Chương 356: Hắc Lang tộc

Ngược thành công luôn có lối đi riêng, mặc kệ ánh mắt soi mói của không ít người qua đừng, thú qua đừng và cả thây ma qua đừng, vì đôi chênh lệch gần cả một cái đầu của đôi bên...

Huyết tổ đại nhân vẫn vô cùng bá đạo úp mặt vào bộ ngực sữa của Thanh Vân mặc kệ sự đời.

Nói gì thì nói, sau khi được huyết mạch Huyết tộc cường hoá, Trần Lâm đã có được thể chất vô cùng tốt, thân cao 1m7 - 1m8 chứ không thấp...

Tuy nhiên, với chiều cao có thể gọi lý tưởng như thế vẫn không là gì với một con hung thú hoá hình...

Có thể nói chỉ trừ một số ít động vật nhỏ yếu như chuột, sóc, gà vịt... các loại thì có phần thấp bé, còn lại hầu hết các hung thú đã đột phát đến cấp 20 thì gần như mặc định cao tầm 2m trở lên...

Thế nên kiểu gì thì kiểu đi chung với team hung thú, Huyết tổ đại nhân đức cao vọng trọng vẫn không khác gì người lùn, thậm chí với hai con trâu bò Tiểu Hắc và Tiểu Thanh thì dùng từ “mẹ bồng con” để hình dung cũng không sai...

May thay Huyết tổ đại nhân đã sớm giác ngộ lý tưởng cao đẹp, quyết tâm núp dưới bóng đám nữ nhân nhà mình nên không có dị nghị gì, mà dù có dị nghị cũng không thể thay đổi được gì...

Đây là sự thật đau thương mà không ai có thể thay đổi được...

Trần Lâm chỉ có thể nuốt hận vào tim rồi úp mặt vào bộ ngực sữa của Thanh Vân khóc thút thít để nàng... bế về...

Tuy nhiên, kia đang định trở về nhà của mình thì 4-5 bóng đen đột nhiên chầm chậm tiến đến, khiến Trần Lâm khẽ nhíu mày rời khỏi vòng tay yêu thương của mẹ hiền liếc nhìn những kẻ không mời mà đến kia...

Ngược lại, Thanh Vân cũng cảm nhận được có kẻ đang tiến đến và đặc biệt còn là một đám hung thú, ánh mắt không nhịn được ánh lên tia hung quang...

Tuy nhiên khi thấy năm bóng... thú kia, Trần Lâm lại khẽ nhướng mày rồi chếch mép mỉm cười thì thầm.

- Không ngờ kẻ đầu tiên đến tìm Huyết tộc ta lại là đám sói đen kia...

- Xem ra vùng đông hải loạn hơn dự tính của ta...

- Hắc Dạ lang vương ra mắt Huyết tổ đại nhân, không ngờ chúng ta lại có cơ hội gặp lại tại đây...

Liếc nhìn Trần Lâm và Thanh Vân, nữ nhân duy nhất trong tổ đội kia và cũng là người lãnh đạo bước ra có chút nghiên người cười nói.

Hiển nhiên team 5 hung thú chủ động đến tìm Trần Lâm kia không phải ai xạ là gì mà là người quen củ của Trần Lâm, Hắc Dạ lang vương bá chủ của đàn Hắc Lang mà lúc Trần Lâm còn đi theo đoàn viễn chinh của Vũng Hải đã vô tinh đụng phải...

Trần Lâm và con Hắc lang vương kia cũng có nói chuyện mấy câu xem như quen biết, không ngờ đối phương lại chủ động đến tìm, hiển nhiên đến 96,69% là có chuyện muốn cầu cạnh Huyết tộc...

Tuy nhiên đây vừa hay lại đúng ý định của Trần Lâm.

Dù sao Trần Lâm cũng muốn nuôi vài con chó để thay Huyết tộc trông chừng nhân loại, đàn Hắc Lang kia vừa đúng lúc cần vào việc đó...

Đương nhiên vùng đồng cỏ quanh Vũng Hải có không ít tộc đàn loài sói sinh sống...

Nguyên nhân để Trần Lâm “chấm” đàn sói đen này ngoài việc từng có duyên gặp mặt ra thì còn do vị Hắc Dạ lang vương này hoá hình khá tốt...

Trong đàn gà vẫn có phượng hoàng đất, tộc đàn Hắc Lang tuy hơn phèn nhưng lang vương của chúng lại có huyết mạch khá tốt, chính vì thể độ hoá hình của Hắc Da Lang vương cũng đạt tiêu chuẩn của Trần Lâm...

Trên cơ bản Hắc Da lang vương đã hoá hình khá thành công, nhìn từ bề ngoài đã có đầy đủ mọi bộ phận cơ bản của một nhận loại không phải thuộc dạng mình người đầu sói...

Sở hữu dáng người khá cao lớn tầm 2m2 đặc trưng của hung thú hoá hình, nhưng lại khá thanh mảnh thon gọn chứ không thô kệch to lớn, vô hình chung vẫn toát lên vẽ đẹp hoang dại của loài sói trên đồng cỏ...

Tuy nhiên, Hắc Dạ lang vương vẫn sở hữu đặc trưng khá nổi bật của Hắc Lang tộc, đó là đen... rất đen...

Sở hữu một làn da... đen hơn cả Tiểu Hắc, cùng mái tóc đen tuyền óng ánh thu hút mọi ánh nhìn nhất là ở những nơi tương đối sáng, khiến vị lang vương đen từ đâu đến chân này ngược lại vô cùng bắt mắt...

Khác biệt duy nhất với màn đêm có chăng chắn chỉ có đôi mắt đỏ ngậu đặc trưng của loài sói, cùng hàm răn trắng tinh nổi bật trên làn da đen tuyền ma mị kia...

Quả là một nét đẹp kỳ lạ khiến Huyết tổ đại nhân khoé miệng co giật không dám nhìn nhiều...

Tuy nhiên, đen vẫn có nét đẹp của đen hoặc ít nhất là dễ nhìn hơn bốn con mình người đầu sói không ai khác chính là bốn con sói thống lĩnh của Hắc Lang tộc kia...

Rõ ràng trừ lang vương ra những thành viên khác của tộc đàn Hắc Lang chỉ mang trong mình huyết mạch khá tầm thường không mạnh như Hắc Dạ lang vương, dĩ nhiên cũng có thể nghĩ ngược lại con sói cái kia có thể trở thành lang vương cũng là nhờ huyết mạch đột biết cao hơn đồng tộc mà ra...

Tuy nhiên cũng nhờ thế mà vị Hắc Dạ lang vương này dễ nhìn hơn trong mắt Trần Lâm, một ưu thế cực kỳ ăn tiền với Huyết tổ đại nhân, một nhân cách tươi đẹp luôn hướng đến cái chân thiện mĩ...

Liếc nhìn Hắc Dạ lang vương từ đầu đến châu không sót cộng lông đen nào, Trần Lâm khẽ nhếch mép mỉm cười không khác gì mấy thằng ấu dâm nói:

- Ahh... thì ra là Hắc lang vương...

- Đúng là đã lâu rồi không gặp... dạo này chắc là sống vui sống khỏe chứ...

Nghe thấy Trần Lâm nói thế, bộ dạng còn vô cùng nham nhở.

Hắc Dạ lang vương thực sự có xúc động muốn cho hắn một bạt tai, nàng mà khỏe thì đã không lết xác đến đây tìm vị Huyết tổ dâm uy hiển hách này...

Tuy nhiên, Hắc Dạ lang vương chỉ dám nghĩ trong lòng mặt ngoài vẫn mỉm cười nói.

- Khoẻ... nhờ phúc của ngài dĩ nhiên là khỏe...

Nhận thấy lời nói có chút chua của Hắc Dạ lang vương...

Trần Lâm đột nhiên nghĩ ra gì đó khẽ mỉm cười quỷ dị nhìn vị Hắc Dạ lang vương này, Huyết tổ đại nhân xem ra đã nắm được thóp của con mồi...

Ngược lại, Hắc Dạ lang vương cảm nhận được ánh mắt cả Trần Lâm không nhịn được thoáng rùng mình thậm trách bản thân không nên đến đây tìm tên này, kẻ vừa mới trở nên nổi tiếng khấp các chủng tộc vì vấn đề hoan dâm vô độ của bản thân...

Quả thật nếu Trần Lâm không phải Huyết tổ của Huyết tộc, Hắc Dạ lang vương cũng sẽ không nhớ đến tên chỉ gặp nhau đúng một lần kia. Đáng tiếc hắn là Huyết tổ của Huyết tộc, Hắc Dạ lang vương buộc lòng phải nhớ đến hắn và còn phải đích thân đến tìm hắn...

Khác với vùng hoang nguyên phía tây Vũng Hải nơi tiếp giáp với Huyết tộc, tuy gọi là hoang nguyên nhưng hệ sinh thái cực kỳ phong phú rừng núi đồng cỏ đều có đủ...

Ngược lại phía nam Vũng Hải nơi sinh sống của tộc đàn sói đen lại là đồng bằng thuần tuý, có chăn cũng chỉ có những ngọn đồi nhỏ ở phía tây nam, còn lại càng tiến ra biển đông thì địa hình càng băng phẳng...

Thế nên động vật phổ biến nhất tại đây không phải nhân loại hay thây ma mà chính là động vật ăn cỏ.

Từ đó những loại động vật ăn thịt những tên ăn cỏ sống trên đồng cỏ kia cũng phát triển theo và loài nổi trội nhất không ai khác ngoài loài sói...

Tính từ lãnh địa xa xứ sắp không còn xa xứ nữa của Huyết tộc là thành phố Thanh Thủy đến Vũng Hải, cũng chính là cả vùng đồng cỏ rộng lớn phía nam Vũng Hải đã có đến bốn năm bộ tộc loài sói tồn lại...

Mặc dù không thiếu lương thực nhưng các tộc đàn loài sói vẫn phát sinh tranh chấp vô cùng kịch liệt, bản thân Hắc Lang tộc cũng từng đánh nhau với các tộc sói khác không ít lần...

Tuy nhiên, đồng loại không phải kẻ địch lớn nhất với những họ nhà sói tại đây mà chính là thi đàn khổng lồ phía đông duyên hải...

Không chỉ nhân loại mà chính bản thân những sinh vật sống khác cũng vô cùng kiêng kỵ tập thể thây ma vô cùng hùng hậu sống gần biển kia, may thay thi đàn kia luôn nhắm đến nhân loại thế nên các chủng tộc khác tuy phải cẩn thân đám thây ma này những vẫn tương đối dễ sống...

Tuy nhiên, đại quân khủng bố của Huyết từ đâu kéo đến muốn nhảy vào cuộc chơi tại vùng đất này khiến tộc đàn loài sói đang sống vui sống khỏe lại rơi vào tình thế thế ba mặt thọ địch.

Tình hình hiện tại chưa sao nhưng tương lại nếu nhân loại, Thi tộc và Huyết tộc đánh nhau những tộc đàn loài sói sống giữ ba tên này chắc chắn sẽ lãnh đạn...

Tuy nhiên, tận cùng của những đều xui xẻo lại là tộc Hắc Lang...

Nhận loại phục kích thi triều miếu Thành Hoàng khiến thi đàn kia tử thương thảm trọng có thể nói là chết gần nửa....

Chỉ là thi triều chỉ còn lại một nửa kia cũng không dễ chơi, nếu không nhận loại đã tự chơi rồi, chính vì thế các tộc đàn sói sống trên đồng cỏ vẫn chọn cách tránh né thi triều kia...

Tuy nhiên, không biết “tên chó đẻ” nào chọc giận thi triều kia, khiến chúng trở nên bạo động điên cuồng càn quét một vùng rồi mới chịu kéo về đông hải...

Một tộc đàn sói xám không kíp tránh thoát bị thi triều đã hoá điên kia gần như diệt sạch.

Tộc đàn Hắc Lang cũng không khá hơn là mấy khi rất nhiều thành viên đều bỏ mạng trong miệng thây ma.

Các đàn lang tộc khác cũng không an phận mà thừa lúc Hắc Lang tộc suy yếu không ngừng tấn công muốn nuốt chững tộc sói đen này, cũng như giao phối với Hắc Dạ lang vương...

Tình hình của Hắc Lang tộc và cả như cái âm hộ có thể nói là vô cùng nguy cấm khiến Hắc Dạ lang vương nhiều đêm tru lên thầm nguyền rủa tên khốn nào đó đã chọc điện thi triều kia...

Tuy nhiên, Hắc Dạ lang vương lại không có cách giải quyết tình hình trước mắt, mãi cho đến kia nàng gặp một khuôn mặt khá quen thuộc...

Trần Lâm tên trẻ trâu mà Hắc Dạ lang vương từng gặp phải không ngờ lại là Huyết tổ tối cao của Huyết tộc, nói như thế Hắc Da lang vương đã quen biết với Huyết tộc rồi sao...

Ý nghĩ kết mình với Huyết tộc đột nhiên hiện lên trong lòng Hắc Da lang vương, dù sao Huyết tộc tuy mạnh nhưng Hắc Lang tộc lại có lợi thế sân nhà, đôi bên hợp tác cùng lợi rõ ràng là một lựa chọn vô cùng tốt.

Đáng tiếc kẻ mà Hắc Dạ lang vương gặp lại là Trần Lâm, kẻ ngay từ đầu đã muốn Hắc Lang tộc quy dưới chân mình chứ không phải bắt tay hợp tác.