Móa.
Sức mạnh tinh thần của Thánh Nhân một mắt tràn ra ngoài và muốn ổn định pháo đài đang dần sụp đổ.
Hai vị Thánh Nhân đều nhìn về Thánh Nhân Tù Long với vẻ mặt không hề có thiện cảm.
Thánh Nhân Tù Long cũng không biết nói gì. Hắn đâu ngờ tàn tích lại mỏng manh như thế.
Lúc này, ở bên trong đống đổ nát, một làn sóng yếu ớt lan rộng và hấp dẫn sự chú ý của ba vị Thánh Nhân.
Ánh mắt bọn họ nhìn qua, một vệt sáng và một bóng mờ hiện ra từ pháo đài đã sụp đổ.
Nó có vẻ như là chỗ hạch tâm của pháo đài. Đó là một loại trí thông minh nào đó, gần như đã bị dòng sông thời gian xóa sạch. Sự sụp đổ của pháo đài tình cờ kích hoạt lấy nó.
“….Truyền thừa…Bị phá hủy…Truyền thừa…Bị phá hủy…”
Hai mắt của ba tên Thánh Nhân đều sáng lên. Chẳng lẽ, quảng ảnh trước mắt bọn hắn mới ẩn chứa truyền thừa thật sự?!
Pháo đài sụp đổ, Thánh Nhân một mắt và lão tổ Dung Nham đều bước tới gần. Nếu như phân thân không thể nào tiếp thu được truyền thừa thì biết làm sao bây giờ?
Bọn họ cảm thấy có ánh mắt nhìn sang.
Chẳng lẽ quang ảnh đó đang quét toàn bộ cơ thể xem có tư cách để tiếp nhận truyền thừa hay không?
Bộng nhiên, ánh mắt quang ảnh rơi vào trên người của Thánh Nhân Tù Long.
Sắc mặt Thánh Nhân Tù Long vui mừng, Thánh Nhân một mặt và lão tổ Dung Nham trái tim đập liên hồi.
“ Dấu ấn…Luân Hồi Điện…Không thể tiếp nhận truyền thừa…Tự phá hủy…”
Bùm!
Toàn bộ quang ảnh vỡ tan thành từng mảnh và biến mất không còn dấu vết gì.
Thánh Nhân một mắt và lão tổ Dung Nham đều choáng váng.
Luân Hồi Điện…Đây dường như là một thế lực bí ẩn nào đó trải rộng ở khắp vũ trụ.
Nó cùng tàn tích thế hệ trước có thù?
Chờ một chút, tên Thánh Nhân Tù Long có đôi lông mày rậm mắt to này thật sự là người của Luân Hồi Điện. Hắn không phải là một tên cô độc hay sao?
Bản thân hắn đã khiến cho hai người bọn họ mất đi truyền thừa.
“ Tù Long!”
Thánh Nhân Tù Long bối rối, nghi ngờ, chấn động và muốn nôn ra máu?
Vì sao…Tất cả lại nhắm vào mình?
…
Thành phố Thâm Lam, lâu đài của lãnh chúa.
Đường Vũ thành công đột phá Thánh Nhân, hắn lại biến thành một tên lãnh chúa lười biến. Đường Vũ đang nằm ở trên một chiếc chăn mềm làm từ đuôi của một con sóc đột biến Siêu Phàm cấp ba. Ở bên cạnh còn có một chiếc lư hương cấp ba. Một nén nhang quý giá được cuộn tròn và đốt cháy.
Bên trong gian phòng được bố trí mười chín trận pháp hỗ trợ cấp cao. Nó bao gồm 9 trận pháp Tụ Nguyên và 9 trận pháp ngưng thần.
Ở trong hư không, niệm năng giáng xuống.
Hắn lười biếng cũng có thể trở nên mạnh hơn.
Cuộc đời của một tên lãnh chúa thật chán và buồn tẻ đến như thế.
Hai mắt lãnh chúa Đường trống rỗng. Thực tế, tầm mắt anh đã xuyến qua chiều không gian vô tận và rơi xuống phân lãnh địa được xây dựng cách đây mấy tháng trước.
Một lúc sau, anh liền thở ra.
Sau khi phân lãnh địa bị phá hủy. Anh đã hoàn toàn mất đi quyền kiểm soát khu vực trụ cột rồng lửa.
Thực tế, anh tùy thời có thể để tầm mắt đi đến bất kì phân lãnh địa bất cứ lúc nào. Tuy nhiên, phân lãnh địa hiện nay không phải 800 thì cũng 1000 nơi. Anh cũng không phải lúc nào cũng chú ý đến những chuyện như thế.
Cấp bậc của lão tổ Dung Nham và hai người khác quá cao. Cảnh báo liền được kích hoạt ngay khi anh vừa mới bước vào. Đường Vũ bành trướng tới nỗi để cảnh báo khi có Thánh Nhân đột nhập.
Ba tên Thánh Nhân cùng lúc xuất hiện, Đường Vũ cũng không hề có ý định ra tay.
Ngay cả khi lão tổ Dung Nham có Thánh Khí pháo đài thì cũng khó mà tiêu diệt hoàn toàn đối thủ.
Hơn nữa, trước khi anh rời đi đã giải trừ trận pháp dịch chuyển tức thời để đảm bảo không lộ tọa độ của trái đất….Huống chi, anh cũng không có ý định mai phục đối phương.
Nhiều nhất trêu chọc những tên đó một chút.
Đường Vũ không biết thân phận của lão tổ Dung Nham và Thánh Nhân một mắt.
Thành công cũng không sao, thất bại cũng không sao.
“ Kết quả cuối cùng, anh nhìn thấy Thánh Nhân Tù Long tại chỗ liền thay đổi sắc mặt, bầu không khí quái dị…Xem ra, đợt lừa gạt lần này xem như thành công rồi.”
Hắn đành phải thay Thánh Nhân Tù Long im lặng 0,3s.
Sau đó, anh liền bỏ qua hết mọi thứ.
Ba tên Thánh Nhân này chẳng qua những tên qua đường mà thôi. Vũ trụ này rất rộng lớn, về sau cũng khó mà gặp lại được.
…
Chớp mắt đã đến ngày thi tốt nghiệp của Học viện Cây Thế giới.
Việc đánh giá tốt nghiệp đã được thực hiện qua nhiều đợt.
Lớp học năm nay đặc biệt nhất, không chỉ có các học sinh trao đổi từ nhiều thế lực. Bởi vì, chất lượng học sinh năm nay cao đến bất ngờ.
Lần đánh giá này được tổ chức rất hoàn tráng. Nó không được tổ chức ở trong không gian tinh thần mà nó được tổ chức ở hiện thực.
Hắn mời từng tên quan chức cấp cao từ các thánh địa và các thế lục bá chủ ở nhiều khu vực khác nhau.
Bản thân đã là Thánh Nhân, trong thời gian ngắn cũng không có việc gì quan trọng để làm. Đường Vũ cũng quyết định lấy danh nghĩa hiệu trưởng học viện cây thế giới để tham dự buổi đánh giá tốt nghiệp.
Thuận tay có được một đợt danh vọng.
“ Chà, có lẽ mình nên tổ chức một cái nghi lễ và trao giấy chứng nhận cho nam thanh nữ tú xuất sắc nhất, v..v.”
Dù sao, đây cũng là lớp học sinh trao đổi.
Nếu được tổ chức tốt và thể hiện sự tiến bộ của sinh viên trao đổi trong một năm qua. Đồng thời, anh có thể tạo được một làn sóng thiện chí và uy tín. Có thể sang năm sau, nhiều nhóm sinh viên trao đổi sẽ được tuyển vào.
Đường Vũ lắc lắc đồng hồ chiến thuật.
Anh gọi cho Trần Hải Bình và những quan chức cấp cao của bộ nội vụ. Nó bao gồm cả Thượng Cung Linh và những tên phó viện trưởng ở trong đó.
“ Đây là thời điểm giao cho bọn họ một số nhiệm vụ.”