Chương 1167: Biết ngay nhiệm vụ không hề đơn giản

Giọng điệu của một số trưởng lão vô thức mang theo sự tôn kính. Bọn họ khiếp sợ thân phận và cũng sợ hãi cỗ khí thế kia.

So với vị nữ hoàng Mộc Linh hiện tại, vua Mộc Linh tỏa ra cỗ khí tức còn đáng sợ hơn.

Những đám mây đen màu xám chì tụ lại và một lần nữa che khuất ánh nắng mặt trời.

“ Hừ! Một đám kém cỏi, càng lăn lộn càng yếu ớt hẳn đi.”

Vua Mộc Linh biết được tình hình hiện tại của bộ tộc Mộc Linh chỉ thông qua sự cảm nhận.

Hắn vô cùng thất vọng, quả nhiên đây chính là đám yếu ớt nhất hắn từng gặp qua.

Các trưởng lão của bộ tộc Mộc Linh có nỗi khổ không thể nào nói ra.

Thật ra, sau khi Thiên Địa xảy ra thảm họa, Nguyên Lực đã suy giảm, nồng độ Nguyên Khí không ngừng giảm đi.

Đừng nhìn hiện tại nguyên khí hồi phục. Mấy năm trước, Nguyên Khí đã suy thoái đến cực điểm, khi đó chỉ có nữ hoàng mới đột phá tới Siêu Phàm cấp hai.

Các trưởng lão không dám nói và cũng không dám giải thích.

Nhìn thấy khí thế của lão tổ mạnh hơn nhiều so với nữ hoàng. Trong lòng bọn họ lại dấy lên hi vọng….Nếu có sự lựa chọn, ai nguyện ý thần phục người khác?

Vua Mộc Linh cuối cùng để mắt tới Lý Nhị Ngưu.

“ Ngươi chính là thiên tài nhân loại sinh ra sau khi Nguyên Khí hồi phục trở lại sao? Không tệ lắm.”

Hắn có thể cảm nhận được khí tức sinh mệnh của Lý Nhị Ngưu, còn rất trẻ.

Năm đó, thảm họa không rõ nguyên nhân liền bộc phát. Bộ tộc Mộc Linh mất đi 90% lực lượng, không ít bộ tộc nhỏ đều đã diệt vong.

Tuy nhiên, vua Mộc Linh biết rõ nhân loại mới là bộ tộc tổn thất thảm trọng nhất.

Nói cách khác, thảm họa đó đã hướng tới loài người và bộ tộc Mộc Linh bọn họ chỉ là bị ảnh hưởng một cách vô tình mà thôi.

Hắn vốn tưởng nhân loại đã bị diệt vong. Không nghĩ tới, hắn đã nhìn thấy nhân loại vào ngày đầu tiên tái sinh.

“ Đúng thế, khả năng sinh sản của nhân loại thì việc sinh tồn đến tận bây giờ cũng là điều hợp lý.”

Tuy nhiên, Nguyên Khí khôi phục chính là cơ hội cho tất cả sinh linh ở trên trái đất.

Sau khi nhìn tình hình hiện tại của bộ tộc Mộc Linh. Nhân loại gặp phải tổn thất nặng nề ở trong lần thảm họa kia. Bọn chúng cũng không khá hơn bao nhiêu.

Người ở trước mắt mình, hắn có thể là thiên tài dẫn dắt nhân loại đứng lên trước nghịch cảnh.

Đáng tiếc...

“Ngươi mặc dù không tệ, nhưng cũng chỉ là một tên Siêu Phàm cấp hai mà thôi, còn ta…”

Khí thế Siêu Phàm cấp ba của hắn không ngừng phóng thích ra bên ngoài. Luồng khí thế bùng phát khi hắn đứng ở vị trí trung tâm. Những cành lá vỡ vụn bay tứ tung ở xung quanh.

“Ồ, cấp ba sao!”

Vua Mộc Linh vừa vung tay lên, vô số cành lá liền hội tụ thành vòi rồng, bắn về phía Lý Nhị Ngưu.

Lý Nhị Ngưu không lùi mà tiến lên. Anh không cần suy nghĩ, anh chỉ đáp trả lại bằng một quyền.

Ầm ầm!

Nắm đấm chấn nát vô số cành lá, anh bị lực phản chấn đẩy lùi hàng nghìn mét. Trong khi vòi rồng vẫn tiếp tục đánh về phía anh.

Vua Mộc Linh đều xem ở trong mắt.

Tuy đòn tấn công của hắn rất tùy ý, nhưng…Tên thiên tài nhân loại ở trước mắt quả thật có vài phần bản lĩnh. Khó trách, hắn dùng lực lượng bản thân đè ép cả bộ tộc Mộc Linh không thể nào ngẩng đầu lên được.

Còn có một tên nữ nhân loài người, trực giác nói cho vua Mộc Linh, nàng ấy cũng không hề đơn giản.

Trước mắt, hai tên nhân loại ở trước mắt này mới khiến hắn cảm nhận được sự nguy hiểm.

Tất nhiên, chỉ một chút thôi.

“ Nhất định phải thể hiện ra bản lĩnh thật sự.”

Dưới chân vua Mộc Linh, một mảnh xanh biếc lan tràn ở trong nháy mắt và khuếch tán mấy chục dặm.

Trong khu vực được bao phủ bởi cánh đồng xanh tươi lĩnh vực. Mặt đất toát ra vô số chồi non và nhanh chóng sinh trưởng.

Những cây khô cạn tỏa sáng sức sống và cành lá cứ thể mà vươn dài ra.

Những cây chiến tranh bị thương liền lảo đảo đứng dậy. Những vết nứt ở trên thân cây đã được chữa trị.

Vô số thành viên của bộ tộc Mộc Linh vốn sắc mặt xám xịt. Sau khi nhìn thấy cảnh tượng thần kì này, bọn chúng không khỏi gào thét một cách điên cuồng.

“ Đức vua!”

Ngược lại, dưới sức mạnh của lĩnh vực, cơ thể của Hạ Viễn Hàng và những người khác đều trầm xuống. Cơ thể bọn họ giống như bị một ngọn núi đè lên.

Những thành viên ở trong đội ngũ có cấp bậc thức tỉnh đại viên mãn, cơ thể bọn họ đều đông cứng. Bọn họ chỉ có thể nghiến chặt hàm răng chống đỡ. Ngay sau đó, bọn họ đã bị những cành cây không ngừng vươn dài xung quanh tóm lấy và trói chặt đến chết.

Chỉ có Hạ Viễn Hàng ở bên trong ba tên Siêu Phàm liền thoát khỏi sự trói buộc của những dây leo kia.

“ Không được…”

Bọn họ nhìn thấy trên cành cây mọc ra gai nhọn, đâm thủng bộ quần áo chiến đấu. Không còn nghi ngờ gì nữa, chỉ sợ không cần tới ba đến năm giây thì bọn họ sẽ bị hút khô hoàn toàn.

Đối với những người thức tỉnh Đại Viên Mãn thì đây chính là tử cục.

Tuy nhiên, các thành viên ở trong đoàn mạo hiểm Viễn Hàng đều là những thành viên tinh anh. Bọn họ đều có kinh nghiệm phong phú. Ngay khi bọn họ bị cành cây trói lại, liền phán đoán ra cục diện của mình. Bọn họ không chút do dự nào liền kích hoạt cuốn trục quay về thành phố.

Vù!

Vầng hào quang bao phủ, cành cây co lại không hề thấy gì nữa.

Vua Mộc Linh khẽ nhíu mày, nhưng cũng không hề để ý.

Cành cây quấn quanh đó chỉ là đòn tấn công bản năng của lĩnh vực. Người duy nhất có thể lọt vào mắt của hắn chính là đôi nam nữ kia.

Dương Nguyệt lúc này đã đi lên trước, khi nhìn thấy những cây chiến tranh khổng lộ khôi phục lại, “ Khí tức của bọn chúng càng mạnh hơn, tựa hồ hơi khó giải quyết. Mình biết ngay, nhiệm vụ lần này cũng không hề đơn giản như thế.”

Lý Nhị Ngưu không nói gì cả. Ngay sau đó, khí thế của hắn liền dâng lên, Nguyên Lực đỏ tươi như máu. Một vòng lĩnh vực màu đỏ nhạt lấy hắn làm trung tâm lan ra bên ngoài. Nó giống như máu đang bị thiêu đốt.

Lĩnh vực Huyết Nhiên!

Những cành cây vừa tiến vào phạm vi lĩnh vực bị đốt cháy và khô héo hoàn toàn. Hạ Viễn Hàng và hai Siêu Phàm khác cảm thấy áp lực ở trên cơ thể mình đều tiêu tan. Bọn họ cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Tuy nhiên, lĩnh vực Huyết Nhiên của Lý Nhị Ngưu chỉ có thể khuếch tán ra 5 cây số liền dừng lại. Ở bên ngoài lĩnh vực Huyết Nhiên hoàn toàn bị bao phủ bởi lĩnh vực xanh biếc không ngừng ép lại. Khu vực không ngừng nhỏ lại.

Vua Mộc Linh cũng không phải là một tên Siêu Phàm cấp ba vừa mới đốt phá.

Dương Nguyệt hét lên, một đường đen trắng đan xen lẫn nhau. Nó giống như lĩnh vực bàn cờ, mạnh mẽ khuếch tán ra ngoài.

Lĩnh vực của cô ấy rất đặc thù. Nó cũng không hề quấy nhiễu đến lĩnh vực Huyết Nhiên của Lý Nhị Ngưu. Thay vào đó, nó dường như ở một cấp độ khác. Sức mạnh của hai lĩnh vực chồng lên nhau và tiếp tục lan rộng ra bên ngoài duy trì lĩnh vực 50 – 50 với lĩnh vực xanh biếc kia.