Chương 465: Kịch Chiến Huyết Giáp Ma Nhân

Bất chấp hàng nghìn con huyết đom đóm hết lớp này lại đến lớp khác ầm ầm lao đến...

Hắc Thiết tướng quân vẫn thể hiện cái trình của mình một người một ngựa lao lên trước mở ra một con đường máu hộ tống Trần Lâm và Lâm Mỹ Anh chạy trở về dưới chân ngọn núi nơi đại quân hắc thiết đang phòng thủ.

Bị cả đàn huyết đom đóm truy sát, Trần Lâm và Lâm Mỹ Anh cũng không nghĩ được nhiều theo sau Hắc Thiết tướng quân chạy trở về ngọn núi.

Cả đàn huyết đom đóm theo đó hóa điên đồng loạt lao đến ngăn cản bước tiến của ba người...

Tuy nhiên sức mạnh quần công của Hắc Thiết tướng quân quả thật quá khủng bố, bất chấp đàn huyết đom đóm đông nghịt mỗi một côn đánh ra đều tạo ra những ngọn Hắc phong quét tan tất cả xông thẳng đến ngọn núi.

Ngược lại đàn huyết đom đóm dù tử thương vô số nhưng không hề rút lui hay thậm chí là sợ hãi vẫn như thiêu thân lao vào lửa không ngừng lao đến dần dần vây kín cả ngọn núi.

Tai bay vạ gió, ngọn núi nhỏ vô tình trở thành đối tượng bị đàn huyết đom đóm nhắm đến.

Chứng kiến tất cả và nhất là đàn huyết đom đóm đang ầm ầm kéo đến như muốn nuốt chững tất cả...

Phương Tuấn biết không hành động gì để đàn huyết đom đóm kia kéo đến thì chỉ có chết.

Người không vì mình trời tru đất diệt..

Trước nguy hiểm đến tính mạng Phương Tuấn chọn mạng sống của chính mình không nghĩ ngợi gì nhiều lập tức lấy ra một khẩu súng nhắm vào Lâm Mỹ Anh lành lùng bóp cò.

Họa này là do đôi nam nữ kia tác quái mà ra nên để họ chịu là chuyện thiên kinh địa nghĩa, Phương Tuấn kẻ không liên quan không thể bị hai người này hại chết lập tức xuất thủ ngăn cản Trần Lâm và Lâm Mỹ Anh không để họ chạy về ngọn núi, chỉ cần không trở thành mục tiêu của đàn huyết đom đóm đã phát điên kia tất cả mới có cơ hội sống.

Cứ như thế viên đạn đen tuyền theo khát vọng sống của Phương Tuấn phá không lao đi trong màn đêm.

Đàng tiếc dù đang chiến đấu cùng những con huyết đom đóm không ngừng lao đầu đến, Trần Lâm vẫn cảm nhận được tia nguy hiểm đang lao đến kia cấp tốc vung kiếm đón đỡ.

Tuy nhiên cùng lúc đó một vệt huyết quang từ sâu bên trong đàn huyết đom đóm cũng đồng thời lao đến nhắm vào Lâm Mỹ Anh và cả Trần Lâm.

Cảm nhận được một đạo khí tức cực kỳ khủng bố lao đến, đồng tử Trần Lâm không nhịn được run lên kinh sợ.

Hai mặt giáp công một cách vô cùng bất ngời, Trần Lâm chỉ có thể chọn một khẽ cắn răng quay người ôm lấy Lâm Mỹ Anh rồi đưa kiếm lên chém vào ánh huyết quang kia, còn thứ đang bay đến từ phía ngọn núi Trần Lâm chỉ có thể mặc kệ.

Phập một tiếng...

Viên đan màu đen tuyền ẩn ẩn lại có tia kim quang không biết được làm bằng chất liệu gì lại mang theo sức mạnh khủng bố bằng tốc độ kinh khủng phá không lao đến rồi bắn phập vào lưng Trần Lâm đang dùng chính thân mình để ngạnh khán.

Lực đạo khủng bố kia không ngờ có thể xuyên qua lớp da cứng rắn cùng thể chất trâu bò không sợ súng đạn thông thường của Trần Lâm mà ghim vào sâu vào trong.

Rất may Trần Lâm vẫn đủ trâu, dù viên đạn khá là quỷ dị mang sức mạnh xuyên phá rất lớn kia bắn vào người nhưng cũng chỉ tạo chút vết thương nhỏ kèm theo chút đau đớn trên người Trần Lâm mà thôi.

Muốn giết được thành phần cấp đại boss của Huyết tộc này viên đạn kia vẫn chưa đủ.

Tuy nhiên, Trần Lâm lại không chút để ý đến viên đạn quỷ dị kia chỉ kinh nghị nhìn vệt huyết quang đang lao đến ngay trước mặt, thứ còn nguy hiểm hơn cả viên đạn kia gấp trăm lần...

Huyết quang như nhuộm đỏ thiên không lao đến...

Trần Lâm chỉ có thể mặc kệ tất cả ôm lấy Lâm Mỹ Anh dùng thân mình đỡ cho nàng viên đạn bắn lén kia rồi vung kiếm chém xuống đối đầu cùng ánh huyết quang kỳ dị kia...

Ánh kiếm lướt qua người Lâm Mỹ Anh mang theo xung lực khủng bố như muốn xẻ đôi tất cả chém vào ánh huyết quang như tia laser, lực đạo kỳ dị lướt gió lao đi không ngờ chém đôi ánh sáng đỏ kia tách nó ra làm hai bên như dòng nước lớn bị con thuyền rẽ sóng lao đi.

Lợi dụng thời cơ đó Trần Lâm không dám cậy mạnh cấp tốc ôm lấy Lâm Mỹ Anh lui ra xa...

Đùng... đùng... đùng...

Liên tiếp những tiếng nổ lớn vang lên...

Ánh sáng đỏ như máu bị Trần Lâm chém đôi rẽ ra hai nhánh nhưng vẫn tiếp tục lao xuống mặt đất trực tiếp thiêu cháy mặt đất thành luyện ngục, những con huyết đom đóm gần đó không kịp né tránh bị chính đạo huyết quang kia thiêu thành trở bụi.

Tuy nhiên Trần Lâm và cả toàn thể mọi người đều không lấy làm gì vui vẻ chỉ kinh sợ nhìn bóng đen đang lao đến.

Tên kia toàn thân huyết giáp màu đỏ tươi như máu nổi bật trong màn đem, đầu còn có một cặp sừng cong như một lời khẳng định thân phận ác ma của hắn, kẻ đến kia không ai khác chính là huyết giáp ma nhân Asura và tia huyết quang kia cũng là do hắn tạo ra.

Thấy tên kia rốt cuộc cũng đến Trần Lâm vội vàng ôm lấy Lâm Mỹ Anh nhanh chân nhảy đến cạnh đại quân hắc thiết để họ bảo hộ nàng.

Tuy nhiên Trần Lâm vẫn không quên liếc nhìn ngọn núi sau lưng rồi nhỏ giọng nói:

- Cẩn thận đám nhân loại trên ngọn núi kia...

Nói xong Trần Lâm cũng không nhiều lời để Lâm Mỹ Anh lại cho đại quân hắc thiết bảo hộ còn bản thân thì một lần nữa lao ra chiến trường.

Chiến sự đã biến hóa khôn lường vượt qua dự tính của Trần Lâm, trận chiến trước mắt với Asura cũng không phải trận chiến mà Lâm Mỹ Anh có thể tham gia được để nàng ở lại phối hợp cùng đại quân hắc thiết sẽ tốt hơn.

Ngược lại bị Trần Lâm bỏ lại Lâm Mỹ Anh hiển nhiên là không vui nhưng bản thân cũng hiểu rõ mình đi theo cũng chỉ là vướng tay đành thở dài đứng đó nhìn theo bóng lưng Trần Lâm.

Tuy nhiên khi trông thấy vết thương nhỏ vẫn đang còn rĩ máu trên lưng Trần Lâm, Lâm Mỹ Anh đột nhiên nhớ đến những lời Trần Lâm nói kết hợp với hàng động của Trần Lâm nàng lập tức ý thức được vừa diễn ra những gì.

Vì bảo hộ mình mà Trần Lâm bị thương, bị tên khốn nào đó trên núi kia bắn lén bị thương...

Một cổ nộ hỏa theo đó điên cuồng cháy lên trong lòng Lâm Mỹ Anh khiến đôi mắt nàng trở nên đỏ ngầu lạnh lùng nhìn lên sườn núi.

Bên kia vòng phỏng thủ của hắc thiết quân...

Đồng hành cùng Hắc Thiết tướng quân đối đầu cùng đại boss của màn chơi này huyết giáp ma nhân Asura, Trần Lâm không chút sợ hãi ngược lại còn cười cười đánh giá cận cảnh vị đại boss vô cùng bá đạo nhưng đến sáng sẽ chạy như chó này.

Nhìn chung vẽ ngoài của vị huyết giáp ma nhân Asura này không khác gì được trang bị huyết giáp đặc trưng của team nhân loại trong Huyết tộc cả, có khác thì chỉ có tên này là giáp toàn nhân từ đầu đến chân full HD không che, còn huyết giáp của Huyệt tộc lại là từng bộ phận.

Thằng nào phen hơn thằng nào không cần nghĩ nhiều cũng biết.

Từ đó Trần Lâm không nhịn được mạnh dạn suy đoán ông nội thần đã tạo ra Huyết Tích Đom Đóm cũng như dáng tiếp tạo ra Huyết tộc có khi nào chơi lầy đạo nhái đám huyết đom đóm này hay không.

Dựa theo cách nói của Hắc Thiết tướng quân, Huyết Tích Đom Đóm và đồng bọn đều là sản phẩm do thần tạo ra còn đám huyết đom đóm kia thì không.

Tuy nhiên không thể phủ nhận sự tương đồng vô cùng đặc biệt giữa hai bên.

Cách giải thích hợp lý nhất chỉ có một, tên thần tạo ra hệ thống kia đã “dựa trên ý tưởng” của đám Thâm Uyên thú này để tạo ra các hàng fake mang cái tên siêu cấp dị sinh vật, mục địch chính rất có thể là để người chơi làm quen trước khi đối đâu cùng hàng real.

Thảo nào đám Bạch Y Quản Sự kia không cho bay màu Huyết tộc mà chỉ bắt Huyết tộc vào đúng khuôn khổ tránh để Huyết tộc lợi dụng độ lỗi của mình thôn tính cả tinh cầu phá luôn sự cân bằng của hệ thống.

Chỉ là nếu đúng như vậy tên thần tạo ra hệ thống đúng là lầy lội hết nước chấm và Huyết tộc dừng như đóng vai phản diện thì phải.

Ngược lại trong cái rủi có cái may...

Hàng real và hàng fake đều có chung khá nhiều đặc tính, trong đó nổ trội nhất ngoài hiếu chiến ra chính là kiêu ngạo.

Vừa mới xuất hiện huyết giáp ma nhân Asura đã thể hiện uy quyền của mình nhẹ nhàng phất tay một cái, cả đàn huyết đom đóm gần như phát điên dưới cái phất tay kia đều đồng loạt đình chỉ tấn công ngoan ngoãn quỳ phục dưới đất.

Hiển nhiên trước đó cũng vậy và hiện tại dù có Trần Lâm tham gia cũng vậy, tên huyết giáp ma nhân Asura cực kỳ cao ngạo kia khinh thường chơi trò lấy thịt đè người muốn cho đối thủ cơ hội solo với mình trước khi chết, một sự khẳng định sức mạnh của bản thân cũng như nghiền ép tuyệt đối kẻ thù.

Kiểu như cho đối thủ hy vọng rồi nhẹ nhàng bóp nát nó.

Khẽ cười lạnh một cái, huyết giáp ma nhân Asura một lẫn nữa y như đêm hôm qua không nhanh không chậm cất bước tiến đến nơi Hắc Thiết tướng quân đang đứng, chỉ là lần này có thêm Trần Lâm.

Thấy tên kia bước đến rõ ràng là muốn solo một chấp hai...

Trần Lâm không nhịn được cười lạnh nhỏ giọng nói với Hắc Thiết tướng quân:

- Đại Hắc ca hai chúng ta... à không tính luôn cả Mã huynh nữa, ba anh em chúng ta cùng liên thủ đập chết cha tên này đi.

- Nhìn cái mặt khó ưa kia chắc không cần nghĩ đạo nghĩa giang hồ gì đâu.

Một hình Hắc Thiết tướng quân đúng là không có khả năng chơi lại huyết giáp ma nhân Asura, nhưng giờ đã có thêm Trần Lâm còn có cả chiến mã dưới thân đều còn sống, hai người một ngựa liên thủ Trần Lâm có lòng tin đánh với tên kia một trận.

Dù sao các cụ có câu hai đánh một không chột cũng què, sợ gì tầm này...

Tuy nhiên Hắc Thiết tướng quân lại lắc đầu mở ra chất giọng khô khốc nói:

- Chúng ta không có cơ hội thắng hắn...

Nghe thấy thế Trần Lâm đầu đầy chấm hỏi.

Tuy không phải kẻ mạnh nhất nhưng chiến lực của Trần Lâm nếu chơi hết sức vẫn chắc suất thuộc hàng top của tinh cầu này, hiện tại kết hợp với Hắc Thiết tướng quân cũng pro không kém vậy mà bảo không đánh lại.

Cái game này có khó vậy không???

Tuy nhiên ngay lập tức Trần Lâm đã biết được đáp án.

Chầm chậm như đi chơi đến gần hai người Trần Lâm và Hắc Thiết tướng quân.

Tuy nhiên ngay khi vừa đến gần có thể xem như khoảng thời gian chấp đối thủ chuẩn bị đã hết, huyết giáp ma nhân Asura lập tức động thủ bằng tốc độ cực kỳ khủng bố gần như siêu thanh lao đến một quyền đánh tới nhắm vào tên yếu nhất Trần Lâm.

Cảm nhận được tiếng xé gió vang lên bên tai nguy hiểm cực độ ập đến, Trần Lâm gần như không kịp suy nghĩ chỉ có cơ thể theo bản năng lập tức đưa kiếm lên đỡ lấy.

Tuy nhiên keng... một tiếng...

Trước quyền phong sắc bén của huyết giáp ma nhân Asura, Trần Lâm một trong nhưng tồn tại cực mạnh thuộc hàng top server lại không chịu nỗi một kích bị đánh bay.

- Cmn mạnh... mạnh vậy sao chơi được...

- Đm game cho chó chơi à...

Chật vật như một con chó bị một quyền của đối thủ đánh bay, Trần Lâm không nhịn được kinh nghi kêu lại.

Từ bên ngoài nhìn vào không thấy nhưng đích thân chơi thử, Trần Lâm mới biết thuốc này nó phê... à nhầm ta lộn... Trần Lâm mới biết được tên này mạnh đến mức nào.

Một quyền kia thật thật sự quá mạnh đi, đừng nói máu giấy như Trần Lâm thể loại thiên sinh trâu bò như Kim Mao Sư Vương cũng chưa chắc chịu được.

Cái game này vốn dĩ không thể nào chơi được rồi, thảo nào đám người Phương Tuấn lại sợ trước sợ sau không dám chơi liều, bởi lẽ đây không phải chơi liều mà là tự sát.

- Huyết huynh thật ra chúng ta là người quen...

- Má của ngươi là tỷ đệ tốt của ta từng cởi truồng ngủ chung đó... không tin ngươi có thể về hỏi...

Nhìn vào huyết giáp ma nhân Asura, Trần Lâm lập tức trở mặt mỉm cười thiện chí nói.

Cái này người ta gọi là “nam tử hán đại trượng phu, đánh nhau không lại buscu giảng hoà”.

Đáng tiếc mọi chuyện đã quá muộn...

Huyết giáp ma nhân Asura rõ ràng không được lập trình để nói nhiều lập tức vung quyền đánh tới.