Chương 1062: Hãy xem sự lợi hại của ta

Sơn Hải đại thế giới, một nơi nào đó thuộc lãnh thổ liên bang nhân loại.

“ Bùm!”

Một cuộc chiến ở cấp độ Siêu Phàm cấp ba, cả hai bên đều gây ra thương tổn cho nhau.

Đã hơn một tháng kể từ khi liên bang nhân loại bị xâm lược, lãnh thổ của liên bang nhân loại đã thu hẹp lại không ít. Các cuộc chiến đấu dần thay đổi từ các trận chiến của các quân đoàn bình thường thành những trận chém giết của các cường giả.

Hầu hết các cuộc chiến nổ ra nhiều hơn ở một số khu vực chính.

Lúc đầu, Siêu Phàm cấp ba của các thế lực hàng đầu, đã lên kế hoạch buộc các trưởng lão Đại Đạo Tông phải lộ diện bằng cách phá hủy các thành trí và thành phố của nhân loại.

Ngay sau đó, khi thân phận thật sự của các thế lực hàng đầu ở khắp nơi bị phát hiện. Phân thân của Đường Vũ đã đi qua khắp thành phố quan trọng của các thế lực một lần. Các thế lực hàng đầu ở khắp nơi đều hoảng sợ.

Bọn họ có thể tiện tay hủy diệt thành phố của nhân loại và bên nhân loại cũng có thể tiêu diệt địa bàn của bọn chúng khi không hề có Siêu Phàm cấp ba trấn thủ.

Đặc biệt khi bên phía nhân loại năm giữ lực lượng không gian và cổng dịch chuyển. Bọn họ có thể xuất hiện bất kì chỗ nào mà bọn chúng không thể nào đoán được.

“ Phá hủy một thành phố của nhân loại, tôi sẽ phá hủy 100 thành phố của các ngươi!”

Đường Vũ dùng hành động thực tế của mình để cảnh báo các thế lực hàng đầu ở khắp nơi. Nhân loại chúng ta mới là những người chuyên nghiệp.

Ngay cả khi đó chỉ là thành phố bên ngoài của Dị tộc, anh cũng có thể xuất hiện trong chớp mắt rồi ra đòn xong bỏ chạy. Trừ phi, những thành trì ở bên ngoài luôn mở ra đại trận phòng thủ.

Cả hai bên ngầm chuyển sang cuộc chiến giữa các cường giả.

Đương nhiên, việc xâm nhập và xâm lấn vẫn tiếp tục như trước. Những thành phố chủ yếu như thành phố Thất Diệu cũng phải có Siêu Phàm cấp ba trấn thủ…Dị tộc không muốn liều mạng, bởi vì bọn chúng biết, những thành phố bình thường bị hủy diệt, nhân loại bình thường chết đi, vứt bỏ phần tình cảm, đối với Đại Đạo Tông cũng không hề đau đớn gì cả.

Tuy nhiên, một số thành phố chính khác với một số khu vực có thể sản xuất tài nguyên siêu hiếm.

Việc phá hủy các thành phố chính và cướp bóc các nguồn tài nguyên quan trọng có thể làm suy yếu Đại Đạo Tông.

Xích Tinh Đồng, là một loại khoáng chất quan trọng có thể được sử dụng làm vật liệu hỗ trợ cho các Thánh Khí và cũng là một trong những vật liệu quan trọng để làm thần binh cấp ba. Nguyên Thách cứng rắn, ngay cả Siêu Phàm cấp ba, cũng phải cầm trong tay thần binh mới có thể bổ ra một khối lớn, khai thác hiệu suất vô cùng thấp.

Gần đây, mỏ Xích Tinh Đồng đã trở thành mục tiêu trọng điểm và thu hút sự chú ý của đám Dị tộc. Tạ Y và Thái Luân đều trấn thủ ở chỗ này, Ngưu Đồ bất đắc dĩ bị phân đến các mỏ khác chẳng ra sao.

Không còn cách nào khác, với thực lực của Ngưu Đồ, trong tay còn cầm thần binh cấp ba, thực lực so với Tạ Y cao hơn. Mặc dù, hai năm qua Ngưu Đồ vẫn làm việc chăm chỉ và có những đóng góp xuất sắc trong ngành khai thác mỏ. Tuy nhiên, hắn cũng là một nhân tố không ổn định, Đường Vũ không nghĩ Ngưu Đồ sẽ trực tiếp làm phản, nhưng anh cảm thấy nhất định Ngưu Đồ sẽ bị đám Dị tộc kia lừa gạt…Anh vẫn chưa quên Ngưu Đồ đã bị lừa đến khai thác mỏ như thế nào sao.

Mỏ Xích Tinh Đồng mấy ngày trước đã bị đám Siêu Phàm cấp ba đánh lén một lần, nhưng Tạ Y và Thái Lư cũng không dám thư giãn.

May mắn thay, quặng mỏ có tín hiệu, bọn họ có thể tiến nhập vào không gian tinh thần bất kì lúc nào, đóng quân ở chỗ này cũng không hề cảm thấy nhàm chán bao nhiêu.

Tạ Y đã dành cả ngày ở bên trong không gian tinh thần, chơi bài, hút thuốc, uống rượu, nhưng anh vẫn là một người đàn ông có trách nhiệm.

Thái Lưu tiến vào quặng mỏ ở trong, một quyền đem Nguyên Thạch Xích Tinh Đồng đập vỡ vụn. Khối đá to bằng nắm tay và to bằng cái cối xay lăn xuống.

Khi xung quanh không hề có ai và nhân viên công tác ở trong mỏ đã rời đi. Thái Lư giống như một tên trộm có tật giật mình phải nhìn xung quanh vài lần. Hắn nhặt lên một khối quặng thô to bằng quả bóng rổ, hàm răng nghiền nát và nuốt vào trong bụng.

Khối đá thô này quá nhỏ, hễ nuốt xuống thì sẽ không còn, nhưng hắn vẫn còn chưa có thỏa mãn.

Sau một hồi do dự, hắn vươn tay nhặt một khối quặng thô to bằng cái cối xay. Hắn trông giống một tên đang gặm lấy quả táo, ngoại trừ phần hạch tâm cũng ăn sạch sẽ.

Khi Thái Lư cảm giác no bụng, khu mỏ ở trước mặt hắn đã trống đi một khoảng lớn. Nó rộng bằng sân bóng rỗ và tạo thành một hang đã lõm xuống vào trong.

“ Ách…Hình như mình ăn nhiều quá rồi.”

Hắn hơi hốt hoảng, nghe được tiếng gào của Tạ Y. Hắn đành phải ra ngoài như không có chuyện gì xảy ra. Hắn không thể nào kìm nén cơn thèm ăn của mình được, lại nắm một hòn đá nhỏ và nhét vào trong mồm.

Cái thằng ngốc này, tại sao lại có vẻ mặt bỉ ổi như thế? Tạ Y nghi ngờ nhìn qua và nói:

Những thế lực hàng đầu kia chuẩn bị hành động. Bọn chúng đã chia quân ra tấn công thành phố Thất Diệu, thành phố Hồng Diệu và thành phố Quang Diệu.”

Tạ Y nheo mắt nhìn trời, “ Bọn chúng chả chịu chơi hết mình, nếu có bất kì động tĩnh gì, chạy thật sự nhanh, sao không tới đánh chính diện cho rồi? Bọn chúng thật sự đang lãng phí thời gian đánh bài của tôi.”

“ Ý! Chờ chút đã, Siêu Phàm cấp ba Dị tộc tới, hãy xem thử đại pháo của lão gia Tạ Y ta đây!”