Chương 688: Lưỡng Bại Câu Thương

Mang theo tinh thần quyết tử muốn liều mạng già kéo theo Lôi Uyển Nhi và đại quân Huyết tộc chết cùng, từ đó trực tiếp ảnh hưởng đến sức mạnh của Huyết tộc cũng như gián tiếp bảo hộ được Vũng Hải chí ít là một thời gian dài, Lôi Thành làm một việc mà không ai có thể ngờ đến bằng cách thô bạo nhất kích nổ quả bom nguyên tử mà mình có được.

Đương nhiên nếu được lựa chọn Lôi Thành chắc chắn sẽ không chọn kết cuộc đồng uy vu tận thế này, nếu không Lôi Thành đã không phải đợi đến phút cuối cùng khi đại quân Vũng Hải thật sự đại bại gần như không thể cứu vãn được nữa mới ra tay.

Tuy nhiên cho dù cho là thế cũng không thể phủ nhận độ điên cuồng cùng khát vọng liều mạng của Lôi Thành, qua đó cũng có thể thấy được nhân loại có thể trở thành kẻ từng thống trị cả Thiên Lam tinh cầu này không phải là không có lý do...

.

Ngay lập tức dưới một quyền vô cùng trực tiếp vô cùng thô bạo đánh xuống của Lôi Thành, quả bom nguyên tử đầu tiên nhưng chắc chắn không phải cuối cùng của nhân loại trong thời mạt thế này được kích nổ tỏa ra sức mạnh hủy thiên diệt địa gần như quét sạch mọi thứ trong bán kính trăm dặm quanh ngọn đồi nhỏ...

Phô thiên cải địa sóng nhiệt chết chóc như một trận hồng thủy cuồn cuộn tỏa ra bốn phía thoáng chóc nhấn chìm đại quân Huyết tộc vào trong biển lửa vô tận, đến cả đất đá cũng gần như bị thiêu cháy thành bụi phấn theo những cơn gió bốc lên từng đống tro tàn trắng xám thê lương, cả một vùng đồng cỏ xanh tươi rộng lớn chỉ trong một giây ngắn ngủi hoàn toàn bị hủy diệt biến thành địa ngục trần gian.

Ngọn đồi nhỏ cùng đại quân Huyết tộc hùng mạnh một phương hoàn toàn biến mất không thấy bóng dáng, tất cả chỉ còn là một mặt đất trơ trội bụi phấn hiện lên một không khí thê lương lạnh léo đến kỳ lạ...

.

Tuy nhiên từ trong đống tro tàn đó những rung động nhỏ bắt đầu hình thành...

Chỉ nghe Đùng... một tiếng...

Mặt đất bình yên vừa bị khủng bố nhiệt hỏa thiêu cháy bất ngờ bị một cổ lực lượng khổng lồ từ sâu bên dưới phá tan, ba bóng hình khổng lồ theo đó mạnh mẽ trồi lên khỏi mặt đất gầm lên một tiếng phẫn nộ chưa từng có chấn động cả bầu trời quan đãng cũng chỉ vừa trải qua một trận tai kiếp chưa từng có...

Ba bóng hình khổng lồ kia không ai khác chính là Kỳ Kỳ cùng hai tôn người đá khổng lồ do Tiểu Hắc và Tiểu Tuyết dùng đến bia đá trấn áp bát hoang tạo ra.

Tuy nhiên ba đại cường giả bậc nhất Huyết tộc lúc này lại chật vật vô cùng, Kỳ Kỳ từng ỷ vào lớp vảy giáp cứng rắn của mình chèn ép đại quân Vũng Hải không thở nổi lúc này đã ăn phải quả đắng bị khủng bố nhiệt hỏa nổ cho bong tróc da thịt đến rớm máu lộ ra từng mảnh thịt đỏ thê thảm vô cùng, không chỉ thế sau phút phẫn nộ gào rống cơ thể khổng lồ của Kỳ Kỳ dường như đã đến giới hạn hư thoát ngã ầm xuống đất mãi không dậy nổi xem chừng đã trọng thương không nhẹ.

Ngược lại hai tôn người đá do Tiểu Hắc và Tiểu Tuyết tạo ra có phần đỡ hơn đôi chút, dù sao thứ mà hai người Tiểu Hắc và Tiểu Tuyết dùng để đỡ lấy phần lớn sức mạnh của quả bom nguyên tử kia không phải nhục thân mà là trang bị của hệ thống.

Tuy nhiên bom nguyên tử vẫn là bom nguyên tử là nhân tộc chi hỏa không gì sánh được, mặc dù là trang bị tím độc nhất của hệ thống hộ thân hai tôn người đá khổng lồ vẫn không tránh khỏi tổn thương rạn nứt đến độ không nhìn ra hình dáng gì có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, hai người Tiểu Hắc và Tiểu Tuyết bên trong cũng không khác mấy Thái Trọng suýt chút nữ bị biến thành heo quay.

Rất may mặc dù trọng thương không nhẹ thê thảm vô cùng, nhưng trên cơ bản ba người Kỳ Kỳ, Tiểu Hắc và Tiểu Tuyết vẫn thành công sống qua được vụ nổ của một quả bom nguyên tử, một điều mà trước kia chưa một sinh vật nào có thể làm được.

Không chỉ thế dưới sự bảo hộ của ba người Tiểu Hắc, vẫn có số ít tộc nhân dưới trốn chân các nàng thành công tránh được một kiếp, đương nhiên số lượng là vô cùng ít ỏi.

.

Chuyện này phải kể công đầu cho Long Ngữ Yên.

Khi Lôi Thành xuất hiện kéo theo đó là đại quân Vũng Hải tham chiến, Long Ngữ Yên đã cảm nhận được chuyện này không ổn thay vì theo Lôi Uyển Nhi tham chiến đã quay lại chỉ huy đại quân Huyết tộc.

Rất may dưới sự chỉ huy của Long Ngữ Yên ngay khi quả bom nguyên tử phát nổ đại quân Huyết tộc trên cơ bản đã tập hợp một chỗ tạo điều kiện vô cùng thuận lợi cho ba người khổng lồ lấy thân mình đỡ bom, nếu không tất cả chỉ sợ đã chết sạch...

Tuy nhiên dù là thế thì sức mạnh của bom nguyên tử thật sự quá mức khủng bố, đại quân Huyết tộc không tránh khỏi việc hứng chịu tổn thất năng nề chưa từng có, đã có hơn một nửa quân số Huyết tộc tham chiến trực tiếp bỏ mạng chết thảm trong ngọn lửa hủy diệt, cộng với thương vong trước đó khi công hạ tuyến phòng thủ của Vũng Hải, trận này Huyết tộc tử thương vô cùng thảm trọng có thể nói là lần tổn thất nghiêm trọng nhất khi Huyết tộc xuất đạo đến giờ.

Mạng này của Lôi Thành bỏ xuống xem ra không hề phí...

Tuy nhiên tổn thương nghiêm trọng nhất không phải ba người Tiểu Hắc, cũng không phải đại quân Huyết tộc mà một người khác, tên xui xẻo đã gần như đứng mũi chịu sào chống lại sức mạnh khủng bố của quả bom nguyên tử khi nó phát nổ...

...

.

- Ưk... ngươi... ngươi tuyệt đối không được có chuyện gì...

- Nhanh trả lời ta đi... trả lời ta đi...

Chỉ nghe một tiếng rên rỉ đau đớn theo sau đó làm một âm thanh nghẹn ngào lo lắng bất giác vang lên...

Lôi Uyển Nhi đôi mắt trong veo sắc bén đã gần như đã ngập trong lệ thủy, chưa bao giờ nàng hối hận đến thế ôm lấy một con heo quay đúng nghĩa vào ngực không ngừng rơi xuống từng giọt nước mắt trong suốt gào lớn.

Đương nhiên ngoài Tiểu Hắc ra ở đây không có con heo nào khác, thứ trong ngực Lôi Uyển Nhi là một người hoặc ít nhất là thế, tuy nhiên lúc này cơ thể hắn gần như không khác gì một con heo quay bị nướng chín đến cháy đen da thịt bong tróc thương thế vô cùng nghiêm trọng, nếu không phải lồng ngực còn chút phập phòng không ai nghĩ với thương thế như thế hắn còn có thể sống được, nhưng không bằng một cổ sức sống vô cùng phi thường hắn ta vẫn đáng sống dù cho hết sức mong manh.

.

Mãi một lúc lâu không biết có phải là do là những giọt nước mắt của Lôi Uyển Nhi rốt cuộc cũng đã có công hiệu trong truyền thuyết hay do tiếng khóc của nàng thật sự quá ồn...

Con heo quay hình người kia rốt cuộc cũng bị đánh thức từ trong cơn mê mơ màng tỉnh dậy rên rỉ kêu lên:

- Cmn... lão tác... Ahhh... đau... đau quá... Cmn...

- Ahh... cho ta cúp mấy chương liền... mới xuất đạo đã nổ thành bộ dáng này...

- Đây rõ ràng là chơi bổn Huyết tổ... ahh... ahh...

...

.

Dường như phải chịu một nỗi uẩn khúc vô còn to lớn, con heo quay hình người đáng thương tràn ngập trong phẫn uất kêu lên một tiếng rõ to như để phát tiết nổi bi ai trong lòng mình...

Đáng tiếc kêu lớn như thế không chỉ phát tiết uất hận mà còn vô tình động đến thương thế vốn đã rất nghiệp trọng trên người, rất nhanh ngay sau màn chơi ngu lấy số con heo quay đáng thương lập tức hứng chịu hậu quả đau đến méo hết cả khuôn mặt cháy đen trông càng thêm xấu xí...

Hiển nhiên con heo quay hình người đã liều mạng đỡ lấy nhiệt lượng khủng bố do quả bom nguyên tử tạo ra trực tiếp cứu nguy cho đại quân Huyết tộc và thậm chí ba đại cường giả Tiểu Hắc không ai khác ngoài Huyết tổ đại nhân vĩ đại.

Chuyện này phải nói là vô cùng may mắn đúng người đúng cả thời điểm...

Nếu không phải chiến hạm Thiên Cung đang trên đường trở về bất ngờ phát hiện trận chiến giữa Huyết tộc và quân đội Vũng Hải, nếu không phải Trần Lâm ham vui chủ động bay đến tham chiến từ đó vô tình kịp thời ra tay ứng cứu và nếu không phải trong tay Trần Lâm là U Linh Kim Liên một trang bị đỏ sở hữu sức mạnh phòng ngự vô cùng mạnh mẽ thì có lẽ một chuyện đã khác, rất khác.

Không cần phải nghĩ nhiều Trần Lâm cũng có thể tưởng tượng ra được trước sức mạnh hủy diệt của bom nguyên tử sợ là trừ hai đại cường giả cấp 30 là Tiểu Hắc và Tiểu Kim có thể may mắn sống sót ra, còn lại tất cả rất có thể đều đã biến thành tro bụi.

Lần này đúng là vô cùng may mắn cho Huyết tộc.

.

Tuy nhiên Trần Lâm lại không may mắn như thế...

Mặc dù phát động tàn phá chiến giáp và cả U Linh Kim Liên tỏa ra vạn vạn đóa sen kim sắc bảo hộ, nhưng là kẻ trực tiếp đứng mũi chịu sào Trần Lâm cũng trở thành người bị thương nghiêm trọng nhất suýt chút nữa đã trợ thành một con heo quay đúng nghĩa đen.

Không chỉ thế vụ nổ từ một quả bom nguyên tử không chỉ đơn giản tổn thương bên ngoài do nhiệt hỏa mà xung lực mạnh mẽ tác động đến cả bên trong mới chính là thứ nguy hiểm hơn cả.

Bất chấp Trần Lâm vốn có nhục thân rất mạnh, lục phủ ngũ tạng bên trong cơ thể vẫn rất yếu đuối không thể chịu được bị mạnh mẽ xung lực chấn động đến xuất huyết thương thế vô cùng nghiêm trọng, thậm chí đến cả xương cốt trong người cũng gần như bị đánh gãy kêu lên răng rắc.

Đây có thể nói là lần bị thương nghiêm trọng nhất với Trần Lâm hơn cả lúc bị hội đồng ở Vũng Hải.

Rất may nhờ có tàn phá chiến giáp cùng huyết mạnh siêu cường chèo chống, Trần Lâm cơ bản là vẫn giữ lại được một chút hơi tàn, nếu không chỉ sợ Trần Lâm sẽ là vị lão tổ đầu tiên nhận được vinh dự chết trong tay nhân loại.

...

.

- Ngươi... ngươi thế nào rồi...

- Đừng... đừng kích động... thương thế quan trọng hơn đừng kích động...

- Tất... tất cả là do ta... tại ta... nếu không tại ta mọi chuyện cũng không thành ra như thế này...

- Là lỗi của ta... ngươi mà có mệnh hệ gì ta cũng không còn mặt mũi nào sống tiếp...

Ngược lại nghe thấy Trần Lâm rốt cuộc cũng kêu lấy một tiếng báo hiệu mạng vẫn còn, Lôi Uyển Nhi rốt cuộc cũng nhẹ lòng ôm lấy Trần Lâm có phần vui mừng kích động nói.

Ngay lúc quả bom nguyên tử phát nổ rồi trông thấy bóng lưng quen thuộc đột nhiên xuất hiện che chắn cho mình, Lôi Uyển Nhi đã thật sự rất sợ nhưng không phải sợ bản thân sẽ chết mà sợ vị lãnh đạo tối cao Huyết tộc này có mệnh hệ gì, nói về mạng Lôi Uyển Nhi tự nhận thấy rằng mạng của hắn quan trong hơn mạnh của nàng.

Lôi Uyển Nhi nàng là thống soái nhưng Trần Lâm lại là lãnh đạo tối cao của Huyết tộc, có hắn Huyết tộc muốn có bao nhiều thống soái như thế đều có thể không thể vì một Lôi Uyển Nhi mà nguy hiểm đến tính mạng được, đổi ngược lại phải là nàng lấy mạng ra đỡ cho hắn mới đúng.

Rất may cường giả cấp 30 lại có trang bị cao cấp hộ thân không dễ chết như thế...

Tuy nhiên trước thảm trạng của Trần Lâm, Lôi Uyển Nhi vẫn vô cùng tự trách mình thật sự không còn mặt mũi nào đối mặt với Trần Lâm, đối mặt với thuộc hạ dưới trướng.

...

.

- Cái gì mà lỗi của ngươi...

- Là ta cho phép ngươi đánh... ngươi đánh ra thế nào đều là lỗi của ta...

- Ở Huyết tộc chỉ có một người phạm lỗi đó là ta... ngươi đừng có dành với bổn Huyết tổ...

Nghe thấy những lời nói tuyệt vọng như thế xuất phát từ miệng Lôi Uyển Nhi, Trần Lâm không khỏi nhíu mày bất chấp cả người đau đớn không còn chút sức vẫn cắn răng mạnh mẽ đứng dậy cố tỏa ra mình ổn rồi nghiên giọng nói.

Giọng nói lạnh lùng đầy sự cương quyết theo đó vang lên bên tai Lôi Uyển Nhi khiến nàng không khỏi ngây người nhìn Trần Lâm một cái, sâu trong hóc mắt một lần nữa chảy xuống hai hạt long châu trong suốt.

Tuy nhiên không đợi Lôi Uyển Nhi chảy xuống bao nhiêu long châu, Trần Lâm đã gồng hết nổi cả người rung lên như sấp đổ.

Thấy thế Lôi Uyển Nhi vô cùng hoảng sợ vội vàng đứng dậy đỡ lấy tên thương bệnh binh đã yếu còn thích làm màu này.

.

Khó khăn đứng vững, Trần Lâm khẽ nhìn Lôi Uyển Nhi một cái thoáng cười cười rồi lạnh lùng nhìn một vòng quanh đồng cỏ rộng lớn lúc này chỉ còn là một hoang mạc chết chóc rồi nhìn lại đại quân Huyết tộc của mình thoáng thở dài một hơi...

Mãi một lúc Trần Lâm mới bất lực lắc đầu nói:

- Nơi này không thể ở lâu...

- Rút quân đi, trở về Thanh Thủy...

...

.

- Được...

- Đại quân Huyết tộc... nghe lên ta... rút quân...

Nghe Trần Lâm nói thế, Lôi Uyển Nhi có chút không muốn song vẫn gật đầu hô lớn.

Mặc dù đã sống sót qua một trận tai kiếp chưa từng có, nhưng phần còn lại của đại quân Huyết tộc cũng phải chịu thương tích không nhỏ, không chỉ thế Kỳ Kỳ và Trần Lâm gần như không thể chiến đấu được nữa.

Binh lực như thế đừng nói đánh nhau nếu thật sự bị quân đội Vũng Hải bất ngờ đánh lén đại quân Huyết tộc chỉ sợ không còn khả năng chống trả toàn quân bị diệt, tình hình thế này nói là rút lui cho sang mồm thực tế là bỏ chạy mới đúng.

Đương nhiên đó chỉ là giả thuyết, sau vụ nổ lớn như thế không ai có thể nghĩ được Huyết tộc vẫn còn một nhóm tàn quân sống sót. Huống chi cho là có người nghĩ đến thì Vũng Hải cũng không còn binh lực để chơi với Huyết tộc nữa, càng không ma nào dám đến tử địa này nữa.

Sau vụ nổ bom nguyên tử trăm dăm xung quanh đây đều tràn ngập phóng xạ chết người, với thể chất phi do được hệ thống không ngừng cường hóa tạm thời sẽ không cảm nhận được nhưng không phải không có ảnh hưởng, nơi này hoàn toàn không thích hợp ở lâu cũng không ai muốn bén mảng đến nữa.

Đây có lẽ là một trong các nguyên nhân Lôi Thành quyết định liều mạng dùng đến bom nguyên tử, trăm dặm phóng xạ không phải là bức tường vô hình bảo hộ Vũng Hải đó sau. Đương nhiên vách ngăn phi tự nhiên này là hai chiều, không chỉ Huyết tộc tạm thời không đánh qua được mà đại quân Vũng Hải ngược lại cũng không có khả năng tiếp cận đồng cỏ quanh thành phố Thanh Thủy của Huyết tộc được nữa.

Cánh đông Huyết tộc và Vũng Hải xem như chính thức từ mặt không nhìn, ít nhất là khi vùng đất phóng xạ kia còn tồn tại.

.

Về phần đại quân Huyết tộc...

Mặc dù rút lui có lẽ chưa bao giờ tồn tại trong đầu quân đội Huyết tộc, nhưng dưới mệnh lệnh của Trần Lâm đại quân Huyết tộc vẫn ngoan ngoãn nghe theo bắt đầu kéo nhau rút lui...

Đàn thiết giáp ngưu thiên sinh trâu bò hóa thành xe tải chở lấy những tộc nhân Huyết tộc thụ thương rời đi. Tiểu Hắc cũng bắt tay vào công việc lợi dụng cơ thể to lớn trong trạng thái người đá cổng lấy Kỳ Kỳ trên lưng dẫn theo đại quân chầm chậm rút lui.

Ngược lại Tiểu Tuyết không làm công tác chuyên chở đó mà chịu tránh nhiệm cảnh giới xung quanh đề phòng nguy hiểm, dù sao đại quân Huyết tộc lúc này thật sự rất yếu đuối.

Rất may không có nguy hiểm gì xuất hiện trên mảnh đất chết chóc này, chỉ có một tòa ốc đảo trên không to lớn vô cùng đang chầm chậm tiếp cận.