Chương 361: Lần đầu va chạm

Bên trong thành phố Thanh Thủy...

Một nhóm quân nhân đang cẩn thận cảnh giới xung quanh đề phòng kẻ địch tập kích, cũng như thu thập tình báo về Huyết tộc, đại tộc tuy không phải là mạnh nhất nhưng chắc chắn là nổi tiếng nhất...

Trong đó, đánh giá đầu tiên nhất về Huyết tộc chính là... người rừng và có liên quan mật thiết đến rừng khu rừng lá đỏ, thứ gần như là biểu tượng của Huyết tộc...

Quả thật tuy hoàn toàn có thể ra ngoài, nhưng hầu hết mọi thành viên trong Huyết tộc đều sống trong khu vực bao phủ của huyết thụ.

Từ những khu rừng lá đỏ rộng lớn đến những cánh đồng cỏ xanh chỉ có vài cây cổ thu lá đỏ che bóng mát đều thuộc lãnh địa của Huyết Thụ và do Huyết Linh quản lý...

Có thể nói tuy có đôi chút biết đổi hình dáng bên ngoài cho đẹp mắt và đang dạng sinh thái gì đó theo yêu cầu cũng của tên nào đó.

Nhưng về cơ bản rễ của huyết thụ vươn đến đây thì lãnh địa của Huyết tộc mở rộng đến đó và mọi thành viên của Huyết tộc chỉ thích chơi trong không gian huyết thu của mình...

Nguyên nhân chỉ có một, trong không gian huyết thụ mọi tộc nhân Huyết tộc đều được tăng phúc, ngược lại những dị tộc bên ngoài sẽ bị chính không gian này bài xích...

Chính vì thế ngay từ lúc bước vào thành phố không khác gì khu rừng này, các quân nhân đều cảm giác nhìn bị mọi vật sung quanh bài xích.

Từ những thân cây lá đỏ cấp rễ trên các toàn nhà vươn nhìn đón lấy ánh mặt trời, những ngọn cỏ xanh mộc đầy mặt đường, đến nhưng cây táng lớn như cây chuối mộc cạnh vũng nước đều như những con mắt luôn nhìn chằm chằm vào các quân nhân khiến họ vô cùng khó chịu...

- Đây rốt cuộc là khu rừng quỷ quái gì vậy...

- Moá nó, cảm giác còn khó chịu hơn lúc lão tử hành quân trong rừng nguyên sinh ngày trước...

Cảm nhận được không khí vô cùng quỷ dị đè nén, một quân nhân râu quai nón không nhịn được tức giận chửi ầm lên...

Các quân nhân khác cũng nhíu mày trầm ngâm cẩn thận nhìn khi rừng có phần ngăn nắp gọn gàng xung quanh.

Quả thật nếu so với những khu rừng nguyên sinh mà họ từng hàng quân trước kia khu rừng lá đỏ này đúng là thiên đường, cây cối tuy không phải mộc thẳng hàng như cột điện nhưng trên cơ bản cũng tương đối có trật tự, cả không gian vô cũng thoáng đãng mát mẻ, thậm chí đến cả một con muỗi cũng không có vô cùng yên tĩnh.

Nhưng cũng chính vì sự yên tĩnh đến đáng sợ đó cùng sự đè nén ngột ngạt vô hình lại khiến người ta phát điên.

Nếu không phải trên cành cây còn có những con chim lớn đang đậu lâu lâu lại cất lên tiếng kêu phá tan không khí yên lặng thì họ thật sự nghĩ mình đã đi vào một khu rừng chết đúng nghĩa...

Tuy nhiên, không biết là do không khí trầm trọng hay nguyên nhân gì khác mà không một quân nhân để ý đến ánh mắt của những con chim ưng kia nhìn họ rất lạ... nó ánh lên sự khinh miệt của một sinh vật cấp cao nhìn một con sâu nhỏ...

Xu... xu... xu...

Bất chợt liên tiếp những tiếng xé gió đột nhiên vang lên...

Từ trên các khung cửa sổ vở nát, hàng chục những mũi tên đen tuyền phá không lao ra nhắm đến đội quân nhân loại...

- Ah... có kẻ phục kích...

- Ah... chân của ta...

- Lập tức tìm nơi ẩn ấp, tự do xa kích...

Một loạt mưa lên bay đến, không ít quân nhân bị bắn trúng ngã xuống đất kêu gào thảm thiết.

May thay đám quân nhân này cũng không phản dạng vừa lập tức tìm nơi trốn rồi nổ súng bắn trả những kẻ đang ẩn nấp trong các toà nhà kia...

Tuy nhiên mọi chuyện chỉ mới là sự mở đầu...

Những mũi tên đen tuyền kia đột nhiên sáng lên những đạo phù văn quỷ dị...

Đùng... đùng... đùng...

Liên tiếp những tiếng nổ kinh thiên không ngừng vang lên, vang cả ra bên ngoài thành phố...

Những mũi tên tưởng chừng như vô cùng thô sợ kia không ngờ lại phát nổ không khác gì những quả lựu đạn, khiến các quân nhân gần đó lãnh đủ bị ngọn lửa từ những mũi tên nhỏ bé kia nuốt chững, tuy không phải bị bỏng nặng gì nhưng cũng vô cùng đau đớn...

Không chỉ thế những quân nhân ở xa hơn một chút cũng bị xung lực chất lui, mắt nổi đom đóm không thấy gì lỗi tai cũng chỉ nghe được những tiếng ù ù...

Đáng thương nhất là những quân nhân bị bắn trúng trước đó, mũi tên trực tiếp phát nổ trên người khiến những bộ phân bị bắn trúng gần như bị chấn nát máu thịt bên bết, xui xẻo hơn thì trực tiếp bị nổ banh thây nội tạng lẫn máu thịt văng ra tứ phía...

Một khung cảnh như luyện ngục hiện ra bên trong khu rừng lá đỏ thơ mộng.

Nhận thấy sức mạnh quỷ dị từ những mũi tên có phần thôn sơ kia...

Hai quân nhân điều khiến khẩu đại liên gắn trên mui hai chiếc xe bọc thép cấp tốc quay nòng nhắm vào tòa nhà đang không ngừng bắn ra những mũi tên chết chóc kia nổ súng muốn yểm trợ cho đồng bạn của mình...

Đáng tiếc một trong hai quân nhân kia chỉ vừa mới đặc tay vào cò chưa kịp bắn phát nào thì phập một tiếng...

Lồng ngực của quân nhân kia bị một thứ kỳ dị xỏ xuyến qua khiến hắn ngơ ngác nhìn xuống lồng ngực mình nhưng không hề thấy gì ngoài một lổ thủng kỳ dị.

Bất chợt một lực đạo cực kỳ mạnh mẽ nhấc bỏng hắn lên không trung rồi bập mạnh xuống đất khiến xương cốt vỡ vụng chết ngai tại chỗ, nhưng ánh mắt vẫn trừng lớn như muốn nhìn kỳ đã giết chết mình...

Máu thịt cũng theo đó văng ra tứ phía dính đỏ một chiếc đuôi dài quỷ dị.

Những quân nhân gần đó cũng giật mình hoảng sợ trước một cái đuôi dính đầy máu những không thấy cơ thể đâu kia...

Cùng lúc đó chiếc xe bọc thép còn lại cùng bị một lực lượng vô hình lật ngã, vị quân nhân điều khiến khẩu đại liên nhanh chân nhảy đi tránh thoát một kiếp...

Nhưng quân nhân điều khiển bên trong chiếc xe thì không may mắn như vậy bị một cổ lực lương vô chung kéo ra khỏi chiếc xe rồi mạnh mẽ xé làm đôi, máu tươi văng ra nhuộm đỏ cả sinh vật gần như vô hình bên dưới...

Cuộc thảm sát chính thức bắt đầu...

- Gàooo...

Bị máu tươi của kẻ thù dính vào người khiến bản thân bị bại lội, hai con tắc kè hoa chủ mưu đã đánh hạ hai chiếc xe bọc thép kia cũng không lưu thủ nữa gầm lên một tiếng thị uy trước những nhân loại nhỏ bé trước mặt...

- Cmn nổ súng... bắn chết hai con súc sinh này...

Nhận thấy hai con tắc kè hoa khổng lồ không biết từ đâu đột nhiên xuất hiện trên hai chiếc xe bọc thép, một quân nhân tức giận gầm lên muốn nổ súng bắn bắn chết hai con hung thú trước mặt...

Tuy nhiên, một cái đuôi đầy gay nhọn đã quất đến đánh bay hắn ra xa đạp lên bức tường đổ nát phía sau, ngay lập tức một cái chân nhện tóm lấy hắn kéo vào khoảng tối vô tận trong toà nhà...

Cúng lúc đó những quân nhân khác cũng không có thời gian chú ý đến tên đồng đội bị đáng bay kia, chỉ biết điên cuồng nổ súng không ngừng bắn vào con tắc kè hoa to lớn trước mặt...

Những tiếng bằng... bằng... bằng... liên thanh không ngừng vang lên, ánh lửa bay múa không ngừng léo sáng muốn màu sặc sỡ...

Tuy nhiên, con tắc kè hoa trước mặt không phải những thây ma phổ thông có thể bị đạn bắn chết, chúng chính là những chiến xa tàng hình bất chấp súng đạn thật thụ...

Mặc kệ những viên đạn đang không ngừng bắn vào người mình nhưng bị lớp giáp xác dầy cản lại rơi hết xuống đất.

Hai con tắc kè hoa khổng lồ chỉ biết điên cuồng giết chóc, cái đuôi dài tựa như sợi roi của tử thần không ngừng quét qua đánh bay những quân nhân gần đó...

Cùng lúc đó những mũi tên biết nổ cũng phá không lao đến nhắm vào đại quân nhân...

Những tiếng nổ đùng... đùng... không ngừng vang lên...

Vô số những quân nhân không ngừng bị đạp chết hoặc nổ chết... máu tươi nhuộm đỏ cả một vùng...

Tuy nhiên, không ai để ý rằng không một mũi tên nào nhắm đến hai chiếc xe bọc thép.

Hiển nhiên Huyết tộc còn có việc cần đến chúng nên không muốn phá hủy chiến lợi phẩm này.

Nhưng cũng chính nhờ thế, quân nhân điều khiển chiếc xe bọc thép còn lại mới tránh được kiếp nạn, trốn ngay bên trong chiếc xe bộc thép bên dưới chân một trong hai con tắc kè hoa.

Tuy nhiên, nhìn đồng đội không ngừng ngã xuống trước sức mạnh của hai hung thú gần như tàng hình kia, ánh mắt của vị quân nhân già chỉ tràn ngập sự tuyệt vọng...

May thay thiên chức của một quân nhân khiến ánh mắt đục ngầu chết lặng của vị quân nhân già này ánh lên tia tinh quang cuối cùng trong đời.

Bất chấp nguy hiểm ngay trên đầu mình, vị quân nhân già cầm lấy bộ đàm hét lên.

- Tổ đội 3 bị Huyết tộc tập kích, không có khả năng chống trả... toàn... toàn quân gần như bị tiêu diệt...

- Kẻ thù sở... sở hữu hai hung thú to lớn có khả năng tăng hình... dùng đuôi để tất công...

- Còn nữa chúng sử dụng cung tên... mũi tên có thể phát... át... t...

Đáng tiếc chỉ có thể nói đến đầy vị quân nhân già đã sợ đến không nói nên lời.

Bởi lẽ một con ngươi to lớn đỏ gầu đang nhìn chằm chằm vào lão không qua ô cửa xe...

Khung cảnh đáng sợ cùng khí tức tử vung ép đến khiến lão gần như chết lặng buôn luôn cả chiếc bộ đàm trong tay.

Đầu dây bên kia cũng là một mảnh yên lặng đến đáng sợ...

Bởi lẽ tổ đội 03 vừa mới báo cáo kia là tổ thứ tư đã báo hung tinh này về, đồng nghĩa với đó rất có thể cả năm tổ trinh sát đều đã bị tiêu diệt, gần 500 quân cùng mười chiếc xe bọc thép cứ thế bị thành phố thực vật kia nuốt chững...

Dù đã đại khái đoán được tương lai sẽ như thế nhưng trước hiện thực đã có gần 500 người bỏ mạng chỉ chưa đến 30 phút.

Những quân nhân dù là cứng rắn nhất cũng không nhịn được thẩn thờ nhìn thành phố lá đỏ phía xa, nhưng lúc này lại không khác gì một con quái vật trong mắt các quân nhân.

Lôi Minh cũng ngước nhìn thành phố thực vật ma mị lạ thường nhưng lúc này lại tựa như một ngọn núi lớn mà lão không thể vượt qua kia... ánh mắt ánh lên tia tinh quang lạ thường...

- Cẩn thận biên soạn lại những thông tin đã được báo cáo về kia rồi gửi về Vũng Hải...

- Chúng ta đồn trú tại đây một thời gian nữa, chầm chậm chơi với Huyết tộc kia...

Không chút dao động trước gần 500 sinh mạng đã vì quyết định của mình mà mất đi, Lôi Minh cứ như thế như không hề có chuyện gì ra lệnh.

Những quân nhân còn lại cũng khẽ nhìn nhau rồi nhanh chóng bắt tay vào công việc.

Thông tin sơ bộ về tộc nhân của Huyết tộc cấp tốc được gửi về Vũng Hải, cùng lúc đó một cứ điểm quân sự tạm thời được dựng nên bên cạnh thành phố của Huyết tộc...