Chương 381: Vòng chung kết tổ đội chiến 2

Trước sức mạch quá mức chênh lệch giữa đôi bên...

Tổ đội Cầm Thú dù đã rất cố gắng những bắt đầu không chịu nổi nhiệt, thương vong đầu tiên cũng đã xuất hiện...

Thiên hỏa cháy sáng cả mầu trời, Tiểu Kim tựa như hỏa thần điểu trong truyền thuyết không vỗ cánh tạo ra một trận hỏa diễm trút xuống con đại bàng lớn bên dưới.

Ngược lại vương tử của Đại Bàng tộc chỉ có thể chật vật né tránh trước những hỏa cầu đang không ngừng lao đến kia.

Tính ra trận chiến này quả thật có chút quá sức với vị vương tử này, đến cả lão cha của hắn Bạch Ưng vương một trong Điểu tộc tứ vương, nếu không dùng đến trang bị đỏ trấn tộc chỉ bảo cũng khó lòng chơi lại với Tiểu Kim nói gì đến hắn.

Thọ được đến bây giờ, vị vương tử kia xem như là hay rồi...

Tuy nhiên, Huyết tộc lại không muốn để con chim sắp bị biến thành cút quay này đau khổ lâu hơn nữa...

Từ dưới mặt đất, một viên đạn máu mang theo sứ mạng giải thoát cho con chim kia phá không lao đến thiên không.

Vừa né tránh ngọn hỏa diễm đang lao đến thì bất ngờ bị bắn lén, con đại bàng đen dù nhanh cách mấy cũng không có khả năng né tránh bị viên đạn kia bắn trúng vào cánh kêu lên mọt tiếng đầy đau đớn...

Đáng tiếc vương tử xấu số của Đại Bàng tộc chưa kêu đau được bao lâu thì vô số ngọn hỏa diễm đã lao đến, sức nóng khủng kiếp từ những ngọn hỏa diễm trực tiếp thiêu cháy hắn thành than đen và cũng như xác nhận kẻ đầu tiên phải lên bảng đếm số...

Bên ngoài...

Mặt của Bạch Ưng vương và rất nhiều vương giả khác của Liên Minh Cầm Thú cũng vì thế là đỏ bừng, âm thầm liếc nhìn Huyết tổ đại nhân đang vui vẽ ngồi nhậu phía xa...

Còn khán giả bên ngoài thì hiển nhiên là nhiệt liệt hướng ứng khi trông thấy một vương giả đại tộc cứ thế bay màu.

Ngược lại bên trong không gian chiến đấu.

Thấy Hồng Ánh chủ động bỏ quả mình xuất thủ đánh lén đồng bạn của mình khiến hắn trực tiếp bỏ mạng, thiếu nữ lông xanh cũng vô cùng tức giận lập tức bắn ra hơn mười mũi tên về phía Hồng Ánh trả thù.

Tuy nhiên Hồng Ánh chỉ cười lạnh không mấy sợ hãi, cây súng ngắm màu đỏ tươi như máu trong tay lập tức tan chảy như thép lỏng rồi hoá thành một tấm khiên bằng máu che chắn trước người Hồng Ánh.

Keng... keng... keng...

Liên tiếp những tiếng kim loại va vào nhau nghe đinh tai nhức óc không ngừng vang lên.

Chiếc khiên máu do Hồng Ánh tạo ra dù không trâu bò gì những vẫn thành công đỡ được những mũi tên do thiếu nữ lông xanh bắn tới.

Dù sao qua mỗi lẫn tiến cấp, dù lượng máu trong người của Hồng Ánh không tăng lên nhiều, nhưng chất lượng lại tăng lên đáng kể, những vũ khí do máu của Hồng Ánh tạo ra càng ngày càng mạnh mẽ hơn...

Tính ra năng lực Huyết Dịch Kết Tinh của Hồng Ánh khá là đa dụng, không kém gì Quang Huy Thánh Khí của Thiên tộc, có thể tạo ra gần như mọi thứ mà bản thân Hồng Ánh hiểu rõ.

Thậm chí nếu xét theo một góc độ nào đó, nếu Hồng Ánh hiểu về cấu tạo của bôm nguyên tử nàng hoàn toàn có khả năng phỏng chế lại từ máu của mình. Đủ để thấy được Trần Lâm may mắn như thế nào mới thu về được Hồng Ánh.

Tuy nhiên khuyết điểm của năng lực kia lại quá mức rõ ràng, máu của Hồng Ánh là có giới hạn và kiến thức của nàng cũng tương tự, súng đã là giới hạn của nàng những thứ phức tạp hơn Hồng Ánh thật sự bó tay...

Dĩ nhiên Hồng Ánh lẫn Huyết tộc cũng không mấy để ý, bởi lẽ vũ khí mạnh nhất của Hồng Ánh không phải máu mà là trí tuệ...

Sau khi thành công bắn lén thanh niên xấu số của Đại Bàng tộc, từ đó tạo điều kiện thuận lợi để Tiểu Kim thiêu chết đối thủ của mình...

Hồng Ánh không hề ham chiến với thiếu nữ lông xanh nữ, cấp tộc tạo ra một chiếc khiên to lớn che chắn những mũi tên của đối thủ rồi lui về phía sau.

Ngược lại thấy đối thủ có ý định rút lui, thiếu nữ lông xanh nào để yên lập tức tạo ra ba mũi tên trong suốt liên tiếp bắn tới.

Bất chợt từ thiên không một bóng đen lao xuống chắn trước người Hồng Ánh.

Huyết quang đại thịnh, Tiểu Kim hoá thân thành một nữ nhân tây phương xinh đẹp, da trắng như tuyết, mái tốc màu vàng kim tung bay theo chiều gió, thân mặc một bộ võ phục kim sắc khí thế bất phàm vung lên kim thương đánh nát những mũi tên đang lao đến.

Một lần nữa phải nhắc đến giới hạn của Hồng Ánh là máu...

Mặc dù có thể xem như xạ thủ, nhưng mỗi một viên đạn bắn ra đồng nghĩ với việc Hồng Ánh cũng mất đi một lượng máu tương ứng. Nếu chơi không khéo mà liên tục bắn nhau với thiếu nữ lông xanh kia, Hồng Ánh rất có thể sẽ chết ngược do mất máu quá nhiều trước khi bắn chết đối thủ...

Thế nên chỉ trừ trường hợp khẩn cấp, còn lại thì Hồng Ánh chỉ giữ vai trở xạ thủ bắn lén.

Hiện tại Tiểu Kim đã rảnh tay hiển nhiên sẽ thay thế cho chị đại có hoàng cảnh đặc biệt khó khăn nhà mình.

Vung lên kim thương đánh nát những mũi tên đang lao đến...

Tiểu Kim khẽ cười lạnh liếc nhìn thiếu nữ lông xanh của Thanh Loan tộc chầm chậm đánh giá.

Tuy đều là chim hoá hình, nhưng không chỉ màu lông mà ngoài hình của Tiểu Kim và thiếu nữ lông xanh cũng có sự khác biệt rất lớn về mặt hình thể.

Tuy nhiên nguyên nhân dẫn đến chuyện đó không phải do huyết mạch Huyết tộc gây ra, mà là do gốc của Tiểu Kim vốn là như vậy. Trước khi bị Trần Lâm thu phục, Tiểu Kim một thành viên thuộc họ nhà Ưng tộc, tính ra lại là bà con họ hàng xóm xa của Đại Bàng tộc, thế nên ngoại hình của Tiểu Kim bất kể ở dạng nào đều khá to lớn lực lưỡng nói chung là trông rất chiến...

Ngược lại thiếu nữ lông xanh của Thanh Loan tộc lại có phần thanh thoát nhỏ nhắn hơn.

Chính vì thế khi đứng cũng với Tiểu Kim vẫn cảm thấy bị lép vế.

Bên kia thiếu nữ lông xanh cũng cảm thấy mình có phần thua sức đối thủ, ánh mắt như lâm đại địch nhìn chằm chằm vào Tiểu Kim...

Thấy thế Tiểu Kim chỉ mỉm cười khinh miệt rồi quay người múa thương chủ động lao đến trước, quyết tâm nhanh chóng kết thúc trận chiến này sớm để còn về thư giản...

Đừng thương sắc lạnh mang theo khác vọng nghĩ sớm ánh lên kim quang nhắm ngay cổ thiếu nữ lông xanh đâm tới.

Thiếu nữ lông xanh cũng không dễ chết như vậy cấp tốc lui ra sau giữ khoảng cách rồi không ngừng tạo ra những mũi tên trong suốt bắn tới...

Tuy nhiên tất cả đều bị kim thương trong tay Tiểu Kim đánh nát, tia sáng vàng kim óng ánh lướt đi trong không khi nhắm vào thiếu nữ màu xanh không ngừng truy đuổi.

Mặc dù bên dưới mặt đất, nhưng một lẫn nữa một con chim lại bị Tiểu Kim nghiền ép...

Ngược lại sau khi nhường đối thủ lại cho Tiểu Kim, Hồng Ánh rốt cuộc cũng rảnh tay phát huy sức mạnh lớn nhất của mình...

Liếc những toàn trường một vòng đánh giá, Hồng Ánh khẽ cười lạnh rồi bất ngờ đưa khẩu súng màu máu của mình lên nhắm về phía xa bóp cò.

...

Phía xa xa, trận đại chiến giữ hai người chơi hệ búa rìu đang diễn ra vô cùng ác liệt...

Tiểu Hắc toàn thân toả ra vô hạn hoàng quang, trên da còn ẩn ẩn thấy được những hình xăm huyết sắc kỳ dị khí thế cũng từ đó tăng cao từng nhát, từng nhát rìu cực kỳ nặng nề đánh xuống thanh niên Sư tộc trước mặt..

Ngược lại thanh niên Sư tộc kia dù không yếu nhưng vẫn không là gì trước Tiểu Hắc đang trong trạng thái có thể nói là mạnh nhất, chỉ có thể không ngừng cắn răng dựa vào chiến phủ của mình đón đỡ...

Đánh tiếc sức mạnh của Tiểu Hắc quá lớn, mặc dù đã thành công chặn được một chém kia, nhưng lực đạo khủng bố vẫn khiến lưỡi rìu đen tuyền kia chém vào vai thanh niên lông nâu của Sư tộc...

- Gàooo...

Bất cẩn ăn một đòn đau, thanh niên Sư tộc gầm lên một tiếng đao đớn.

Tuy nhiên hắn chưa gầm lên được bao lâu thì Tiểu Hắc đã xoai người đá bay hắn ra xa.

- Sư tộc cũng chỉ có như vậy mà thôi...

- Hư... hư... toàn là mấy con gà...

Liếc nhìn con sư tử bị mình đá bay, Tiểu Hắc vô cùng đắc y cười lạnh nói còn không quên hình vào màn hình đầy khiêu khích, khiến không ít thành viên Sư tộc đang ngồi xem giận đến độ đỏ bừng cả mặt.

Bên kia nghe thấy đối thủ không chỉ xem thường mình mà con xem thường cả Sư tộc.

Con sư tử lông nâu tuổi trẻ khí thịnh không nhịn được tức giận gầm lên muốn lao đến đối thủ trước mặt.

Đáng tiếc Tiểu Hắc đã tung người lao đến trước, thanh chiến phủ tỏa ra vô tận hắc khí không khác gì một ống khói công nghiệp, khiến Tiểu Hắc tựa như một ma thần từ thiên không đánh xuống.

Hắc thủ tỏa ra vô tận hắn khí để lại một vệt dài phía sau lấy thể không gì cản được chém vào đầu con sư tử lông nâu.

Cảm nhận được nguy hiểm trí mạng...

Thanh niên Sư tộc mặc kệ tất cả cấp tốc phát động đại chiêu bảo mạng.

Một thần sư thân mình sư tử với đôi cánh chim sau lưng tỏa ra vô tận quang huy vô cùng quên thuộc hiện ra sau lưng con sư tử lông nâu.

Khí thế nghiền ép theo đó điên cuồng tỏa ra bốn phía khiến cả những khán giả đang xem cũng vô thức rùng mình.

- Gàooo...

Trước một chém khủng bổ tràn ngập hắc khí tựa như ma phủ từ địa ngục, thần sư gầm lên một tiếng chấn động cả không gian chiến đấu.

Khí tức chấn áp tất cả theo tiếng gầm của thần sư vang lên bốn kia.

Hắc phủ tựa như có thể chém đôi mọi thứ nhưng lại không chịu nổi trước sức mạnh chấn áp của tiếng gầm kia bị chấn bay, chủ nhân của nó cũng không khá hơn bị xung chấn khủng bố đẩy lui không ngừng phun máu...

Có thể nói nếu xét riêng về sức mạnh thì Sư Vương Hống ác chủ bài của Sư tộc là đại chiêu mạnh nhất, thực dụng nhất và chí chó nhất, khi có thề gần như nghiền nát hết tất cả mọi đại chiêu nhắm đến.

Đáng tiếc nó không toàn năng...

Bất chợt từ phía xa...

Một viên đạn máu phá không lao đến bắn phập vào lồng ngực của con sư tử lông nâu, khiến kẻ vừa đánh bay Tiểu Hắc không nhịn được trợn tròn mắt phun máu ngã xuống đất...

Bị bắn trúng vào lồng ngực, một bên tim cũng bị bắn xuyên.

Con sư tử lông nâu dù có trâu bò cách mấy cũng không tránh khỏi trọng thương, liên tiếp phun ra những ngụm máu tươi, ánh mắt có phần kinh ngạc nhìn nữ nhân đã bắn lén mình một cách vô cùng độc phía xa.

Đáng tiếc đón tiếp hắn lại là một viên đạn máu khác khiến thành viên thứ hai của tổ đội Cầm Thú trực tiếp bị bắn xuyên đầu chết ngay tại chỗ hoá thành những đóm sáng biến mất.

Ngược lại bên ngoài khán đài...

Vô cùng đáng thương cho những thành viên Sư tộc, khi thấy con sư tử lông nâu đánh bay Tiểu Hắc thì đều không khỏi vui mừng.

Đáng tiếc chỉ chưa đến một giây thì chính hắn đã bay màu khiến toàn bộ những khuôn mặt đáng thương của các thành viên Sư tộc từ đỏ biến thành trắng bệch...

Ngược lại chủ mưu của mọi chuyện Hồng Ánh chỉ khẽ gác cây súng của mình lên vai không quên mỉm cười đắc ý và cũng đầy khiêu khích nhìn lên màn mình.

Sư Vương Hống kia đúng là đại chiêu gần như vô địch, tuy nhiên nó hoàn toàn không toàn năng...

Sau một thời gian dài phân tích, Huyết tộc đã nhận ra khuyết điểm trí mạng của đại chiêu kia chính là khoảng thời gian khi thần sư gầm xong rồi biến mất.

Lúc đó Sư tộc không thể tiếp tục dùng đến chiêu kia nữa và cũng là lúc bọn sư tử cao ngạo này lơ là nhất, lúc đó xuất thủ chắc chắn sẽ thành công...

Nhìn chung là lợi dụng lúc người ta dùng xong chiêu rồi đánh lén, tuy hơi hè nhưng hiệu quả.

Trận chiến này và cả sự kiện này cũng theo đó đến hồi kết.