Chương 1174: Chia lớp

Có người vẫn chưa hề quên tính chất của đoàn giao lưu, liền hỏi thăm. “ Trường học các bạn dự định sẽ sắp xếp những học sinh kia như thế nào?”

Phó viện trưởng sớm đã chuẩn bị sẵn bản dự thảo: “ Tất cả học viên đều là những thiên tài. Đương nhiên, bọn họ không cần phải bắt đầu từ cơ sở học tập. Chúng tôi dự định phân bổ thiên tài khắp nơi theo độ tuổi, phân phối đến các ban thiên tài khác nhau.”

Học viên đăng kí vào học viện cây thế giới đều từ 12 đến 18 tuổi. Đương nhiên, bọn họ sẽ được chia làm sáu lớp, từ lớp một đến lớp sáu/

Tiền đề võ thuật, võ học năm 1, võ học năm hai…

Nó được chia thành các lớp cơ bản, lớp ưu tú và lớp thiên tài.

Môn văn hóa thì có môn giáo dục chuyên môn, nhưng võ thuật thì không có.

Mục đích cuối cùng của võ thuật là bồi dưỡng một nhóm trẻ thiên tài hàng đầu. Chỉ khi những thiên tài hàng đầu có thể trở thành cường giả mới đáng để đầu tư nhiều nguồn lực vào việc huấn luyện.

Tất nhiên, lớp thiên tài sẽ thực hiện hệ thống đào thải. Tất cả mọi người đều có cơ hội được thăng cấp lên lớp thiên tài. Nó phụ thuộc vào bạn có chăm chỉ hay không, có thể hiện ra thiên phú của mình hay không.

Những quan chức cấp cao của các thánh địa khác dĩ nhiên biết chuyện này từ lâu. Sau khi nghe thấy điều đó, bọn họ lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Nếu như học viện cây thế giới xếp tất cả học sinh trao đổi này vào chung một lớp. Bọn họ liền lo lắng về sự chân thành của thành phố Thâm Lam.

Tuy nhiên, nếu họ đưa từng đứa trẻ vào những lớp học và tham gia những ban khác cùng với các học sinh khác của học viện cây thế giới thì chả có vấn đề gì xảy ra. Hơn nữa, những đứa trẻ đó có thể tiến vào ban thiên tài. Điều đó khiến bọn họ cảm thấy thành phố Thâm Lam rất chân thanh.

Bọn họ không biết.

Về việc thu nhận học sinh trao đổi, Đường Vũ chưa bao giờ có ý định sắp đặt bất kì đường cong ngã rẽ nào ở trong đây. Anh đối xử bình đẳng với bọn họ, chỉ cần những học viên này có năng lực, coi như đem toàn bộ ban thưởng của các thiên tài lấy hết, nó chả quan trọng gì đối với anh.

Tầm nhìn của anh hiện tại đã là vũ trụ, thế giới vô tận và toàn bộ chỉnh thể của nhân loại.

Bất kể câu lạc bộ anh hùng, hoàng triều Cổ Linh hay tất cả người trái đất, đều nằm trong lòng bàn tay của anh.

Đều như nhau cả thôi.

….

Ngày mùng 1 tháng 9, ngày đầu tiên khai giảng.

Victor và những học viên khác đến từ câu lạc bộ anh hùng đang giao lưu và đi tới học viện cây thế giới.

“ Võ học cấp sáu, lớp 601.”

Hắn nhìn vào giấy chứng nhận nhập học của mình.

Victor biết, lớp thiên tài của học viện cây thế giới gồm có 40 người. Từ lớp 601 đến 605, tất cả đều là thiên tài.

Có tới 200 thiên tài 18 tuổi.

Bạn phải biết, thành phố Thâm Lam có dân số thường trú khoảng 5 triệu người. Toàn bộ hàng phòng thủ Thâm Lam có tới 50 triệu người. Toàn bộ tỉnh Thiên Nam, dân số chỉ mới vượt qua trăm triệu mà thôi.

Điều này là do khó định cư ở thành phố Thâm Lam, nên nhiều người lựa chọn mua nhà ở xung quanh thành phố Thâm Lam…Giá nhà ở thành phố Lâm Đông đã tăng gấp năm mươi lần so với năm thứ nhất tận thế xảy ra.

Việc tuyển sinh của học viện cây thế giới nhắm vào toàn bộ tỉnh Thiên Nam và một ít đến từ các nơi của Đại Hạ.

Thiếu nam thiếu nữ có thể được nhận vào học viện cây thế giới rất ít. Hầu hết, bọn họ đều lựa chọn trường võ thuật khác. Tuy nhiên, những người có thể trổ hết tài năng ở trong học viện cây thế giới và trở thành một thành viên của lớp thiên tài. Bọn họ chính là nhân tài kiệt xuất.

Tất nhiên, Victor và những người khác đều là những thiên tài xuất chúng ở thánh địa của mình. Bọn họ đến học viện cây thế giới để học tập, nhưng họ cũng muốn chứng minh bản thân không hề thua kém những người ở thành phố Thâm Lam.

“ Tôi ở lớp 602.”

“ Tôi học lớp 503.”

“ Tại sao mình lại bị phân bổ đến lớp năm.”

Có tên thiếu niên nghiến chặt hàm răng.

Lớp thiên tài cũng có sự khác biệt. Lớp 1 là tốt nhất và lớp 5 là kém nhất.

Khi ba mươi tên thiên tài trẻ tuổi của câu lạc bộ anh hùng tổng hợp lại mới phát hiện. Hầu hết bọn họ đều chia tới lớp 3, 4 , 5.

Victor nhìn quanh một vòng mới phát hiện, chỉ có một mình anh ở lớp 601.

Anh có chút kinh ngạc.

Bạn phải biết, trong số các sinh viên trao đổi trong câu lạc bộ anh hùng. Nam nữ từ 17 đến 18 tuổi nhiều nhất. Số lượng gần tới một nửa, học sinh lớp năm đứng thứ hai, học sinh lớp 4 thì không có một ai.

Bị phân bố đến lớp một rất ít, năm thứ tư thì không có một ai.

“ Nghiêm ngặt đến vậy sao?”

Victor suy nghĩ.

Nhiều thiên tài của câu lạc bộ siêu anh hùng tỏ ra không hề tin tưởng, “ Tại sao! Thành phố Thâm Lam lại xem thường câu lạc bộ anh hùng của chúng ta! Cả đời ta chưa từng chịu qua loại ủy khuất như thế này.”

“ Đúng thế! Chuyện này tôi cũng không đồng ý. Victor, anh cảm thấy chuyện này như thế nào?”

Victor trong lòng cũng có phần nghi ngờ, nhưng vẫn bình tĩnh nói: “ Chúng ta cũng không nên gây sự, chúng ta đại diện cho câu lạc bộ anh hùng. Nếu gây sự sẽ chỉ khiến cho những học viên của các thánh địa khác chế giễu.”

“ Tuy nhiên…” Anh dừng một chút, “ Học viện cây thế giới mỗi tháng đều sẽ có bài kiểm tra. Người giỏi nhất sẽ thăng cấp, người kém hơn sẽ giáng cấp. Chúng ta chỉ cần ở trong bài kiểm tra thể hiện hết tài năng của mình liền có thể tiến vào lớp cao hơn. Đây chính là cách tốt nhất để chúng ta chứng minh điều đó.”

Những người khác gật đầu một cách nặng nề.

Một tháng cũng không phải là thời gian dài.

Tất cả bọn họ đều nhịn cục tức này ở trong lòng, ánh mắt rực lửa và muốn tìm uy nghiêm trở về.