Tàu Khải Nguyên.
Giới vực Khởi Nguyên Tinh, thành phố Thâm Lam.
Mặc dù, trái đất lúc này vẫn nhìn thấy bầu trời xanh biếc, non xanh nước biếc.
Những hòn đảo nổi ở tầng lớp trên bầu trời của thành phố Thâm Lam.
Nhiều người thức tỉnh, Siêu Phàm vẫn cảm thấy một cỗ áp lực ập đến.
Mưa gió bắt đầu nổi lên.
Lãnh chúa Đường xuất hiện ở trên cây thế giới. Ánh mắt anh đã nhìn thấy từng tòa lãnh địa và thấy tất cả cảnh tượng.
Hình ảnh chúa tể vĩ đại không thể dùng từ ngữ nào để miêu tả.
Anh chỉ có thể nhìn thấy một màu đỏ sậm.
Chúa tể vĩ đại tồn tại dưới hình thức nào, tồn tại dưới hình dạng nào không thể nào biết.
Lãnh chúa Đường nhìn qua một thế giới nào đó. Thạch Vương và những người khác tạm thời được đặt ở nơi đó.
Sau đó, anh lại nhìn về phía chúa tể vĩ đại.
Sức mạnh thế giới hòa thành áo choàng khoác lên trên người.
Sức mạnh cầu nguyện hóa thành một thanh kiếm dái nắm ở trong tay.
Sức mạnh vận mệnh hóa thành một chiếc vương miệng đội ở trên đầu.
Sức mạnh vô hạn gia trì ở trên người anh.
Lực lượng tồn tại không thể nào diễn tả và không thể nào cảm nhận được va chạm lẫn nhau.
Chỉ trong một giây, toàn bộ lục địa màu đỏ sẫm đã bị nổ tung.
Không gian giống như một lỗ hổng.
Trong nháy mắt, một mảnh tinh vực đã hóa thành hư vô.
Chỉ thế giới bạc không thể nào diễn tả, chúa tể vĩ đại vẫn đứng nguyên nơi đó.
Vi diện Thâm Hồng của bộ tộc Ma quỷ đã được bao bọc ở trong đám mây màu đỏ bắn ra xa.
Long Ngô, Thao Thiết và một số Chí Tôn khác bị dư chấn đánh cho Thánh Khu liên tục bị nứt ra.
Mỗi người đều phun máu, cố gắng hết sức để chạy trốn.
“Đến cùng là cái gì?”
“Đến cùng là cái gì?”
Một tồn tại cấp Chí Tôn như bọn họ đã đứng ở đỉnh vũ trụ, trải qua biết bao nhiêu kỉ nguyên cũng chưa bao giờ chật vật như ngày hôm nay.
Bỗng nhiên, một làn sóng dư chấn không thể diễn tả lại lan rộng. Thánh Khu của Chí Tôn Long Ngô đều đứt thành hai đoạn, nhưng hắn vẫn không ngừng chạy về nơi xa.
…
“ Đại thế giới Thương Không cũng không chịu nổi nữa rồi.”
Lúc đầu, toàn bộ tinh vực đã bị tàn phá. Ngay cả khi đưa nó di chuyển đến phía sau tàu Khải Nguyên, cũng có khả năng…sụp đổ.
“ Nếu tiếp tục như thế thì toàn bộ đại thế giới sẽ mất đi.”
Tuy nhiên, nếu di chuyển đại thế giới thì anh không làm được. Tất cả sức lực của anh đều dồn hết vào việc điều khiển tàu Khải Nguyên.
Muốn nhưng mà sức lực không có.
Anh chỉ có thể dung nhập nó vào.
“ Đó là sự lãng phí, nhưng anh cũng không còn cách nào khác.’
May mắn thay, Tàu Khải Nguyên có chức vị cao hơn.
Đại thế giới bản chất lại là đồng nguyên, đều được lãnh thổ gia trì và có lực lượng của cây thế giới.
Đại thế giới bị tàn phá được bao bọc bởi thế giới bạc không thể hình dung. Trong nháy mắt, nó liền hòa tan vào trong.
Không hề có gợn sóng nào xuất hiện.
“ Lực lượng tăng khoảng 1%.”
Lãnh chúa Đường lắc đầu, tăng chút ít còn hơn không có.
Chỉ là...
Ông ——
Chúa tể vĩ đại đứng ngạo nghễ trong hư không, hắn giơ tay lên…
Tất cả Pháp Tắc đều bị rút ra và bao quanh thân thể của hắn.
Pháp Tắc hệ hỏa trở thành thanh đao.
Pháp Tắc hệ nước trở thành áo bào.
Tấm khiên thì được tạo ra bởi Pháp Tắc hệ đất.
Mũi giáo thì được tạo ra bởi vô số Pháp Tắc hệ sét.
Chiến đấu nãy giờ, chúa tể vĩ đại đã dần quen thuộc với sức mạnh của mình.
Chúa tể hết thảy mọi thứ, chúa tể hết thảy lực lượng ở trong vũ trụ.
“ Sinh, tử, thời gian, không gian, vận mệnh…”
“ Hợp nhất lại.”
Trên còn tàu Khải Nguyên, cây thế giới vĩnh cửu rực sáng với ánh sáng màu xanh biếc không ngừng chập chợt và vang lên tiếng xào xạc.
Ở bên ngoài vũ trụ nhỏ, từng thế giới hoang vu vừa mới tạo ra liền ở trong cuộc chiến bị chôn vùi và hóa thành hư vô.
Lãnh chúa Đường chấn động không thôi.
Những vết nứt xuất hiện ở trên chiếc áo choàng bị biến đổi thành sức mạnh của thế giới.
Ba cỗ sức mạnh không ngừng bị rút ra. Tàu Khải Nguyên đã có vị thế cao hơn gia trì vẫn không thể nào sự tấn công của chúa tể vĩ đại.
“ Mình đã đánh giá bản thân quá cao và hơi đánh giá thấp chúa tể vĩ đại…”
Anh nhìn bên trong vũ trụ.
Vô số nhân loại.
Vô số cường giả.
Anh nhìn qua Y Liên, Nancy, Tiểu Lật, La Triết và những người khác.
Mình không hề cô đơn.
Mình không hề một mình…
Lúc này, ở một nơi nào đó trong vũ trụ sáng thế.
Khí tức Y Liên hơi bất ổn, ánh mắt nhìn về nơi xa.
Thông qua bức tường vũ trụ, nhìn ra bên ngoài.
Những cảnh tượng trong suốt một trăm năm qua hiện lên ở trong đầu cô.
Cô đan hai tay lại, trang khế ước màu vàng ở trong đầu cô dần sáng lên.
…
Ở trên lâu đài lãnh chúa, Nancy mặc một bộ áo giáp màu đen, khuôn mặt vẫn như trước kia nhưng khí chất lại trưởng thành hơn nhiều.
Cô nghĩ về quá khứ.
Cô nghĩ về việc bị phong ấn ở trên cây khô khổng lồ.
Cô nghĩ về vị lãnh chúa từ trên trời giáng lâm.
Cô nghĩ về những cuộc chinh chiến khắp nơi.
Cô nghĩ về Thâm Lam, từ một thành phố đã phát triển thành một cái vũ trụ.
Cô nghĩ đến rất nhiều điều.
Những cảm xúc lo lăng lúc ban đầu cũng dần tan biến.
Cô chỉ nắm chặt thanh kiếm ở trong tay và ngẩng đầu nhìn lên.
…
Tại tổng bộ chỉ huy.
La Triết đứng dậy, nhìn xuống những vị tướng xuất sắc, những vị chiến binh xuất sắc ở bên dưới.
Kí ức dường như quay trở lại vô số năm trước.
Từ mộ đội ngũ tuần tra nho nhỏ lúc ban đầu.
Bây giờ, những đội quân hùng hậu chinh phục cả vũ trụ.
Anh nhìn thẳng về phía trước, anh mắt bình tĩnh và kiên định.
Anh nắm chặt nắm đấm tay phải và giơ ngang lên tầm đầu.
“ Nhân loại chúng ta sẽ chiến thắng.”
“ Thâm Lam sẽ chiến thắng.”
Anh cất tiếng của mình vang vọng khắp nơi. Đó chính là niềm tin, là sự trung thành và đó cũng là sứ mệnh.
"Nhân loại! Nhất định sẽ thắng!"
“ Thâm Lam chúng ta sẽ giành được chiến thắng.”
Các vị tướng Thánh Nhân, các cường giả Siêu Phàm đều giơ nắm tay phải lên, cùng nhau hét lớn và tiếng vang đã phá tan mây trời.
…
“ Cố lên! Chít! Chúng ta không thể thua! Chít.”
Tiểu Lật nhón mũi chân mình lên, nhìn thành phố phồn hoa ở bên dưới, hai nắm đấm nhỏ đều nắm chặt lại.
…
Chị em Tinh Linh, Tinh Nguyệt đứng trước trận pháp tượng trưng cho các chòm sao. Cả hai đều chắp tay trước ngực, hi vọng những nỗ lực cuối cùng.
…
Thân ảnh Hồng Nguyệt xuất hiện ở trên biển máu đang cuộn trào. Cô ngẩng đầu nhìn lên khẽ mỉm cười.
…
Ba anh em Carmen đều giơ nắm tay phải lên đụng vào nhau.
…
Không và từng thanh Thánh Khí một lần nữa bay ở phía sau, ý chí của anh chưa bao giờ dao động.
…
Lạc Lâm ngồi vắt chân ở trên quầy ba, ánh mắt xa xăm, “ Mẹ! Tôi còn muốn mở quán bar khắp vũ trụ nữa.”
…
Tạ Y nhìn Thạch Vương và những người khác, bình tĩnh châm lấy một điếu thuốc.
…
Vanni che ngực bị xuyên thủng, tai sói hơi động đậy một chút.
…
Hôi Nhận đứng ở trong bóng tối và nhìn về nơi xa.
…
Aidola chống kiếm, mái tóc và bộ váy chiến bay phấp phới.
…
Trên đỉnh cây thế giới vĩnh hằng, ở trong tai dường như vang lên những âm thanh xa xôi.
Ở trong đầu anh, những bản khế ước màu vàng đang phát nhiệt nóng hổi.
Anh hiện giờ còn cảm nhận được sức mạnh của các Pháp Tắc.
Anh ngẩng đầu, anh không chỉ nhìn thấy biển vận mệnh của nhân loại, anh còn nhìn thấy biển vận mệnh của vô số chủng tộc.
Lúc này, anh đại biểu cho toàn bộ.
Đường Vũ bước lên con rồng được tạo thành vận mệnh và lao thẳng lên phía trước.
Vô số Pháp Tắc, những lời cầu nguyện của sinh linh, tiếng vang của thế giới, sự sôi trào của vận mệnh.
Tất cả đều bao quanh ở trên người anh.
Nó hóa thành những kí hiệu.
Những kí hiệu này đại biểu cho nguồn gốc của vũ trụ.
Biểu tượng của sáng tạo.
Khí hỗn độn của biển hỗn độn chảy thẳng vào. Vũ trụ sáng thế màu bạc được mở rộng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Lãnh chúa Đường xuất hiện ở rìa vũ trụ sáng thế.
Oanh!!!
Một tia sáng lóe lên.
Toàn bộ vũ trụ xuất hiện một luồng ánh sáng. Bất kể ở chỗ nào đều có thể nhìn thấy luồng ánh sáng đó.
Ở trong ánh sáng, bóng dàng màu đỏ thẩm không thể nào miêu tả được, ngày càng thu nhỏ lại.
Toàn bộ vũ trụ sáng thế không ngừng chấn động.
Vũ trụ ban đầu, từng tinh vực bị hủy diệt, vô số thế giới biến mất trong nháy mắt.
Hàng rào vũ trụ đều bị xuyên thủng, toàn bộ vũ trụ bị quấy đến long trời lở đất.
Không biết qua bao lâu, hạt ánh sáng dần rút đi.
Trên vũ trụ sáng thế cũng hơi bị tàn phá. Lãnh chúa Đường cầm một cây quyền trượng được đan xen bởi vô số quyền năng.
Áo choàng thế giới ở trên người đã vỡ vụn hoàn toàn.
“ Con đường thôn phệ, vũ trụ sẽ không bao giờ tha thứ.’
Lãnh chúa Đường có sự cảm ngộ.
Anh giơ cao quyền trường, lực lượng lãnh địa tỏa ra.
Hàng rào thế giới bị xuyên thủng đã được chữa trị.
Những thế giới bị phá hủy được đan xen bởi lực lượng thế giới đã xuất hiện trở lại.
Những sinh linh đã chết đi đều được đưa vào vòng luân hồi.
Vũ trụ sáng thế càng ngày càng lớn mạnh. Nó xuất hiện ở bên ngoài vũ trụ biển hỗn độn, quay xung quanh vũ trụ chính.
Trong vũ trụ, nhân loại đã là bá chủ, các chủng tộc và các nền văn mình bị tổn thương nghiêm trọng khi thảm họa vũ trụ đã qua đi. Bọn họ bắt đầu nghỉ ngơi lấy lại sức sau những năm tháng chiến đấu dài đằng đẵng.
Các vương quốc của nhân loại cũng bắt đầu khôi phục.
Những cấp bậc Thánh đều đồng loạt bế quan.
Những hậu bối trẻ tuổi bắt đầu cuộc hành trình của mình.
Nhiều năm sau, thành phố Thâm Lam.
Trước lâu đài lãnh chúa ở trong khu vườn hoa.
Đường Vũ đang nằm lười biếng trên bãi cỏ. Đột nhiên, anh liền nghe thấy tiếng động, quay đầu nhìn lại thì thấy hai đứa trẻ sinh đôi khoảng ba bốn tuổi, mặc bộ quần áo giống nhau, đang cười khúc khích chạy tới.