Chương 172: Liệt Không kết tinh

Trên người mặc chiến giáp vàng và chiếc khiên màu xanh lam xoay tròn đều được ban phước ở trên người, một cuộn phòng thủ đã được sử dụng.

Anh có rất nhiều cuốn trục như thế, thông qua nhà máy phép thuật mới sản xuất ra nhiều như vậy.

Ở đó, ngoài việc nghiên cứu phát triển các phép thuật quy mô lớn, đồng thời cũng nghiên cứu phát triển và chế tạo các cuộn phép thuật quy mô nhỏ dễ thực hiện, miễn là chúng có đầy đủ nền tảng rune cơ bản phép thuật, nên việc chế tạo cũng không có gì là khó.

Mặc dù rất nhiều nguyên tinh đã tiêu hao những thứ này, nhưng quan trọng nhất anh chính là lãnh chúa của 1 lãnh thổ, không bao giờ sợ hết nguyên tinh!

Kể cả vầng hào quang ở trên đầu anh.

Hào quang sức mạnh, hào quang tốc độ, hào quang can đảm!

Trong phút chốc, toàn bộ đại sảnh, những người thức tỉnh đang chật vật chống đỡ, sức chiến đấu tăng lên rất nhiều, mặc dù đối mặt với sự tấn công của những con rối mang giáp hạng nặng, vẫn như cũ phải ra sức chống đỡ.

Đường Vũ bước vào cổng, 1 số con rối xông lên đã bị vỡ nát bởi 1 cuộn pháp thuật lửa mà anh đã xé nát.

Cảm giác người có tiền quả thật là sảng khoái.

Tất nhiên, anh cũng sẽ không ngây thơ chỉ dùng những cuộn giấy này có thể giải quyết được tên Tá Vương kia, nếu đó là một phép thuật quy mô lớn do nhà máy sản xuất phép thuật tung ra, nó sẽ trực tiếp thổi bay Vương Tá thành cặn bã.

Kể cả hai con rối chiến sĩ, bị những người này cho rằng là siêu cấp cao thủ.

Đối mặt với ba người này, Đường Vũ vẫn biết chính mình bỏ ra rất nhiều đạo cụ, thật sự những người đó chắc chắn sẽ bỏ cuộc khi gặp hắn, cho dù bọn hắn có bao nhiêu đạo cụ có thể khắc chế anh, làm sao có thể nào so được boss đại gia như anh. Cho dù có khắc chế anh cỡ nào, cũng phải cần 20, 30 đối thủ còn may ra.

Chuyển sang chơi hack còn tạm được.

Ngày càng có nhiều con rối mang giáp hạng nặng lao về phía anh, thậm chí một trong những con rối siêu cấp, dưới sự chỉ huy của Vương Tá, đã chạy về phía Đường Vũ tấn công.

Tạm thời, áp lực đối với phía những người theo dõi đã giảm đi đáng kể, nhưng về phía bên Đường Vũ hình như gặp nguy hiểm.

Nhiều người thức tỉnh bắt đầu lo lắng, đặc biệt là những người lính đánh thuê ở Lâm Đông, tất ca hi vọng của bọn họ đều đặt lên trên thân vị lão đại này.

Đối mặt với thế tấn công dự dội của những con rối, Đường Vũ dừng lại

Anh nắm lấy chiếc ba lô sau lưng, đưa tay lắc 1 cái, như thể đang đẻ một quả trứng, từng quả bóng nhỏ bằng quả trứng trong ba lô lăn ra.

Quả bóng kêu ùng ục trên sàn nhiều lần, khi bay ra xa hơn một chút, nó lập tức bung ra và biến thành một con rối hình người cao hơn hai mét.

Những con rối chiến đấu đứng hàng đầu, hai tay cầm chiếc khiên cao hai mét, xếp thành hàng ngang, tạo thành bức tường phòng thủ, mà ở phía sau con rối cầm khiên, hàng loạt con rối chiến đấu cầm vũ khí lạnh trường thương, cùng những vũ khí nóng như súng ống.

Trong khoảnh khắc này, lấy Đường Vũ làm trung tâm đội hình, ba lớp bên trong và ba lớp bên ngoài, hình thành 1 thế trận đội ngũ con rối.

" Chuyện gì xảy ra?"

" Dường như đó là con rối, nhưng nhìn nó có vẻ mạnh hơn đám con rối mặc giáp nặng nề kia hơn rất nhiều!"

Một lính đánh thuê ở Lâm Đông bỗng nhiên nhớ lại chuyện gì nói: " Các người có nhớ trước đây vị lão đại này đã thả mấy con rối mũm mĩm không. Chẳng lẽ vị lão đại có năng lực thả ra con rối?"

Theo ý kiến của bọn họ, con rối của Đường Vũ và con rối trong lăng mộ rõ ràng là khác nhau.

Những con rối trong lăng mộ luôn tồn tại, chẳng qua bọn họ tiến vào phạm vi của con rối nên bọn chúng mới được kích hoạt. Nhưng những con rối của Đường Vũ thì khác, một quả bóng nhỏ có thể bung ra ngay lập tức và trở thành 1 con rối hình người cao 2 mét, nói như thế ngươi dám tin hay không?

Trước tận thế, các tiền bố đều tôn thờ khoa học, nhưng sau tận thế, mọi người đều tin vào siêu năng lực.

Thay vì nói rằng đây là một loại con rối được tạo ra thông qua công nghệ khoa học, họ tin rằng đây là một loại siêu năng lực có thể thả ra những con rối ra bên ngoài.

Dù sao những điều mà họ không cách nào giải thích được đều được cho là siêu năng lực.

" Tuy nhiên, những con rối tròn mũm mĩm trước đây đã bị những con rối mang giáp nặng nề trong hang động Gấu tháo 2 ba lần bị những con rối đó hủy đi. Hiện tại những con rối có làm nên được kì tích nào hay không?" Một số người cũng không dám ôm quá nhiều hy vọng, sợ rằng sẽ bị lại đả kích lần nữa.

Lúc này, con khôi lỗi cầm súng bắt đầu khai hỏa.

Những vũ khí tầm nóng này đều là những khẩu súng khổng lồ dài hơn một mét, không nhìn thấy được mô hình, có vẻ vừa vặn được một con rối chiến đấu cao hơn hai mét cầm trên tay.

Bành bành bành.

Nòng súng phun ra những đốm lửa

" Tôi e rằng đạn sẽ khó xuyên qua áo giáp nặng nề những con rối kia ..."

Rất nhiều người đang chiến đấu.

Và quan sát tình huống của Đường Vũ ở bên này.

Có người còn nhớ rằng trước đó, họ đã sử dụng vũ khí nóng để chiến đấu với những con rối, thất đáng tiếc, sức xuyên phá của viên đạn không đủ để xuyên qua lớp giáp của đám khôi lỗi này, cho dù là súng ngắm, cũng có thể gây ra vết nhỏ trên bộ áo giáp nặng của con khôi lỗi, vết nhỏ như vậy chơi với dế à.

Đối với con rối mà nói, trừ khi có thể làm nổ lõi năng lượng của nó, nếu không cho dù có bao nhiêu vết thương đi chăng nữa cũng không thể ảnh hưởng đến khả năng di chuyển của con rối và lõi năng lượng của những con rối này nó không có cố định 1 chỗ, Việc sử dụng súng ống ở đây hoàn toàn vô dụng. Tốt hơn hết dùng vũ khí lạnh, loại bỏ tay chân của con rối, làm cho con rối mất tác dụng chiến đấu.

Lúc này, viên đạn đầu tiên xoay tròn, bắn trúng con rối giáp nặng đầu tiên.

Ngay lập tức, những chữ rune bí ẩn trên viên đạn lóe lên rồi biến mất, lớp giáp rắn chắc trên người con rối giống y như tờ giấy bị viên đạn xuyên thủng qua dễ dàng.

Nhưng mà, khoảnh khắc tiếp theo, viên đạn đã không có xuyên qua ở phía sau con rối giáp nặng, mà thay vào đó, 1 tiếng nổ vang lên, một ngọn lửa bùng lên từ bên trong cơ thể con rối giáp nặng. Toàn bộ cơ thể con rối giáp nặng bị xé toạc chia năm xẻ bảy, những mãnh vỡ bay tứ tung khắp mọi nơi.

" Cái này……"

Người vừa mới lên tiếng nhìn thấy cảnh tượng này cũng đứng hình, miệng vô tình há to, nếu không phải bạn bè xung quanh kéo chặn hắn lại, chỉ sợ hắn là người thứ nhất bởi vì ngẩn ngơ, mà chết ở trong tay con rối mang giáp nặng kia chứ không phải là người thức tỉnh.

Từng viên đạn rune được bắn ra, bắn vào những con rối giáp nặng, thế là bên trong con rối nổ tung.

Dưới con mắt của nhiều người thức tỉnh tinh nhuệ, cần phải nỗ lực rất nhiều mới có thể giết chết con rối, vậy mà giờ đây chúng nó từng lớp, từng lớp con rối nổ tung, còn chưa chạm đến thế trận đội ngũ con rối của vị lão đại kia.

" Lên đạn, bắn!"

Đường Vũ nhìn chằm chằm vào con rối siêu cấp đang lao tới nhanh chóng, khống chế 1 nửa súng ống khôi lỗi, chĩa hướng súng về tên kia.

Vô số viên đạn rune bay ra như một cơn mưa đạn, đó không phải là đạn, mà chính là nguyên tinh.

Lòng của Đường Vũ đau như cắt.

Giống như trong sổ sách đang có 100 triệu, nhưng tự nhiên cứ mỗi giây tốc độ nó liên tục giảm, tuy không có nhanh nhưng cũng có chút lo ngại a.

Nhưng cho dù như vậy, thanh đại kiếm trong tay con rối siêu cấp vung lên chặn đứng hầu hết các viên đạn, số ít bay lên áo giáp chỉ có thể để lại một dấu vết nhỏ trên áo giáp.

Bùm!

Con rối siêu cấp này, có thể so sánh với Thức tỉnh cấp 10, giẫm trên mặt đất, ngay cả những cái sàn nhà cứng rắn này cũng nứt ra rất nhiều vết nứt.

Nó vung kiếm lên

Bùm!

Gợn sóng quay cuồng.

Những người thức tỉnh đang chiến đấu với những con rối giáp nặng ở phía xa cảm thấy một cơn gió mạnh thổi ngang mặt, họ gần như không thể nào mở mắt

Cảm nhận được sức mạnh không thể nào địch nổi này, cuối cùng bọn họ cũng hiểu được tại sao những người kia trong mắt bọn họ là siêu cấp cao thủ không thể nào chạm tới, đối mặt những người từ trong quan tài bước ra vậy mà không thể nào chịu nổi 1 kích

Không phải những cao thủ đó quá yếu, thực ra hai tên chiến sĩ kia quá mạnh, nếu ở gần hơn chút nữa, bọn hắn không có chắc gợn sóng cuồn cuộn hồi nãy có thổi bay bọn họ luôn không.

Quả thật kinh khủng.

Thanh kiếm lớn rơi trên tấm khiên.

Những con rối chiến đấu cầm khiên xếp thành hàng trong bức tường khiên, trong khoảnh khắc, từng tấm khiên vỡ tan, chỉ còn trung tâm, hai con rối chiến đấu khiên có màu sắc hơi khác nhau, sau khi lùi lại mấy bước, rốt cuộc cũng ổn định trở lại.

Tuy nhiên, một lần nữa, hai con rối chiến đấu nhất định không thể cầm cự được nữa

Đường Vũ vươn tay xé mở một cuộn giấy màu tím trên tay.

Ngay sau đó, cuộn giấy trong tay anh ta biến thành bột, bên trong cánh cửa đá màu đen, có 1 vụ nổ sấm sét , 1 đạo sấm sét thô to rơi xuống và đánh trúng con rối.

Trên cơ thể con rối, bộ giáp màu trắng bạc đã chuyển sang màu đen xám, vẫn có 1 làn khói dày đặc không ngừng thoát ra từ con rối.

Sức mạnh này, Vương Tá cũng kinh hãi

Chỉ cần chơi thêm mấy đòn như vậy nữa, con rối trân quý của ông sẽ bị hỏng

“ Thực lực của ngươi rất mạnh.” Hắn dùng một móng vuốt đẩy không khí lại, liền dễ dàng tránh được Hôi Nhận từ bên dưới phóng ra, hắn nhìn Đường Vũ nói: “ Đáng tiếc, ngươi không nên, không nên, sử dụng con rối ở trước mặt ta"

" Ta nhớ lại lúc trước, ngoài danh hiệu Vua trộm mà người đời hay nói, một số người còn gọi ta là Bậc thầy chơi rối. Với kỹ năng của mình, nếu muốn, ta có thể dễ dàng nắm quyền điều khiển con rối trong tay của anh."

Mặc dù ngôn ngữ của Vương Tá là một ngôn ngữ cổ đại chưa được biết đến, nhưng vì một lý do nào đó, mặc dù từng từ nghe cũng không hiểu, nhưng ý nghĩa của toàn bộ câu có thể hoàn toàn hiểu được bởi những người thức tỉnh ở đây.

Nó phụ thuộc vào tình hình.

Hình như trình độ chơi rối của Vương Tá hoàn toàn giỏi hơn cả Đường Vũ

Vương Tá nói, một ánh sáng đỏ, giống như ánh sáng hồng ngoại, được phát ra từ một chiếc nhẫn đính đá quý trên ngón tay, có thể quét qua trên thân những con rối chiến đấu.

Anh mỉm cười đắc thắng, ánh hồng ngọc trên chiếc nhẫn lóe lên, lóe lên, lóe lên, lóe lên, lại lóe lên ...

Chỉ cần tiếp tục nhấp nháy.

Vương Tá sững sờ, tại sao đèn đỏ không chuyển thành đèn xanh?

"Không thể nào. Mặc dù con rối của ngươi nhìn cũng không tệ, nhưng so với ta tỉ mỉ nghiên cứu chế tạo ra con rối siêu cấp chiến sĩ còn kém hơn nhiều a. Mà Trung tâm điều khiển của ta vượt trội hơn nhiều so với những con rối mà ngươi làm ra. Làm sao quyền cướp đoạt hệ thống con rối lại không thể nào được ?!"

Nếu như cướp đoạt quyền kiểm soát con rối cần tốn rất nhiều thời gian, Vương Tá vẫn có thể chấp nhận được, nhưng hiện tại đèn đỏ cứ nhấp nháy, rõ ràng tiến độ cướp đoạt giành quyền kiểm soát vẫn đang bị kẹt ở mức 0%!

Trong cả cuộc đời của ông, chưa bao giờ gặp phải tình huống như thế này

Rõ ràng hắn là bậc thầy chơi rối, làm sao đối mặt với loại này cặn bã sâu kiến chơi rối lại không thể nào so sánh nổi?

Đường Vũ cũng ngây người ra 1 chút.

Nguyên nhân chính là do Vương Tá di chuyển quá nhanh, đèn đỏ bắn ra ngoài, lúc này anh mới phản ứng lại mới biết Vương Tá đang làm gì

Về kỹ thuật của những con rối, Vương Tá đương nhiên sẽ ném anh ra xa hàng trăm con phố, nhưng vấn đề ở đây những con rối này không phải do 1 tay anh tạo ra!

Đó là một con rối chất lượng cao do hệ thống sản xuất, nó được gắn nhãn mác made in Lãnh thổ.

Vương Tá muốn giành quyền kiểm soát, vậy cứ nằm mơ giữa ban ngày đi.

…………

Ngọn lửa chiến tranh bùng lên.

Đường Vũ lợi dụng tình huống này xé nát 2 cuốn trục trong đó có chưa phép băng và lửa bắn vào trên người con rối siêu cấp, nghe người ta nói nếu băng và lửa kết hợp lại với nhau uy lực sẽ mạnh hơn.

Con rối siêu cấp đã bốc lên khói trắng, chuyển động của nó chậm hơn rất nhiều.

Khuôn mặt của Vương Tá lúc lúc nào cũng đang cười vui vẻ, mà giờ đây nghiêm túc hơn.

Ông liếc mắt những người đang đối phó ông, lại nhìn 1 chút Đường Vũ ở phía xa

Đôi mắt ông nheo lại.

Hắn có thể thấy được thực lực của Đường Vũ không mạnh, hơn nữa dựa vào mấy loại đạo cụ trong tay cùng những con rối có thực lực không tầm thường, khiến cho ông cảm thấy bị uy hiếp hơn.

" Phải đem người kia xử lí trước!"

Vương Tá bí mật tính toán.

Chỉ trong vài chục giây ngắn ngủi, thực lực của ông đã trở lại thức tỉnh cấp 11.

Hai tay khoanh lại, một luồng khói đen bốc lên từ cơ thể Vương Tá, trong nháy mắt, một Vương Tá khác đã thành hình.

Vương Tá mới hình thành này đã cuốn lên Y Liên và những người khác, đồng thời cơ thể của ông kích hoạt một kỹ thuật đặc biệt, trong 1 hơi thở, bóng dáng của ông đã biến mất, ông đã vượt hàng trăm mét và xuyên qua sự bảo vệ trùng điệp, đến chỗ Đường Vũ.

Tốc độ này quá nhanh, ngay cả Hôi Nhận nhanh nhất trong số những người theo dõi cũng không thể bắt kịp.

Lúc này, thời gian như ngừng trôi.

Đường Vũ dường như không có phản ứng gì, vì vậy lòng bàn tay của Vương Tá sắc bén hơn cả lưỡi kiếm, đập vỡ tấm chắn băng ngoài cùng, xuyên qua vòng bảo hộ vàng và chiến giáp, rồi trực tiếp xuyên qua ngực hắn.

Nó dường như thay đổi từ một bức tranh im lặng đen trắng trở lại một bức tranh bình thường.

Mấy người thức tỉnh phát hiện sự tình thay đổi, ngây ngẩn nhìn cảnh tượng này, cả người mềm nhũn ra.

Vương Tá mỉm cười

Đang định rút bàn tay ra, bỗng nhiên không giải thích được cảm giác tay có chút không đúng.

" Không đúng, làm sao có khả năng!"

Nhìn lại lần nữa chõ tay anh xuyên thấu, Đường Vũ ở đâu thì không thấy, chỉ là một cái túi khí hình người đã bị thủng và đang xì hơi ra ngoài.

Cái này là giả!

Nhưng làm sao có thể che giấu mọi thứ trước mắt mà ông thấy

Vương Tá tìm kiếm xung quanh và thấy một bóng người lén lút đứng bên cạnh quan tài của mình.

Đó không phải là Đường Vũ thì là ai?

…………

Mục đích chính của Đường Vũ chưa bao giờ phải đi đối phó với Vương Tá.

Vương Tá đời nào giết dễ dàng như thế, có thể bày binh bố trận tình huống như vậy, liền vì ngủ say đến thời đại này hay sao, anh cũng chả bao giờ tin tên Vương Tá còn không có át chủ bài.

Mỗi lần đi ra bên ngoài, anh là lãnh chúa của lãnh thổ phải chuẩn bị đến 10 con bài chưa lật để bảo toàn mạng sống, cho dù Vương Tá không giàu có bằng anh nhưng cách cứu mạng hay thậm chí là phương pháp trốn thoát, Vương Tá chắc chắn phải nắm giũ nó.

Dù thế nào đi nữa, toàn bộ bí cảnh này đều do Vương Tá sắp đặt, muốn rời khỏi nơi này, đối với Vương Tá, dễ như ăn cháo vậy.

Mà sức mạnh của Vương Tá, quá khó để giữ ông ta lại. Vì vậy, Đường Vũ đã áp dụng chiến lược, nếu làm thịt được thì làm thít, không được thì tùy duyên đi.

Để đối phó với Vương Tá, ngay từ mới bắt đầu, chính là tìm kiếm Liệt Không kết tinh.

Sau nhiều lần thăm dò thông tin, Đường Vũ xác định rằng nơi có nhiều khả năng tồn tại Liệt Không kết tinh chính là quan tài mà Vương Tá đã ngủ. Theo thông tin mà hắn biết được, Liệt không kết tinh có liên quan đến sự tồn tại của bí cảnh này, nên khả năng lớn nhất là nó sẽ cố định ở một vị trí nào đó trong bí cảnh.

Mà chiếc quan tài mà Vương Tá ngủ, được dán tại đại sảnh sau cùng ở trên vách tường, Liệt Không kết tinh, chắc chắn đã được cố định ở đó.

Đáng tiếc là với sức mạnh của một vài người theo dõi, không đủ để xua đuổi Vương Tá tránh xa cái quan tài, mà anh cũng không muốn mạo hiểm đến gần Vương Tá, vì vậy anh chỉ có thể sử dụng trận chiến để dẫn Vương Tá đi.

Đường Vũ liếc nhìn xung quanh.

Sức mạnh phân thân của Vương Tá kém hơn một chút, đã bị ngăn chặn bởi 1 số môn đồ của lãnh thổ.

Ở phía xa, Hôi Nhận người lúc đầu giả vờ như không thể phản ứng, đã cố gắng hết sức để cuốn lấy Vương Tá.

Đường Vũ đang nhìn vào trong quan tài, anh đặt tay lên trên cái quan tài.

Bỗng nhiên

" Dingdong! Bạn đã tiếp xúc với Liệt Không kết tinh, có muốn thu lấy hay không?"

" Dingdong! Bạn đã tiếp xúc với Liệt Không kết tinh, có muốn thu lấy hay không ?"

"..."

Đường Vũ nhìn chiếc quan tài trống rỗng, trong tưởng tượng của mình hoàn toàn không tìm thấy tinh thạch.

Nhưng mà ...làm sao tiếp xúc đến? ? ?

Anh nhìn chằm chằm vào bên cạnh quan tài bằng tay phải và gật đầu.

" Đây rồi! "