Công hội Ám Ảnh nhiều lần ám sát thất bại, những thành viên cấp cao của liên bang Thất Diệu mất tích một cách bí ẩn. Đại trưởng lão của bộ tộc Quang Diệu lại chết thảm ở bên ngoài thành phố. Đằng sau tất cả những chuyển này, đều là sức mạnh phi phàm và khó lường trước của Đại Đạo Tông.
Nhiệm vụ ám sát trưởng lão Đại Đạo Tông. Nếu bọn họ sớm nắm chắc liền bắt tay đi làm rồi, còn có thể bước chân lên top xếp hạng ở hiệp hội Ám Ảnh.
Thân ảnh ngồi ở trên vị trí chủ tọa liền trầm mặc một lát, “ Ta biết, chỉ bằng bất kì người nào ở trong các bạn, muốn hoàn thành nhiệm vụ này đều hơi nguy hiểm. Tuy nhiên, các anh có thể hợp tác…”
Những hình bóng kia vẫn không hề lên tiếng.
“ Thế giới vẫn đang thay đổi, cường giả liên tục xuất hiện, hiệp hội sát thủ bài poker sở dĩ có thể âm thầm ám sát Siêu Phàm cấp ba, đó chính là nằm ở sự hợp tác. Một người sát thủ hàng đầu ở trong khu vực được canh gác nghiêm ngặt sẽ khó mà thành công. Nếu hai người sát thủ hợp tác thì công việc lại dễ dàng hơn, nếu ba người thì dễ như trở bàn tay.”
Điều đó rất có lý nhưng chúng ta lại không hề muốn hợp tác.
Công hội Ám Ảnh chính là một nơi qui tắc lỏng lẻo, nhưng danh tính của những tên sát thủ hàng đầu bọn họ đã từng trải qua những tháng ngày vinh quang và nhục nhã. Tuy nhiên, thân phận giữa bọn họ vẫn luôn được che giấu, có lẽ là một người nào đó đơn đọc, nhưng cũng có thể là một người nào đó ở trong thuộc thế lực cao cấp nào đó.
Người sáng lập ra công hội này cũng không hề biết là ai.
Những vị sát thủ hàng đầu cũng không hề lên tiếng.
“ Chúng ta cũng không cần phải gấp, nhân loại chúng ta có câu. Cây có mọc thành rừng thì gió có thể thổi bật rễ được. Đại Đạo Tông trong vòng một ngày có thể hủy diệt liên bang Thất Diệu. Điều này dẫn đến không ít thế lực hàng đầu trở nên kiêng kị, sợ hãi. Tất nhiên, không ít thế lực đã lựa chọn giao hảo với Đại Đạo Tông, nhưng….Chúng ta chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi thì sẽ có cơ hội để chúng ta ra tay. Đại Đạo Tông chắc chắn sẽ không có khả năng lật bàn.”
Thân ảnh ngồi ở vị trí chủ tọa liền phát ra tiếng cười ha ha.
Những hình bóng khác đều nhìn nhau và gật đầu.
Nếu có cơ hội để rửa sạch sự sỉ nhục của công hội Ám Ảnh. Bọn họ nhất định sẽ không hề từ chối.
Tuy nhiên, chuyện hợp tác là không thể nào. Những sát thủ hàng đầu đã hạ quyết tâm, đến khi đó, liền xem ai ám sát trưởng lão Đại Đạo Tông nhiều hơn.
…
Ở một nơi nào đó ở trong dãy núi Thiên Tiệm.
Con thú biến dị bị tên Siêu Phàm bộ tộc Tâm Ma kí sinh đã trở thành bá chủ của khu vực xung quanh.
Hắn há miệng, ngửa mặt lên trời gào thét, “ Nhân loại, các ngươi hãy chờ đó cho ta.”
…
“ Ngáp!”
Đường Vũ sờ lên chóp mũi của mình, rốt cuộc lên tên chết tiệt nào dám nói xấu mình.
Một phần công phu thần thánh như thế, Siêu Phàm cấp ba đỉnh phong phía đối diện cầm cây quyền trượng ở trong tay. Hắn đâm vài nhát nhưng chỉ đâm ở trong không khí, đem cơ thể của hắn xâu chuỗi lại thành một con gấu lười.
Với một chiêu thức liên hoàn với cây thương, Đường Vũ đã chết tới 99 lần, thân hình chia năm xẻ bảy.
“ Lại thất bai, lần này thời gian kiên trì càng ngắn hơn.”
Không sai, cái tên đem lãnh chúa Đường chuẩn bị xiên lần thứ 100 chính là tên Siêu Phàm cấp ba đỉnh phong đã bị Nancy nghiền ép giết chết.
Bản thân là một lãnh chúa, Đường Vũ cũng có thể sử dụng Thánh Khí…Nếu không lấy ra dùng, chẳng phải anh chính là một tên ngốc hay sao.
Tuy nhiên, anh dùng chính là Thiên Địa Tỏa, chính diện đối đầu, anh vẫn không phải là đối thủ của Siêu Phàm cấp ba đỉnh phong. Trừ khi nào anh cố ý kéo dài thời gian. Nếu không thì việc tu luyện này cũng chả còn ý nghĩa gì nữa.
Thiên Chu cũng như thế, nó có thể giúp anh ở thế bất bại, nhưng Đường Vũ nếm thử điều khiển Thiên Chu. Anh sử dụng lực lượng không thể nào địch lại đánh ra, kết quả thì tên Siêu Phàm cấp ba đỉnh phong đó né được.
Chiến thuật thất bại thảm hại.
Sau khi chiến đấu với tên cường giả hàng đầu, anh mới phát hiện mình nắm vững một số đòn sát thủ, nhưng nếu không có bất kì người nào phối hợp thì nhiều nhất anh cũng chỉ mạnh hơn những tên hải tặc cấp bậc tướng quân một chút mà thôi.
Cái này rất mất mặt.
Đường Vũ rời khỏi chiến trường.
Lúc này, cơ thể ở trong Thâm Lam bỗng nhiên nhận thấy được sự thay đổi của thế giới.
…
Thời gian trở lại mấy phút trước.
Kể từ khi căn phòng thời gian được thành lập, có thể chỉ dùng thời gian một phần mười để tìm hiểu Pháp Tắc. Y Liên ngoại trừ phân ra một chút thời gian để giải quyết công việc ở bộ Hậu Cần. Tất cả thời gian còn lại cô đều dừng ở trong căn phòng thời gian.
Bỗng nhiên, trong lòng cô cảm thấy điều gì đó, Y Liên bước ra và đi tới bên dưới cây thế giới.
Gió nhẹ thổi qua, tà áo tung bay.
Y Liên ở chỗ nào thì từng đóa hoa trắng tinh nở rộ khắp cả núi rừng.
Đằng sau cô, từng thân ảnh xuất hiện.
Có những ngọn núi trắng xóa trải dài hàng trăm dặm.
Có những dòng sông băng uốn lượng không biết bao xa.
Ngoài ra còn có băng tuyết đang tan chảy, tất cả mọi thứ giống như đang sản sinh.
Thời gian này giống như bị kéo dài ra, tất cả cảnh tượng băng tuyết đều đang thay đổi với tốc độ cực nhanh.
Chỉ có hình bóng kia không hề thay đổi, giống như một dòng sông dài vượt thời gian.
Toàn bộ tỉnh Thiên Nam, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn lên bầu trời. Bọn họ đều ngay ngẩn nhìn hình bóng đang treo ngược trên trời.
Đột nhiên, bông tuyết rơi.
Không ít đường phố ở nơi trú ẩn bị lấp đầy, những đứa trẻ dang tay ra nhìn những bông tuyết rơi ở trên lòng bàn tay thì vô cùng phấn khích nhảy nhót. Bọn chúng nhào nặn những quả cầu tuyết và bắt đầu đùa giỡn.
Những người thức tỉnh luống cuống nhìn sang.
Những thành viên cấp cao đang nghe ngóng tình hình xung quanh.
Bất kể là núi rừng, sa mạc, đại dương hay là núi lửa. Ngày hôm nay, tất cả đều phủ lên một lớp tuyết màu trắng.
Nửa cái Hạ Quốc đều có thể nhìn thấy được.
Nhuộm thế giới này thành một màu trắng xóa.
Tuyết rơi dày đặc kéo dài gần cả tiếng đồng hồ mới dần ngưng lại.
Hư ảnh treo ngược ở trên bầu trời liền biến mất.
Tuy nhiên, không ít người có năng lực hệ băng, những người thức tỉnh Ngưng Nguyên Cảnh trở lên phát hiện Nguyên Khí hệ băng ở trong thiên địa nhiều lên.
Ai đó đã sử dụng một phép thuật hệ băng không hề thành thạo, nhưng lại cảm thấy nó sử dụng dễ hơn trước.
Một con thú đột biến hệ băng bỗng nhiên đột phá cảnh giới. Nó dường như có linh trí, quỳ ở trên mặt đất và dập đầu.
“ Ô ô ô ô.”
Âm thanh của thiên địa.
Bên dưới cây thế giới, Y Liên đã hoàn thành quá trình biến đổi, cô liền mở mắt ra.
Cô vươn tay ra, bông tuyết cuối cùng cũng tan chảy ở trong lòng bàn tay.
Nửa cái Hạ Quốc bao trùm ở trong tuyết, trên đường phố liền có một lớp tuyết dày hơn mười cm. Bỗng nhiên, trong nháy mắt liền tay chảy không thấy đâu nữa, hết thảy mọi thứ giống như ảo giác vậy.
“ Nó liền gọi là…Tuyết đầu mùa.”
…