Chương 498: Liều Mạng Bỏ Chạy

Trở lại với khu phòng thủ nhỏ dưới lòng đất của đại quân Viễn Đông.

Dù đàn hải âu không hề phát hiện cũng như chú ý đến cái gò đất nhỏ do đại quân đào ra, nhưng đại quân vẫn không ngừng cảnh giác với đàn chim trên đầu mình.

Rất nhiều quân nhân không muốn ở dưới hầm trú ẩn ngột ngạc mà quyết định bò lên mặt đất rồi trốn trong những chiếc xe bọc thép hay xe tải quân dụng nhận trách nhiệm quan sát đàn chim này phòng khí có biến.

- Haizzz... không biết khi nào đám chim chết tiệc này mới chịu bỏ đi...

Nhìn những con chim hải âu không ngừng lượn lờ trên thiên không, một quân nhân mặt chữ điền nhưng lại nhìn khá gian manh đang trốn trong xe bọc thép không nhịn được lắc đầu nói.

Dù tạm thời an toàn nhưng chả một ai muốn bị kẹt lại tại cái nơi quỷ quái này cả, khát vọng muốn được tự do trở về Viễn Đông vui vẻ trong vòng tay nữ nhân vẫn luôn hiện hữu trong lòng.

Đáng tiếc đàn chim đáng ghét đang bay trên trời kia lại ngăn cả khát vọng cao đẹp đó.

Dĩ nhiên những quân nhân này vẫn có thể chọn cách liều mạng lời dụng đêm tối âm thầm chạy về bằng phương tiên hai chân hoặc cứ thế lao ra xem đàn chim có đuổi theo hay không cũng được, tuy nhiên như một lẽ dĩ nhiên chả ai lại đi chọn phương án liều mạng trong tình huống không cần phải làm liều cả.

Thế nên ngồi ngay bên cạnh quân nhân kia, một quân nhân khác mới không nhịn được mỉm cười trêu chọc hắn nói:

- Thật ra ngươi có thể tự chạy về mà, đâu cần chờ đàn chim kia đi đâu...

- Hư... như thế sao được...

- Moá... một con người nghĩa khí như ta làm sao có thể bỏ rơi đồng bạn chạy một mình được...

Bị đồng bạn trêu chọc, vị quân nhân mặt chữ điền nhưng không thật thà lắm này làm sao có thể chịu được hừ lạnh một tiếng rồi ra vẻ chính khí lắm liệt nói.

Dĩ nhiên hắn ta đang nói xạo, chạy được thì tên nào đã sớm chạy mất dép rồi.

Thế nên khi nghe thấy những lời vô sỉ kia, đồng bạn của hắn cũng không nhịn được bật cười vì độ vô sỉ này.

Bất chợt một tiếng hét thảm chấn động thiên không đột ngột vang lên khiến hai quân nhân này lẫn gần chục quân nhân đang trốn gần đó đều giật mình sợ hãi.

Ngay sau đó...

Một tiếng bịch... to lớn năng nề vang lên...

Một con chim hải ân lớn không hiểu sao cắm đầu rơi xuống đất, ác hơn là nơi mà nó rơi xuống lại ngay trước đầu xe bọc thép mà quân nhân mặt chữ điền và đồng bọn đang trốn bên trong.

Trông thấy con chim hải âu to lớn xấp xỉ cả một con chó lớn đang nằm gục ngay trên đầu xe của mình, lực đạo không hề nhè từ cú rơi tự do khiến phần đầu của chiếc xe bọc thép lập tức lõm xuống, chú chim xui xẻo kia cũng không qua khỏi chết ngay tại chỗ...

Ngay khi trong thấy cảnh kia, mặt mũi của vị quân nhân mặt chữ điền và đồng bạn lập tức hóa thành trắng bệnh như xác chết trôi, ánh mắt theo đó run run tràn ngập sợ hãi nhìn lên bầu trời xem phản ứng của đàn chim.

Không biết con chim hải âu kia bị cái gì mà rơi xuống đây, nhưng có thể chắc chắn phiền phức đến rồi.

Phía xa xa, 3-4 quân nhân đang ở gần cửa vào xuống hầm trú ẩn cũng nhận thấy dị biến kia nhanh chân chạy xuống báo cáo.

- Vương đại nhân… Mã đại nhân… có… có biến rồi…

-Không hiểu sao một con chim hải âu đột nhiên trúng gió độc đột quỵ rơi xuống ngay nơi trú ẩn của chúng ta…

- Cả… cả đàn hải âu đều chú ý đến chúng ta rồi…

Chạy nhanh xuống hầm chủ ẩn, một quân nhân không nhịn được lo lắng lập tức hét lên quên luôn cả việc chào hỏi thượng cấp.

- Cái gì một con hải âu rơi xuống nơi trú ẩn…

- Cmn mau dẫn ta đi xem.

Rất may lời nói kia quá chấn động, Vương Triều cũng không để ý chút tiểu tiết kia nhanh chóng mở miệng nói.

Lão Mã Hán cũng nhận ra đại sự không ổn mặt mũi trầm xuống nhanh chân chạy theo Vương Triều lên trên quan sát, trong lòng thầm câu mong mọi chuyện sẽ không đi theo chiều hướng quá xấu.

- Đại quân nghe lệnh lập tức chuẩn bị tác chiến…

Lôi Triết kẽ híp mắt lại nhìn theo bóng lưng hai người Vương Triều và Mã Hán rồi đi rồi lạnh giọng ra lệnh.

Chuyện một con chim chết rơi xuống nơi trú ẩn nói lớn không lớn nhưng nói nhỏ cũng không nhỏ, mấu chốt vấn đề nằm ở đàn hải âu.

Nếu đàn hải âu không mấy quan tâm hoặc lờ đi không phát hiện ra đại quân thì không sao, nhưng nếu đàn chim kia vì cái chết của đồng bàn mà bay xuống tìm hiểu rồi phát hiện ra đại quân thì lại là một đại sự và còn lại đại sự không lành.

Bất kỳ loài hung thú nào đều có tập tính bảo vệ lãnh thổ trước một loài nguy hiểm đến địa vị của chúng, thế nên để đám chim biển này phát hiện ra đại quân khả năng cao là sẽ phát sinh đánh nhau, đó là điều mà đại quân hoàn toàn không mong muốn, nhưng tình thế trước mắt có muốn hay không cũng không phải do đại quân quyết định.

Trước tình hình đó Lôi Triết phải làm ra chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.

Bên kia dù cầu trời khẩn phật cầu mong cho mọi chuyện không đi quá xa, nhưng ngay khi vừa ra đến miệng tầng hầm đón chào hai người Vương Triều và Mã Hán lại là một tiếng hét thảm.

Một con chim hải âu to lớn không hiểu bị cái gì nhập đột nhiên hét thảm một tiếng rồi cắm đầu rơi ầm xuống đất.

Bịch một tiếng…

Cách miệng hầm trú ẩn của đại quân chưa đến một met, con chim hải âu đáng thương rơi xuống đất nhưng không chạm đất mà trực tiếp rơi lên mái một chiếc xe tải quân dụng, lực đạo không hề nhẹ từ cú rơi khiến nó như một viên đạn xé rách phần mái trên được làm từ vải bố của chiếc xe tải rơi tọt vào trong.

Ngay lập tức 7-8 con chim hải âu đồng loạt vô cánh lao đến muốn tìm hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Tuy nhiên mọi chuyện chỉ mới là bắt đầu…

Ngay sau đó một con chim hải âu khác độ nhiên hét thảm một tiếng rồi học theo hai tiền bối trước đó cắm đầu rơi xuống đất, đàn chim hải âu theo đó trở nên điên cuồng bạo động bay tán loạn như ong vỡ tổ.

Nhờ thế nên xạ thủ hạn bét nào đó mới bắng không trúng được nữa, nhưng nhiêu đây bạo loạn cũng xem như hoàn thành mục tiêu.

Trông thấy hành chục con chim hải âu không ngừng xà xuống bên cạnh ba cái xác của đồng bạn mình rồi kêu lên inh ỏi, đàn chim hải âu cũng vì thể kéo đến ngày một nhiều gần như vây kín cả khu gò đất, những chiếc xe bọc thép cùng xe tải quân dụng vô tình trở thành chỗ đậu của chúng.

Vương Triết mặt không còn chút máu run giọng kêu lên:

- Rút… lập tức rút xuống hầm trú ẩn…

Nói xong Vương Triết mặc kệ một số quân nhân vẫn còn kẹt bên trong những chiếc xe quay người chạy xuống hầm trú ẩn.

Ngược lại những quân nhân khác nhanh chân hơn và may mắn hơn đều không nói câu nào theo chân Vương Triều chạy đi trốn. Tình hình thế này bản thân mình còn lo chưa xong hơi đâu đi cứu người khác, huống chi trốn bên trong xe thật ra cũng không quá nguy hiểm, miễn là đừng để những con chim lớn này thấy được.

Tuy nhiên chim vốn là một loài tò mò, bình thường thì không mấy quan tâm nhưng hiện tại lại ngay trước mặt, không ít những con chim hải âu vui tính bắt đầu nghiên cứu những khôi hình hộp vuông vuông này, cái mỏ lớn không ngừng mổ mổ vào lớp thép trên mui xe, với lực mổ của một hung thú chiếc mui xe bọc thép đánh thương không chịu được quá lâu lập tức bị mổ thủng một lỗ nhỏ.

Còn những chiếc xe tải quân dụng lại càng không phải nói bị mổ nát, rất may chả quân nhân nào điên trốn trong đây cả, nhưng số ít vật tư vẫn còn lại bên trong lại không may mắn như thế.

- Vương đại nhân tình hình này không ổn…

- Bọn chim hải âu kia đang phá xe…

Trốn dưới hầm trú ẩn sớm đã được bịt kín cửa ra, một quân nhân nhìn qua khe nhỏ quan sát bên ngoài không nhịn được run giọng nói.

Vốn nghĩ chỉ cần trốn qua một khoảng thời gian khi đàn chim này không tìm thấy gì sẽ bay đi, ai ngờ chúng lại phá như thế, với tình hình như thế này những chiếc xe của đại quân chỉ sợ sẽ bị bọn chúng phá nát.

Đến lúc đó không tính những quân nhân còn kẹt lại bên trong thì những chiếc xe bọc thép cũng là tài nguyên quý gia mà đại quân không thể bỏ được, nếu có thể bỏ được những chiếc xe này họ đã sớm rời đi cần gì trú lại tại đây.

- Cmn chuyện quái gì đang diễn ra vậy…

Nhận ra tình hình vốn dĩ đang khá an nhàn đùng một cái rơi vào thế vô cùng khó của đại quân, lão Vương Triều dù có bình tĩnh cách mấy cũng không nhịn được tức giận chửi ầm lên.

Vốn dĩ mọi thứ đang diễn ra vô cùng êm đẹp, đại quân Viễn Đông chỉ cần trốn chui trốn nhủi đến khi đàn chim rời đi là xong, nhưng không ngờ liên tiếp 3-4 con chim đều trúng gió đột quỵ còn rơi ngay xuống nơi trú ẩn, kéo theo đó là gần mấy trăm con chim hải âu đều bay xuống đưa tang.

Đám tang bất ngờ kia trực tiếp khiến kế hoạch rất chi là êm đẹp của đại quân Viễn Đông trực tiếp phá sản còn lâm vào tình thế vô cùng khó khăn.

Đáng tiếc do số lượng đàn chim quá nhiều, tín hiệu từ đó trở nên vô cùng hổn loạn, nếu không lão Vương Triều đã có thể phát hiện được ngoài chim ra vẫn còn có 4-5 sinh vật đang phục kích phía xa.

- Vương đại nhân…

- Ta thấy hay là chúng ta liều mạng xong ra ngoài, tranh thủ lúc đàn chim chỉ có vài trăm con chiếm lại những chiếc xe rồi bỏ chạy…

- Tình hình thế này chỉ có thể chấp nhận thương vong đỡ hơn là chết hết…

Đứng một bên lắng nghe những tiếng kêu inh ỏi bên ngoài, Lôi Triết khẽ nhíu mày rồi lắc đầu trầm giọng nói.

Những chiếc xe kia không chỉ là tài nguyên của Viễn Đông mà quan trọng hơn còn là phương tiện để bọn bò có thể an toàn trên đường, không có xe bọc thép yểm trợ mà đi bên ngoài giả ngoại không khác gì mồi ngon cho hung thú.

Thế nên cho là có thể sống sót trốn trong đây đến khi đàn chim đi nhưng nếu xe đều bị phá hủy hết thì cũng chưa hẳn là một phương ấn an toàn.

Cái nào cũng phải liều mạng sao không xông ra ngoài giành lại những chiến xe kia rồi phá vòng vây bỏ chạy, ai may mắn thoát được thì sống còn không may bỏ mạng thì chỉ thể trách nhân loại quá nhỏ yếu không có quyền lựa chọn.

- Các này... không ổn…

Tuy nhiên Vương Triều lại không dám làm liều lắc đầu nói.

Trách nhiệm mà Vương Triều phải gánh quá lớn, Lôi Phúc và cả chính Lôi Triết đều là con cháu Lôi gia mạng chắc chắn không thể mất trong tay hắn, ngoài ra còn có cả Bích Ngọc tài nguyên vô cùng quý giá của Viễn Đông cũng không thể mất, quá nhiều thứ không dám để mất như thế khiến cho Vương Triều không dám làm liều.

Keng… keng… keng…

Bất chợt liên tiếp những tiếng kim loại va đập không ngừng vang lên.

Bên ngoài cửa vào hầm tú ẩn đã được chặn lại bằng một tấm thép lớn, 3-4 con chim hải âu trẻ trâu khá là vui tính không biết bị cái gì lại không ngừng mổ vào đó phát ra những tiếng keng… keng vô cùng vui tai, dừng như đám chim này đã phát hiện được cái gì đó khá vui muốn vào bên trong khám phá.

Chỉ là nghe thấy những âm thanh keng… keng… vui tai nhưng lại không khác gì tử thần đòi mạng kia, khuôn mặt của những kẻ bên trong đều trở nên trắng bệch.

- Móa nó… chúng ta không ra thì chúng cũng xong vào thôi…

- Lão Vương không nghĩ nhiều được nữa rồi liều thôi…

Nhận thấy tình thế đã đến nước này, Mã Hán không thể làm ngơ được nữa lắc đầu nói.

Nghe thấy thế, Vương Triều cũng vô cùng tức giận chửi ầm lên:

- CMN...

...

Bên ngoài đội chim hải âu trẻ trâu vẫn rất là nhiệt tình mổ vào tấm thép được dùng là cửa vào hầm trú ẩn, những tiếng keng...keng... không ngừng vang lên như một buổi hoà nhạc...

Bất chợt tấm thép đang nằm yên đột nhiên bị một lực đạo khủng bố từ bên trong đá bay, hai con chim hải âu không kịp né tránh bị tấm thép kia đè lên kêu la inh ỏi…

Từ bên trong hầm trú ẩn một loạt mưa đạn bay ra trực tiếp bắn chết không ít chim hải âu gần đó...

Ngay sau đó, hơn trăm quân nhân cũng lao ra khỏi hầm trú ẩn mở đường máu càn quét những con chim hải âu đang tác quái trên những chiếc xe vốn của chính mình..

Liên tiếp nhưng tiếng bằng... bằng... không ngừng vang lên giữa khu đất.

Bị tấn công bất ngờ kèm với tiếng súng inh ỏi, đàn chim hải âu lập tức giật mình theo phản xạ vỗ cánh bay tán loạn lên thiên không…

Đại quân Viễn Đông vì thế thuận lợi lao ra nhanh chóng chiếm lại những chiếc xe bọc thép rồi leo lên xe chuẩn bị nối đuôi nha bỏ chạy.

Khi đi vô cũng vội vàng đến cả số lương thực còn lại dưới hầm trú ẩn cũng không kịp lấy.

Cái này người ta gọi là chạy giặc không rảnh chú ý đến những thứ kia.

Tuy nhiên tất cả mới chỉ là bắt đầu…

Sau một phút hoảng hốt bay tán loạn, những chim hải âu lập tức nhận thấy một nhóm sinh vật lạ bên dưới, quan trọng là chúng còn giết chết đồng loại của mình.

Cơ tức giận dâng lên thấu trời xanh...

Hơn trăm con hải âu lập tức kêu lên báo hiệu cho cả đàn hải âu bên trên sườn nùi đến hỗ trợ rồi vỗ cánh lao người xuống đoàn xe bên dưới.

Ngược lại dù đã vô cùng nhưng chóng những vấn có không ít quân nhân chưa kịp vào trong xe trở thành mục tiêu của hơn trăm con hải âu lớn, đại quân cũng không chịu chết lập tức nổ súng bắn trả.

Cả khu gò đất lập tức biến thành một bải chiến trường, những tiếng sung nổ cũng những tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.

Chí mạng hơn trên sườn núi, gần chục vạn con chim hải âu cũng chú ý đến trần chiến bên dưới lập tức kêu lên một tiếng hưởng ứng đồng bạn rồi vỗ cảnh lao xuống, quân số áp đảo đông nghịt như một đàn châu chấu lớn, một trận hồng thủy khổng lồ của tạo hóa đổ ầm xuống đại quân.