Chương 9: Kịch Chiến

Phần I: Huyết Tộc Sơ Hiển

Chương 9: Kịch Chiến

————————————————————

.

Trần Lâm hoảng sợ nhìn sinh vật trước mặt, thân thể nó khá to lớn gần bằng một chiếc xe ô tô, tứ chi tráng kiện, cái miệng rộng với hai chiếc răng nanh to lớn đáng sợ, toàn thân nó phủ bởi một lớp lông màu đen tuyền từ đầu đến chân chỉ có phần lưng là có một lớp lông màu trắng như bờm ngựa, ánh mắt to lớn nhìn chằm chằm vào Trần Lâm.

...

- Trư ca nhà ta ba đời không ăn thịt heo, nếu không có việc gì ta đi trước.

Hoảng sợ nhìn sinh vật trước mặt Trần Lâm từ từ lùi về phía sau không quên trò chuyện tạo thiện cảm với nó.

Phải sinh vật to lớn tập kích Trần Lâm không ngờ lại là một con lợn hay chính xác hơn là lợn rừng.

.

Bên phía đối diện dường như nghe không hiểu những lời nói của Trần Lâm mà con lợn rừng nổi điên lao nhanh về phía cậu.

Hoảng sợ Trần Lâm vội lách người né tránh, quán tính làm con lợn rừng lao đi tiếp húc ngã một bức tường.

- Moá! Bị nó húc trúng chắc chết.

Hít một ngụm lãnh khí, Trần Lâm kinh hãi nhìn vào bức tường bị con lợn rừng húc ngã.

.

Sau cú húc trượt con lợn rừng tức giận định húc Trần Lâm thêm cú nữa.

- Này bố mày nhịn mày lâu lắm rồi nhá.

Thấy nó định hút mình lần nữa Trần Lâm không chịu yếu thế xuất ra tuyệt chiêu mạnh nhất của mình xả lũ chi thuật.

Từ hư không một đống bùn lầy đất đá đổ ầm về phía con lợn rừng chẳng mấy chốc đã chôn sống nó.

- He he, biết sự lợi hại của ta chưa.

Dương dương đắc chí về sự bá đạo của mình Trần Lâm cầm lên cây giáo định kết liễu nó.

.

Bất chợt khối đất đá rung lên kịch liệt, từ sâu trong đó truyền đến một cổ lực lượng to lớn như muốn phá núi mà ra.

Hoảng sợ Trần Lâm vội nhảy ra sau né tránh.

Gàooo!

Một tiếng thú rống kinh thiên động địa vang lên, đống đất đá không chịu nổi chấn động bị phá tán văng ra bốn phía, từ trong đống đất đá con lợn rừng chầm chậm bước ra, ánh mắt hung thần ác sát nhìn về phía Trần Lâm.

...

- Vậy mà không chết còn... còn chui ra được.

Trần Lâm không thể tin được nhìn về phía con heo rừng, năng lực mà cậu tự hào, ác chủ bài của cậu đã bị phá giải.

Gáoo!

Rống lên một tiếng như muốn nói: nhận một húc của lão trư, con lợn rừng một lần nữa lao về phía Trần Lâm.

Thấy thế Trần Lâm vôi thả thêm một khối đất đá về phía con lợn rừng nhằm giữ chân nó lạ, nhưng một chiêu không thể dùng 2 lần.

Như đã có chuẩn bị, lần này khi thấy đống đất đá đổ ầm xuống con lợn rừng rống lên một tiếng rồi dậm chân xuống đất lao đến.

Đột nhiên một đạo hoàng quang hiện ra bao phủ lấy người con lợn rừng làm cho nó như một viên đạn pháo vừa được bắn ra khỏi nòng lao thẳng về phía Trần Lâm xuyên qua luôn cả lớp đất đá đang đổ xuống.

Ầm!

Trời đất quay cuồng Trận Lâm nhận trọn một cú húc từ con lợn rừng, lực húc cực mạnh làm cậu bay đi xa đập vào một bức tường gần đó.

Phụt!

Nằm bẹp dí dưới đất Trần Lâm không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi, chưa bao giờ cái chết gần với cậu như lúc này.

Cố chịu cơn đau nhức kịch liệt từ lồng ngực, Trần Lâm ngồi dậy nhìn con lợn rừng cười khổ.

...

- Hay không ngờ mình lại chết tại đây, chỉ tiếc chưa về được đến nhà.

Dừng như biết mình sắp không qua khỏi Trần Lâm buông xuôi chỉ là ánh mắt vẫn tiếc nuối nhìn về nơi xa hướng nhà của cậu.

...

- Có con heo cũng đánh không lại, đúng là không bằng con heo.

Đột nhiên một giọng nói hùng hồn to lớn vang lên.

Từ lúc nào không biết đứng trước Trần Lâm đã xuất hiện một trung niên nam tử, thân hình không quá cao lớn nhưng cực kỳ khỏe mạnh trên tay còn cầm một cây trảm mã đao đen tuyền.