Đoàn đạo tặc Đao Nhận cải trang thành một đoàn lữ hành và tiến về phía thành phố Nguyệt Nha từ sườn núi.
Trong số đó còn có ba chiếc xe tải được kéo bởi những con ngựa biến dị. Tuy nhiên, thứ được giấu ở bên trong không phải là hàng hóa mà là một số vũ khí hạng nặng.
Xung quanh những chiếc xe tải đều là những thành viên của băng đạo tặc Đao Nhận đang cố tỏ ra bớt hung dữ hơn.
Khoảng hai ba trăm người trong số đó, hơn một nửa đều là những tên thức tỉnh cấp cao.
Bọn chúng chỉ cần ngăn tên lãnh chúa Nguyệt Nha lại, những người còn lại bảo vệ thành phố hay những người thức tỉnh khác thì không cần phải quan tâm.
Mười phút sau, đoàn lữ hành đã đến gần thành phố Nguyệt Nha, có rất nhiều tên lính gác mặc áo giáp đứng ở trước cửa thành, đang kiểm tra đám đông và xe cộ qua lại.
“ Chúng đều là những bộ giáp và vũ khí rune tốt….”
Đoàn đạo tặc Đao Nhận có rất nhiều tên hai mắt đỏ hoe.
Liên bang nhân loại cũng có không ít thương đội Dị tộc, nhưng bọn chúng không hề có giấy thông hành. Hơn nữa, bọn chúng mình không thể nào giấu được, giả trang thành thương đội cũng chỉ để câu giờ mà thôi.
Bọn chúng trao đổi ánh mắt và ngay khi đến gần cửa thành bỗng nhiên bắt đầu hành động.
“ Phốc phốc…”
Lưỡi đao sắc bén đâm về phía binh lính thủ thành, lưỡi đao va chạm với lớp giáp mềm ở trên cổ. Hắn dùng sức rất lớn mới có thể dùng đao tạo ra một vết rách và đâm vào cái cổ. Máu không ngừng chảy ra và tên binh sĩ thủ thành đang cười ha ha ngã xuống ở trên mặt đất.
Các thành viên ở trong đoàn đạo tặc Đao Nhận cũng nhanh chóng lấy những vũ khí hạng nặng chất đầy ở trong thùng xe tải. Trong đó, còn có một số thuốc nổ và súng hạng nặng.
Bọn chúng ném chiếc xe tải xuống và nhanh chóng xông vào thành phố.
Lúc này, những binh lính thủ thành còn lại đã nhanh chóng phản ứng lại. Âm thanh báo động vang lên, những người thức tỉnh đang tuần tra ở trong thành phố nhanh chóng đi đến cổng thành.
Một cỗ khí thế mạnh mẽ ở giữa thành phố bộc phát, một bóng người Siêu Phàm bay lên phía trước.
Đó chính là lãnh chúa của thành phố Nguyệt Nha, Thường Thứ.
Hắn giận dữ hét lên và ngưng tụ năng lượng thành quả cầu và ném xuống.
Bùm!
Hậu quả của vụ nổ khiến cho từng làn sóng nổi lên. Hai bóng người từ trong đoàn đạo tặc bay lên. Một trái và một phải ngăn cản Thường Thứ.
Lúc này, tiếng nổ lại vang lên.
Một ngọn lửa cháy dữ dội ở trước cổng thành và vụ nổ đó khiến cho bức tường thành vốn rực rỡ kia đã bị sụp đổ hết một phần.
Những người thức tỉnh đang tuần tra ở trong thành không biết phải làm gì. Những tên đội trưởng bị bọn đạo tặc đánh ngã ở trên mặt đất, sống chết vẫn còn chưa biết.
Những tên còn lại của đoàn đạo tặc đã đi thẳng đến chỗ cất giữ bảo vật dựa theo kế hoạch ban đầu.
“ Đám lính phòng thủ ở thành phố Nguyệt Nha thật sự quá yếu, chúng ta cướp bóc một thành phố cũng quá đơn giản.”
…
Lúc này, sảnh điện nhiệm vụ đang chiêu mộ đồng đội và những người thức tỉnh đang chuẩn bị lên đường thì lại nhận được một nhiệm vụ khẩn cấp. Đó chính là bảo vệ thành phố Nguyệt Nha.
Phần thưởng phong phú đến nỗi khiến cho người ta phải động tâm, quan trọng hơn là…
“ Móa nó, đội ngũ của ta đều thường trú ở thành phố Nguyệt Nha, vậy mà còn có tên dám tới gây chuyện? Đám con rệp này không để ta vào mắt rồi!”
“ Nhiệm vụ khẩn cấp? Đây chính là một trong những nhiệm vụ có phần thưởng phong phú nhất. Chấn động! Vui mừng! Thời khắc này tôi đã chờ đợi lâu lắm rồi!”
“ Đám đạo tặc nào to gan liều lĩnh đến thế, tôi thật sự phải dành lời khen cho bọn chúng.”
“ O la o lê!”
“ Cần tìm party!”
…
Những thành viên của đoàn đạo tặc Đao Nhận đã đi thẳng một mạch đến chỗ kho báo và những cửa hàng lớn ở trong thành phố như thể bọn chúng đang đi ở một nơi mà không hề có người nào ở.
Số lượng cư dân ở trong thành phố cũng không nhiều. Bọn họ đã đóng chặt cửa nẻo và trốn ở trong nhà.
Khu phố thương mại phồn vinh nhất ở thành phố Nguyệt Nha vậy mà xuất hiện bọn đạo tặc.
Một số bán vũ khí rune, một số bán thuốc và một số bán chiến thú. Mặc dù, nó không giống như những nới bán hàng với qui mô lớn như Tụ Bảo Các trải dài ở khắp mọi nơi. Tuy nhiên, nó cũng là một số cửa hàng và là sản nghiệp của một số ông chủ lớn ở trong liên bang nhân loại.
Hàng đảm bảo chất lượng thường có số lượng hàng tồn kho.
Mục tiêu của đoàn đạo tặc Đao Nhận chính là những món hàng tồn kho này…Bọn chúng biết rõ, chuỗi cửa hàng của các lãnh địa lớn đều cung cấp vật tư vào đầu tháng. Khoảng hai ngày trước chính là thời điểm mà đoàn tàu rune đã đi ngang qua thành phố Nguyệt Nha.
Số lượng bảo vệ cửa hàng cũng không nhiều, đối mặt với đoàn đạo tặc với thế lực hung hãn như thế kia. Nhiều người thức tỉnh chỉ biết cắn răng ngăn cản, nhưng chỉ được một lát liền xảy ra thương vong nặng nề.
Những người bình thường ở bên trong và ngoài cửa hàng đã sợ chết khiếp.
Một tên thức tỉnh Đại Viên Mãn ở trong đoàn đạo tặc cười ha hả, “ Đám nhân loại yếu ớt, nhớ cho kĩ, người giết các ngươi hôm nay chính là đoàn đạo tặc Đao Phong tụi ta.”
“ Ai! Tên nào dám cả gan dùng danh xưng Đao Phong của ta!”
Một tiếng hét lớn từ bên đường truyền tới, ánh đao sắc bén chém ngang qua, đem tên Đao Nhận Đại Viên Mãn đánh bay ra bên ngoài, trên ngực thì máu bắn tung tóe.
Người kia giẫm chân trên mặt đất, cầm trong tay một thanh đao, “ Ta mới chính là Đao Phong thật sự!”