành chủ sẽ đối với chúng ta bất mãn vô cùng. "
Hắc Xà liếc hắn một cái, " Điểm ấy ta cũng rõ ràng, ta dự định khoảng 2, 3 ngày sau chúng ta sẽ ra tay."
“ Tại sao chúng ta lại ra tay trong thời gian đó?” Tên tiểu đệ khó hiểu hỏi.
" Hai ngày sau, chính là khu thương mại Thâm Lam chính thức khai trương. Khi đó, nhiều người thức tỉnh sẽ tràn vào bên trong khu thương mại. Thâm Lam chắc chắn sẽ tăng cường toàn bộ an ninh ở khu thương mại. Nhưng những người thức tỉnh cũng không thể đột nhiên xuất hiện gia tăng, khả năng lớn nhất chính là điều động lực lượng phòng thủ trong lâu đài, đến lúc đó lực lượng phòng thủ bên trong lâu đài sẽ không còn người nào bảo vệ. "
" Không chỉ có như vậy, theo tin tức mà chúng ta điều tra được, sau khi khu thương mại chính thức khai trương, Thâm Lam dự định tổ chức đại hội võ thuật..."
Hắc Xà nhìn những người khác, thấy không có ai tiếp tục lời nói của hắn, trong mắt tất cả đều lộ ra nghi hoặc, hắn thất vọng thở dài 1 hơi, dừng 1 chút tiếp tục nói, " Đại hội võ thuật chỉ là một chiêu trò quảng cáo của Thâm Lam, ở trong tin tức ta còn nghe đồn, đội tuần tra Thâm Lam chuẩn bị tiến hành tuyển người lần thứ 3, chỉ có những người những người thức tỉnh đạt thứ hạng nhất định mới đủ tư cách gia nhập. "
" Tin tức này vừa vặn Thâm Lam đang phải đối mặt với áp lực to lớn, mới cần tuyển thêm người thức tỉnh, để họ có thêm tự tin khi đối đầu với Lâm Đông."
Hắc Xà cầm tách trà trên tay, đặt ở bên miệng mấp máy, trong mắt lóe lên 1 loại quang huy được gọi là tự tin.
Các thành viên khác lúc này mới hiểu rõ ràng, những từ ngữ khen ngợi, giống như 1 làn mưa đạn không bao giờ ngừng, khiến cho Hắc Xà vô cùng hưởng thụ.
...
...
Được biết đến là khu vực cấm của lâu đài, nếu những người sống sót được mời vào, họ sẽ phát hiện, trong này căn bản không thấy được bao nhiêu người.
Toàn bộ lâu đài trống rỗng, nhiều nhất là một số con rối phức tạp bưng trà rót nước, bánh xe dưới lòng bàn chân chuyển động, ở thảm đỏ di chuyển tới lui liên tục.
Trong phạm vi của lãnh địa, Đường Vũ rõ ràng, nhưng hắn vẫn chưa có xử lí những người này.
Với sự gia tăng dân số của nơi trú ẩn, đặc biệt là khi khu thương mại được xây dựng, có rất nhiều người sống sót ngư ông hỗn tạp , trong đó không thiếu các gián điệp bởi các thế lực khác phái ra.
Mặc dù những tên gián điệp này có ý định đánh cắp thông tin bí mật và gây nguy hiểm cho nơi trú ẩn, nhưng nhiều người trên thực tế còn chưa có cơ hội động thủ hay là chưa tìm được cơ hội ra tay. Đã bị lãnh chúa Đường, đã đem lãnh địa phát triển thành thành 1 vùng đất thiêng liêng thương mại, anh cũng không tiện đem những người này bứng đi, để mặc ở đó quan sát, có khi anh có thể khai thác 1 số bí mật lớn hơn
Hơn nữa, để dò hỏi tin tức, những tên gián điệp này thường biểu hiện vô cùng giàu có, tiêu tiền cũng không có chút nào do dự ... Đường Vũ đoán rằng, những tên gián điệp này có thể được thế lực đứng sau hoàn trả lại số tiến cũng rất lớn. Như vậy chẳng phải tốt sao, vì doanh thu các cửa hàng trong lãnh địa, bọn họ đã làm ra những cống hiến vĩ đại.
Đôi khi một số điệp viên với khao khát cái chết mãnh liệt, nhưng phải chọn thời điểm thích hợp, để cho những người thức tỉnh bên ngoi lãnh địa, bên trên sẽ mở 1 lớp học giảng dạy vô cùng sinh động và chân thực.
Quả thật cống hiến to lớn quá rồi.
Tại thời điểm này, trong phòng.
Xuyên qua quả cầu thủy tinh, Đường Vũ đem trận chiến vừa rồi trên võ đài phát sinh thu vào trong mắt.
Anh và người thường khác nhau, trọng điểm cũng không phải trận chiến 2 người thức tỉnh , loại chiến đấu cấp thấp này, Đường Vũ đã là cường giả, hiện tại cũng xem thường trận chiến này, anh chỉ để ý đến điều quan trọng nhất đó chính là khán giả vây xem trận chiến....... số lượng và sự hào hứng.
" Một trận chiến bình thường như thế, đã thu hút không biết bao nhiêu kẻ thích buôn chuyện. Tương lai tổ chức đại hội võ thuật, khẳng định có thể mang đến cho lãnh địa càng nhiều lợi nhuận hơn ..."