Chương 1305: Lời mời tham gia liên minh

Những người này chết cũng không thực sự chết.

Với số lượng của nhân loại, những người này sẽ không biến mất hoàn toàn cho dù thế nào đi chăng nữa.

Trừ khi chúa tể vĩ đại đã vượt qua bước cuối cùng. Hắn trực tiếp đi đến đầu nguồn và vũ trụ sẽ khiến cho nhân loại không thể sinh được nữa.

Tuy nhiên, nếu tất cả Thánh Nhân đều chết đi thì dù có bao nhiêu người cũng không thể nào vươn lên dẫn đầu.

Đây chính là bộ tộc chết.

Một chủng tộc không có sự bảo vệ của một Thánh Nhân chính là một chủng tộc thấp kém, mặc kệ người ta chém giết.

Một chủng tộc khác có căn cứ khổng lồ ở trong vũ trụ đó là yêu tinh.

Bộ tộc này từng có thời đại huy hoàng và Thánh Nhân ra đời không ít. Bọn chúng có thể được xem là thế lực cấp bậc bá chủ.

Hiện tại, bộ tộc yêu tinh không có chủng tộc nào xem trọng. Ngoại trừ, một số Thánh Nhân đã trải qua thời gian dài thì không có nhiều chủng tộc biết rằng bộ tộc Yêu Tinh đã từng có một quá khứ huy hoàng.

Bọn họ chỉ xem bọn chúng là những tên yếu đuối, tham lam và nhát gan.

Trong mắt Thạch Vương, tình hình của nhân loại tương đối nguy hiểm.

Mặc dù, việc thành lập liên minh để chiến đấu chống lại bộ tộc Ma quỷ. Hiện tại, nhân loại cũng không có tư cách để chủ đạo.

Ngay cả việc gia nhập liên mình thì bọn họ cũng chỉ có thể xếp cuối bảng.

Thượng Cung Linh mỉm cười.

“ Thạch Vương hình như đã bỏ sót điều gì đó rồi. Tôi chỉ nói mình đại diện cho nhân loại, nhưng tôi chưa bao giờ nói rằng mình đến từ thượng giới Cao Duy.”

Thạch Vương khẽ giật mình.

Ông phát giác sự tình có thể không như mong đợi.

Thượng Cung Linh nói: “ Nhân loại ở thượng giới Cao Duy chỉ là một đại diện nổi tiếng bên ngoài của nhân loại, tuy nhiên…Thạch Vương thực sự nghĩ rằng nhân loại của chúng ta đã suy tàn?

Khí thế Thượng Cung Linh tăng lên, cô nói từng chữ một: “ Nhân loại, không chỉ có thượng giới Cao Duy, còn có ta…nhân loại Thâm Lam.”

“ Thượng giới Cao Duy sụp đổ, nhân loại Cao Duy chết thì chết, trốn thì trốn. Lãnh chúa Thâm Lam chúng ta không đành lòng được sự suy tàn của nhân loại ở bên ngoài. Vì thế, ngài mới ra lệnh cho chúng tôi xuất thế để cứu vớt nhân loại và giương cao cờ xí chiến đấu chống lại bộ tộc Ma quỷ…”

Thạch Vương hơi nhíu mày.

Tất nhiên, ông không thể tin chỉ vài ba câu nói.

Nhưng, ông nhớ tới một chuyện, nhiều mảnh vỡ của thượng giới Cao Duy không tìm thấy bất kì một ai.

Sau đó, ông lại nghe được tin đồn khi các thiên tài của nhân loại đang bị truy sát. Một người đàn ông mạnh mẽ và thần bí đã xuất hiện và giải cứu lấy bọn họ.

Ông cũng đã re lệnh cho cấp dưới Siêu Phàm của mình điều tra trong một khoảng thời gian.

Vô số manh mối đã được thu thập.

Cuối cùng, nó chỉ ra sự tồn tại của một thế lực nhân loại bí ẩn.

Dấu vết hoạt động của thế lực này có mặt ở nhiều thế giới.

Thạch Vương ban đầu nghĩ nhân loại thật sự may mắn. Bọn họ không phải chịu quá nhiều thiệt hại trong sự sụp đổ của thượng giới Cao Duy.

Bây giờ nghĩ tới điều đó, chẳng lẽ ngoại trừ thượng giới Cao Duy. Vũ trụ còn có một nhánh nhân loại khác đã phát triển được lực lượng mạnh mẽ hơn?

Sắc mặt hắn không hề để lộ ra bất kì biểu tình gì cả.

“ Đây chỉ là tuyên bố một chiều của các ngươi.”

Thượng Cung Linh đã đoán trước được điều này.

Cô ném ra một viên pha lê cấp cao.

Viên pha lê này không chỉ có thể lưu trữ hình ảnh. Nó còn có thể lưu giữ khí tức của hai bên chiến đấu, cũng có thể lưu lại dấu vết của Pháp Tắc.

Viên pha lê nhỏ lơ lửng ở trong lòng bàn tay của Thạch Vương.

Hắn truyền vào từng tia Nguyên Lực.

Ngay lập tức, những hình ảnh nhỏ đã xuất hiện ngay trước mắt ông.

Hình ảnh Y Liên phất tay và đóng băng trấn áp hai tên Thánh Nhân của bộ tộc Ma quỷ.

Hình ảnh Không chém ra từng ánh kiếm đem một tên Thánh Nhân bộ tộc Ma quỷ tiêu diệt.

Những tên Thánh Nhân chìm trong biển máu.

Thánh Nhân bị trận pháp hủy thiên diệt địa tiêu diệt.

Những thế giới bị bộ tộc Ma quỷ xâm chiếm, dưới làn khói và ngọn lửa của chiến tranh. Từng thân ảnh cường giả nhân loại mặc bộ quân phục màu đen.

Họa tiết được khắc ở trên ngực của mỗi bộ quân phục chiến đấu.

Thạch Vương thậm chí còn nhìn thấy một tên Thánh Vương của bộ tộc Ma quỷ ở trên đám mây màu đỏ.

Khí tức đáng sợ đó cho dù chỉ thể hiện qua tinh thể hình ảnh thì cũng có thể giết chết những người dưới cấp bậc Thánh Nhân chỉ trong giây lát.

Thạch Vương thừa nhận, thực lực hắn không bằng tên Thánh Nhân của bộ tộc Ma quỷ.

Tuy nhiên, Thánh Vương và một số tên Thánh Nhân đi cùng vậy mà đã hoảng sợ bỏ chạy dưới từng cái chưởng ấn.

“ Đây chỉ là một số việc tầm thường mà chúng tôi, thành phố Thâm Lam đã làm trong mười năm qua…Đó cũng là sự chân thành của Thâm Lam chúng tôi thể hiện trước khi liên minh được thành lập.”

Thượng Cung Linh nói.

Thạch Vương trầm mặc.

Hắn biết rõ loại hình tượng mang khí tức và dấu vết Pháp Tắc không thể làm giả được.

Những người có khả năng làm giả đều có cảnh giới vượt xa sự tồn tại của hắn.

Bên trong hình ảnh, ba mươi tên Thánh Nhân của bộ tộc Ma quỷ đã ngã xuống.

Đây chính là một con số khá đáng sợ.

Ông tin rằng bộ tộc Ma quỷ không thể thờ ơ sau khi có quá nhiều tên Thánh Nhân bị giết ở trong cuộc chiến. Tuy nhiên, thế lực bí ẩn mang tên Thâm Lam vẫn có thể tồn tại. Điều đó nói rõ một vấn đề.

Thượng Cung Linh nói, “ Thâm Lam chúng ta mang theo sự chân thành đến đây. Chuyện lớn như thế thì Thạch Vương không cần phải trả lời ngay lập tức. Nếu như Thạch Vương đã quyết định thì có thể đến nơi này liên hệ cùng với chúng tôi.”

Cô báo ra một cái tọa độ.

Ở đó, một khu căn cứ được thành lập cách đây không lâu.

Nói xong, cô chào tạm biệt Thạch Vương.

Cô trực tiếp kích hoạt cuộn quay trở về thành phố.

Biến mất chỉ trong nháy mắt.

Hắn nhìn vào nơi trống rỗng, thậm chí không hề có bất kì dao động không gian nào. Thạch Vương rơi vào sự im lặng kéo dài.