Dung nham từ trên đỉnh núi chảy xuống, đâu đâu cũng thấy khói lửa bốc lên.
Âm thanh ầm ầm tiếp tục vang lên, bầu trời phủ đầy tro núi lửa màu xám chì, ngọn lửa đỏ cam tiếp tục phun trào từ miệng núi lửa
Đường Vũ dựa vào cửa sổ, trong tay cầm ống nhòm bội số lớn, nhìn chằm chằm miệng núi lửa ở phía xa kia.
Hình dáng không lớn, chỉ nhỏ bằng mắt thường, mặc dù bị khói lửa chặn lại trong tầm nhìn của ống nhòm nhưng vẫn không thể nào thấy rõ ràng, chỉ mơ hồ nhìn thấy bóng dáng đó, có phần giống với con người giống như đang đi tận hưởng núi lửa phun trào vậy.
Anh cũng không có nhìn rõ, nhưng không hiểu sao Đường Vũ lại có cảm giác như vậy, chỗ miệng núi lửa kia chắc chắn có bóng người đang đối mặt với cột lửa nóng bỏng, đối mặt với dung nham nóng bỏng, giống như người đó đang tận hưởng ngâm mình trong bồn suối nước nóng vậy.
Nghĩ về nó cảm thấy thật kinh khủng!
" Rốt cục đó là ma thú, thú biến dị hay một cái gì đó khác? Hay là giống như Vương Tá, những người đến từ cổ đại, hoặc một số sinh vật mà mình không hề biết?"
Anh ta rất tò mò, nhưng nếu mà tới gần để quan sát thì hãy quên đi, chỉ cần đánh dấu vị trí này trên bản đồ, sau này nếu có hệ thống quan sát nào an toàn , có thể quay lại xem thử.
Chiến xa phù du khởi động lại và bay ra khỏi phạm vi của Du thành.
Vội vàng chạy vào ban ngày, ban đêm ở lại nghỉ ngơi, chớp mắt đã ba ngày.
Sau tận thế, địa hình thay đổi khá nhiều, có cả 1 khu vực nham thạch giống như rừng đá sắc nhọn, có cây cối ánh sáng xanh tím tạo thành một vùng rừng núi đẹp như mơ hay có thể nguy hiểm. Trên đường đi, Đường Vũ nhìn thấy rất nhiều phong cảnh mà anh không thể nghĩ đến trước đây, nếu loại bỏ những nguy hiểm phong cảnh của 1 số khu vực, trước ngày tận thế, chắc chắn nơi đó sẽ là 1 nơi du lịch hút khách.
" Nếu theo lộ trình, ngày mai có thể đến nơi ẩn nấp Lạc Hà." Đường Vũ dùng ngón tay chạm vào tuyến đường đã định sẵn và phóng to khu vực trước mặt. " Vùng này phần lớn là sông suối đồi núi, tận thế chính là 1 nơi thưa thớt, hiện tại nơi này cũng không có thành lập bất kì nơi ẩn nấp lớn nào, xếp hạng sao nguy hiểm sẽ hiển thị trên Bản đồ về cơ bản là không xác định, khoảng thời gian này chắc nên cẩn thận nhiều hơn. "
Anh chọn cách đi qua vùng sáu sao, đây chính là khu vực thập tử vô sinh, nhưng mà những nơi khác cũng chưa hẳn an toàn. Đường Vũ thậm chí còn giảm tốc độ của chiến xa phù du, chỉ để tránh anh đâm sầm. vào một số khu vực có nguy cơ cao.
Sáng nay, do lái xe quá nhanh, anh đã đâm sầm vào 1 tổ cường đại thú biến dị, và tiện tay làm nát vài quả trứng của con thú biến dị có hình dáng lớn hơn cơ thể người ... Liền làm cho con thú đó tức giận bám chặt lấy đoàn xe, trong lúc bỏ trốn, động năng của chiến xa phù du đã được kích hoạt hoàn toàn, nó đã đâm thẳng vào lãnh thổ của một số con thú biến dị mạnh mẽ. Kết quả là hai chiếc chiến xa phù du với cây súng máy trang bị bên ngoài đều bị phá hư. Điều này làm cho Đường Vũ cảm thấy tiếc trong vài giây.
Chạy quá tốc độ thực sự là không tốt.
. . . . . .
. . . . . .
Ở trên núi, mức độ nguy hiểm còn lớn hơn, ngoại trừ yêu ma thú từ khe nứt vực sâu, hầu hết động vật trước ngày tận thế đều sẽ bị sương mù màu đỏ phân tán trong khe nứt làm cho biến dị. Móng vuốt sắc hơn, tốc độ nhanh hơn và lực lượng mạnh hơn có thể thức tỉnh khả năng d9ặc biệt giống như con người.
Liền y như con người thức tỉnh, có siêu năng lực, thú biến dị giống y như thế, có lực lượng, có trí khôn đôi khi chúng nó so vơi ma thú còn khó đối phó hơn.
Trong những khu vực như vậy, những ngôi làng trước ngày tận thế đã chuyển đi từ lâu và được đưa về những nơi trú ẩn khác nhau, có khi không thể chống đỡ nổi hay có thể bị hủy diệt ở giữa núi lớn này.
Nhưng mà,
Ở 1 mảnh núi non xung quanh, rừng rậm bao phủ, có một làn khói mù mịt bốc lên.
Đây là một ngôi làng trên núi nhỏ, hầu hết các ngôi làng đều là những ngôi nhà gạch hai hoặc ba tầng nằm rải rác ngẫu nhiên, từ trên không có thể nhìn thấy một số con đường tương đối rộng trong làng, giống như vết bánh xe hằn lại trên đường.
Có hàng trăm người sống trong làng, họ đã sống ở đây qua nhiều thế hệ kể từ ngày tận thế, hàng trăm năm, thậm chí lâu hơn, và họ chưa bao giờ rời đi.
Ngay cả với sự phát triển của khoa học kỹ thuật, cho dù ngôi làng nhỏ bé nằm trong núi sâu này cũng bị người ngoài phát hiện.
Có điện mạng, có tín hiệu, hiểu rõ bên ngoài thế giới rực rỡ, nhưng hầu hết người dân vẫn ở lại cái làng này.
Như thể đó là một thiên đường, dân làng sống một cuộc sống yên tĩnh và bình dị , dựa vào sự ban tặng của thiên nhiên.
Cho dù sau tận thế, bọn họ cũng không rời đi, dựa vào phương thức của chính mình để tồn tại trong khu vực nguy hiểm này cho đến nay, thậm chí toàn bộ thôn núi nhỏ không bị tổn hại bao nhiêu vẫn giữ được phong độ như ban đầu.
Tuy nhiên, vào lúc này, hàng trăm dân làng sống ở đây đều tỏ ra lo lắng và đều nhìn lên trời.
Một con chim với đôi cánh màu nâu đỏ và mỏ chim cong như một cái móc ngược, với đôi cánh sải rộng hơn 30 mét, đang bay lơ lửng trên không.
Đôi cánh của nó thổi một cơn cuồng phong sắc hơn lưỡi kiếm, để lại những vết loang lổ trên mặt đất, những ngôi nhà gạch đều bị dỡ bỏ, ngôi làng yên tĩnh bỗng trở nên mất trật tự.
"Mau, ngăn cản nó!"
Ở giữa dân làng, một ông già tóc hoa râm cất tiếng.
Ngay lập tức, kèm theo một vài tiếng huýt sáo lớn, từ khắp ngôi làng, một vài bóng người vỗ cánh bay lên trời.
Sau lưng ông lão tóc bạc, một con vật kỳ lạ trông giống con hạc trắng nhưng lớn hơn rất nhiều bay lên.
Con hạc trắng có mỏ nhọn, đôi cánh cứng hơn thép, trên người mang theo khí tức dữ tợn và tức giận, giống như tên lửa, bay thẳng tới chỗ ma thú.
Dân làng hồi hộp theo dõi, những bóng người lảo đảo qua lại trên bầu trời.
Líu lo.
Với một tiếng kêu thảm thiết, con chim bay từ trên trời rơi xuống, máu đỏ tươi bắn tung tóe rải rác khắp bầu trời, nhuộm đỏ mặt đất.
Đây chỉ là sự khởi đầu, những con thú bay lần lượt bị bắn rơi, khuôn mặt của dân làng ngày càng xấu xí.
Bang!
Hạc trắng lao xuống đập nát một ngôi nhà, hạc trắng vùng vẫy, vỗ cánh cố bay lên trời, tuy nhiên, ở phần nối cánh với ngực, nó bị một vết thương lớn xé toạc, nó không còn sức lực để bay lên trời.
Ngay lúc bạch hạc rơi xuống, lão giả tóc hoa râm cũng đỏ bừng, một ngụm máu phun ra, thân thể bỗng trở nên còng xuống, phi thường nhụt chí.
"Trưởng làng!"
Mọi người hô lên, có người nhanh chóng cầm thảo dược tới, "Mau, đưa thuốc thảo dược này cho trưởng làng để giảm bớt một số phản ứng cắn trả."
Con quái vật mạnh mẽ với hai cánh màu hạt dẻ vẫn đang tàn sát bừa bãi.
Trong làng, những người thức tỉnh mạnh mẽ cố gắng hết sức để chống lại, có rất nhiều con thú biến dị đang gầm rú tấn công về con ma thú đang bay.
Mà ngay cả con thú Bạch hạc, cũng đã bị thương nặng, phần lớn những con thú biến dị khác đều không thể bay, con ma thú tàn sát bừa bãi loại này tàn sát bừa bãi lộ ra vẻ yếu ớt.
Thỉnh thoảng, có dân làng che miệng phun ra ngụm máu.
Trưởng làng lại ho ra máu, vẻ mặt hối hận, "Tất cả là lỗi của ta, nếu không phải ta đề nghị mọi người ở lại đây thì sẽ không xảy ra chuyện này."