Cánh cổng kho báu mở ra, ánh sáng rực rỡ chiếu rọi.
Bầu không khí im lặng một lúc.
Trưởng lão Lục Diệu bỗng nhiên giật mình, xoay người lại chắn ở trước cổng bảo khố, cảnh giác nhìn những cường giả khác.
“ Các ngươi từ khi nào…?”
Bản thân hắn là trưởng lão của bộ tộc Lục Diệu, ở trong liên bang Thất Diệu xếp hạng bảy. Hắn làm sao không thể cảm nhận được những người khác. Nếu không phải do bảo khố thì hắn cũng không hề biết có người đang đứng ở bên cạnh mình.
Hắn sợ tới nỗi chảy mồ hôi ròng ròng.
Sau một hồi suy nghĩ, hắn liền mở miệng: “ Vương Cốt, chúng ta hợp tác đối phó với nhân loại, ta có thể phân một chút bảo vật cho ngươi.”
Bên phía nhân loại có ba tên Siêu Phàm cấp ba, mỗi một tên trong đó cũng không phải là người bình thường. Bọn chúng chắc chắn là những người mạnh nhất.
Đối mặt với bất kì tên nhân loại nào, trưởng lão Lục Diệu cũng không hề nắm chắc phần thắng.
Tuy nhiên, may mắn là có Cốt Vương ở chỗ này.
Người đã sáng lập ra Vực thẳm gào thét kia. Tình huống hiện tại, Cốt Vương chỉ có thể lựa chọn hợp tác với mình mà thôi.
Bỗng nhiên, Cốt Vương lùi về phía sau, trận pháp thần bí ở dưới chân nhanh chóng thi triển, sương mù liền bao phủ lấy anh và trong nháy mắt liền biến mất.
“ Đại lão, xin lỗi vì đã làm phiền!”
Trưởng lão Lục Diệu: “…”
Hắn lại nhìn về ba cường giả của nhân loại, trong lòng hắn đột nhiên dâng lên một loại dự cảm không hề tốt.
…
Đường Vũ chỉ biết im lặng.
Ở trong thế giới băng giá, sau khi Cốt Vương chạy trốn thì anh mới tiến vào. Lúc này anh nhìn thấy kĩ thuật chạy trốn của Cốt Vương trơn trượt như thế nào.
Hơn nữa, bọn họ sau khi đến trước bảo khố rồi, vậy mà có thể nhịn được sự tham lam đối với bảo vật? Ít nhất, hắn ta cũng phải xông vào bảo khố quét đi một chút bảo vật đi chứ.
Rốt cuộc hắn ta chân thành đến như thế sao?
Mình còn rất nhiều thủ đoạn còn chưa kịp sử dụng nữa mà.
Vì thế, lãnh chúa Đường liền kéo trưởng lão vào trong kết giới của Thiên Địa Tỏa. Sau một hồi chiến đấu, với thế công mãnh liệt của anh, cho dù trưởng lão Lục Diệu có la hét tới cỡ nào, dư ba trận chiến có khốc liệt đến đâu thì ở trong thành phố Thất Diệu cũng không một ai phát hiện.
Một lát sau, không gian vặn vẹo, bóng dáng của anh lại xuất hiện một lần nữa.
“ Bảo khố của liên bang Thất Diệu, nếu như không có trưởng lão của Lục Diệu mở ra. Bản thân mình muốn ra, cũng không hề dễ dàng chút nào.”
Đường Vũ cảm thấy mình nên đối xử trưởng lão Lục Diệu tốt hơn một chút.”
Toàn bộ bảo khố lớn như một thị trấn nhỏ, tài nguyên ở bên trong chất đống như núi. Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao có tới mấy trăm triệu. Nguyên Tinh bình thường thì không thể nào đếm xuể, hiện tại chế tạo kết giới Nguyên Tụ đã quá đủ xài.
Thần binh cấp hai, cấp ba đếm không xuể. Đối với thần binh thì Đường Vũ cũng không hề nhìn nhiều, trong bảo khố không hề có bất kì Thánh Khí nào. Anh lại nhìn về phía khu vật liệu.
Có hai mảnh vật liệu toát ra những dao động của Pháp Tắc.
Nó đủ dùng để làm tài liệu chính chế tạo Thánh Khí.
Liên bang Thất Diệu vẫn giữ nó, hiển nhiên là do thiếu kĩ thuật. Bảy bộ tộc chỉ có ba kiện thánh khí không trọn vẹn. Hiện tại, anh có thể biết được là những bộ tộc này không phải sau chiến tranh khiến cho thánh khí bị hư hại, mà do kĩ thuật chế tạo vẫn chưa đủ, dung hợp thánh khí vẫn còn thiếu sót.
Những dược liệu quý hiếm, bản vẽ, bí tịch, trong thời gian ngắn anh đều nhìn không hết.
Phương pháp tu luyện của bộ tộc Diệu, nhân loại cũng có thể tu luyện, các kĩ năng và kĩ thuật chiến đấu về cơ bản là những sinh vật cấp cao thông dụng. Nó có thể khiến cho nội tình của lãnh địa càng thêm phong phú.
Đường Vũ không có thời gian để nhìn nhiều, anh chỉ có thể cùng Y Liên và Nancy, bôn ba ở trong thị trấn kho báu, đem từng món bảo vật cất đi.
Đồng thời ở bên ngoài bảo khố.
Mặc dù, trận pháp của thành phố Thất Diệu bao gồm 100 nghìn trận pháp cơ sở, nhưng nó còn có 4 trận pháp hạch tâm, phân biệt ở bốn hướng Đông, Tây, Nam, Bắc ở bên trong thành phố.
Nó được bảo vệ bởi những người lính chủ chốt của bộ tộc Diệu.
Mỗi khi trận pháp hạch tâm bị phá hư, trận pháp phòng thủ thành phố liền suy yếu đi một phần tư.
Lúc này, bảy cường giả của bộ tộc Diệu phần lớn đều chú ý ở bên ngoài thành. Bọn họ nhìn chăm chú những thuyền bay ở trên bầu trời. Một bộ phận đang cố gắng liên lạc với những thế lực khác.
Tranh thủ tới tiếp viện.
Tuy nhiên.
Bùm!!
Một tiếng nổ thật lớn vang lên ở bên trong thành phố và một tòa kiến trúc nguy nga do thủy tinh tạo thành sụp đổ cùng với tiếng nổ.
Toàn bộ thành phố Thất Diệu bỗng nhiên trở nên hỗn loạn.
…