Chương 319: Băng Nha Tam Xoa Kích

Sau một cuộc gặp gỡ nhẹ của các thành viên cao tầng Huyết tộc.

Đám nữ cũng phải chia tay trở về làm việc của mình, bản thân Trần Lâm dường như cũng trở thành người thừa không giúp ý được gì.

Thế nên huyết tổ đại nhân quyết định đánh bài chuồn cười nói.

- Ưm... hình như mọi người cũng không cần đến ta thì phải...

- Thôi thì ta đi nhậu chút đây... tối gặp lại...

Nói xong Trần Lâm dẫn theo Anna nhảy cửa sổ bỏ chạy, để mặc chuyện đại chiến gì đó cho đám người Minh Nguyệt lol liệu. Dù sao các ngươi không cho huyết tổ đại nhân đánh thì sao cấm được ta đi chơi...

Ngược lại trông thấy Trần Lâm dẫn Anna đi mất hoàn toàn giao hết mọi chuyện lại cho mình, Minh Nguyệt không nhịn được bật cười nói.

- Chắc kiếp trước vị huyết tổ đại nhân của chúng ta đã cứu cả thế giới...

- Đúng là sướng không thể tả chỉ khổ cho chúng ta.

Nghe thấy thế Hồng Ánh cũng gật đầu phụ họa.

- Phải, có tên thủy tổ của tộc nào sướng như hắn không...

- Không lo, không nghĩ, không màng đến thế sự, có phúc thì hắn hưởng có họa thì chúng ta thay hắn gánh...

- Hay là chúng ta đảo chính đi...

Bất chợt tiểu nha đầu Tuyết Nhi cười lên xấu xa nói, nấm đấm nhỏ siết chặt vô cùng phấn khích.

Rõ ràng nha đầu xấu xa này còn cay cú chuyện Trần Lâm không tin tưởng vào thực lực của nàng vào Bào Bào, quyết tâm ám hại huyết tổ đại nhân.

Đúng là nuôi ong tay áo...

Tuy nhiên, Minh Nguyệt lẫn những người khác chỉ bật cười vỗ nhẹ lên đầu tiểu quỷ Tuyết Nhi cười nói.

- Huyết tổ đại nhân của chúng ta làm gì còn chính đâu để mà đảo.

Huyết tổ đại nhân Trần Lâm, tính đến thời điểm hiện tại trừ đội chế biến rượu ra thì ngài đã không còn chút thực quyền nào trong Huyết tộc, nói chung là hoàng đế có tiếng không có miếng.

Thế nên Trần Lâm cũng là hoàng đế không thể đảo chính, bởi vì làm gì còn chính đâu mà đảo.

Tuy nhiên, đám người Minh Nguyệt cũng đã quá rõ vị đại nhân nhà mình, không rảnh đây đếm xỉa đến độ hôn quân vô đạo của Trần Lâm làm gì.

Minh Nguyệt nói như vậy chỉ đơn thuần là câu chuyện nói xấu sau lưng chồng của những bà vợ, một chủ đề khá là hot khi một đám nữ nhân ngồi cạnh nhau, vô hình chung kéo gần khoảng cách giữ những người xa lại.

Thế nên thông qua chuyện nói xấu Trần Lâm, năm người Liễu Mộng Điệp cũng đã dần dần hoà hợp với đám người Minh Nguyệt.

Cũng như nhận thấy được địa vị độc tôn của Lý Minh Nguyệt trong Huyết tộc, bà mẹ vợ thay thẳng con rễ trời đánh gánh còng lưng cả giang sơn của hắn... để hắn đè đầu cưỡi cổ thiên hạ...

Tuy nhiên cũng không biết là vô tình hay cố ý, Trần Lâm lại đem về một bà dì ruột Liễu Mộng Điệp.

Tương lai không biết khi bà dì ngồi chung mâm bà mẹ vợ sẽ thế nào.

Dĩ nhiên đó là vấn đề của tương lai...

Còn hiện tại, sau khi đã sắp xếp xong đội hình, Minh Nguyệt quyết định đến khu đấu trường trước để chuẩn bị.

Dù hệ thống cho hẳn 24 tiếng để chuẩn bị, nhưng Huyết tộc không cần mua gì thêm, hết nên quyết định đến khu đấu trường trước sẽ tốt hơn.

Cứ thế đoàn người kéo nhau rời đi, thắng tiến đến khu đấu trường...

Tuy nhiên khi vừa mới bước ra khỏi cửa, một nữ quân nhân bộ dáng khá xinh đẹp, có 7 phần giống Lý Minh Nguyệt nhưng tóc lại cắt ngắn đến vai đã đợi sẵn từ trước đứng nghiêm nghị chào.

Trông thấy nàng ta, Minh Nguyệt khẽ mỉm cười nói.

- Đây không phải quân đội, không cần phải câu nệ tiểu tiết...

- Dạ thưa dì...

Nữ quân nhân kia vẫn vô cũng cẩn trọng gật đầu nói.

Nàng ta không ai khác chính là Lý Anh My, cháu gái ruột của Lý Minh Nguyệt.

Khi Huyết tộc và Vũng Hải chạm trán nhẹ tại Đại Ca thôn, nàng đã đi theo Lý Minh Nguyệt đến giờ.

Tuy nhiên, Lý Anh My vẫn chưa được Trần Lâm trích huyết nên nàng không phải thành viên của Huyết tộc, thế nên dù được phép nhưng nàng vẫn đứng bên ngoài chờ đợi chứ không vào trong nhà.

Lần này Lý Anh My hiển nhiên cũng tham gia sự kiện của hệ thông, chỉ là vẫn giữ vai trò nhân loại...

Khẽ vỗ vai đứa cháu gái sớm đã mất đi phụ mẫu từng được một tay mình nuôi lớn nâng đỡ, Minh Nguyệt khẽ mỉm cười gật đầu nói.

- Cố gắng hết mình, không cần phải sợ bất kỳ ai...

- Đừng quen con không chỉ là một nhân loại mà còn là cháu gái của ta... Huyết tộc sẽ chống lưng cho con...

Nghe thấy thế Lý Anh Mỹ khẽ gật đầu không hề ngại ngừng trước thân phận dị tộc của Lý Minh Nguyệt mà ôm lấy người vừa là cô vừa là mẫu thân này.

Ngoài ra còn là nhà tài trợ, khi thanh thiết côn sau lưng nàng chính là một vũ khí tím của Huyết tộc cho.

Rõ ràng tuy Lý Anh My đứng ở vai trò của một nhân loại, nhưng nội thất bên trong lại không khác gì một thành viên của Huyết tộc, có lẽ ngày mà nàng chính thức trở thành một tộc nhân của Huyết tộc chỉ là vấn đề thời gian.

Bên kia Trần Lâm tuy không quá để ý chuyện của Huyết tộc nhưng cũng không đi chơi, mà là đi nhậu...

Đứng trước một toà nhà không khác gì nhà của mình, Trần Lâm khẽ nhếch mép mỉm cười đê tiện.

Bên trong toà nhà, một nữ nhân chỉ mặc mỗi áo tắm lộ ra nước da bán mật rám nắng khỏe mạnh như một người mẫu bikini, máu tóc dài óng vàng uống xoăn như sợi mì che đi tấm lưng trần quyến rũ bước ra...

Chỉ là người mẫu áo tắm đủ sức ăn đứt mười Lâm Mỹ Anh cộng lại này, khi trông thấy Trần Lâm lại vui mừng hớn hở như trông thấy mỹ nữ chạy đếm ôm lấy Trần Lâm.

Tuy nhiên, trước cái ôm của một đại mỹ nữ không chỉ ăn mặc vô cùng mát mẻ còn cao lớn gần gấp đôi mình, Trần Lâm lại nhanh chân lui ra sau tránh thoát ma trảo kia rồi cười nói.

- Bộ cá mập thích ôm nhau như vậy sao?

Để con mồi chạy thoát khỏi nanh vuốt của mình, nữ nhân kia không ai khác chính là nữ đại gia Bạch Sa có chút hụt hẫng nhưng rất nhanh đã cười nói.

- Không có, chúng ta không có tay nên không biết chuyện này, ta chỉ bắt chước mà thôi...

Nghe thấy thế Trần Lâm chỉ bật cười nói.

- Không biết tên nhân loại xui xẻo nào bị con cá mập như cô trông thấy...

- Đi vào trong ta có quà cho cô... đảm bả cô sẽ rất thích...

Nói xong Trần Lâm không chút khách khí tựa như nhà của mình bước vào.

Ngược lại Bạch Sa khi nghe đến hai từ “có quà” thì ánh mắt khẽ sáng lên nào còn quan tâm đến chút tiểu tiết kia nhanh chân chạy theo.

Hai cá nhân có lẽ là duy nhất không mấy để ý đến đại sự kiện của hệ thống cuối cùng cũng hội hợp.

Ngồi nhịp giò trên ghế, Trần Lâm nhìn Bạch Sa đang hồi hợp chờ đợi không nhịn được bật cười đắc ý rồi vung tay lấy ra một viên tinh thế trong suốt ánh lên những tia sáng xanh lạnh lẽo đưa tới trước mặt nàng.

Viên tinh thể kia không gì khác chính và bảo vật của La Thiên mà Trần Lâm tiện tay “nhặt” được, tên của nó gọi là Kết Tinh Băng Giá năng lực hiển nhiên là tạo băng.

Tuy nhiên, giá trị của viên Kết Tinh Băng Giá kia không phải chỉ làm một trang bị tím độc nhất, mà nó còn là một bộ trong Băng Nha Tam Xoa Kích.

Lần bóc shit thành công nhất của Bạch Sa cũng chính là lần kết nối tình cảm của nàng và Trần Lâm chính là bóc được Băng Giáo, một trang bị tím độc nhất có thể kết hợp với hai trang bị khác thành Băng Nha Tam Xoa Kích.

Tuy không biết kết các bộ trang bị tím lại với nhau có thể hình thành một trang bị đỏ hay không.

Nhưng có thể chắc chắn nó ít nhất sẽ mạnh hơn những trang tím thông thường, thế nên không chỉ Trần Lâm mà rất nhiều kẻ khác đều muốn sưu tập về những bộ trang bị này...

Hiện tại Trần Lâm may mắn loot được Kết Tinh Băng Giá, dùng nó để đổi lấy khung gương của Bạch Sa, như thế đôi bạn cùng tiến hai bên đều cùng có lợi, Trần Lâm thu được 2/3 bộ của Gương Phản Chấn còn Bạch Sa cũng thu được 2/3 bộ của Băng Nha Tam Xoa Kích.

Tuy nhiên trái với tấm lòng thiện lành của Trần Lâm.

Bạch Sa chỉ liếc nhìn viên Kết Tinh Băng Giá kia một cái như nhìn cục nước đá rồi ngơ ngác nhìn Trần Lâm nói.

- Nè lông trắng... không phải ngươi nói có quà sau...

- Rượu của ta đâu... mồi nhắm của ta đâu...

- Lão nương rất bận đó, ngươi đừng hòng lừa gạt ta nếu không đừng trách ta trở mặt...

- Nhìn... nhìn cái gì mà nhìn, còn không mau đem ra, ta giận thật đó...

Nghe thấy Bạch Sa mở miệng không ngờ lại là đồi nhậu, không chút để ý đến trang bị tím trước mặt, thứ rất có thể sẽ đem đến cho nàng một vũ khí đỏ chứ không ít.

Trần Lâm triệt để chết lặng ngu người ra.

- Nhưng... đây là trang bị... tím... nó...

- Đmn thôi xem như ta chưa nói gì... muốn nhậu thì ta cho ngươi nhậu...

Ôm đầu bất lực Trần Lâm không còn cách nào hơn đành đem ra mười bình Hải Hồn Huyết tửu vừa loot được từ chỗ Huyết tộc cùng một ít thịt khô do Trương Tố Nga chuẩn bị cho con ma men này.

Còn bản thân Trần Lâm thì chỉ đành tự thân vẫn động từ lết xác đi lấy đồ mình cần, rồi trao đổi với Bạch Sa sau.

Dĩ nhiên Bạch Sa không mấy để ý, vừa gặp được rượu đã nhanh tay bợp lấy một hơi uống cạn một bình, bộ dạng không lo không nghĩ không khác gì tên nào đó khiến Trần Lâm lắc đầu bất lực.

...

Một lần nữa bước vào khô chứa đồi trong nhà Bạch Sa.

Sau một khoảng thời gian không đến... thâm, nơi đây đã được Bạch Sa tha về không ít trang bị tím độc nhất quý giá, còn được sắp xếp vô cùng gọn gành đẹp mắt không khác gì một viện bảo tàng trương bài những trang bị tím.

Dĩ nhiên người làm việc đó không phải Bạch Sa mà là người hướng dẫn của nàng, lúc này đang đứng trong phòng chứa đồ, ánh mắt đầy cảnh giác nhìn Trần Lâm.

Tuy nhiên, Trần Lâm chỉ cười cười mặc kệ hắn ta nhanh tay lấy đi cái khung gương đen tuyền để trên giá rồi nói.

- Ta đến trao đổi với chủ nhân của ngươi...

- Chỉ là giờ chắc nàng ta xỉn quắc cần câu rồi, nên ta mới lên tự lấy...

- Nè... nè... ta là người tốt đừng nhìn ta như vậy.

Hiển nhiên Trần Lâm từng không ít lần dùng rượu thịt mê hoặc Bạch Sa đổi được không ít đồ tốt, từ đó bị liệt vào đánh sách đen thuộc dạng thành phần nguy hiểm trong mắt tên hướng dẫn này.

Chỉ đáng tiếc bà chủ của hắn ta là Bạch Sa lại không nghĩ vậy nên hắn cũng không thể làm gì.

Tuy nhiên tên người hướng dẫn kia đã trách lầm Trần Lâm, nhìn chung Trần Lâm vẫn là ”người tốt”, mặc dù từng trao đổi vô cùng khốn nạn với Bạch Sa nhưng vẫn là trao đổi chưa hề loot không của Bạch Sa bao giờ...

Ngoài ra Bạch Sa không hiểu kiểu gì lại rất thích sư tập vũ khí, đồ tím của nàng 90% đều là vũ khí, Trần Lâm dù có muốn loot thật nhưng cũng chả dùng được vào việc gì.

Bất chợt, trong đống vũ khí phẩm chất tím mang giá trị sưu tâm cao của Bạch Sa, Trần Lâm vô tình trông thấy một cập song đao khá kỳ dị đặc trên giá.

Cập song đao kia có hình dáng khá gì kỳ dị, thuộc loại song đao cầm một tay nên khá nhỏ, nhưng lưỡi đao lại không cong như những thanh đao thông thường mà có phần thẳng cùng rất nhiều cạnh sắc tỏa ra hành khí bước người.

Nhưng quan trọng nhất, cập song đao gọi là Hàn Tinh Song Đao kia lại là một trong ba trang bị tím độc nhất cần có để kết hợp thành Băng Nha Tam Xoa Kích.

Như thế thêm viên Kết Tinh Băng Giá trong tay Trần Lâm, không phải Bạch Sa đã đủ bộ ba để kết hợp thành Băng Nha Tam Xoa Kích rồi sao.

Thật sự là quá mức trùng hợp...

Nghĩ đến đây Trần Lâm không nhịn được thoáng trầm ngâm suy nghĩ, liệu có nên trao đổi viên Kết Tinh Băng Giá trong tay mình để Bạch Sa được đủ bộ hay không.

Không phải Trần Lâm chơi xấu bạn, nhưng bạn bè là bạn bè, lợi ích là lợi ích, huống chỉ nó còn là lợi ích chủng tộc.

Trần Lâm có thể đại diện cho Huyết tộc nhưng Bạch Sa lại không thể đại diện cho Hải Sa tộc được, lỡ một ngày đẹp trời lão cha của nàng Sa Hoàng phái nàng đi đánh Huyết tộc thì sao, liệu Bạch Sa có nghe theo hay không đó cũng là một vấn đề...

Khi chưa có liên kết về mặt lợi ích thì không thể dễ dàng để kẻ khác mạnh lên được, đó là nguyên tắc.

Tuy nhiên, sau một lúc suy nghĩ Trần Lâm vẫn quyết định đưa viên Băng Giá Kết Tinh chỉ Bạch Sa.

Bản thân Huyết tộc cũng có không ít bộ trang bị tím chỉ thiếu 1-2 món là đủ bộ, Trần Lâm thật sự rất muốn thử xem có đúng kết hợp đủ bộ trang bị tím sẽ thành một trang bị đỏ hay không.

Hiện tại đang có một vật thí nghiệm trước mắt, Trần Lâm thật sự rất ngứa tay.

Ngoài ra, nếu đúng như Trần Lâm suy đoán thì cùng lắm Hải Sa tộc có thêm một trang bị đỏ, Trần Lâm vẫn không sợ.

Nhưng quan trọng nhất vẫn là Hải Sa tộc là một chủng tộc sống dưới biến, tỷ lệ mò lên bờ đánh nhau với một đám vịt canh đúng nghĩa như Huyết tộc sẽ rất thấp.

Tính ra Hải Sa tộc mạnh lên thì Long tộc một chủng tộc nghe thôi đã thấy mùi biển rồi mới là kẻ đáng quan ngại hơn Huyết tộc nhiều...

Nghĩ đến đây Trần Lâm khẽ mỉm cười, trước ánh mắt như muốn giết người của tên hướng dẫn kia cầm lấy cặp sống đao chạy xuống lầu.

Để lại anh hướng dẫn viên bật lực thở dài, mới đầu hắn đã nhắm đến Bạch Sa mong ôm bắp chân phú bà, không ngờ phú bà này lại quá mức điên rồ khiến hắn nhiều lần khóc không ra nước mắt.

Đúng là tự gây nghiệt không thể sống...