Chương 327: Liên Minh Cầm Thú

Uy áp khủng bố của hai trong số mười sinh vật uy quyền nhất tinh cầu này lan ra bốn phía, khiến không ít chủng tộc nhỏ yếu hoảng sợ bỏ chạy tứ tán, chỉ có một số ít thành phần trâu bò vẫn ở lại chờ đợi kết quả.

Tuy nhiên, Trần Lâm lại không mấy để ý chỉ liếc nhìn con sư tử lông vàng trước mặt.

Lúc này, Trần Lâm đã không còn bộ dạng bất cần đời như trước, mà thay vào đó là một sự lạnh lùng pha chút điên cuồng nhếch mép cười lạnh nói.

- Ngươi là Tạ Tốn... Tạ đại hiệp...

Nghe thấy tên trước mặt nhắc về tên Tạ gì đó.

Con kim sư ngược lại không hiểu gì ánh mắt hung ác liếc nhìn Trần Lâm trầm giọng nói.

- Kim Mao Sư Vương... bá chủ Sư tộc...

- Còn ngươi?

Thấy tên này không có khiếu hài hước gì cả...

Trần Lâm cũng chỉ cười nhẹ không chút yếu thế, dù chỉ cao đến ngực người ta nhưng vẫn lớn giọng nói.

- Huyết tổ Trần Lâm... đế vương Huyết tộc...

- Mâu thuẫn này không liên quan gì đến Sư tộc của ngươi...

- Tốt nhất ngươi đừng nên xen vào...

Nói xong Trần Lâm liếc nhìn Bạch Sa đang đứng phía sau ý tứ vô cùng rõ ràng.

Nếu Kim Mao Sư Vương xen vào chuyện này, thì đây không chỉ là trận chiến giữa Huyết tộc và Sư tộc mà còn có cả Hải Sa tộc, dù sao xuất phát điểm cũng do Bạch Sa mà ra và bản thân nàng mới chính là người bị Kim Mao Sư Vương nhắm...

Nếu con sư tử trước mặt không ngu, chắc chắn sẽ không vì mấy con sói xám mà gây thù với hai đại tộc đang đứng trên đầu mình.

Tuy nhiên Kim Mao Sư vương lại chỉ cười lạnh không chút sợ hãi nói.

- Liên Minh Cầm Thú không phải các ngươi muốn đụng là có thể đụng đến.

- Ngân Lang vương... ngươi mau gọi người đến đây.

- Vâng... đại nhân...

Từ dưới đất bò dậy, lang vương tộc sói xám không ngờ lại cũng kính với Kim Mao Sư Vương còn nghe theo mệnh lệnh của hắn chạy đi tìm người.

Ngược lại, Trần Lâm khi nghe tên Kim Mao Sư Vương kia nói về cái Liên Minh Cầm Thú gì đó mà không phải là Liên Minh Huyền Thoại, không nhịn được khóe miệng co giật rất muốn cười lớn.

Tuy nhiên rất nhanh, Trần Lâm đã ý thức được gì đó khẽ nhíu mày liếc nhìn con kim sư trước mặt rồi nhìn những tên quản lý của hệ thống đang âm thầm quan sát phía xa.

Trở b lòng thầm mắng một câu.

- Con bà nó hệ thống...

Lúc này Trần Lâm cũng đã đại khái đoán được khá nhiều chuyện.

Tất cả đều nằm trong mưu hết kể bẩn của hệ thống.

Tộc sói xám kia không ngờ lại là thuộc hạ của Sư tộc, Bạch Sa vô tình mâu thuẫn với tộc sói xám này nhưng hệ thống không hề đứng ra dàn xếp mọi chuyện cốt yếu là để đôi bên mâu thuẫn càng lúc càng lớn...

Nếu ngay từ đầu một tên quản sự của hệ thống nào đó nhảy ra kéo đám đầu bò này lên đấu trường đánh một trận thì mọi chuyện sẽ không đi xa đến vậy...

Kim Mao Sư Vương bá chủ của Sư tộc cũng không cần vì chút mâu thuẫn không người quản mà ra sân bảo kê cho tộc đàn sói xám thuộc hạ của mình.

Ngược lại, nếu như Bạch Sa bị tên Ngân Lang vương đánh bại, Sa Hoàng hiển nhiên cũng sẽ đứng ra bảo vệ con gái, đây là vấn đề mặt mũi của một đại tộc không phải lợi ích một sớm một chiều có thể đông đếm được.

Cuộc chơi cũng sẽ cứ như vậy mà tiếp diễn, hai đại tộc là Sư tộc và Hải Sa tộc cũng sẽ phát sinh mâu thuẫn, thậm chỉ dẫn đến chiến tranh chủng tộc...

Mà đánh nhau sẽ cần vũ khí, hệ thống hiển nhiên cũng sẽ thu được không ít lợi ích từ đó.

Có thể nói mọi cái luật lệ gì đó đều không qua được hai chữ “lợi ích”, ngay từ lúc đám sói xám muốn kiếm chuyện Bạch Sa thì tất cả đã rơi vào bẩy của hệ thống.

Chỉ khốn nạn là Huyết tộc khi không cũng bị kéo vào cuộc chiến này.

Tuy nhiên Trần Lâm dám chơi dám chịu, một cái Sư tộc, một tên Kim Mao Sư Vương, Huyết tổ đại nhân chơi được.

Chỉ là điều khiến Trần Lâm lo lắng chính là cái Liên Minh Cầm Thú kia.

Hiển nhiên, đám “súc động vật” này đã ý thước được sức ép của năm đại tộc nhóm trên, thế nên quyết định liên minh lại với nhau.

Kim Mao Sư vương quyết định ra tay bảo kê cho Ngân Lang vương cũng chính là nguyên nhân đó. Rõ ràng tộc đàn sói xám cũng là một thành viên trong cái liên minh đó.

Chỉ là cái liên minh kia có bao nhiêu đại tộc mới là điều đáng nói, nếu chỉ có một mình Sư tộc lãnh đạo gánh team cùng những chủng tộc nhỏ yếu khác như tộc đàn sói xám kia hay hùng tộc, kê tộc gì đó thì không đáng ngại, nhưng nếu có hai hay ba đại tộc tham gia thì lại là một vấn đề khá lớn.

Tuy nhiên, nhìn vào biểu hiện không chút kiêng kỵ Hải Sa tộc kia của Kim Mao Sư vương, Trần Lâm nghiên về phương án sau nhiều hơn.

Huống chi khi nghe đến cái trên Liên Minh Cầm Thú, Trần Lâm lập tức nghĩ ngay đến... điểu tộc...

- Xem ra cái liên minh kia không chỉ có thú mà con có chim...

- Con bà nó đám động vật này nhanh thật...

- Xem ra Huyết tộc cũng nên tìm cho mình vài đồng mình rồi, cái game này chơi một mình không vui...

Nghĩ không suốt mọi việc, Trần Lâm không nhịn được tặc lưỡi thầm than.

Tuy nhiên, miệng thì than nhưng tay Trần Lâm lại không chút chậm trễ rút đao chém vào đầu Kim Mao Sư vương.

Hiển nhiên biết rõ kẻ địch có đồng bọn, Huyết tổ đại nhân không dại gì mà đứng chờ hắn gọi người lập tức xuất thủ đánh lén, muốn lượm con sư tử lông vàng này trước khi con chim xanh nào đó kịp tham gia...

Thấy đối thủ không nói không rằng đột nhiên xuất thủ đánh lén...

Kim Mao Sư vương hiển nhiên không phải dạng vừa lập tức nghiên người né tránh một chém bất ngờ kia rồi lấy ra một thánh chiến phủ đánh trả.

- Đm vô lý... to con như vậy làm sao tốc độ lại nhanh như thế được...

- Moá nó mua bản hack ở đây vậy.

Thấy con kim sư dễ dàng né tránh một kích đánh lén vô cùng âm hiểm của mình, huyết tổ đại nhân người sở hữu chủng tộc lỗi nhất con game này không nhịn được tức giận chửi ầm lên.

Tuy nhiên, miệng thì chửi nhưng trước một bổ cực mạnh của con Kim Mao Sư vương...

Trần Lâm lại không dám có chút lơ là nhanh tay đưa lên Tà Nguyệt đao đón đỡ....

Keng...

Một tiếng kim loại va chạm nhau nghe vô cùng điếc tai vàng lên.

Trước một chém cực mạnh của Kim Mao Sư vương, Trần Lâm cảm nhận được một lực đảo khủng kiếp như bị một chiết xe tải đâm phải tuyền đến, không ngờ bị đánh lui mấy bước ánh mắt có phần bất ngờ liếc nhìn kim sư.

Thuận thế Kim Mao Sư vương lao đến đưa lên chiến phủ chém tới, muốn lợi dụng sức mạnh trâu bò của bản thân chèn ép Trần Lâm.

Ngược lại sau một phen giao phong nhẹ, Huyết tổ đại nhân cũng nhận thấy "mã lực" của mình không bì được với đám súc động vật kia, không hề đối chứng mà hóa thành một làn khói nhẹ nhàng lướt qua một bổ khủng bố kia.

Một bổ khủng bố lưới đi trong không khí, nhưng không tìm thấy mực tiêu chỉ có thể nện xuống đất bên dưới tự như thiên thạch va chạm vào địa cầu phá nát mặt đất bên dưới thành bình địa, thế hiện rõ sức mạnh nhục thể khủng bố của Kim Mao Sư vương.

Tuy nhiên, từ trong làn khói bụi mờ ảo một thanh đao đen tuyền đột nhiên hiện ra rồi xé gió lao đến đánh tàn làn khói bụi chém vào cổ của Kim Mao Sư vương.

Cảm nhận được nguy hiểm trí mạng...

Kim Mao Sư vương vội vàng nghiên người né tránh, cùng lúc đối cánh tay to lớn vận sức quét thanh chiến phủ chém tới...

Thấy thế huyết tổ đại nhân chỉ nhếch mép cười, đạp mạnh chân xuống đất tung người bay lên không trung né tránh một chém của Kim Mao Sư vương rời vung đao chém xuống.

Tà Nguyệt đao không chút khó khăn chém một vết dài trên lưng của Kim Mao Sư vương để lại một vết thương dài nhuộm đủ một đám lông vàng óng ánh.

- Khốn kiếp... bổn vương sẽ xé xác ngươi...

Bị ăn một đòn đau từ đối thủ, tuy không đáng là gì với cơ thể to lớn của nó nhưng Kim Mao Sư vương vẫn vô cùng tức giận gầm lên một tiếng rồi chém lới.

Muốn thừa lúc Trần lâm còn trên không trung chém đôi hắn.

Cùng lúc đó qua quanh thân đại thịnh hiện lên hư ảnh kim sư, thanh chiến phủ trong tay Kim Mao Sư vương cũng hưởng ứng run lên nhè nhẹ hiện lên hư ảnh núi sông tựa như thái sơn áp đỉnh bổ tới.

Trước khí thể khủng bổ tựa như cả thiên địa đang nhắm vào mình.

Huyết tổ đại nhân chỉ cười lạnh hóa thành một làn khói xanh lượn vòng quanh người Kim Mao Sư vương rồi tung cước đạp vào lưng hắn lộn một vòng làm màu nhảy ra xa.

Hiển nhiên, Kim Mao Sư vương mạnh hơn Huyết tổ đại nhân ở khoảng sức mạnh thể chất trâu bò, nhưng Huyết tổ đại nhân lại thắng ở độ biến hóa quỷ dị.

Không chỉ thế, vừa mới tiếp đất Huyết tổ đại nhân lập tức nở một nụ cười vô cùng lạnh nhìn con sư tử ngu đang phát điên kia đầy khiêu khích.

Tà Nguyệt Đao gác trên vai cũng hưởng ứng lập tức tỏa ra vô tận hắc quang dần dần hình thành nên một thanh cự đao to lớn tràn ngập vô vận hắc khí.

- Nè mèo lông vàng... ăn một chiêu Siêu Cấp Tà Nguyệt Trảo của ta...

- Đừng chết sớm quá đó...

Liếc nhìn Kim Mao Sư vương, Huyết tổ đại nhân nỡ một nụ cười man rợ nói.

Tà Nguyệt đao to lớn tự như một thanh ma đao bức ra từ trong luyện ngục không ngừng tỏa ra vô tận hắc khí, lấy thể không gì cảnh được chém xuống như muốn hủy thiên diệt địa chém xuống...

Hứng chịu một chém khủng bổ kia...

Kim Mao Sư vương cắn chặn răng đưa lên chiến phủ lên đón đỡ, tuy nhiên không ai có thể ngờ đến Sư Vương Chiến Phủ bảo vật trang bị đỏ của Sư tộc dừng như bị Tà Nguyệt đao trấn áp không ngừng run lên bần bật.

Luyện ngục ma đao không ngừng ép xuống muốn hủy diệt tất cả...

- SƯ... VƯƠNG... HỐNG...

Bất chợt một thanh âm trầm thấp vang lên.

Trong giây phút sinh tử, Kim Mao Sư vương không còn khả năng lưu thủ nữa lập tức phát động đại chiêu.

Một hư ảnh một con sư tử lông vàng kim nhưng lại có cánh chim vô cùng to lớn hiện lên sau lưng Kim Mao Sư vương, khiến hắn vui mừng khôn xiết như thấy được tổ tiên.

Liếc nhìn thanh ma đao trước mặt, hư ảnh sư tử tỏa ra khí tức thần thánh bất tận há miệng gầm lên một tiếng.

Uy áp khủng bố trấn áp vạn vật theo tiếng gầm kia lan ra khiến hầu hết các chủng tộc run rẩy ngã bịch xuống đất, một số gan nhỏ con trực tiếp phóng uế tại chỗ...

Luyện ngục ma đao cũng không chịu mỗi bị trấn nát hóa thành những làn khói đen bay tán loạn tồi biến mất, Huyết tổ đại cũng bị dư chất của đại chiêu kia hất bay ra xa...

Tuy nhiên chưa bay được bao xa huyết tổ đại nhân đã hóa thành một ngọn khói xanh lượn vòng trên không trung rồi nhẹ nhàng tiếp đất không chút tổn thương, tuy nhiên ánh mắt vẫn không giấu được vẽ kinh dị nhìn hư ảnh sư tử có cánh kia đang dần dần biến mất...

Sau bao nhiêu ngày tháng gà tại Vũng Hải, huyết tổ đại nhân rốt cuộc cũng đụng phải thiết bản, Kim Mao Sư vương bá chủ của Sư tộc không phải kẻ dễ chơi.

Bên kia do tập trung đánh nhau với Trần Lâm, Kim Mao Sư vương khó lòng phóng xuất uy áp trấn áp Bạch Sa nữa...

Huống chỉ Bạch Sa đã dần dần chống lại được đế vương khí của Kim Mao Sư vương, thanh công lấy lại được tự do.

- Con chó lông vàng nhận của lão nương một kích...

Vừa lấy lại được tự do, Bạch Sa gầm lên một tiếng giận dữ vung lên chiến kích đánh trả Kim Mao Sư vương, kẻ không biết sống chết dám xúc phạm đến lòng tự tôn của những bá chủ đại hải.

Tuy nhiên, Kim Mao Sư vương là tồn tại ngang hàng với lão cha nàng.

Trước một kích có thể nói là mạnh nhất của Bạch Sa tính đến thời điểm hiện tại, Kim Mao Sư vương không chút sợ hãi chỉ nhếch mép cười lạnh rồi đưa lên chiến phủ chém tới...

Hình thể của Kim Mao Sư vương lớn hơn Bạch Sa một vòng, chiến phủ trong tay cũng lớn hơn chiến kích của nàng, ngoài ra Chiến Vương Phủ còn là một trang bị đỏ hàng real chứ không phải hàng ráp như Băng Nha Tam Xoa Kích.

Thế nên trước mặt Kim Mao Sư vương, Bạch Sa đơn giản là không có tuổi...

Đùng một tiếng kinh thiên động địa...

Kích phủ giao nhau... Bạch Sa tựa như diều đứt dây bị đánh bay ra xa không ngừng phun máu, trên vai còn bị chém một vết lớn vô cùng dọa người.

Rõ ràng Kim Mao Sư vương, bá chủ của Sư tộc hùng mạnh không phải hạng tầm thường.

Bất chợt một ánh đao đen xanh đột nhiên xé gió lao đến chém vào lưng của Kim Mao Sư vương.

Hiển nhiên, Huyết tổ đại nhân Trần Lâm phát huy vô cùng triệt để sức mạnh lớn nhất của mình, đó là độ vô sỉ.

Lợi dụng lúc Kim Mao Sư vương đánh bay Bạch Sa lập tức xuất thủ đánh lén, cánh tay huyết giáp phát động sức mạnh khủng bố khiến Tà Nguyệt đao lướt đi như một cơn hắc phong chém xuống...

Cảm nhận được ánh đao sắc lạnh sau lưng...

Kim Mao Sư vương không nhịn được thoáng hoảng sợ vội vàng đưa vung lên chiến phủ, lợi dụng sức mạng nghiền ép của mình bức lui Trần Lâm...

Tuy nhiên, huyết tổ đại nhân có sức mạnh của riêng mình.

Tà Nguyệt đao bằng một góc độ vô cùng quỷ dị nghiên qua một bên trượt dài trên thanh chiến phủ ánh lên vô vàn những tia lửa điện rồi chém lên vai Kim Mao Sư vương...

Bị trúng đòn đau còn là một đòn cực đau.

Kim Mao Sư vương gầm lên một tiếng giận dữ, hư ảnh kim sư hiện lên sau lưng bất chấp tất cả vung lên cự phủ chém xuống muốn bổ đôi Trần Lâm...

Tuy nhiên, Trần Lâm chỉ cười lạnh hóa thành một làng khói xanh quỷ dị nhẹ nhàng tránh thoát một bổ đầy uy lược kia rồi tung cước đá vào người Kim Mao Sư vương, khiến khiến đế vương Sư tộc phun mau cũng như mượn lực lộn một vòng ra xa, tránh thoát con sư tử đã hóa điên này.

- Gàooo... huyết tổ có gan thì đánh trực diện với ta...

Gầm lên một tiếng giận dữ...

Kim Mao Sư vương ôm lấy thương thế có phần khủng bố trên vai, không kém gì vết chém mà hắn đã gây ra trên người Bạch Sa, hung tợ nhưng chằm chằm vào Trần Lâm...

Hiển nhiên, Kim Mao Sư vương bá chỉ của Sư tộc kẻ thống trị đồng bằng nội địa cũng đã đụng phải thiết bản, bá chủ của Huyết tộc hùng mạnh hiển nhiên không phải kẻ tầm thường...

Tuy sức mạnh thể chất không bằng Kim Mao Sư vương, một đế vương chi vương trong giới hung thú, nhưng Huyết tổ đại nhân lại thắng ở tốc độ và sự quỷ dị khôn lường...

Sát thủ và đấu sĩ trận chiến này chưa biết ai hơn ai.

Tuy nhiên sân chơi có lẽ đang không cần đến Huyết tổ đại nhân nữa...

- Tổ bà nó.... thằng mặt l nào dám đánh con gái ta...

Bất chợt một giọng nói trầm trọng tựa như đại hải gầm thét vang lên.

Một trung niên nam tử hình thể cực độ to lớn phải cao hơn cả Kim Mao Sư vương một cái đầu phá không lao ra giẫm nát thềm gạch bên dưới thể hiển sức mạnh khủng bố của mình.

Cả người lão ta cỡi trần chỉ mặc một cái quần màu xanh sẫm tựa như da cá vô cùng mạt mẻ, lộ ra cơ thể cuồng cuộn cơ bắp cùng nước da ngâm đen rám nắng.

Mái tộc dài màu nâu vàng của cát xoăn như sợ mì được cột gọn phía sau lội ra khung mặt hung ác cùng đôi lông mày đầy sắt lạnh liếc nhìn Bạch Sa.

Huyết khí khủng bố điên cuồng tỏa ra thể hiện lão ta đang rất giận dữ...