Chương 369: Bán kết

Nghe thấy lão Sa Hoàng đột nhiên nhắc đến cấp 30, Trần Lâm thoáng ngạc nhiên hỏi:

- Cấp 30 thì đúng là áp đảo thật...

- Nhưng nếu thật sự lão Cốt Long kia đạt cấp 30 thật thì cũng chỉ chênh lệch vài cấp, đâu phải vấn đề gì lớn...

Đệ nhất chiến lực gia của Huyết tộc Thanh Vân đã đạt đến cấp 27, mặc dù lượng kinh nghiệm để lên được cấp 30 là cực kỳ lớn, nhưng với sức mạnh của mình chênh lệch một vài cấp không phải vấn đề với chiến hạm sống như Thanh Vân.

Thế nên dù đối thủ có cao hơn Thanh Vân ba đến bốn cấp nàng vẫn tự tin chơi được...

Tuy nhiên, Sa Hoàng lại không cho là vậy lắc đầu nói:

- Chênh lệch một vài cấp với một số kẻ đúng là không phải vấn đề gì lớn...

- Nhưng chênh lệch giữ cấp 29 đến cấp 30 lại là một vấn đề cực lớn...

Nghe thấy lão Sa Hoàng nói thế, ánh mắt Trần Lâm khẽ sánh lên.

Bằng kinh nghiêm 18 năm đọc truyện yy của mình, Trần Lâm đã nhanh chóng nhận ra cấp 30 kia chỉ sợ là một cột mốc nào đó và cột mốc kia rất có thể sẽ đem đến chiến lực đột biến cho người chơi.

- Cmn không lẽ lên cấp 30 sẽ có biến đổi gì đó sao?

Nhận ra tính nguy hiểm của vấn đề, Trần Lâm không nhịn được lo lắng hỏi.

Ngược lại, Sa Hoàng lại có phần ung dung chỉ cười cười bí hiểm nói:

- Ngươi đến cấp mấy rồi?

Nghe thấy Sa Hoang đột nhiên quay xe hỏi về vấn đề khá nhạy cảm kia, Trần Lâm mặt mo thoáng đỏ lên.

Quả thật là sau nhiều tháng ngày ăn chơi sa đọa, Huyết tổ đại nhân đã hơi bị tuột dốc so với đồng bọn, đến giờ mới chỉ mò đến cấp 25 còn thua của Thanh Vân một đoạn...

Thấy tên này trầm ngâm không nói như thằng tự kỷ....

Sa Hoàng biết ngay tên này cấp độ chả đến đầu không nhịn được bĩu môi khinh bỉ nói:

- Thật sự không hiểu sao ngươi có thể làm Huyết tổ của Huyết tộc...

- Là nhờ may mắn đó...

- He... he... có thể nói về chiến lực bổn Huyết tổ có thể không bằng ai, nhưng về chỉ số may mắn... hư... hư...

- Bổn Huyết tổ ta chính là số một đó...

Như được gãi đúng chỗ ngứa, Trần Lâm vô cùng tự tin vỗ ngực dõng dạc nói.

Ngược lại Sa Hoàng chỉ biết ôm mặt lắc đầu vô cùng hối hận vì đã cùng hội cùng thuyền với tên đầu đất này.

- Ta và tên Kinh Long đều đã đạt đế cấp 30...

- Thế nên theo ta đoán, tên Cốt Long kia rất khó đột phát đến cấp 30 được.

- Dù sao lượng kinh nghiêm kia là cực kỳ khổng lồ, không điên cuồng cày cấp thì khó lòng mà đến được, thế nên một chủng tộc rất khó nuôi được hai tên lên cấp 30...

- Chúng ta cũng không cần phải lo lắng...

- Còn lên đến cấp 30 sẽ được gì thì đến khi ngươi đế đó sẽ tự khắc biết... ha... ha...

Lỡ ôm cục tạ, Sa Hoàng cũng không thể làm gì hơn đành giải thích cho Trần Lâm.

Tuy nhiên, đến việc liên quan đến cấp 30, Sa Hoàng không hề nói gì xem như chọc ngứa Trần Lâm rồi phất tay rời...

Khi đi không quên cầm theo một chạy rượu khiến Trần Lâm giận đến độ nghiến răng nghiến lợi.

- Cmn lão cá mặn chết tiệt này...

Nhìn theo bóng lưng lão Sa Hoàng nghênh ngang rồi đi, Trần Lâm không nhịn được tức giận đầu bóc khói trắng mắng lớn.

Tuy nhiên, theo lời nói của lão Sa Hoàng thì hiện tại chỉ có chính bản thân lão và Long Hoàng Kinh Long là đột phá đến cấp 30.

Trần Lâm không hỏi được Sa Hoàng thì cũng chỉ đành bó tay, chờ đến khi Thanh Vân đến cấp kia sẽ hỏi nàng...

Còn bản thân thì cứ từ từ... dù sao Sa Hoàng cùng đã nói chỉ có lão và Kinh Long đến được cấp độ kia, thế nên nếu so sánh với những tộc khác Huyết tổ đại nhân đâu có chậm lắm đâu...

...

Cứ thế sau pha tự an ủi bản thân của Huyết tổ địa nhân và trận chiến cuối cùng giữa Cốt Long và Thiên Hy Văn.

Vòng tứ kết cũng chính thức kết thúc với phần thắng thuộc về những khuông mặt vô cùng quen thuộc bao gồm: lão Cốt Long của Long tộc, Bạch Sa của Hải Sa tộc, Xích Mao Sư của Sư tộc và cuối cùng là thánh thú thần bí không biết tên...

Tuy nhiên mọi chuyện vẫn chưa kết thúc tại đây mà là sự mở đầu cho một vòng bán kết cực kỳ máu lửa...

Với hai cập trận đấu cũng máu lửa không kém bao gồm Xích Mao Sư ác chiến với Bạch Sa và Cốt Long ác chiến với thánh thú thần bí, khiến cực nhiều khán giả vỗ tay hoang hô.

Chỉ có Trần Lâm đang ngồi ngây người nhìn cái màn hình lập thế kia mà gầm lên.

- Cmn hệ thống...

Rõ ràng đây là sự sắp xếp có chủ đích của hệ thống.

Sa Hoàng từng bán hành không hề nhẹ cho Kim Mao Sư Vương, giờ đâu Bạch Sa và Xích Mao Sư đều là hậu duệ của hai tên kia lại may mắn đụng phải nhau kiểu gì cũng sẽ là một trận ác chiến, thậm chiến rất có thể sẽ mở ra những trận chiến cả bên ngoài sân đấu giữa Hải Sa tộc là Sư tộc...

Ngược lại, tuy chưa chính thức mâu thuần gì nhưng trên cơ bản Huyết tộc đã là đồng mình của Hải Sa tộc thì chắc chắn là kẻ thù của Long tộc, huống chi mâu thuẫn kia hiện tại chưa có nhưng tương lai chắc chắn sẽ có...

Hệ thống rõ ràng có ý sắp xếp như vậy nhằm chăm thêm chúc dầu vào lửa...

- Mà khoan!

- Đâu có biết sinh vật thần bí kia là thành viên của Huyết tộc đâu nhỉ...

Đột nhiên nhớ đến chuyện trừ con rắn đực kia ra thì không ai biết sinh vật thần bí là thành viên của Huyết tộc, Trần Lâm không nhịn được gãi đầu khó hiểu.

Tuy nhiên rất nhanh Trần Lâm đã nhận ra được vấn đề không nhịn được cười thầm.

- Xem ra con AI của hệ thống không được thông minh cho lắm...

Rõ ràng hệ thống sẽ cố tình sắp xếp cho những chủng tộc mâu thuẫn với nhau lên sàn đấu.

Tuy nhiên, hệ thống lại không được “thông minh” cho lắm hay nói đúng hơn nó chỉ làm theo số liệu tính toán, những vẫn đề râu ria phát sinh nó sẽ không hiểu được...

Từ đó có thể thấy được ban quản lý như Bạch Y quản sự mới là những kẻ thật sự giật dây trong cuộc chơi giữa những chủng tộc.

Hay hiểu theo góc độ thần học, hệ thống có thể xem như thiên địa còn những quản sự như Bạch Y quản sự là thiên đình, thiên đình có thể đại diện cho thiên địa nhưng tuyệt đối không phải thiên địa...

...

Cứ thế vòng bán kết của đơn chiến chính thức bắt đầu...

Tuy nhiên đây cũng gần như là trận chung kết không chính thức khi Xích Mao Sư hay Bạch Sa dù rất mạnh nhưng không hề có khả năng chiến thắng trước những kẻ biết bay lại sở hữu năng lực công kích cực mạnh như Cốt Long hay Thanh Vân...

Bạch Sa hay Xích Mao Sư ai giành chiến thắng thì đến vòng chung kết cũng khó lòng giành chức quán quân từ tay hai tên kia được.

Tuy nhiên dưới sự mâu thuẫn trước đó giữ hai tộc, trận chiến giữa Bạch Sa và Xích Mao Sư vẫn cực kỳ máu lửa...

Ngược lại trận chiến giữa Cốt Long và thánh thú thần bí hoàn toàn có thể xem như trận chung kết không chính thức của đơn chiến.

Kẻ mạnh nhất của đơn chiến sẽ là ai, thánh thú thần bí hay Cốt Long hùng mạnh, tất cả đều nói lên một trận không chiến cực kỳ máu lửa sẽ diễn ra khiến không ít chủng tộc nhiệt hình hưởng ứng.

Cũng như tổ tình báo của các tộc cũng nhiệt tình nghiên cứu đối thủ một mất một còn của mình...

Tuy nhiên những đại lão sẽ không làm như vậy...

- Cmn bất công...lão tử phán đối...

Nhìn thấy địa hình đồng cỏ trên màn hình lập thể, ánh mắt của Sa Hoàng đỏ gầu gầm lên.

Hiển nhiên trận chiến cực hot giữa Bạch Sa và Xích Mao Sư, Sa Hoàng làm sao có thể không đến ủng hộ nữ nhi của mình, chỉ là khi thấy địa hình hoàn toàn không có lợi với Bạch Sa, lão không nhịn được tức giận gầm lên...

Ngược lại ngồi cách đó không xa, Kim Mao Sư vương lòng vui như tết cười lớn nói.

- Ha... ha... ta cũng muốn ra địa nhìn biển xem như chấp con cá mặn kia...

- Đáng tiếc nó quá đen... ha... ha...

Nói xong Kim Mao Sư vương không quên cười lớn đầy tính khiêu khích nhìn Sa Hoàng, bộ dạng vô cùng tiểu nhân đắc ý khiến Sa Hoàng giận đến tím cá mặt...

Hiển nhiên thấy địa hình hoàn toàn có lợi với Xích Mao Sư, Kim Mao Sư vương lòng tin tăng mạnh, đã ăn được hàng ngon những vẫn không quên chọc tức đối thủ.

- Cmn có gan thì ra đây solo với lão tử... chấp chấp cc...

Nhìn thấy bản mặt khó ưa của Kim Mao Sư vương, Sa Hoàng triệt để phát khùng đứng dậy gầm lên muốn cho con sư tử ngu này một trận...

Khí tức bá chủ của đại hải điên cuồng tỏa ra như muốn nhấn chìm tất cả.

Ngược lại Kim Mao Sư vương cũng không chịu yếu thế đứng bật dậy nhìn Sa Hoàng.

Khí thế vương giả sơn lâm không chút kém cạnh đối đầu cùng Sa Hoàng, khiến những chủng tộc gần đó không dám đến gần đám phần tử “cô hồn” kia.

Đúng là ngồi xem đánh lộn cũng không yên.

May thay Trần Lâm đã nhanh tay kéo Sa Hoàng lại rồi liếc nhìn Kim Mao Sư vương cười nói:

- Mong rằng lên sư tử đỏ kia không bị hành như thằng cha nó là được...

Nghe thấy Trần Lâm nói thế, Sa Hoàng cũng biết được cuộc chơi lúc này là đấu khẩu khẽ cười lạnh nói:

- Phải, một con sư tử bị đánh chết ngay trên cạn kiểu gì cũng khó coi nha... ha... ha...

- Hư... để xem ai chết về tay ai...

Thấy hai tên khốn kia kẻ xướng người họa, Kim Mao Sư vương không nhịn được hừ lạnh nói.

Dĩ nhiên quan trọng nhất vẫn là lão cũng sợ Xích Mao Sư thua thật, bị một con cá đánh chết trên cạn kiểu gì thì kiểu vẫn là một cái bạt tai cực đau cho cả Sư tộc...

Huống chi Kim Mao Sư vương không phải cũng rơi vào trường hợp tưng tự đó sao...

Ngược lại bên trong không gia chiến đấu của hệ thông, hai đối thủ rốt cuộc cũng đã chạm mặt nhau.

Tuy nhiên khác với suy nghĩ của nhiều người, con cá mập mặc dù ở trên cạn những vẫn vô cùng máu chó lao lên trước...

- Chó lông đỏ nhận của lão nương một kích...

Có đến tám phần phong thái của lão cha mình, Bạch Sa bất chấp trên cạn hay dưới biến vung lên chiến kích đánh tới.

Khí thế tung hoàng đại hải lướt đi trên đồng cỏ xanh không khác gì một trận cuồng phong.

Ngược lại Xích Mao Sư đệ nhất vương tử của Sư tộc, con trai lớn của Kim Mao Sư vương cũng không kém cạnh vung lệ chiến phủ đánh tới...

Keng... một tiếng, kích phủ giao nhau...

Lực đạo khủng bố truyền đến khiến Bạch Sa lẫn Xích Mao Sư đều bị đánh bật, ánh mắt không giấu nỗi vẽ ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào đối thủ của mình, xem ra là bất phân thắng bại.

Ngược lại, Sa Hoàng lẫn Trần Lâm đều híp mắt lại nhìn thanh hoàng kim chiến phủ trông rất là quen quen trong tay Xích Mao Sư kia rồi khẽ nhìn lại Kim Mao Sư vương...

- Sư tộc đúng là một đám quỷ nghèo hèn... có một cây rìu nát mà hết cha rồi đến con cùng xài...

Được Trần Lâm quán triệt tư tưởng, Sa Hoàng khẽ mỉm cười nói lớn.

Ngược lại nghe thấy thế, Kim Mao Sư vương không khỏi tức giận liếc nhìn Sa Hoàng bộ dạng muốn đánh nhau đến nơi.

Tuy nhiên người ta nói đúng quá mà, cây hoàng kim chiến phủ trong tay Xích Mao Sư thực tế chính là trang bị đỏ của Sư tộc.

Trước trận chiến mang yếu tố quyết định như thế này, Kim Mao Sư vương không thể nghĩ nhiều đành cho thằng con trai này mượn dùng...

Ngược lại bên trong không gian chiến đấu...

Bạch Sa cũng cảm thấy thanh chiến phủ kia rất quen mắt không nhịn được cười lạnh chiến ý ngược lại tăng lên cao không chút sợ hãi lao đến.

Hư ảnh một con cá mập trắng khổng lồ hiện lên sau lưng Bạch Sa rồi quấn quanh thanh Băng Nha Tam Xoa Kích của nàng phá không lao đến...