Một tên Thánh Nhân thở dài.
Hắn chỉ kém một chiêu, nhưng dưới sự áp lực, hắn là người đầu tiên đột phá.
Không đã thu tay lại đúng lúc.
Cách đó không xa, thiên tài Kiếm Vương Cung đang cầm trong tay một thanh kiếm Thánh Khí, dáng người thẳng tắp như một thanh kiếm sắc bén.
Xung quanh bọn họ, vô số Siêu Phàm mang theo thần binh đều ngạc nhiên khi thấy vũ khí của mình đang run rẩy.
Một tiếng kiếm vang lên.
Một cỗ ý cảnh huyền diệu bao phủ lấy trung tâm thành phố Kiếm. Nó khuếch tan hơn nửa hành tinh Kiếm.
Ở trong thiên địa dần có dị tượng xuất hiện.
Những thanh kiếm hội tụ lại với nhau thành một con sống dài ngang qua Thiên Địa.
Sấm sét hủy diệt lóe lên, Yên Diệt Chi Phong và ngọn lửa nở rộ…
Đủ loại dị tượng kì lạ cũng như thảm họa đã bao phủ lấy thiên tài kiếm thuật Du Xương.
Sau khi vượt qua, cơ thể bán thánh được rèn lại thành cơ thể Thánh Nhân và hưởng thụ vô tận tuổi thọ. Nếu không thể vượt qua thì coi như mất mạng.
Thiên tài như thế này thì bất kì người xem nào cũng tin tưởng người như thế sẽ sống sót sau tai kiếp. Huống chi, việc đột phá Thánh Nhân mới khó khăn nhất, nhưng thật ra muốn tìm được một cơ hội chín muồi để mà đột phá.
Những Siêu Phàm đứng ngoài quan sát nhanh chóng lùi ra xa.
Không ở cách xa mấy cây số.
Anh nhắm mắt lại và cảm ngộ.
Sau khi chiến thắng liên tiếp 10 nghìn trận. Khí thế của anh đã đạt đến đỉnh phong.
Bản thân thiên tài kiếm thuật đang ở trước mặt anh đột phá. Đó cũng là một nguồn thông tin để cho Không tham khảo và học tập.
Nghĩ kĩ lại, khí tức của anh cũng bắt đầu dao động. Một cỗ dao động thần bí dần tràn ngập ở trong bầu không khí.
“ Hắn cũng muốn đột phá sao? Nhanh như vậy?”
“ Chúng ta nhất định phải đem hắn dời đến địa phương khác, để tránh cho hai người đó ảnh hưởng lẫn nhau.”
Ý niệm của một vị Thánh Nhân có thể bao phủ trong giây lát. Hắn muốn đem Không dịch chuyển mấy chục dặm là điều dễ dàng.
Bỗng nhiên, vị Thánh Nhân hơi sửng sốt. Ông nhịn không được bay ra ngoài cung điện, ánh mắt hướng về nơi đó nhìn lại.
Ở đó, bóng dáng của tên kia đâu.
Làm sao có thể biến mất ở trong ý niệm của mình cơ chứ?
Không nhận ra mình không thể ngăn cản việc đột phá. Vậy làm sao anh có thể ở lại hành tinh kiếm, nơi mà sự an toàn không hề được đảm bảo.
Anh kích hoạt cuốn trục quay trở về thành phố Thâm Lam. Toàn bộ cơ thể bay lên trên bầu trời.
…
Trong lúc Không đang đột phá Thánh Nhân, bản thân Y Liên đang ở bên ngoài vũ trụ chính. Cô đang ở trong một vi diện hệ băng thuần túy.
Nơi này quanh năm bị bao phủ bởi băng tuyết, chỉ có bộ tộc Băng tinh và một ít sinh vật hệ băng sinh tồn ở nơi này.
Y Liên theo trực giác của mình và tìm thấy vi diện này vẫn khi vẫn chưa có ai phát hiện ra.
Cô và Không khác nhau, cô không biết chiến đấu hay cảm ngộ Pháp Tắc.
Cô chỉ ngồi ở trên băng tuyết hơn nửa năm.
Cô tản đi trường lực Siêu Phàm, khí tức không còn nữa. Tuyết trắng bao phủ lấy toàn bộ cơ thể của cô.
Thỉnh thoảng, những con thú nhỏ như tuyết trắng bị hấp dẫn tới, rồi lắc đầu rời đi.
Đột nhiên, những cánh hoa từ trên trời rơi xuống và những bông hoa sen băng nở rộ.
Âm thanh trong trẻo, ngọt ngào vang vọng ở giữa bầu trời, lâu đến nổi chưa hết dứt.
Bông tuyết trở nên dày đặc hơn và làn sương mù dày đặc bao trùm cả bầu trời.
Y Liên bị chôn sâu ở dưới lớp băng. Hai mắt cô mở ra, dần dần chuyển từ cái chết sang một cuộc sống mới.
Ầm ầm!
Lớp băng đột nhiên vỡ vụn và sụp đổ về phía trung tâm. Điều thần kì này lại tạo thành một bông sen băng khổng lồ.
Ở trung tâm bông sen băng chính là Y Liên, cô đang phá băng lao ra.
Thân thể Thánh Nhân của cô đã được ngưng tự và hoàn mĩ từng chút một dưới sự đan xen của sự sống và cái chết trong vòng nữa năm. Cuối cùng, cô đã ngưng luyện thành công.
Bây giờ, cô chỉ thiếu một bước cuối cùng nữa thôi.
Hoa.
Cơ thể ở trong bộ váy dài màu xanh lam tản ra và hóa thành vô số hạt ánh sáng màu xanh lam.
Những ánh sáng vàng tỏa sáng ở trong những hạt ánh sáng xanh.
Chúng nhanh chóng hội tụ lại với nhau và tạo thành một bộ khung xương Thánh Nhân. Vô số Pháp Tắc ẩn hiện liên tục hiện ra, tạo thành máu thịt. Ở trong mạch máu có dòng sông vàng chảy dài.
Một cái bóng to lớn xuất hiện, khuôn mặt mơ hồ, khí chất lại cao quý, nhìn xuống thế giới.
Ầm ầm.
Toàn bộ vi diện băng tuyết này rung chuyển. Bộ tộc Băng Tinh cách đó mấy nghìn cây số quỳ ở trên mặt đất. Những con thú biến dị sinh ra trí thông minh cũng lần lượt an tĩnh lại. Trong lòng bọn chúng mang theo sự kính sợ và chứng kiến một vị thần vừa mới được sinh ra.
…
Thành phố Thâm Lam.
Bản thân Đường Vũ cũng cảm nhận được điều gì đó.
Bản khế ước ở trong đầu anh, khế ước màu vàng óng của Y Liên nở rộ. Mối liên hệ mơ hồ giữa hai người ngày càng rõ ràng hơn rất nhiều. Thậm chí, khoảng cách vi diện giữa các vũ trụ cũng có thể mơ hồ cảm nhận được…
…
Trong khi đó, ở bên ngoài hệ mặt trời.
Một con tàu vũ trụ với ngọn lửa phần đuôi màu xanh nhạt đang di chuyển về phía trước ở trong vùng không gian tối tăm và yên tĩnh.
Con tàu vũ trụ này khởi hành từ hành tinh quê hương của bọn họ, trải qua nhảy vọt không gian. Bọn họ đã bay ở trong không gian hơn nửa tháng. Bây giờ, nó đã sắp đến đích.
Ở bên trong phi thuyền, nhiều người không khỏi hưng phấn.
“Chúng ta sắp đến được hành tinh đó rồi.”
“ Đó là một hành tinh có sự sống sao? Đây là hành tinh có sự sống khác lần đầu tiên thế giới Thủy Tinh chúng ta có thể phát hiện được. Chúng ta nhất định sẽ ghi danh vào lịch sử.”
“ Đúng thế, đặc biệt là tình huống hiện tại không hề ổn. Nếu có thể xác định đây là một hành tinh thích hợp để cho chúng ta sinh tồn. Ít nhất, chúng ta cũng còn có đường lui.”
“ Với sự quỷ dị của bọn chúng, liệu hành tinh này có thể trở thành đường lui của chúng ta hay không?”
Ở bên trong phi thuyền, tất cả đều im lặng.
Thế giới Thủy Tinh có nền văn minh khoa học kĩ thuật phát triển. Con người đã du hành vũ trụ từ hàng trăm năm trước. Hiện tại, ngoại trừ hành tinh quê nhà Thủy tinh ra, bọn họ còn có hàng chục hành tinh tài nguyên. Bọn họ càng đem hai hành tinh cải tạo thành môi trường thích hợp để nhân loại sinh sống. Dấu chân bọn họ trải rộng ở trên nhiều hành tinh và từng cho rằng mình chính là chúa tể vũ trụ.
Mãi cho đến ngày đó, một ngôi sao tài nguyên đột nhiên xuất hiện một vết nứt ở trên mặt đất. Ở trong những khe nứt đó là những khe núi không hề thấy đáy. Bầu trời tràn ngập sương mù màu đỏ và có vô số quái vật từ vực sâu tràn ra.
Thảm họa ập đến.