Ngày hôm sau, Victor đã đi đến sân tập thứ bảy và đang chờ đợi giáo viên mình đến.
Anh cũng không rãnh rỗi như thế, hai tay cầm cây thương bắt đầu tập luyện. Anh không hề sử dụng Nguyên Lực, mỗi một thương đều dùng sức mạnh cơ thể của mình bộc phát ra, xuyên qua không khí và âm thanh siêu âm vang vọng ở bên trong sân tập.
Không biết qua bao lâu.
“ Nghị lực không tệ, nhưng…Em theo đuổi tốc độ quá nhiều.”
Victor chậm rãi quay đầu, anh mới nhìn rõ một vị thanh niên với vẻ mặt nghiêm nghị đứng cách đó hơn mười mét.
“ Chào thầy!”
Victor hơi khom người.
Long Đào, người hướng dẫn cách sử dụng thương mạnh nhất ở bên trong học viện.
Victor chưa bao giờ vắng mặt ở trong bất kì lớp học mở ra. Hắn được hưởng lợi rất nhiều từ mỗi lớp học đấy.
“ Thương pháp đều chú ý đến độ sắc bén và khí thế. Nó không thể ngăn cản và ra tay giết chết kẻ địch chỉ với một đòn duy nhất.”
“ Thương pháp của em tập trung quá nhiều về tốc độ mà không để ý tới khí thế. Em hãy nhìn thật kĩ…”
Long Đào đưa tay ra nắm lấy. Nguyên Khí thiên địa bỗng nhiên dâng trào và hội tụ ở bên trong lòng bàn tay hắn.
Hắn dần kéo dài ra, nó ngưng tụ thành một ngọn thương dài 2,8 mét.
Hắn nắm chặt cây thương và khí thế liền nhanh chóng thay đổi.
Nó giống như một đám mây đen bao phủ thành phố, khiến cho người ta không khỏi bỏ chạy.
Đương nhiên, Victor không hề bỏ chạy. Hắn nắm chặt cây thương của mình ở trong tay và tập trung theo dõi.
Long Đào hành động.
Tốc độ không nhanh, thậm chí có thể nói là rất chậm.
Anh khẽ nâng thanh trường thương năng lượng lên. Nguyên Khí ở xung quanh khuấy động và một thương kia đâm ra một cách giản dị.
Nó không hề có bất kì âm thanh xuyên thấu nào.
Ánh mắt Victor hoàn toàn có thể theo kịp, mũi thương anh có thể nhìn thấy quỹ đạo của nó một cách rõ ràng.
Tuy nhiên, đầu óc của hắn hoàn bối rối.
Ở bên trong mắt của hắn, thời khắc cây trường thương đâm ra, nó càng lúc càng gần.
Hắn muốn ngăn cản và lui về phía sau, nhưng cơ thể của anh không thể nào động đậy được.
Một cỗ uy hiếp chí mạng khiến hắn dựng cả tóc gáy. Nguyên Khí điên cuồng khuấy động, xung quanh hình thành nên một vòng xoáy. Mặt đất ở dưới sân tập luyện khẽ nứt ra.
Gió đang gào thét.
Tuy nhiên, cơ thể anh vẫn đông cứng.
Anh chỉ có thể đứng trơ mắt nhìn mũi thương càng lúc càng tới gần.
Nó dừng lại ở trước cổ họng của anh.
Khí tức đè nén bỗng nhiên tán đi, Victor toát hết cả mồ hôi lạnh, toàn thân mềm nhũn. Anh không khỏi lùi lại một cách loạn choạng và miệng thì đang thở dốc.
Tuy nhiên, hai mắt tỏa sáng, anh không hề rời khỏi mũi thương.
Anh đã nhìn thấy chân lý.
Khi anh đứng thẳng trở lại, cơ thể anh tràn đầy sinh lực và cây thương thần binh của anh đang cầm chặt phát ra từng tiếng động.
…
Bên ngoài học viện có sân tập riêng.
Diêu Thành Vũ, một trong những học viên trao đổi xuất sắc nhất, sắc mặt có phần ngưng lại.
Ở trước mặt anh là một người đàn ông trung niên với mái tóc bạch kim. Đó chính là ông nội của hắn, người thủ hộ cho thành phố Bắc Đình, Diêu Triệu Không.
Diêu Triệu Không chỉ điểm ra một ngón tay, Diêu Thành Vũ trong lòng dâng lên báo động, Nguyên Lực của hắn điên cuồng dâng trào.
Bùm!
Hắn bay ngược về phía sau.
Người đàn ông trung niên tóc bạc tiến lên một bước, lập tức đuổi theo. Một tay ông chắp sau lưng và tay còn lại đã tung ra hàng chục cú đấm.
Diêu Thành Vũ đã duy trì được thăng bằng ở trên không. Anh hợp nhất tinh thần và khí lực, hai tay tạo ra hàng chục chưởng, nó tạo ra một lớp phòng thủ không hề có kẽ hở.
Bang bang bang bang——
Từ trên không trung đánh xuống tới mặt đất. Đất đá nứt nẻ và một lần nữa quay trở về bầu trời.
Bên ngoài sân tập luyện có một màn ánh sáng dày đặc bao phủ lấy và ngăn cản những dao động bên trong.
Một lúc sau, Diêu Thành Vũ rơi xuống đất.
Mặt anh ta đã bầm tím và sưng tấy, quần áo thì rách rười.
“ Không tệ.” Diêu Triệu Không với mái tóc bạc khẽ gật đầu,” Có lẽ so với ông trước đây hơi kém một chút mà thôi.”
Năm đó còn không phải có Nguyên Khí khôi phục hay sao.
Diêu Thành Vũ tức tới nỗi đen mặt lại.
Anh há miệng, lại nhìn khuôn mặt sưng tấy bầm tím của mình. Cuối cùng, anh đem lời nói đó nuốt trở về.
“ Nhóc con, phần thi tốt nghiệp sắp tới, đừng làm ô nhục bộ mặt của ta đấy nhé.”
…
Cùng một thời điểm, nhưng địa điểm thì khác nhau.
Những thiên tài như Cổ Thang của hoàng triều Cổ Linh, Eva của Winter Castle cũng đang chạy nước rút lần cuối.
Ngay cả những thiên tài bình thường không hề có hi vọng gì cũng đang cố gắng tập luyện chăm chỉ để lọt vào ban siêu phàm.
Kì thi tốt nghiệp lớp phổ thông và lớp ưu tú sẽ diễn ra như thường lệ. Tuy nhiên, kì thi tốt nghiệp lớp thiên tài sẽ có khách quý từ các thế lực khác nhau tới tham dự.
Thậm chí, nó sẽ có đài truyền hình Thâm Lam tới phát sóng trực tiếp sự kiện lần này.
Nó ảnh hưởng nhiều đến phần thi nhưng nó có thể đưa cho các thế lực khác lưu lại tham khảo.
Sự chú ý của các khán giả thực sự.
Khi bạn mất mặt, bạn sẽ không mất đi chính mình mà còn mất đi cả thế lực và gia đình ở sau lưng ủng hộ bạn.
Tuy nhiên, nếu bạn chiến thắng một cách xinh đẹp, bạn sẽ nhận được sự reo hò và trở thành anh hùng của thế lực tương ứng của mình. Nếu có thể giành lấy chức vô địch…Thôi , bớt mơ mộng lại giùm, ở trong mơ cũng khó mà đoạt được chức vô địch.
Ở trong đây quái vật nhiều lắm.
Con quái vật được công nhận ở bên trong học viện, đại ma vương Đoạn Cầm cũng đang tập luyện.
Kí túc xá số một chữ Thiên.
Một sân tập có diện tích tương đương với kích thước của một sân bóng đá được trang bị nhiều trận pháp với đẳng cấp khác nhau.
Một số là trận pháp của học viện.
Một số trận pháp bản thân Đoạn Cầm tự thêm vào.
Cô đã chiếm kí túc xá số một chữ Thiên này được gần một năm.
Một năm qua, Đoạn Cầm đã đánh bại vô số người khiêu chiến và cô đạt được danh tiếng vang dội với tư cách là đại ma vương.
Hiện tại, suốt ba tháng qua liền không có bất kì học sinh nào thách đấu cô.
Thậm chí ở ba tháng trước, những người thách đấu cô hầu hết đều là những sinh viên trao đổi chưa từng nghe đến danh tiếng của cô.
Bình thường, cô chỉ cần làm bài kiểm tra năm 4 cuối kì.
Tuy nhiên, cô đã xin tốt nghiệp sớm.
Hầu như không có ai ở học viện cây thế giới đăng kí tốt nghiệp sớm. Ngay cả những người tự tin vượt qua kì thi với thành tích xuất sắc cũng muốn ở lại học viện để luyện tập thêm vài năm nữa.
Trừ khi bạn muốn gia nhập ban Siêu Phàm.
Tuy nhiên, tình huống của Đoạn Cầm đặc biệt vô cùng, cô là người đầu tiên tốt nghiệp sớm chỉ mới có năm thứ 4 và chuẩn bị gia nhập ban Siêu Phàm.
Bởi vì nộp đơn xin tốt nghiệp sớm nên phần thi đánh giá của cô không còn mang tính chất đánh bại hình ảnh phản chiếu nữa. Nó sẽ đánh giá thực tế với các bạn học viên ban thiên tài lớp sáu.
Dưới sự theo dõi của lãnh chúa thành phố, đội trưởng Nancy và những người mà mình thần tượng.
Đoạn Cầm có phần lo lắng.
Điều gì xảy ra nếu mình phạm phải sai lầm….Mình không giành chiến thắng một cách đơn giản như thế thì phải làm sao đây?
Ước mơ của mình là được gia nhập về đội vệ binh sau khi gia nhập vào ban siêu phàm…Ngày mai mình phải để lại ấn tượng tốt với chị Nancy.
“ Thôi đi, em chỉ cần kiềm chế sức mạnh của mình lại và chú ý dừng tay đúng lúc là được.” Chị cô ấy, Đoạn Cẩm, học sinh ban sáu cũng bất đắc dĩ, “ Chị không giống như em, chị thực sự không thể nào đánh bại những tên ở ban một.”
“ Chị ơi, chúng ta tham gia khóa huấn luyện đặc biệt đi.”
“ Thôi đi, em đang lấy cớ để báo thù chị thì có. Không phải lúc nhỏ chị chỉ nhéo mặt em hay sao?”
“ Đến nào!”
“ Không muốn.”
“ Bang bang bang bang….”
Nhịp điệu của cuộc chiến vang vọng ở bên trong kí túc xá số một chữ Thiên
….