Chương 1027: Liên bang nhân loại

Khi đối mặt với những tên Siêu Phàm cấp ba bình thường có thể giết chết chỉ với một đòn. Đối mặt với Siêu Phàm cấp ba đỉnh phong cũng có thể một đòn làm hao tổn phần lớn bản nguyên, khiến cho người đó bị thương nặng. Nó thậm chí đã vượt xa những cường giả ở thế giới bản địa.

Dựa theo những gì mà tên Tâm Ma này phân tích, những tên thiên tài này trong tay cầm Thánh Khí, đã tiếp cận đến đỉnh phong, hoặc đơn giản là có được sức chiến đấu đỉnh phong. Nếu như không có cường giả vô địch ra tay, bọn họ cũng chỉ để cho những tên nhân loại kia chạy thoát mà thôi.

Những người bạn của tên Tâm Ma kia liền nói: “ Ở trong bộ tộc, những cái hồ phá giới cỡ lớn và cỡ trung đều đã vận chuyển hết công suất, với quyền hạn của chúng ta không hề có biện pháp mượn những hồ phá giới cỡ nhỏ. Hồ phá giới loại nhỏ muốn đột phá được hàng rào của Sơn Hải đại thế giới, cần phải tiêu hao nhiều tài nguyên hơn, hoặc chúng ta phải mất nhiều thời gian hơn.”

Tên Tâm Ma không hề có nhiều thời gian, nhưng bên hắn cũng thế…Thiếu tài nguyên.

Việc phá giới cần phải có thời gian để chuẩn bị, rút ngắn thời gian phải trả cái giá lớn gấp mấy chục lần. Thậm chí cả trăm lần tài nguyên chứ không hề ít.

Nó được xem như là cái máy nuốt tiền.

Không thể nào chịu nổi, cũng chỉ có những tên có gan mới làm như thế. Bây giờ, chúng chỉ có thể chờ đợi.

Bản thân tên Tâm Ma khẳng định mình cũng không thể nào trả nổi, những tên cường giả Tâm Ma ở trong tộc cũng không muốn…Công huân kiếm được cũng chưa chắc có thể trả được cái giá quá lớn của tài nguyên.

Hắn chỉ còn có một sự lựa chọn khác.

Đó là giả chết!

Phân chia ra một sợi tàn hồn, sau đó liều chết một trận chiến để thoát thân. Đồng thời, hắn chặt đứt tất cả liên hệ ở trên người mình, để che giấu chân tướng.

Tên Tâm Ma liền trở thành một con thú biến dị cấp bậc thức tỉnh. Mỗi ngày đều trải qua những tên săn mồi mạnh mẽ truy đuổi.

“ Mình phải chờ, nhiều nhất trong vòng hai năm thì hồ phá giới sẽ xé ra một vết nứt. Đến lúc đó, ba tên Siêu Phàm vô địch và mười mấy tên Siêu Phàm cấp ba đỉnh phong sẽ tấn công Đại Đạo Tôn. Đến lúc đó, ta xem thử các ngươi làm thế nào để sống sót!”

Đường Vũ đã quay trở về Đại Đạo Tông và tiếp tục tình trạng lười biếng chay lì của mình.

Việc xây dựng thành phố Đại Đạo đã có Ngôn Đỉnh Thiên phụ trách…Đường Vũ không hề nghĩ tới, lão Ngôn tài năng chiến đấu chỉ ở mức bình thường, nhưng ông ta lại giỏi trong việc xây dựng và tuyền truyền. Anh nghe nói, bởi vì nhờ có lão Ngôn tuyên truyền cho nên có không ít người dân thành phố Đại Đạo rất ngưỡng mộ anh, khiến cho anh xoát rất nhiều điểm niệm năng.

Đường Vũ ngoài mặt hài lòng nhưng trong thâm tâm anh rất vui sướng.

Công tác đào tạo đệ tử của Đại Đạo Tông cũng đã đi đúng hướng.

Đệ tử tông môn tham gia vào cuộc chiến phản công có cảm giác thuộc về tông môn mạnh mẽ hơn. Nhân loại trước đây đều chia theo khu vực, bộ tộc và quốc gia.

Thời gian dần trôi qua, nhân loại bắt đầu hợp nhất thành một chỉnh thế và chỉnh thể này nắm ở dưới sự lãnh đạo của Đại Đạo Tông.

Thế hệ trước không dễ dàng bị thay đổi như thế, bọn họ vẫn lấy bộ tộc, gia tộc làm đầu, nhưng những đệ tử của Đại Đạo Tông đều thuộc thế hệ trẻ, nhiều nhất cũng không quá 30…Bọn họ cũng không phải ông chú 30 tuổi bị ảnh hưởng bởi Internet trong nhiều năm. Những thế hệ trẻ thường xuyên bế quan tu luyện cho nên không được trải nghiệm nhiều thứ, những người ba mươi tuổi so với những học sinh cấp hai ở trên trái đất còn đơn thuần hơn.

Đại Đạo Tông không còn tham gia khảo hạch qui mô lớn nữa, nhưng cũng có một số tiểu bối nhân loại đã hoàn toàn nhiệm vụ và thông qua kiểm tra liền trở thành một tên đệ tử ngoại môn đầy vinh quang.

Nhiều khi, trách nhiệm nặng nề dạy đệ tử mới đều rơi ở trên người của những đệ tử cũ.

Giống như những thiếu niên thiếu nữ vượt qua nửa năm kì thi và trở thành đệ tử hạch tâm của tông môn… Bọn họ đều là những đệ tử nòng cốt của tông mon, sao có thể không cống hiến sức lực của mình để phát triển tông môn ngày càng tốt hơn?

Việc tái thiết liên bang Thất Diệu đang tiến triển rất nhanh. Các gia tộc giành được lãnh thổ sẽ tự động bỏ tiền túi ra để đóng thuế, vì tương lai liên bang Thất Diệu…À nhầm, đất nước đã được đổi tên thành liên bang nhân tộc.

Lãnh chúa Đường cảm thấy mình cần phải thành lập một bộ phận phụ trách việc thu thuế. Dù sao lãnh thổ quá rộng lớn, việc thu thuế cũng không hề dễ dàng. Anh cần phải phân phối quân đoàn phụ trách công việc thu thuế mới được.

Nhưng trái phải cũng chỉ là một câu nói, mặc kệ nghĩ như thế nào, anh vẫn quay trở lại cuộc sống biếng nhác lúc trước thôi.

“ Không! Không đúng, mình cần phải bổ sung sự tổn thất của phân thân. Đại chiến xảy ra liên tục khiến cho mình tổn thất tới 13 cỗ phân thân. Cứ năm ngày mình có thể tạo ra một phân thân mỡ, 13 cỗ phần thân liền phải mất tới hai tháng trời.

Tập trung để chế tạo ra một cỗ phân thân chính là một công việc nặng nhọc, tất cả tâm trí đều phải tập trung lại một chỗ. Ngay cả phân thân đang tìm hiểu Pháp Tắc cũng phải dừng lại.

Đương nhiên, phần lớn thời gian hai tháng qua anh dùng để bổ sung bản nguyên đã tổn thất.

Nói cách khác, lãnh chúa Đường cảm thấy thời gian quá dài, Siêu Phàm cấp hai cấp ba muốn bổ sung bản nguyên trình độ ngang anh cũng phải tốn khoảng 10 năm không hề ít, trăm năm cũng không hề nhiều. Những thế lực hàng đầu dưới sự cung cấp của tài nguyên cũng phải mất từ ba đến 5 năm.

Nhưng anh có thể đem đất nông nghiệp của mình rút ngắn thời gian trưởng thành của cây trồng. Xây dựng nguyên một thung lũng thuốc, những dược liệu trân quý ở trong mắt các thế lực khác đều quý hiếm, nhưng Đường Vũ xem nó giông như hoa quả.

Tuy nhiên, nếu xét theo một góc độ khác, Siêu Phàm cấp ba sống mấy nghìn năm phải mất 10 năm để khôi phục cũng đã chiếm mất 1% thời gian của cuộc đời.

Lãnh chúa Đường chỉ mới tu luyện có 4 năm và dùng hai tháng để không phục, đó chỉ là một phần hai mươi bốn thời gian.

" Quả nhiên, chiến tranh không có người chiến thắng, mình chỉ là một người khát khao hòa bình mà thôi.”