Vùng hoang dã.
Hắc Nha bỏ lại mấy tên Siêu Phàm ở phía sau. Một mình bay về nơi xa, hắn thả ra trường lực, gió mát thổi qua khuôn mặt.
“ Mình vậy mà…Bị một tên Siêu Phàm cấp hai thổ dân đánh bại?!”
Hắn vô cùng tức giận!
Không phải bởi vì Long Môn không có bị phá hủy, giết chết nhân vật chính và hoàn thành nhiệm vụ.
Đúng hơn là…Mình ở trên tay của tên Siêu Phàm thổ dân kia gặp phải trắc trở, còn bỏ chạy. Nếu như chuyện này để cho những người khác biết được, bọn chúng sẽ cười nhạo mình ra sao.
“ Móa nó!”
“ Đều do lực lượng thế giới áp chế, nếu không…”
Leng keng…
Hắn bỗng nhiên cảm thấy hơi mệt mỏi, mí mắt nhắm lại liền ở giữa không trung chìm vào giấc ngủ.
“ Xử lý xong, Chít!”
Một thân ảnh nho nhỏ xuất hiện ở bên cạnh tên Hắc Nha. Ngay sau đó, không gian vặn vẹo, Đường Vũ từ trong đó bước ra.
Đây là một cỗ phân thân khác.
“ Đọc ký ức, đừng để đối phương phát hiện.’
“ Ngài đã đánh giá thấp tôi rồi, Chít!” Tiểu Lật lắc cái chuông hai lần ở trong tay. Sau đó, cô đưa tay dán ở trên trán Hắc Nha. Sau một hồi, “ Được rồi, lãnh chúa hãy tự mình xem đi.”
Đường Vũ cảm nhận có một cỗ lực lượng tinh thần bao phủ lấy mình. Anh không hề phản kháng, ý thức nhanh chóng chuyển hóa và nhanh chóng xuất hiện ở trong một không gian hỗn loạn.
Vô số ngôi sao vỡ vụn ở xung quanh và ở phía trên liền có hình ảnh hiện lên.
Với sự trợ giúp của Tiểu Lật để dọc ký ức, Đường Vũ đã đọc qua mấy trăm năm ký ức Hắc Nha Luân Hồi Điện.
Từ khi hắn chỉ là một tên bình thường, sống ở một thế giới thấp kém. Đến khi được Luân Hồi Điện lựa chọn, hoàn thành vô số nhiệm vụ và từng bước trở nên mạnh mẽ… Hắn so với Hắc Nha hiểu rõ ràng hơn.
Với phần kí ức tỉ mỉ này, anh cải trang thành Hắc Nha cũng không hề cảm thấy áp lực.
Tuy nhiên…Anh không hề muốn ngụy trang.
Đường Vũ có thể che giấu khí tức, bí pháp mô phỏng khí tức, nhưng anh không có khả năng giấu được những tên đồng đội của Hắc Nha. Anh còn không hiểu rõ một số đặc tính của Luân Hồi Điện.
Bên phía bộ tình báo ngược lại có người trà trộn vào Luân Hồi Điện. Đó chính là một trong sáu tên Siêu Phàm vừa rồi.
Tuy nhiên, ngay cả khi đó là Siêu Phàm, ở trong mắt Luân Hồi Điện chính là những bia đỡ đạn cấp cao. Bọn họ thậm chí ở trong Luân Hồi Điện còn không biết có bao nhiêu thủ lĩnh.
“ Ngôi sao màu đỏ sậm ở trên cùng, có chuyện gì xảy ra ở đó?”
Viên ngôi sao không thể nhìn thấy bất kì kí ức nào. Ở bên ngoài còn có từng đạo xiềng xích đem viên ngôi sao đó khóa lại.
“ Đó là ký ức đã bị phong ấn…Tuy bản thân tôi cũng có thể giải trừ, nhưng nếu cưỡng ép giải trừ về sau. Linh hồn của tên này rất có thể nổ tung, Chít!”
Nói cũng như không.
Đường Vũ nhíu mày suy nghĩ, anh cũng có thể sử dụng con mắt tinh tường ở trong không gian ký ức này. Tuy nhiên, anh cũng không lấy được tin tức nào hữu hiệu, chỉ biết nó có liên quan đến Luân Hồi Điện.”
“ Có lẽ, những kí ức có liên quan đến Luân Hồi Điện đều sẽ bị phong ấn.”
Ngay cả khi Tiểu Lật mạnh mẽ phá giải, cũng có thể sẽ không hề thu hoạch được gì.
" Chúng ta đi ra ngoài đi." Đường Vũ nói.
Hai người một lần nữa trở về bên ngoài, Hắc Nha vẫn còn duy trì ở một tư thế bay trên không trung một cách chậm rãi.
“ Nếu thả hắn trở về, hắn sẽ không phát hiện có cái gì không đúng sao?”
“ Chuyện đó không thành vấn đề, Chít!” Tiểu Lật chống nạnh, “ Nếu đã không còn vấn đề gì khác thì tôi sẽ quay trở về tiếp tục tu luyện. Tôi muốn mau chóng thành tựu đại thành. Nếu không, hiện giờ tôi khống chế mấy kiện Thánh Khí thật sự quá mệt mỏi, Chít!”
Con chuột tre này bắt đầu bành trướng rồi.
Đường Vũ vốn định cốc đầu nó một cái, nhưng sau khi suy nghĩ lại. Phân thân này căn bản không thể nào đánh lại Tiểu Lật, anh cũng không muốn bị lật bàn.
Anh bước về phía trước và biến mất.
Sau khi anh rời đi, Tiểu Lật cởi bỏ ảo thuật ở trên người Hắc Nha. Hắc Nha giảm tốc độ và tiếp tục bay đi không hề có phát hiện gì cả, không biết khoảng thời gian kia đã trôi qua được mấy phút.
…
Di tích ở thành phố Đô Giang.
Hắc Nha đi loanh quanh ở bên ngoài, khi quay trở về thì bốn tên Siêu Phàm khác đã đến và đang báo cáo với thủ lĩnh, cũng chính là đội trưởng của hắn.
Trên sân thượng của tầng cao nhất, năm thành viên của tiểu đội Luân Hồi Điện hội tụ.
Không ngoài dự đoán của Hắc Nha, những tên này đã bắt đầu trêu chọc khiêu khích khiến cho hắn cảm thấy tức tối không thôi, miệng cứ lẩm bẩm, “ Nếu không bị áp chế.” “ Nếu không phải lực lượng thế giới áp chế”. Trên sân thượng tràn ngập bầu không khí vui sướng.
Thẳng đến khi đội trưởng của bọn họ mở miệng, “ Nói cách khác, nếu chúng ta có đầy đủ Siêu Phàm, vẫn có thể đối phó Long Môn hoặc hai người hợp lại thành một tổ.”
Hắn nhìn về phía 4 tên khác, “ Ta đã sớm nói qua, không nên khinh thường thổ dân. Bọn họ hầu hết đều nhỏ yếu, nhưng thỉnh thoảng có thể sản sinh ra một hai tên cường giả. Huống chi, chúng ta đang đối kháng với lực lượng áp chế của thế giới. Vì thế, chúng ta có thể lợi dụng được cái nào thì lợi dụng…”
Hắn dừng một chút rồi nói tiếp, “ Từ giờ trở đi, các ngươi chia làm hai tổ. Một tổ tiếp tục truy sát nhân vật chính, tổ còn lại tăng cường sức mạnh của Luân Hồi Điện. Ít nhất phải để cho những tên kia có tác dụng một chút.”