Chương 1140: Chuyện quái gì đang xảy ra

Quay trở về mười phút trước.

Dưới gốc cây thế giới.

Đường Vũ cầm trong tay vài chiếc hộp ngộc phong ấn bản nguyên thế giới.

Anh cởi bỏ phong ấn, bản nguyên thế giới nhất thời bị cây thế giới hấp thu.

Anh tiến lên phía trước và đưa tay ấn vào thân cây. Tinh thần của anh và cây thế giới kết nối với nhau, hai mắt hiện lên một vùng đất mênh mông.

Châu Á, Châu Âu, Bắc Mỹ, Châu Đại Dương, v.v.

Ngay cả đáy biển sâu hai trăm nghìn cây số, anh cũng có thể cảm nhận được.

Sau khoảng thời gian không ngừng thăm dò và vận hành. Cây thế giới đã phát triển mạnh mẽ và lực lượng thế giới gần như bao trù tất cả lục địa và đại dương của trái đất.

Phân thân hệ không gian vừa mới truyền tống trở về những bản nguyên thế giới và bổ sung lấy một điểm cuối cùng.

Ầm ầm!

Hai tai Đường Vũ giống như có tiếng sét từ trên trời đánh xuống.

Người bình thường, cho dù cấp bậc Siêu Phàm cũng không thể nào cảm nhận được sư thay đổi của thiên địa. Tuy nhiên, anh cảm nhận được lực lượng thế giới đang bao trùm lấy bản thể của trái đất. Sau đó, nó dựa vào bản thể trái đất và nhánh chóng khuếch tán ra bên ngoài.

Thánh địa, tiểu thế giới của hoàng triều cổ linh, những con đường tinh tú sâu thẳm…v.v. Những nơi chưa hiển lộ hay những nơi vẫn còn ẩn giấu ở trong khe hở không gian, những tiểu thế giới chưa xuất hiện. Tất cả những thứ đó liền xuất hiện ở trước mặt Đường Vũ chỉ trong vòng mấy phút.

Đây mới chính là toàn bộ trái đất lúc ban đầu.

Đường Vũ kinh ngạc phát hiện, có những mảng đại lục còn rộng lớn hơn cả châu Á và Châu Âu. Chúng nó vẫn còn đang ẩn nấp ở bên trong khe hở không gian của trái đất. Nó đang bắt đầu dung hợp với thế giới bản đại. Những mảng đại lục đó giống như những con đường tinh tú, tự hình thành tiểu thế giới. Trong thời kì Nguyên Khí bị chặt đứt, những nơi đó vẫn còn tồn tại những con thú Siêu Phàm. Thậm chí, bọn chúng đã hình thành những bộ lạc bản địa và sống sót trong khe hở không gian sau lần thảm họa đó.

Có lẽ về sau, trái đất có thể sẽ hình thành tám, chín lục địa…

Hô ~ Hô ~

Đường Vũ từ bên trong vô số tin tức thoát ra, trên trán đổ đầy mồ hai.

Sức mạnh của sự toàn tri và toàn năng không phải là thứ mà bất cứ ai cũng có thể chịu đựng được.

Anh không có đi quanh sát những không gian còn chưa cùng thế giới bản địa dung hợp. Anh đem lực chú ý của mình tập trung không gian vặn vẹo ở chỗ sâu con đường tinh tú kia.

Nó giống như một vết thương khó mà chữa lành.

Trên vết thương, một con sâu đang ngoe nguẩy cố gắng chui vào.

Trái đất không hề có ý thức, chỉ có bản năng của thế giới có xu hướng tìm cái lợi và tránh đi những bất lợi.

Cây thế giới chính là một vật kì lạ ở trong vũ trụ. Thứ hạng của nó không thể nào biết được, nhưng bản thân nó lại có một chút ý thức.

Nếu như không hề có ý thức chủ quan, nó cũng chỉ có thể bị bài xích một cách thụ động.

Tuy nhiên, Đường Vũ dựa vào sức mạnh của cây thế giới. Không! Anh chỉ huy cây thế giới và huy động một nửa lực lượng của thế giới để chữa trị chỗ vết thương kia.

Trong khi đó, lực lượng bài xích vốn yếu ớt lại bị xoắn giống như một sợi dây thừng. Nó giống như một đám quân lính mạnh mẽ nhưng không hề có bất kì kỉ luật. Chúng nó liền tập hợp lại thành một quân đoàn chính quy chỉ trong nháy mắt. Dưới sự chỉ huy của anh, lực lượng của thế giới đang tân công về phía thánh nhân Tù Long đang cố gắng lại gần nơi này.

Một lát sau, con đường tinh tú chỗ sâu liền xuất hiện gió mây nổi lên, sấm sét nổi đầy bầu trời.

Lôi Thần và những Siêu Phàm khác trở thành những vị khán giả nhìn lên bầu trời. Bọn họ không hề biết chuyện gì đang xảy ra.

Bên trong dòng sông không gian.

Thánh Nhân Tù Long chỉ cách điểm cuối cùng một điểm nhỏ mà thôi. Hắn không khỏi mỉm cười, lực lượng của hắn lan tràn ra khỏi khe hở…

Đột nhiên, những con sóng biến thành lực đẩy dâng lên gấp mấy chục lần chỉ trong nháy mắt. Thánh Nhân Tù Long vừa định vươn tay ra liền bị những con sóng khổng lồ tát thẳng vào mặt. Hắn bị đánh lùi lại không biết bao xa, vẻ mặt thì tràn đầy sự hoang mang.

Hư ảnh Pháp Tưởng của thánh nhân Tù Long tỏa ra ánh sáng chói lọi vô tận. Nó cũng không ổn định cho lắm, hết cơn sóng này đến cơn sóng khác lần lượt đánh tới.

Lực bài xích của thế giới giống như những cái chuông khổng lồ. Nó giống như một món thánh khí có sức mạnh vô hạn truyền vào. Mỗi một đòn tấn công đều dồn hết lực, thánh nhân Tù Long chỉ có thể ngăn cản một, hai đợt. Một lát sau, hắn bị lực lượng thế giới đánh tới và không ngừng lui lại phía sau.

Một khoảng cách nhỏ cuối cùng vừa mới nằm ở trong tầm tay, liền lui về một nửa đoạn đường. Hắn vô cùng tức giận gào thét, liên tục lui lại cho đến khi đến chỗ lối vào không gian vặn vẹo liền bay ra bên ngoài. Một cái hố to ở trên hành tinh chết liền được tạo ra.

Không gian vặn vẹo nhanh chóng khôi phục, những cơn sóng đó liền biến mất trong nháy mắt. Thậm chí, ngay cả cổng dịch chuyển ở trên hành tinh này cũng bị xóa mất.

Sắc mặt Thánh Nhân Tù Long đờ đẫn, phải mất mấy chục giây sau, hắn mới định thần trở lại.

Chuyện quái gì mới xảy ra?

Tại sao sức mạnh bài xích của thế giới đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn?

Hắn cảm thấy bối rối và không thể nào giải thích được. Hắn bỗng nhiên chú ý tới mình lẻ loi ở trên hành tinh chết, mà tên Thánh Nhân Bạch Cốt lại sớm giáng lâm tới trái đất.

Ngay cả khi tên đó bị không gian phong tỏa tạm thời vây lấy. Với năng lực của một Thánh Nhân thì việc thoát khỏi chỗ đó chỉ là vấn đề thời gian.

Không có mình, tên Thánh Nhân Bạch Cốt liền có thể nắm toàn bộ tài nguyên trái đất ở trong tay và cướp đoạt lấy hết kho báu.

Chắc chắn tên đó đã động tay chân ở bên trong dòng sông không gian.

Sắc mặt Thánh Nhân Tù Long trở nên giận dữ.