Nội tâm Trần Hải Binh không hề có sự dao động nào. Ngoài mặt, anh chỉ lộ ra một chút bất đắc dĩ mà thôi.
Thật ra, anh biết cũng không hề nhiều.
Tất cả những gì anh biết là La Triết và những người khác lần lượt bế quan. Y Liên và Không đã ra ngoài nhiều ngày.
Điều gì quan trọng hơn, bế quan hay hội họp? Tất nhiên là bế quan trọng yếu hơn!
Lôi Thần tiến lên, anh chắp tay giống như một người phương Đông. “ Bộ trưởng Trần, chúng ta đã ở trong thành phố Thâm La nhiều ngày như thế rồi. Ít nhất, các bạn cũng phải cho chúng tôi một câu trả lời thích đáng chứ. Thành chủ Đường khi nào mới có thể xuất quan? Chung ta cần phải thảo luận một vấn đề lớn có liên quan đến sự sống còn của trái đất.”
“ Hơn nữa, chúng ta cũng là một số thành viên cấp của các thánh địa. Chúng ta đều có không ít việc quan trọng cần làm, không thể suốt ngày ở trong thành phố Thâm Lam của các bạn đi.”
Thành chủ Thâm Lam thần bí và khó đoán. Trước đó, hắn đã chỉ ra nơi ẩn náu của rất nhiều dị tộc. Sau đó, bọn họ tấn công bất ngờ và quét sạch các bộ tộc người ngoài hành tinh hết rồi…Phương thức hợp tác này khiến cho Lôi Thần cảm thấy thoải mái không thôi.
Sau này, nếu có đám Dị tộc hay Luân Hồi Điện xâm lấn. Lôi Thần cảm thấy có thể tham khảo phương án này để đối phó.
Ở trong đó, Thâm Lam chính là nhân vật chính, thành chủ Thâm Lam rất quan trọng. Câu lạc bộ anh hùng của bọn họ và những thế lực khác, dù sao cũng là vai phụ, đúng không?
Anh tin tưởng thành chủ Thâm Lam cũng sẽ không bỏ qua sức mạnh của bọn họ.
Lôi Thần suy nghĩ.
Ầm ầm ~!
Một tiếng nổ vang lên từ bên ngoài bầu trời.
Anh nhìn ra ngoài qua lăng kính trong suốt, bầu trời xảy ra thay đổi.
"Chuyện gì xảy ra?!"
Lôi Thần và những cường giả khác bay ra bên ngoài. Bọn họ ngẩng đầu nhìn lên, từng vòng gợn sóng, còn có một số tia sáng vàng nhạt muốn xé nát bầu trời.
Đột nhiên, hai mắt Lôi Thần mở to.
Khi anh nhìn kĩ lại, ở phía sau những gợn sóng đó chính là những bóng người khổng lồ thông thiên triệt địa, không thể nào diễn tả bằng lời được.
Không có khí tức áp bạch, những bóng người kia tưởng chừng rất xa, nhưng nó lại khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi.
Điều này khiến cho mỗi một vị cường giả của thánh địa đều hoảng sợ.
Không nghi ngờ gì nữa,
Những tồn tại đó cùng cấp độ với sự uy áp khủng bố trái đất ngày hôm đó.
Làm thế nào lại có nhiều như thế?
Ầm ầm!
Mặt đất chấn động, cảm giác sự chấn động đó không hề mạnh, nhưng bọn họ rất nhanh phát hiện. Đây chính là cơn chấn động toàn cầu, ngay cả thành phố Thâm Lam được xây dựng ở trên hòn đảo nổi cũng gặp phải chấn động.
Ở bên ngoài trái đất, mặt trăng, sao hỏa, sao thổ và những hành tinh khác cũng gặp phải chấn động.
Uy áp của Thánh Nhân vang vọng khắp vũ trụ.
Khi bắt đầu chấn động, trái đất đang chuẩn bị gia tốc cũng gặp phải gián đoạn.
Dưới sự chấn động không ngừng, chỉ với lực lượng của cây thế giới hiện tại, tốc độ đã giảm xuống gấp mười lần, có khi lên đến trăm lần. Huống hồ, họ không thể nào thoát khỏi sự truy đuổi của những tên Thánh Nhân kia.
Điều Đường Vũ lo lắng nhất cũng xuất hiện.
“ Sáu tên Thánh Nhân vẫn không thể nào phá vỡ được hàng rào thế giới. Tuy nhiên, nếu đã có những tên Thánh Nhân tồn tại ở bên ngoài hệ mặt trời thì những tên Thánh Nhân của bộ tộc Ma quỷ đang trên đường tới đây.”
“ Hiện tại, nếu mình không thể thoát khỏi những tên Thánh Nhân này. Hết thảy mọi thứ đều sẽ thất bại thật sự.”
Đường Vũ dùng tay ấn vào thân cây thế giới. Anh miễn cưỡng có thể cảm nhận được tình huống ở bên ngoài.
Anh chỉ cảm thấy não mình có phần nhức nhối.
“ Lãnh chúa, để tôi đi ra ngoài!” Lòng bàn tay của Nancy hiện ra một thanh Thánh Khí Trảm Thần.
“ Không được.”
Mỗi một tên Thánh Nhân ở bên ngoài, ít nhất có thể sánh với hai ba tên Thánh Nhân Trường Hà. Trong đó còn có hai tên Thánh Nhân bộ tộc Ma quỷ. Tuy không đối đầu trực tiếp, nhưng Đường Vũ cũng cảm thấy, hai tên đó so với tên Thánh Nhân giết chết phân thân hệ Hỏa còn mạnh hơn.
Nancy đi ra ngoài đó chỉ bị giết mà thôi.
Ngay cả khi nàng có cuốn trục hồi thành, chắc chắn sẽ bị đánh chết một nửa trở về và nàng cũng không thể nào đối phó được nhiều Thánh Nhân như thế..
Tiểu Lật lắc đầu, “ Vậy, chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Hồng Nguyệt biểu lộ bình thản.
Nàng đối với sự tồn vong của mấy trăm triệu người ở trên trái đất này cũng không hề quan tâm. Nàng chỉ cảm thấy khá đáng tiếc mà thôi. Đương nhiên, nếu như lãnh chúa yêu cầu thì nàng vẫn sẽ ra tay.
La Triết trong lúc bế quan tỉnh lại, hắn cũng lo lắng không kém bao nhiêu. Tuy nhiên, hắn cũng biết mình biết ta. Có thể, ngay cả khi anh kích hoạt cuốn trục hồi thành thì cơ thể đã nổ tung luôn rồi.
Hôi Nhận nhún vai, đánh chặn không phải là công việc chuyên ngành của anh.
Nếu như là Y Liên và Không cùng nhau chiến đấu. Tất cả mọi người đều đồng loạt ra tay, có lẽ sẽ câu được một ít thời gian.
Đường Vũ đương nhiên biết rõ.
Anh cũng thông qua khế ước liên lạc.
Tuy nhiên, Y Liên và Không đang ở một nơi mà không hề có bất kì lãnh địa nào ở đó. Khi không có trạm phát tín hiệu thì liên lạc giữa các khế ước bị trì hoãn một cách nghiêm trọng. Bọn họ cũng không thể nào đợi tới lúc Y Liên và Không nhận được tin tức.
Sau khi phân tích tất cả các khả năng, Đường Vũ ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt anh dần trở nên sắc bén.
Đây chính là lúc phải dựa vào bản thân mình rồi, lãnh chúa vĩ đại sẽ xoay chuyển tình thế lần này.
“ Kế hoạch của ta chính là thế này…Vì thế, như vậy…Sau đó, các ngươi cứ làm như thế…”
…