Chương 1111: Vì sao thất bại

Hai tháng trôi qua chỉ trong nháy mắt.

Trong hai tháng này, Luân Hồi Điện hoàn toàn mai danh ẩn tích. Nó giống như việc thất bại ở trận chiến lần trước khiến cho phong trào Luân Hồi Điện hoàn toàn tan rã.

Ở trên đại lục, không ít thành phố đều thở phào nhẹ nhõm. Chỉ có Long Môn và những thành phố khác đã từng đối đầu với phong trào Luân Hồi Điện, bọn họ cảm thấy Luân Hồi Điện sẽ không dễ dàng giải tán như thế, nhất định đám người này có âm mưu gì đó.

Cảnh giác thì tốt hơn…

Đường Vũ còn lo lắng ba thành phố siêu cấp liên minh sẽ tách ra sau khi nhìn thấy tình hình chuyển biến tốt đẹp…Ở trong kịch bản của anh, vai phụ không thể nào thiếu.

Ở trên bản đồ lãnh địa, chấm tròn màu đỏ tượng trưng cho Luân Hồi Điện đã mạnh hơn nhiều. Nếu xét về kích thước thì lực lượng của đám Luân Hồi Điện này đã đạt tới Siêu Phàm cấp ba.

“ Đã đến lúc hành động rồi.”

Đám người Luân Hồi Điện so với tưởng tượng của anh còn có thể kiên trì hơn. Có lẽ, những tên này muốn kiên trì đạt tới thực lực đỉnh cao mới chịu rời khỏi núi. Anh thì không thể nào đợi được lâu như thế này.

Trong thời gian hai tháng, bất kể tập đoàn Thâm Lam, Long Môn hay là những thành phố siêu cấp. Bọn họ đều đang tìm kiếm dấu vết của đám thủ lĩnh phong trào Luân Hồi Điện. Nếu trùng hợp phát hiện ngoài ý muốn thì lý do này lại hợp tình hợp lý.

Hợp nhất những thành phố siêu cấp, tổng cộng có tới 30 tên Siêu Phàm cấp hai, hung hăng xông thẳng về phía ngọn núi bí ẩn kia.

“ Chúng ta bị phát hiện rồi?”

Cường giả bên phía Luân Hồi Điện cũng không hề hoảng sợ.

Bọn họ đã có không ít người đạt tới Siêu Phàm cấp ba, mà thực lực của đám thổ dân này, ngay cả khi số lượng Siêu Phàm cấp hai nhiều hơn không ít thì cũng chỉ là cấp hai mà thôi…Chờ đã, lần trước nhân vật chính đã có thực lực cấp ba rồi sao?

Một số Siêu Phàm cấp hai trước đó, vậy mà cũng đã đột phá lên cấp ba.

Ban đầu, thực lực của bên phía thổ dân và Luân Hồi Điện chỉ ngang tài ngang sức. Chẳng biết tại sao, Luân Hồi Điện trong khi chiến đấu lại mắc phải sai lầm cơ bản nhất, khiến cho vị đội trưởng am hiểu phép thuật nổ tung trở thành mục tiêu nhắm vào và chết đi.

Bên phía Luân Hồi Điện nhất thời sụp đổ.

Những tên Luân Hồi Điện khác vừa đánh vừa lui và sau khi chết đi một hai tên nữa. Cuối cùng, bọn chúng đã thoát khỏi sự truy đuổi của đám cường giả thổ dân.

Sắc mặt bọn họ xấu hổ, nhưng cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc báo cáo sự thật. Hơn nữa, bọn họ lại yêu cầu sự trợ giúp.

“ Cả hai tên tiểu đội trưởng đều chết đi…”

Luân Hồi Điện lại một lần nữa tụ họp, bọn chúng nhìn thấy đồng bọn của mình thiếu đi một nửa, không khỏi đau buồn.

Đội trưởng chỉ còn lại có hai tên, một người am hiểu về thể chất Nhục Sơn, đội trưởng còn lại là Hắc Nha.

Đương nhiên, địa vị của Nhục Sơn cao nhất.

Nó phù hợp nhất để bị nghe chửi…Khụ, giải thích rõ tình huống nhiệm vụ và yêu cầu giúp đỡ.

Một tòa hư ảnh cung điện tráng lệ lại hiện lên, ở bên trong đại sảnh có một thân ảnh uy nghiêm không nhìn thấy rõ khuôn mặt.

Mặc dù đó chỉ mới là hư ảnh, nhưng hô hấp của những tên Luân Hồi Điện đều chậm lại, không thể không cúi đầu tỏ lòng thành kính.

“ Thánh Nhân Tù Long.”

Thân ảnh nguy nga nhìn qua từng tên Luân Hồi, chậm rãi mở miệng, “ Chuyện gì xảy ra? Vì sao bị phát hiện?”

“ Đại nhân Tù Long, chúng ta…Cũng không biết, giống như đám người thổ dân trong lúc tìm kiếm, tình cờ phát hiện.”

Thế giới hoang vu cũng không hề lớn như thế, với tốc độ Siêu Phàm trong lúc tìm kiếm. Cái này hoàn toàn chính xác có nhất định xác suất tìm thấy bọn họ.

Chỉ có thể trách bọn họ quá xui xẻo.

Không ai nghĩ tới có kẻ phản bội ở trong số bọn họ hay tất cả những tên Luân Hồi Điện ở chỗ này đều là kẻ phản bội.

Giữa thổ dân và Luân Hồi Điện, ai cũng không có khả năng lựa chọn thổ dân.

Thân ảnh nguy nga chậm rãi suy nghĩ một hồi, “ Ta biết rồi.”

Mặc dù dựa theo xác suất khoa học, nhưng dưới ảnh hưởng lực lượng của thế giới, xác suất tìm thấy cũng có thể.

Ở bên trong thế giới đang trong quá trình thăng cấp, nó cũng có năng lực bảo vệ bản thân.

Về phần Luân Hồi Điện, trừ phi bọn họ có thể giải quyết được lực lượng áp chế của thế giới. Nếu không thì bọn họ sẽ bị đánh dấu là kẻ địch.

“ Ta sẽ phái thêm ba tiểu đội nữa tới hỗ trợ các ngươi. Nhớ kĩ, tìm kiếm một nơi kín đáo và bày ra trận pháp.”

Hư ảnh cung điện tráng lề trong nháy mắt mờ đi, có một chút ánh sáng từ trong đó bay ra.

Đó chính là một bộ cờ.

“ Trận pháp này có thể che dấu thiên cơ, nó có thể tránh đi cảm giác Siêu Phàm phát hiện….”

Luân Hồi Điện từ trước cho tới này đều tập trung vào việc cải thiện thực lực. Phương diện về trận pháp, dược tề hay những ngành nghề phụ, rất ít người ở trong Luân Hồi Điện nguyện ý tham gia nghiên cứu chuyên sâu.

Trước đó, bọn họ cũng bố trí trận pháp đơn giản để che giấu, nhưng hiệu quả cũng không hề tốt..

Thánh Nhân đưa đồ cho thì nó lại không giống. Đừng nói là thổ dân, ngay cả những thế lực lớn có thể tùy ý đi xuyên thế giới. Ở dưới Thánh Nhân, cũng không có bao nhiêu người có thể phát hiện được trận pháp này che giấu.

Nhiệm vụ này không thể nào thất bại lần nữa.

Trong vòng hai ngày, ba tiểu đội Luân Hồi Điện lần nữa giáng lâm, trong đó có một tiểu đội là cường giả vô địch.

Vị đội trưởng kia chỉ cách Thánh Nhân có một bước nữa thôi, chỉ cần có cơ hội thì hắn có thể đột phá trở thành Thánh Nhân…Đương nhiên, tỉ lệ thành công cũng khó mà nói được.

Mặc dù như thế, hắn vừa mới giáng lâm, lực lượng áp chế cũng khiến cho hắn có thực lực Siêu Phàm cấp hai. Ngay cả khi dựa vào trình độ Pháp Tắc hùng hậu của mình, hắn vẫn có thể phát huy ra thực lực của cường giả tiếp cận lĩnh vực.

Đây mới chính là sự tồn tại bất khả chiến bại chỉ dưới Thánh Nhân.

“ Đại nhân Viêm Tẫn, phần còn lại đều phải dựa vào ngài.”

Ngay cả vị cường giả vô địch Nhục Sơn, đối với tên đội trưởng đội ngũ vô địch kia cũng phải kính sợ.