Bỗng nhiên, hai mắt ông nheo lại và nhìn về phía trước. Một trận pháp ở trên đài kèm theo những chữ rune được khắc ở trên đó.
“ Đó là…Cổng dịch chuyển sao?”
Ông cũng không hề cảm nhận được sự dao động của cổng dịch chuyển. Nếu không phải con mắt ông hơi tinh ý thì ông sẽ nghĩ đó là một trận pháp nào đó bị bỏ hoang.
Nhưng, hiển nhiên là không phải.
“ Đó chính là cổng dịch chuyển và chúng ta sẽ thông qua nó để rời đi.”
Lão Thánh Nhân chấn động không thôi: “ Dịch chuyển xuyên hành tinh?”
Cổng dịch chuyển có thể xuyên qua các hành tinh khác đó cũng sự chênh lệch không hề nhỏ.
Đó là sự khác biệt giữa một và một trăm.
Điều này không chỉ liên quan đến khoảng cách không gian mà nó còn liên quan đến những khó khăn như việc xuyên qua những hàng rào thế giới như thế nào.
Các công trình tương tự như thế, hư không cao duy cũng có.
Chẳng hạn như hồ giáng lâm.
Chẳng hạn như là những cổng dịch chuyển tức thời có thể kết nối với những thế lực phụ thuộc.
Hoặc bọn họ có thể từ những hành tinh cấp thấp đi tới hư không cao duy nhở hồ phi thăng.
Những thứ như thế đều không có ngoại lệ và nó không hề đơn giản như thế.
Lão Thánh Nhân chỉ muốn nói đơn giản.
Tuy nhiên, ông cảm thấy hơi thiếu tôn trọn.
Ông bị sốc lần thứ hai.
Một vòng sáng màu xanh mờ ảo nổi lên và bao phủ cả trận pháp.
Ngay sau đó, thân ảnh ba người biến mất.
Lực lượng không gian bao phủ bọn họ và di chuyển sang nơi khác.
Lão Thánh Nhân cảm nhận cẩn thận.
Đột nhiên, ông cảm giác hai chân của mình đã chạm đến mặt đất.
Thứ ở dưới chân bọn họ chính là một cổng dịch chuyển có quy mô lớn hơn.
Ông hơi hoảng hốt.
“ Đến rồi sao?”
“ Cái này cũng quá nhanh đi.”
Lão Thánh Nhân bị sốc lần thứ ba.
Ánh hào quang bao phủ dần tân biến và để lộ ra một thành phố với ánh đèn rực rỡ ở bên ngoài.
Ông ngẩng đầu nhìn lên thấy những ngôi sao lấp lánh đầy màu sắc và những ngọn gió từ trên cao thổi qua.
“ Hoan nghênh các bạn đã đến thành phố Hư Không.”
Tạ Y châm điếu thuốc bỏ vào miệng và anh lấy ra hai điếu thuốc. Sau khi suy nghĩ một chút thì ông rút lại một điếu: “ Hút một điếu không? Trẻ vị thành niên không được phép hút thuốc.”
Lão Thánh Nhân ngơ ngác nhận điếu thuốc từ tay Tạ Y rồi đưa vào trong miệng mà không hề hay biết.
Hai mắt ông chỉ trợn to, ông nhìn ra ngoài không chớp mắt trước hư không vô biên.
Sau đó, ông mới run rẩy hỏi: “ Đây là, đây là hư không cao duy.”
Biết được càng nhiều, ông cảm thấy sẽ bị sốc nhiều hơn.
Những học viên mới như Victor sẽ chỉ ngạc nhiên trước sự tráng lệ của thành phố Hư Không, nhưng lão Thánh Nhân thì khác.
Ông đã thấy được nhiều thứ không thể nào tưởng tượng nổi.
Xây dựng ở trong hư không cao duy và nó sẽ không bị yên diệt chi phong phá hủy.
Nó cũng không bị cuốn đi bởi những không gian vặn vẹo.
Nó giống như một thành phố cổ đã tồn tại ở đây mãi mãi.
Nó toát lên được vẻ quyến rũ thần bí không tả được.
Lão Thánh Nhân bị sốc lần thứ tư.
“ Đi thôi, tôi sẽ sắp xếp chỗ ở cho các bạn trước.”
Tạ Y dẫn đường ở phía trước.
Lão Thánh Nhân phát hiện thành phố này hơi vắng vẻ.
Ông đi tới đây không nhìn thấy bao nhiêu người.
Tuy nhiên, những người mà ông nhìn thấy đều là Siêu Phàm.
Đương nhiên, Siêu Phàm đối với lão Thánh Nhân mà nói chỉ là những người bình thường. Ở hư không cao duy, nhiều công việc khởi đầu đều do Siêu Phàm.
“ Uống đi!’
“ Chém nó, chặt nó.”
“ Nhớ giữ chặt nó lại.”
Lão Thánh Nhân nghe thấy tiếng la hét và ông thấy vùng đất rộng lớn ở bên ngoài thành phố.
Một ít thân ảnh đang ở đó đang đối phó với những thân ảnh quái vật hơi mờ.
Với con mắt tinh tường của mình, ông chỉ cần nhìn thoáng qua liền biết những con quái vật đó không hề tầm thường.
“ Những con đó hơi giống sinh vật hư không, đúng không?”
“ Không sai, đó là những con sinh vật hư không phiên bản suy yếu. Nó được thiết kế đặc biệt để những học viên ở trong thành phố này tập luyện.”
Tạ Y nói thêm: “ Thành phố Hư Không này hiện là một trong những cơ sở đào tạo thiên tài của chúng tôi.”
Lão Thánh Nhân gật đầu và ông không hề suy nghĩ gì nữa.
Những thân ảnh ở bên ngoài thành đều rất nhỏ tuổi. Khí tức sinh mệnh của họ đều bộc lộ ra một cỗ sức sống mãnh liệt.
Có lẽ, những tên nhóc kia so với đệ tử của mình còn trẻ hơn.
Lão Thánh Nhân tiếp tục tiến về phía trước.
Ông mới đi được hai bước, đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng.
Ông bỗng nhiên quay đầu nhìn lại.
“ Chờ một chút, những thiên tài kia đều chỉ mới Siêu Phàm cấp một sao.”
Ngay cả những sinh vật hư không phiên bản suy yếu thì cũng không phải Siêu Phàm cấp một có thể đối phó đi!
Bên ngoài thành phố, những lĩnh vực lần lượt triển khai.
Nhiều kĩ năng và kĩ thuật chiến đấu cấp cao, phép thuật đều được sử dụng theo nhiều cách khác nhau.
Thậm chí, không ít thiên tài am hiểu về không gian, thời gian hay vận mệnh.
Đó không phải là những thiên tài bình thường, mà đó là những thiên tài hàng đầu.
Lão Thánh Nhân không khỏi nhìn lại một lần nữa.
Sau đó, ông so sánh thành tích của các đệ tửu cùng cấp thể hiện có trình độ ngang nhau.
Ông rút ra kết luận.
Đệ tử của mình không hề kém, nhưng khi đạt tới cảnh giới Siêu Phàm lâu năm cũng am hiểu được lĩnh vực thì chiến lực không hề tầm thường.
Thành phố Hư Không là một thành phố tập trung những thiên tài. Những thiên tài hàng đầu tập trung ở chỗ này thì không thể bình thường hơn.
“ Đó chính là bởi vì bọn họ mới chỉ có cấp một. Vì thế, bọn họ phải thành lập đội ngũ để đối phó với những con sinh vật hư không kia.”
Tạ Y nói tiếp: “ Tuy nhiên, những thiên tài ở trong học viện cũng có khả năng một mình đối phó với những sinh vật hư không kia.”
Lão Thánh Nhân gật đầu.
Hai con mắt ông cứng đờ lần nữa.
Nhóm học viên thiên tài này, chắc hẳn…Siêu Phàm cấp hai đi.
Nhất định là như thế.
Tạ Y đột nhiên chỉ vào phương xem : “ Ông nhìn bên kia, cô bé đó là học sinh mới đến thành phố Hư Không, nhưng tốc độ tiến bộ rất nhanh và sắp trở thành một trong những học viên mạnh nhất của thành phố Hư Không.”
Đoạn Cầm mang thanh Yển Nguyệt Đao, một mình đi ra khỏi thành phố Hư Không.
Cô nhìn thấy một con sinh vật Hư Không lẻ loi và nhanh chóng chém nó một đao.
Hết đao này tới đao khác, con quái vật đó không thể nào ngăn cản sự bá đạo đó được.
Cô chém liên tiếp 89 đao.
Sức mạnh và tốc độ không hề tầm thường.
Một con sinh vật hư không liền bị chém ra thành từng mảnh.
Đoạn Cầm chống đao trên mặt đất, hít thở mấy hơi, nhanh chóng khôi phục năng lượng còn sót lại ở bên trong cơ thể.
Lão Thánh Nhân há to miệng.
Ông trầm tư suy nghĩ.
Nếu như ông không nhìn nhầm thì cô bé đó…Chỉ mới Siêu Phàm cấp một.
Những thiên tài ở trong thành phố Hư Không đều là quái vật.
Lão Thánh Nhân bị sốc lần thứ năm.
“ Tạ Y, xin hỏi học viên ở trong thành phố Hư Không này có bao nhiêu?”
Tạ Y đưa ra một con số không chắc chắn, “ Khả năng mấy trăm hay mấy nghìn gì đó. Dù sao, những học viên đột phá tới cấp hai về sau đã không còn là học viên nữa rồi.”
Mấy trăm…Hơn nghìn!
Bọn họ đều là những thiên tài cấp một.
Cấp hai thì không còn ở thành phố Hư Không nữa.
Chẳng trách thành phố Hư Không ít người như thế.
Nhánh nhân loại này, nhất định còn có căn cứ để bồi dưỡng cấp hai và cấp ba.
Nội tình mạnh mẽ như thế.
Lão Thánh Nhân lần thứ sáu bị sốc.
Lão Thánh Nhân đã bị sốc vượt qua ngưỡng của mình. Ông rơi vào trạng thái bàng hoàng, mê mang và nghi ngờ cuộc sống.
Lão Thánh Nhân ngơ ngác.
Tạ Y thổi ra một vòng khói và hơi nghi ngờ.
Sức chịu đựng của Thánh Nhân kém đến vậy sao?
…