Dòng chảy không gian đi ngược với Trường Hà.
Thánh Nhân Tù Long có chút nhíu mày.
“ Thánh Nhân Bạch Cốt cũng yếu quá đi? Ngay cả phong tỏa không gian cũng không thể nào thoát được. Hắn thật sự là nỗi xấu hổ của cấp bậc Thánh Nhân.”
“ Trái đất có thánh khí, điều này cũng không có gì phải ngạc nhiên. Tuy nhiên, Siêu Phàm có thể phát huy mấy phần uy năng của Thánh Khí? Nói cho cùng thì Thánh Nhân Bạch Cốt quá yếu.”
Thánh Nhân Tù Long chỉ cảm nhận được không gian phong tỏa của Thánh Khí dao động. Hắn đối với Thánh Nhân Bạch Cốt cũng không hề lo lắng.
Nếu như đám thổ dân trái đất muốn dùng thủ đoạn nay để bao vây lấy mình. Vậy thì những tên này thật sự quá ngây thơ.
Ánh sáng dần mở rộng trước mắt.
Nó đang ngày càng gần hơn.
…
Đồng thời ở bên trong hư không cao vị.
Bản tôn nhận được tin tức của phân thân truyền tới. Anh cũng có chút lo lắng, do dự có nên quay về trái đất hay không. Anh để cho phân thân hệ không gian điều khiển Thiên Địa Tỏa và phát huy ra uy năng mạnh nhất. Lúc này, anh đã nhìn thấy một quả bong bóng đầy màu sắc xuất hiện ở trong tầm mắt của mình.
Kích thước của quả bóng thế giới này nằm giữa của thế giới cấp trung và thế giới cấp cao.
Tuy nhiên, cái đó không hề quan trong. Quan trọng là thế giới này sứt mẻ tùm lum, bản nguyên của thế giới bị tiêu tán ra bên ngoài rất nhiều.
Nó vàng tới mức, ngay cả Đường Vũ vừa nhìn thấy thì hai con mắt liền lóe sáng. Sau khi anh chạm vào bức màng mỏng của thế giới và cảm nhận được lực cản không quá mạnh từ nó. Anh không thể chờ đợi được liền gửi phân thân dịch chuyển tới. Nguyên Lực của phân thân hệ không gian bộc phát, nó giống như một cỗ sao băng từ vết nứt khổng lồ của bức màn chui vào.
Bên tai truyền đến tiếng gió gào thét, rào cản của thế giới mang đến lực cản cũng không hề thua kém gì Thánh Nhân.
Tuy nhiên, thế giới này quá tàn phá, rào cản bị thủng lỗ chỗ, lực cản cũng không đủ sức để đánh bật được hắn. Sau khi Đường Vũ giáng lâm tới thế giới này, anh cũng không hề bị áp chế, thần thức của anh tràn ra không hề kiêng nể gì cả. Anh dịch chuyển mấy lần và tìm được nơi bản nguyên thế giới tản ra và đem bọn chúng niêm phong lại.
Sau đó, anh lấy ra một cuốn trục hồi thành và quấn quanh nó vào chiếc nhẫn có chứa bản nguyên thế giới. Nguyên Lực kích hoạt và ném nó lên không trung.
Vầng hào quang bao quanh lấy chiếc nhẫn và truyền nó về Thâm Lam. Nó nằm ở điểm quay về dưới cây thế giới.
Ở bên trong không gian Thiên Địa Tỏa.
Nancy một kiếm chém xuống, xương cốt của tên Bạch Cốt khổng lồ kia đều bị phá hủy bảy tám phần. Hắn gào lên một tiên, tên Bạch Cốt khổng lồ cao hai ba chục mét liền nổ tung. Làn sóng xung kích kinh khủng mạnh mẽ tạo ra vô số vết nứt ở trong không gian. Khí tức hoàn toàn tiêu tán, chỉ còn lại một ít xương cốt rải rác ở khắp nơi.
Bộ xương khô còn lưu lại một chút vầng sáng, xem ra đây là một tài liệu không hề tồi.
Tuy nhiên, Đường Vũ hơi nhíu mày, “ Mẹ nó! Đây chỉ là một bộ phân thân.”
Khí tức của tên khổng lồ Bạch Cốt đó chính là Thánh Nhân. Hơn nữa, nó có rất nhiều thủ đoạn, chỉ xét về mặt chiến đấu thì tên này có thể sánh ngang với Thánh Nhân Trường Hà chưa có thi triển pháp tướng.
Nếu như không phải tên Thánh Nhân Bạch Cốt không dùng pháp tướng cho đến khi hắn tự bạo. Sau khi chết đi chỉ có một điểm chân linh mất đi. Anh căn bản sẽ không phát hiện ra tên Thánh Nhân Bạch Cốt này chỉ là một cỗ phân thân.
Quả nhiên, Thánh Nhân có tuổi thọ vô tận, nhưng muốn sống đủ lâu thì trước hết phải học được cách hèn nhát trước đã.
Khi những tên khác không hề khác mấy gì mình đều có thể chết đi. Hèn nhát có thể sống sót đến cuối cùng chính là người chiến thắng.
Đường Vũ không biết tên Bạch Cốt này có danh hiệu là Thánh Nhân yếu nhất. Tuy nhiên, một tên Thánh Nhân cẩn thận so với Thánh Nhân Trường Hà khó đối phó hơn rất nhiều.
Chỉ riêng đòn tự bạo cuối cùng, nó khiến cho Nancy và những người khác bị tổn thương không hề ít.
Một tên Thánh Nhân vãn còn đang hướng về trái đất, mạnh mẽ hơn những tên Thánh Nhân trước đó. Không biết đây là chân thân hay là một bộ phân thân?
Hô ~
Thân ảnh Đường Vũ xuất hiện ở hiện thực. Anh không cởi bỏ Thiên Địa Tỏa, vẫn duy trì phong tỏa không gian giống như trước.
Cảm nhận được không gian vặn vẹo ở phía đối diện. Khí tức và uy áp mạnh mẽ càng lúc càng gần. Anh tiến về phía trước một bước và tiến vào bên trong dòng sông không gian.
Không gian ở nơi đây không hề có bất kì khoảng cách nào, nhưng Thánh Nhân bị thế giới bài xích và ngăn cản lại. Nếu Đường Vũ có sự khác biệt về Pháp Tắc không gian, khi chui vào không gian vặn vẹo, anh có khả năng sẽ bị truyền đến thế giới đối diện.
Anh dựa vào sự hiểu biết không gian, cưỡng ép lưu lại ở bên trong dòng sông không gian.
Khi nhìn thấy hư ảnh khổng lồ kia, khí tức mạnh mẽ khiến cho anh không thể nào nhìn lâu. Anh chỉ có thể nhìn thấy một hư ảnh mơ hồ có cặp sừng ở trên đầu và cái lưng thì có hai cái cánh.
Anh tiến lên và đi tới gần trước mặt hư ảnh đó. Anh đưa tay về phía trước, một ngọn lửa Lưu Ly bốc lên ở trên đầu ngón tay. Một con rồng lửa màu lưu lý tiến về phía hư ảnh mơ hồ kia chỉ trong nháy mắt. Nó bám lên pháp tướng của hắn và đốt cháy dữ dội.
"Thần thông?"
Một tiếng đinh tai nhức óc nổ vang, Đường Vũ cảm nhận đầu óc hơi bị ong ong. Khi nhìn thấy ngọn lửa Lưu Ly hừng hực đốt cháy và nổ tung và chỉ còn lại mấy tia lửa rơi xuống.
Nó trở thành ngọn lửa không đốt cháy thứ gì và bị hủy diệt ở trong dòng sông dài của không gian.
Ngọn lửa Lưu Ly đã bị phá!
Tên đó chỉ hơi rung động Pháp Tướng một chút, nó đã vượt qua lực lượng gấp trăm, nghìn lần của anh và khiến cho thần thông không thể nào duy trì được nữa.
Nếu so với Thánh Nhân Trường Hà lúc trước, người đã bị ngọn lửa Lưu Ly thiêu đốt, đâu chỉ mạnh hơn một bậc.
Đường Vũ cũng đành bó tay.
Mặc dù mình không hề thiếu công pháp tu luyện, không hề thiếu thánh khí. Thậm chí, thần thông mình có tới hai chiêu. Tuy nhiên, sự hiểu biệt đối với Thánh Nhân không nhiều cho lắm. Những tên Thánh Nhân từ trước cho đến nay chỉ co Thánh Nhân Trường Hà, Thánh Nhân Bạch Cốt và cái tên ở trước mắt này.
Thánh Nhân Trường Hà là một trong những người hắn hiểu rõ nhất. Anh chỉ có thể lấy hắn làm thước đo để đo thực lực mạnh yếu của các vị Thánh Nhân khác.
Kẻ ở trước mặt anh, Đường Vũ nhìn thấy hắn cũng đủ đánh bại mười tên Thánh Nhân Trường Hà.
Tuy nhiên, đối phương vẫn đang đi ngược dòng sông không gian. Hầu hết sức mạnh đều đang ngăn cản sự bài xích của thế giới. Đây chính là cơ hội tốt nhất để mình ra tay.
Nếu như mình có thể khiến cho đối phương tức giận, bị dòng sông cuốn trở về…
Đường Vũ nghĩ như thế liền lùi lại.
Anh giữ lấy một khoảng cách an toàn.
Sau đó, anh tạo một tiểu lãnh địa ở đây và duỗi ngón tay lên bầu trời.
Một quả cầu lửa Lưu Ly hiện lên ở trên đầu ngón tay. Nó nhanh chóng lan rộng ra thành trăm mét và đường kính mấy cây s61. Nó giống như một viên mặt trời rực rỡ màu Lưu Ly.
Năng lượng ẩn chứa ở bên trong, vô số Pháp Tắc hệ hỏa đan xen ở bên trong khiến cho người ta cảm thấy kinh ngạc không thôi.
“ Sí Dương Lưu Ly.”
Câu nói nổi tiếng của lãnh chúa Đường: Không có thứ gì mà mặt trời không thể đốt được. Nếu có thì cứ tiếp tục ném viên khác ra!
Thánh Nhân Tù Long cảm nhận được năng lượng Pháp Tắc hệ Hỏa đang tiến về phía mình. Hắn vô cùng ngạc nhiên.
Hai mắt sâu thẳm nhìn về phía cơ thể nhỏ bé ở dưới ánh mặt trời chói chang kia.
Ngay cả khi viên mặt trời rực lửa này đánh trúng cơ thể Thánh Nhan. Hắn có thể sẽ bị thương nặng.
Tên kia chỉ là một Siêu Phàm, bất kể dùng thủ đoạn gì có thể khiến cho Thánh Nhân có phần kiêng kị. Bản thân hắn cũng không thể không khen ngợi.
Tuy nhiên, Thánh Nhân Tù Long là người của Luân Hồi Điện. Hắn biết rõ nhiều thứ.
“ Tên này, không thể giữ lại được!”
Hắn không còn coi Đường Vũ là một tên kiến hôi nữa.
Hắn ra tay, lòng bàn tay liền xuất hiện một con rồng gầm thét. Hư ảnh đột nhiên lớn lên và phát ra một tiếng gào thét long trời lở đất.
“ Gào!!!”
Sí Dương Lưu Ly vừa mới bị ném ra liền dừng lại ở trên không trung. Bề mặt của nó bị lõm và kéo dài về một phía. Sau đó, một tiếng nổ vang lên.
Dòng sông không gian vô tận tràn ngập ngọn lửa vô tận, màu Lưu Ly, màu xanh lam, xanh lục.
Vô biên vô tận trải dài khắp nơi.
Ngay cả bản thân Đường Vũ cũng bị ảnh hưởng bởi ngọn lửa. Anh khuấy động bản nguyên Pháp Tắc hệ Hỏa bao lấy cơ thể của mình. Nó liền tạo ra một lớp khiên khiến cho ngọn lửa không thể nào xuyên thủng. Đúng lúc này, một tiếng gầm lớn quét qua người của anh với sức mạnh không thể nào đỡ được.
Đường Vũ nhất thời cứng đờ giữa không trung.
Vô số biểu tượng vặn vẹo từ da thịt hắn hiện ra. Ở trong linh hồn không gian liền xuất hiện một cái hư ảnh rồng to lớn.
Ngay sau đó!
Ầm!
Thân thể anh bị kéo căng giống như một quả bóng cao su và nổ tung thành nhiều mảnh, hài cốt cũng không còn nữa.
Thánh Nhân Tù Long phân tâm vận dụng lực lượng của mình. Hắn cũng bị lực lượng trong dòng sông không gian đánh lùi về phía sau vô số khoảng cách.
“ Phân thân? Vô dụng.”
Hắn không còn bị phân tâm nữa và tập trung đối kháng sự bài xích của thế giới và phá vỡ rào cản hướng về phía trước đi tới.
…