Chương 139: Đây là người bình thường sao

Trong vùng hoang dã, các nhân viên tình báo do dưới tay của Lục Kiến Quân được phái đi, nhanh chóng lên đường.

Những người này đều là người thức tỉnh, có thực lực sức mạnh cấp 2 với cấp 3

Không phải bên bộ phận tình báo của Lục Kiến Quân không có cao thủ mạnh hơn, mà là ông chỉ muốn lẻn vào nơi trú ẩn Thâm Lam thu thập một số thông tin tình báo liên quan, nếu nhân viên tình báo phái ra quá mạnh rất có khả năng dễ dàng bại lộ, không có ích lợi gì cho việc thu thập tin tức.

" Còn có mấy cây số sẽ đến nơi ẩn nấp Thâm Lam. Trước tiên hãy nghỉ ngơi lại đây 1 chút, chỉnh lí lại 1 số đồ dùng"

Trưởng nhóm, một người đàn ông thức tỉnh họ Trần, nói.

Quần áo của những nhân viên tình báo này tương đối cũ, cũng không phải do mặc quá lâu, mà là do chiến đấu lẫn nhau có dấu hiệu sờn rách quấn áo, bám đầy bụi, một số chỗ đã rách.

Bọn hắn đều mang ba lô, đa số đều mang vũ khí lạnh ben người, vũ khí nóng chỉ có hai khẩu súng lục, trang phục bọn hắn mặc y chang 1 chi đội ngũ thức tỉnh sinh tồn bên ngoài nơi hoang dã.

Dù là cách nói chuyện hay 1 vài cử chỉ nhỏ, màn biểu diễn cũng không khác gì những người thức tỉnh bình thường, so với những tên do thám của Lâm Vi đều chuyên nghiệp hơn rất nhiều.

Lần này, bọn họ cải trang thành 1 chi đội ngũ người thức tỉnh lực lượng hùng hậu, sau khi nghe tin trang bị được bán ở nơi ẩn nấp Thâm Lam, họ đã thực hiện một chuyến đi đặc biệt để mua một số trang bị.

Với cái thân phận này, không chỉ có cơ hội tiến vào nơi ẩn nấp Thâm Lam, lúc rời đi cũng không có ai nghi ngờ.

Trong khi nghỉ ngơi, bọn họ kiểm tra lại 1 lần nữa xem có bỏ qua chi tiết nào hay không.

" Nghe nói, nơi ẩn nấp Thâm Lam ban đầu chỉ là một nơi ẩn nấp rất bình thường, về sau gặp phải làn sóng ma thú. Không những không có bị phá hủy, mà toàn bộ nơi ẩn nấp đều phát triển tăng mạnh. Cái này nghe giống như có chút ảo ảo sao đó, không lẽ là tin đồn. " 1 đội viên thuận tiện nói ra.

" Điều này không có gì kì quái. Nguyên nhân chính là sau làn sóng ma thú đó, nơi ẩn nấp có người mới lên cầm quyền. Đó cũng là bởi vì các cấp cao hiện tại của nơi ẩn nấp Thâm Lam, thực lực của bọn họ đều rất mạnh nhờ vậy nơi ẩn nấp mới có thể phát triển nhanh như thế. "

" Tuy là nói như thế, vẻn vẹn sức mạnh thôi thì cũng chưa đủ, chưa kể đến nơi ẩn nấp Thâm Lam còn nổi tiếng trong khu vực này. Nguyên nhân chính là trang bị của nơi ẩn nấp Thâm Lam không chỉ có nhiều loại súng ống phong phú mà còn có cả thanh Trảm Ma Kiếm nữa, thật không thể nào tin được. Người ta nói rằng vũ khí mới nhất do Học viện Khoa học phát triển vay mượn ý tưởng từ loại vũ khí này nhưng nó vẫn không thể nào so sánh với thanh Trảm Ma Kiếm đó. "

Những đội viên đang to nhỏ nói chuyện với nhau, rất nhanh, đội trưởng Trần sắc mặt nghiêm túc" Tất cả sẵn sàng chuẩn bị tiến vào nơi ẩn nấp Thâm Lam, hãy chú ý kĩ đến việc ngụy trang của các ngươi. "

Một bên cảnh giác, một bên ở trong rừng hoang dã đi tới.

Khi bọn họ càng ngày càng đến gần nơi trú ẩn Thâm Lam, những con ma thú gặp trên đường ngày càng ít hơn.

" Không hổ danh nơi ẩn nấp Thâm Lam, chung quanh ma thú nơi này đã bị thanh lý mất."

Các thành viên trong đội 1 mặt kinh ngạc và ngưỡng mộ. Họ đã bước vào chế độ giả trang, đem mình đóng vai thành 1 người phổ thông thức tỉnh.

Sau khi đi qua một khu rừng rậm, trước mặt rộng mở ánh nắng chiếu vào, nhìn thấy đằng xa có mấy ngọn tháp màu đen đang đứng sững sững ở nơi đó, đằng sau những ngọn tháp màu đen kia, có một ngọn tháp màu trắng lộng lẫy hơn sừng sững trên mặt đất, ở phía ngoài bức tường tòa tháp màu trắng, có hoa văn huyền bí được khắc ở trên đó, trên đỉnh tháp màu trắng, một viên pha lê màu xanh đậm lơ lửng lặng lẽ trôi nổi ở đó

Nhìn thấy cảnh này, tất cả đội viên đều khẽ mở miệng, ngơ ngác nhìn về phía mấy tòa tháp, lúc này mới hoàn toàn từ trong lòng kinh ngạc.

Nhưng bọn họ không biết rằng hầu hết hàng chục tháp mũi tên được bao quanh bởi một vòng tròn đều đã bị phá bỏ, nếu không họ sẽ còn ngạc nhiên hơn. Chỉ là nếu những tháp mũi tên đó tồn tại, làm thành 1 vòng tròn bộ dáng, cũng không khỏi cho người ta đoán già đoán non.

Mấy người nhanh chóng bình tĩnh lại, hướng cửa chính đi tới

Khóe mắt của Đội trưởng Trần quét xung quanh và thấy rằng ngoài nhóm của bọn họ còn có những người sống sót khác, tất cả đều từ nơi rất xa ở nhiều hướng chạy tới. Với kinh nghiệm của hắn, anh lập tức phán đoán những người đó không phải là những người sống sót sau nơi ẩn nấp Thâm Lam, mà bọn họ giống như từ vùng hoang dã mới chạy tới nơi này, có lẽ là đến để mua trang bị, hoặc là muốn sinh sống ở nơi ân nấp Thâm Lam.

“Danh tiếng của nơi ẩn nấp Thâm Lam lớn như thế rồi sao?”

Ở lối vào có một cái bàn dài, bất kể là những người sống sót đến muốn lưu lại ở nơi ẩn nấp Thâm Lam, trước tiên cần phải tiến hành đơn giản đăng kí.

Đội trưởng Trần dẫn theo vài người khác đi theo phía sau, trong lòng thầm gật đầu, nơi trú ẩn này đã có trật tự tương đối hoàn chỉnh, tuy rằng không thể so sánh với Lâm Đông, nhưng so với rất nhiều nơi trú ẩn nhỏ, muốn tốt hơn rất nhiều.

Lúc này, phía trước mặt đội ngũ đang xảy ra tranh cãi kịch liệt.

Liền nhìn thấy 1 người đàn ông cởi trần, đẩy ngã một người sống sót trong bộ quần áo rách rưới xuống đất trước mặt hắn ta và lớn tiếng chửi thề: " Đám rác rưởi yếu ớt người bình thường biết điều thì xuống phía sau xếp hàng, nhanh lên cho bố mày! "

Đội trưởng Trần cau mày.

Ngay sau đó anh nhìn thấy một người phụ trách đăng ký, dáng người hơi mập đi ra, xem ra người này hẳn là phụ trách ghi danh đăng kí ở nơi này.

Nhưng mà, lông mày của hắn càng sâu hơn, " Chỉ là 1 người bình thường thôi sao, chẳng lẽ nơi ẩn nấp Thâm Lam liền không có an bài người thức tỉnh để phụ trách duy trì trật tự? Hay là nói cách khác nơi ẩn nấp Thâm Lam không có đủ nhân lực?"

Người đàn ông cởi trần quan sát Vương Châu, với thái độ khinh bỉ " Làm sao, bộ bố mày nói không đúng sao? Toàn bộ chỗ đăng kí ghi danh còn không có đến 1 người thức tỉnh, theo như ta thấy nơi ẩn nấp Thâm Lan này cũng chả có cái quái gì đặc biệt, chỉ toàn tin đồn nhảm nhí. "

Vương Châu đi đến trước mặt người đàn ông cởi trần, chả thèm để ý những gì tên đó nói, chỉ hỏi ngược lại: “Mày có biết, gây rối ở nơi ẩn nấp Thâm Lam có hậu quả gì không?”

“Hậu quả thế nào, nói tao nghe thử coi?”

Người đàn ông cởi trần càng cười lớn hơn, hắn nâng lên 1 cánh tay, liền muốn đem Vương Châu đánh nó nằm dưới đất.

Đội trưởng Trần đang do dự, chuẩn bị muốn ra tay, bỗng nhiên hắn kinh ngạc

Trước mắt hắn thấy, tên kia đã ra tay, nhưng lại bị tên kia dáng người hơi mập, giữ lấy cánh tay của tên đó, cho dù người đàn ông cởi trần có dãy giụa như thế nào, cũng không thể nào rút lại tay được.

Đội trưởng Trần 2 mắt trừng lớn

Người đàn ông cởi trần 100% là người thức tỉnh, còn người tới phụ trách đăng kí ghi danh ở nơi ẩn nấp Thâm Lam chỉ là người bình thường. Nhưng theo tình hình hiện tại, xem ra thực lực của người bình thường chiếm ưu thế hơn? Lấy ánh mắt hắn quan sát, tự nhiên có thể thấy được đây không phải là diễn phim, người đàn ông cởi trần thật sự đã sử dụng hết toàn lực.

Đội trưởng Trần còn ngạc nhiên hơn.

Người đàn ông cởi trần đã toát mồ hôi lạnh.

" Không thể nào, mày chỉ là 1 người bình thường, mày chỉ là 1 con sâu kiến người bình thường, làm thế nào có được sức mạnh như vậy được!"

Hai tay Vương Chu giống như một cái kìm lớn, kẹp chặt lấy hắn, hắn không thể nào động đậy.

Người đàn ông cởi trần vừa sợ vừa giận, tay còn lại nắm chặt thành quả đấm, nắm bao cát thật lớn đập xuống khuôn mặt phúng phính của Vương Chu.

1 quyền này rất mạnh bạo.

Nhưng mà nắm đấm của hắn bị bắt lại được, thấm chí hắn không thể nào thoát ra được lòng bàn tay của đối phương.

Cho dù hắn là một người thức tỉnh, cho dù thân hình của hắn có to lớn hơn Vương Châu, nhưng vào lúc này, vẻ mặt sợ hãi của người đàn ông cởi trần ngày càng tím ngắt.

Trước mặt hắn, Vương Châu bỗng nhiên nở một nụ cười mãn nguyện, lập tức đá vào đầu gối của hắn, sau đó buông lỏng 2 tay ra, xoay người rời đi.

Ngay sau đó, người đàn ông cởi trần đã ngã xuống đất, cúi đầu thành một con tôm.

Liền nghe được tiếng đối phương mang theo âm thanh vui vẻ truyền đến, " Hehe, lần này lại có thêm nhân công miễn phí khai thác mỏ."