“ Lãnh địa hiện có được 13 loại Pháp Tắc hoàn chỉnh, 46 loại Pháp Tắc chưa hoàn chỉnh. Chỉ riêng Pháp Tắc hệ hỏa liền có Thiêu Đốt, Bạo Liệt, Nhiệt độ cao, v…v”
Đường Vũ tính toán một chút, ngôi nhà tinh thần thời gian này quá tốn kém để xây dựng. Nó đắt nằm ở chỗ chi phí bảo dưỡng và duy trì… Thời gian dài mô phỏng Pháp Tắc hiện tại, cái này không đắt cũng không được.
Ngôi nhà Tinh Thần cũng không thể nào xây dựng quá nhiều.
“ Trước tiên, mình cần chế tạo 13 tòa để tìm hiểu Pháp Tắc hoàn chỉnh, mặt khác 46 loại Pháp Tắc không hoàn chỉnh, Pháp Tắc hư hóa và Pháp Tắc chậm chạp cũng không thể thiếu, những cái khác cần phải cân nhác.”
“ Một vấn đề khác mà mình cần phải cân nhắc, đó là liên quan tới vấn đề giới hạn chịu tải của căn nhà tinh thần thời gian.”
Cường giả mang theo áp chế của riêng mình. Ngay cả khi nó bị hạn chế nhưng sự ảnh hưởng vẫn còn đó.
Đường Vũ trước tiên liên lạc với Nancy. Hai người tiến vào một gian phòng tinh thần thời gian. Dòng thời gian hơi dao động một chút rồi bình tĩnh trở lại.
Anh tiếp tục thử.
Ba người, bốn người, năm người, cho đến khi người thứ sáu tiến vào thì dao động đã vượt quá giới hạn. Pháp Tắc thời gian ở trong ngôi nhà tinh thần đã bắt đầu rối loạn.
“ Trạng thái cực hạn là năm người. Đương nhiên, nếu đổi thành Siêu Phàm cấp hai bình thường hay Siêu Phàm thì có thể chứa càng nhiều người hơn.
Nhưng căn phòng thời gian này dĩ nhiên không phải để cho bọn họ sử dụng. Ngay cả lĩnh vực đều không mở đến cực hạn, cho bọn họ nhìn vào bia đá Pháp Tắc cũng không thể nào lĩnh ngộ ra được bất cứ cái gì.
Khi Đường Vũ, Y Liên, Không và những người khác nhận được tin tức. Bọn họ đã tiến vào căn nhà thời gian để tìm hiểu. Điều này so với tìm hiểu ở trong thành phố Ngộ Đạo đều tiện hơn nhiều. Ít ra, bọn họ có thể đi lại ở bên ngoài, chỉ cần không cần phải vượt qua phạm vi tín hiệu của không gian tinh thần là được.
Dù sao, đến cấp độ của bọn họ , đem ý thức chia thành nhiều phần, không thể nào đơn giản hơn.
….
Ở bên kia đang lĩnh ngộ, Đường Vũ đã đi tới liên bang nhân loại.
“ Hiện này, thuộc thẩm quyền của chúng ta là bao nhiêu?”
Một nhân viên đi theo ở bên cạnh vừa mới quay về liền báo cáo, “ Đại Đạo Tông hiện có 30 triệu người thường trú, liên bang nhân loại theo nhân khẩu thống kê không được chính xác lắm. Hiện có khoảng 600 triệu người và những chủng tộc khác khoảng 1,8 tỷ.
Đường Vũ hơi gật đầu.
Nếu so với lãnh thổ rộng lớn của liên bang Thất Diệu lúc đầu, dân số thật ra cũng không nhiều, có vẻ như đất rộng người thưa, giá cả nhà cũng không thể nào tăng cao.
Đặc biệt là nhân loại, môi trường sống trước kia vô cùng khắc nghiệt, dân số không thể nào bùng nổ.
Hiện tại, bọn họ đã có một cuộc sống ổn định. Đường Vũ cảm thấy chính sách khuyến khích sinh sản ở thành phố Thâm Lam đã sớm ra mắt, nhưng nhiều nhà thám hiểm cũng không có ý định muốn sinh con.
“ Vẫn còn nhiều nơi có nhân loại sinh sống ở trên đại lục. Bọn họ cũng không muốn cả bộ tộc di chuyển.” Viên quan chức này nói.
Chuyện này Đường Vũ cũng hiểu.
Nhiều bộ lạc ở xung quanh dãy núi Thiên Thanh đã sớm di chuyển đến thành phố Đại Đạo. Bởi vì, hoành cảnh sinh tồn của bọn họ rất ác liệt và thường xuyên phải đối mặt với những cuộc tấn công từ những con thú biến dị.
Tuy nhiên, những quốc gia nhân loại giống như vương triều Đại Xương hay công quốc Lam Thủy. Tài nguyên bọn họ có thể tương đối nghèo nàn, nhưng cuộc sống vẫn có thể sống được.
Ngoại trừ một số người có tham vọng to lớn, hầy hết mọi người đều không muốn rời khỏi quê hương. Đặc biệt là những người bình thường, sống ở chỗ nào cũng chả có gì đặc biệt? Dù sao thì bọn họ cũng chỉ ở tầng dưới chót.
Đường Vũ trầm tư suy nghĩ.
Nói thật, có một sự khác biệt thực sự. Những người bình thường ở vương triều Đại Xương và công quốc Lam Thủy đã sống ở trong thời đại phong kiến.
Thành phố Đại Đạo sống ở thời đại thông tin.
Bọn họ không biết, tuyên truyền cách mấy cũng vô dụng.
Trong đó cũng không loại trừ một số nhân loại cấp cao âm thầm giở trò.
Anh gọi một người phụ trách sản xuất sản phẩm rune, trầm tư một lúc: “ Điều chỉnh cơ cấu công nghiệp, tôi cần sản xuất ra càng nhiều sản phẩm thích hợp cho người bình thường.”
Sau đó, nó được thả đến những nơi tập trung nhân loại xa xôi như vương triều Đại Xương và công quốc Lam Thủy.
Anh không ép buộc nhân loại phải rời đi nơi đang ở, nhưng sau khi trải nghiệm sự tiện lợi của mạng thông tin và niềm vui của những tiểu thuyết, phim ảnh và trò chơi thú vị. Ai muốn quay trở lại thời đại phong kiến đâu?
“ Đúng rồi! Từ khi thành lập liên bang nhân loại được một năm, chúng ta bị thế lực ở bên ngoài tấn công bao nhiêu lần?”
Một quan chức đã trình bày một dữ liệu chi tiết.
Thành phố Đại Đạo ngay dưới chân của Đại Đạo Tông. Trong thành còn có một số quân đoàn chấp pháp tinh nhuệ tuần tra. Vì thế, có rất ít kẻ gây rối và tấn công.
Tuy nhiên, liên bang nhân loại là một vùng lãnh thổ rộng lớn và anh phân lãnh thổ cho rất nhiều thế lực nhân loại. Một năm qua, bọn họ gặp phải những cuộc tấn công không hề nhỏ, một số lãnh chúa với phần lãnh thổ nhỏ cũng bởi vì thế mà tan nhà nát cửa.
Trong mắt Đường Vũ lóe lên một tia lạnh lẽo.
“ Chuyện quan trọng như thế, sao không báo cáo lên trên.”
Vị quan viên kia sợ hãi, run rẩy không hề nói gì.
“ Quên đi.” Đường Vũ thở dài.
Quan viên này đều là người bản địa của Sơn Hải đại thế giới. Trong mắt của bọn họ, những lãnh địa nhỏ ở trong liên bang xác thực không đáng để nhắc tới. Ít ra, những việc nhỏ như vậy chắc chắn sẽ đông kinh động đến vị tông chủ này.
Tuy nhiên, Đường Vũ biết rõ , hoàn cảnh ở xung quanh không ổn định, làm sao có thể nói tới việc hòa bình và phát triển.