Sắc mặt cha của Gia Sĩ hơi âm trầm.
Anh đã mua vé tàu đợt thứ ba.
Con tàu sẽ mất một thời gian nữa mới khởi hành.
Theo kế hoạch, ông sẽ được chuyển đến nơi trú ẩn phía Bắc khoảng một tuần.
Dựa theo sự lan rộng trước kia của vực sâu. Có lẽ phải mất tới mười ngày nó mới xuất hiện ở Thủy Tinh. Ngay cả khi nó xuất hiện sớm, liên minh cũng không thể trở tay không kịp.
Lúc này, vòng ta của cha Gia Sĩ chấn động, ông đưa nó lên tai. Một lúc sau, ông cúp máy và sắc mặt càng thêm u ám.
“ Chỉ riêng khu vực xung quanh Cố Đô đã có tới ba cái vực sâu. Toàn bộ khu vực thứ bảy có hơn 100 cái vực sâu. Không ít vực sâu xuất hiện trực tiếp ở trong các đồn quân sự hoặc nơi trú ẩn. Liên minh đã chịu thiệt hại nặng nề và nguồn năng lượng dự phòng cũng đã không còn nhiều. Bọn họ không còn bao nhiêu lực lượng để tới hỗ trợ?”
“ Fuck!”
Chiếc ôto bay đã chạy ra khỏi căn biệt thự. Bỗng nhiên, nó dừng lại và sau đó tiếng súng bang bang vang lên.
Cha của Gia Sĩ nhìn xung quanh và ông nhìn thấy những chùm sáng bắn ra của các vệ sĩ từ cửa sổ chiếc xe bay.
Đây là súng năng lượng tiêu chuẩn của liên minh. Uy lực của nó không hề tầm thường, nếu không phải đối mặt với vực sâu. Ngay cả năng lực của cha Gia Sĩ cũng khó mà lấy tới tay được.
Anh nhìn thấy một số quái vật hung dữ từ khắp nơi lao tới. Bọn chúng bị tia năng lượng bắn ra những lỗ thủng và rơi xuống đất.
“ Hừ! Dù sao cũng chỉ là máu thịt mà thôi.”
Đột nhiên.
Tiếng nổ vang lên.
Một chiếc xe bay nổ tung thành một quả cầu lửa, tiếng la hét thảm thiết ở trong xe bỗng nhiên dừng lại.
“ Ở đó!” Một tên vệ sĩ hét lên.
Ngay sau đó.
Bùm!
Bùm!
Một ngọn lửa khác bùng lên.
Ở trong xe Gia Sĩ, đội trưởng vệ sĩ cầm lấy bộ đàm liên lạc, thấp giọng hét: “ Tất cả hạ cánh, dựa vào địa hình phòng thủ, chúng ta không thể nào thoát được nó.”
Mấy chiếc xe bay nhanh chóng lao xuống đường và đáp xuống mặt đất.
Dựa vào chiếc xe bay và các tòa nhà ở hai bên. Một đội hình phòng thủ đơn giản đã được hình thành.
Một cái bóng xám trên bầu trời nhanh chóng đến gần.
Các vệ sĩ theo bản năng giơ súng lên và bắn.
Những tia sáng rơi trên người cái bóng xám đó như những hạt mưa.
“ Bắn trúng rồi.”
Bóng xám dừng lại, đám vệ sĩ đó có thể nhìn thấy đó là một con quái vật có kích thước bằng một chiếc ô tô. Nó trông giống như một con hổ, hai lưng có đôi cánh và có vô số đường vân phức tạp ở trên cơ thể.
Lúc này, nó vỗ cánh dừng lại ở trên không, nhiều chỗ bốc lên làn khói trắng từ cơ thể. Đó là những nơi mà súng năng lượng bắn trúng.
Tất cả chỉ bấy nhiêu đó thôi.
Khẩu súng năng lượng có thể gây sát thương nghiêm trong hay giết chết những con quái vật khác. Con hổ quái vật ở trước mặt họ chỉ bị thương nhẹ mà thôi.
“ Nổ súng và không được dừng lại.”
Các vệ sĩ mang theo vẻ mặt sợ hãi và giơ súng năng lượng ở trong tay và tiếp tục bắn.
Con quái vật hổ vỗ cánh, một tia sáng mỏng xuyên qua hư ảnh. Con quái vật hổ đã từ trên xe bay vút qua và tóm lấy một tên vệ sĩ, ép hắn trở thành một màn sương máu.
Súng năng lượng không ngừng bắn, nhưng vệ sĩ đều là những bộ đội đặc chủng nghỉ hưu, tài thiện xạ của họ rất tốt. Tuy nhiên, ánh mắt bọn họ không thể nào theo kịp tốc độ của con quái vật hổ kia. Trời thì tối, ánh đèn liên tục chớp tắt, thỉnh thoảng một hai chùm sáng bắn trúng con hổ đó cũng không hề có ảnh hưởng gì.
Các vệ sĩ đều tuyệt vọng.
Đánh, đánh không lại.
Trốn cũng không thể nào thoát được.
Bản thân là nhân loại lại bị con quái vật hổ đó xem như con mồi và đùa giỡn ở trong tay nó.
Mặc dù cha của Gia Sĩ đã cố gắng giữ bình tĩnh. Tuy nhiên, đôi tay và chân của ông run rẩy đã bộc lộ sự bất an ở trong lòng.
Chùm ánh sáng năng lượng dần thưa thớt hẳn đi.
Con quái vật hổ ngã xuống đất, đập mạnh về phía trước. Những vết nứt lan rộng ra như mạng nhện.
Hai mắt đỏ tươi và khuôn mặt dữ tợn không ngừng lớn dần ở trong mắt mọi người.
Đột nhiên.
Oanh!
Một cái bóng từ trên trời rơi xuống và đánh vào người con quái vật hổ kia. Đôi cánh ở trên lưng con quái vật hổ bị gãy, bốn chân của nó cong lại và quỳ xuống mặt đất. Mặt đất đột nhiên chìm xuống và từng tiếng đá vụn bay tứ tung đập vào chiếc xe bay và những bức tường xung quanh tạo nên những tiếng nổ.
Trong làn khói bụi và dưới cái hố kia.
Truyền ra những âm thanh va chạm nặng nề. Nó giống như một chiếc búa khổng lồ đập vào kim loại.
Bang! Bang! Bang! Bang!
Một lát sau, âm thanh đó dần dừng lại, một bóng người bọc kim loại chặt chẽ bước ra khỏi làn khói bụi. Chiếc mũ bảo hiểm mở ra và lộ ra khuôn mặt quen thuộc với cha của Gia Sĩ.
…