Đột nhiên, anh thoáng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc nhưng xa lạ ở trên khán đài.
Anh ấy trong có vẻ lo lắng và thậm chí còn đứng dậy.
Tam Hoàng huynh từ nhỏ đã rất lạnh lụng với anh.
Thế mà…
Nguyên Lực Cổ Thang điên cuồng vận chuyển.
Lực lượng tinh thần căng cứng.
Những thân ảnh chồng chất lên nhau của Eva cách anh khoảng bảy, tám chục mét.
Phi dao đang đến.
Anh vung kiếm lên đỡ lấy.
Bùm! Bùm!
Hai thanh phi dao bị bắn lại, sau đó vẽ một đường vòng cung trên không trung và đâm về phía anh một lần nữa.
Trong không khi sự va chạm tạo ra những tia lửa.
Keng…
Trên lưỡi kiếm xuất hiện một đạo ánh sáng trắng, đem phi đao đánh là một khe hở. Sau khi bay lên không thì không cách nào khống chế được nữa.
Leng keng.
Cổ Thang vội vàng cản lại một con dao đang bay tới chỗ mình. Anh mệt mỏi đến mức không thể nào giữ chặt thanh kiếm và đánh con dao kia bay ra ngoài.
Nó rơi xuống đất cách đó hàng chục mét.
Nó rươi xuống đất cách đó mấy chục mét.
Anh vẫy tay, thanh trường kiếm thần binh kêu ong ong và như muốn bay lên.
Mấy con phi dao rơi xuống và đâm xuyên qua sàn đấu. Nó khiến cho thanh trường kiếm bị kẹp lại, không ngừng chấn động.
Cách đó không xa, Eva ôm lấy vết thương trên bụng và cô thầm thở phào nhẹ nhõm.
Trận chiến này quá khó khăn.
Cô ném hai con phi dao còn sót lại và cùng con phi dao ở trên không trung. Cả ba con dao đều bay ở góc độ xảo quyệt hướng về phía Cổ Thang.
Đột nhiên, mí mắt khép hờ của Cổ Thang mở ra, hắn không hề ngăn cản những con dao đó lại. Hai ngón tay anh chụm lại làm một thanh kiếm. Một luồng năng lượng kiếm khí bay ra bên ngoài và nhắm thẳng vào Eva.
Thân hình Eva nhanh chóng lùi lại.
Năng lượng kiếm khí lướt qua như lường ánh sáng và phân nhánh khi bay được nửa đường. Nó bao bọc lấy cô giống như một đám mưa sao băng đang rơi xuống.
Đây là đòn chí mạng cuối cùng của Cổ Thang.
Eva sờ bên hông mình, phát hiện cả hai bên đều không còn gì cả. Toàn bộ phi dao của cô đã ném ra bên ngoài. Cuối cùng, khuôn mặt cô hiện lên một xíu hoảng sợ.
Cô không thể nào tránh được, nên đã dùng Nguyên Lực tạo thành một chiếc khiên ngăn ở trước mặt.
Đồng thời, cô cắn chặt hàm răng, dùng lực lượng tinh thần điều khiển ba con phi dao và lao về phía Cổ Thang không hề do dự chút nào.
Hình ảnh dường như bị đóng băng.
Một bên, thân ảnh Cổ Thang chạy về phía trước, ba thanh phi đao giống như tia sáng đã đâm tới áo lót của hắn.
Một bên, năng lượng kiếm khí rơi xuống như mưa sao băng và xuyên qua tấm khiên. Ở trong ánh sáng chói lóa, mái tóc dài của Eva tung bay.
Tất cả như thế đều dừng lại.
…
“ Két…”
Trọng tài công bố kết quả.
“ Học viên Eva giành chiến thắng.”
Trong lúc phát biểu, trọng tài Long Đào và đồng thời cũng là giáo viên đặc biệt của nhóm huấn luyện đã tạo ra vô số bóng thương..
Ngọn giáo trực tiếp xuyên qua kết giới bên trong và bên ngoài. Ba ngọn thương đã đánh trúng những phi dao bay phía sau Cổ Thang. Nó gần như xuyên thủng bộ đồng phục.
Một số ngọn thương khác đã bay về phía Eva, những ánh kiếm cách khoảng Eva 10 mét cũng bị cuốn đi.
Âm thanh vang lên, tâm trí căng thẳng của hai người dần thả lỏng.
Cổ Thang lập tức té xỉu trên mặt đất.
Thật sự quá kích thích.
Bên ngoài sân, ở trên khán đài.
Vô số vị khách quý đã phải chịu đựng mấy phút không dám thở hay chớp mắt. Cuối cùng, bọn họ đã thả lỏng người và ngồi xuống.
Bọn họ vuốt đôi mắt hơi sưng tấy của mình do tập trung quá nhiều.
Thật không dễ dàng để xem lấy một trận chiến.
Một bên bãi đất trống khác.
Nhiều học viên đã tụ tập ở chỗ này, bao gồm các học viên từ lớp bình thường, lớp ưu tú và những học viên thiên tài từ các ban 2,3,4,5, đã hoàn thành xong phần thi của mình.
Trận chiến này đã mở rộng tầm mắt của bọn họ.
Việc sử dụng chiến thuật và những bước đánh đố đối thú khiến bọn họ cảm thấy….quái vật hơn nữa!
“ Rõ ràng những người này đã mạnh như thế rồi, tại sao không thể chiến đấu đơn giản hơn? Chúng ta, những học sinh với thiên tư có hạn, làm sao có thể sống được cơ chứ!”
Một học sinh ban hai không khỏi phàn nàn.
Các học sinh ban 3, 4, 5 thậm chí còn có tài năng kém hơn chế nhạo: “ Muốn phong cách chiến đấu liều lĩnh sao? Không phải không có. Tại sao bạn không đi khiêu chiến người đứng hạng nhất ở trong bảng xếp hạng kia đi? Thế thì bạn sẽ hiểu được phong cách chiến đấu liều lĩnh sẽ như thế nào.”
Sau trận chiến này, đó là một trận chiến đấu với tiêu chuẩn cao nhất kể từ kì thi tốt nghiệp cho đến nay.
Nó phản ánh được trình độ giảng dạy của học viện cây thế giới.
Đặc biệt là hai thế lực Thánh Địa là Winter Castle và hoàng triều Cổ Linh.
Một năm trước, bọn họ đã biết trình độ của Cổ Thang và Eva như thế nào.
“ Tôi cảm thấy qui mô của nhóm trao đổi có thể được mở rộng trong năm nay.”
“ Học viện cây thế giới lần trước đã mở rộng rất nhiều ban cho lớp thiên tài. Lần này, qui mô mở rộng nên một số học viên trao đổi có khả năng sẽ không được vào lớp thiên tài.”
“ Ông thật thiển cận! Ban thiên tài thì như thế nào? Nếu không được nhận vào ban thiên tài, tức là bọn họ không đủ tài năng. Đó chỉ là một cách để khiến cho đám trẻ kia biết được bên ngoài còn có những người mạnh mẽ và tài năng hơn bọn chúng.”
“ Được rồi! Anh là người đứng đầu, anh có quyền quyết định hết tất cả mọi thứ.”
Sau khi cuộc chiến giữa hai người kết thúc, phép thuật trị liệu bao phủ với vầng hào quang rực rỡ.
Trong nháy mắt, hai người vẫn còn hơi mệt, nhưng vết thương đã hoàn toàn bình phục.
Một giáo viên hệ thổ bước lên san đấu và dọn dẹp những cái hố ổ gà ổ voi lại.
Quá trình này kéo dài hơn một phút.
Sau đó, trận tiếp theo bắt đầu.
Trọng tài hét lên: “ Vòng thứ ba, trận thứ hai, học viên Đoạn Cầm sẽ đối đầu với học viên Victor.”
Nữ Vu hơi sững sờ một lát, sau đó cô thu hồi vẻ mặt hững hờ của mình và chăm chú nhìn về phía sàn đấu.
Kress khẽ giật mình, không chắc chắn hỏi: “ Không phải thế chứ? Đoạn Cầm chính là tên thiên tài đã chiếm giữ ngai vàng bảng xếp hạng thiên tài trong vòng một năm qua đúng không?”