Chương 315: Sự kết hợp của hai quốc gia

Bên trong một tòa nhà cao tầng phía xa.

Trần Lâm không nhịn được mỉm cười thích thú nhìn ba mỹ nhân đang quấn lấy nhau trên sân thương của tổng bộ Huyết tộc tại thành phố Thanh Thủy này.

Với sức mạnh của quỷ nhãn, chỉ cần Trần Lâm muốn cả thành phố này đều không thể thoát khỏi sự giám thị của cậu, vậy mà ba nữ nhân kia dám hú hí sau lưng huyết tổ đại nhân, đúng là không biết chữ chết viết thế nào...

Tuy nhiên khiến Trần Lâm khá bất ngờ là tiểu thư thục nữ như Thái Văn Cơ cũng tham gia cuộc vui kia.

Thực tệ ngay từ đầu Trần Lâm đã cảm thấy hai người Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương có điểm gì đó là lạ, 96,69% là có quan hệ tình cảm đặc biệt, không ngờ lạ là cuộc tình tay ba mà ba cái tay kia đều vui vẻ cho vào âm hộ nhau thể này thì tính ra... cũng được...

May thay huyết tộ đại nhân hôm nay tốt tính nên quyết định tha cho các nàng.

Dĩ nhiên, đó là Trần Lâm nghĩ như vậy, còn thực tế là do đang chạy giặc nên phải trốn đến đây, giờ lộ mặt ra chỉ sợ chưa sơ muối được gì đã bị Liễu Mộng Điệp bắt được...

Đúng như Trần Lâm dự đoán, sau khi hoàn thành quá trình trích huyết Liễu Mộng Điệp lặp tức rút ngay thanh chiến kích trông khá thuật mặt không biết tên ngu nào cắm ngay bên cạnh tìm Trần Lâm tính số.

Trích huyết chính là quá trình thay da đổi thịt đúng nghĩa đen, thế nên đau đớn mà nó mang lại không hề ít, vậy mà thằng cháu trời đánh lại mạnh dạn tuyên bố không hề đau đớn gì, cùng lắm chỉ như muỗi cắn, đúng là muốn chơi Liễu phu nhân, tội này nhất định phải nghiêm trị...

Dĩ nhiên với uy quyền của mình, huyết tổ đại nhân có thể dễ dàng chèn ép tộc nhân khiến bất kỳ thành viên nào của Huyết tộc đều phải ngoan ngoãn như cúm con, nói gì là người mới như Liễu Mộng Điệp.

Đây là vấn đề về huyết mạch, giống như một đàn sói đều phải phục tùng con sói đầu đàn, không phải mạnh hay yếu có thể bù đắp được. Huống chi Liễu Mộng Điệp cũng không mạnh, Trần Lâm mà muốn hoàn toàn có thể bẻ đầu nàng như thường...

Tuy nhiên, Trần Lâm một con người đã từng sống dưới máy trường xã hội chủ nghĩa vĩ đại, hơn hẳn tư bản giẻ rách.

Không chỉ không bẻ đầu Liễu Mộng Điệp mà còn không áp đặc gì lên tộc nhân, để đám nữ thích làm gì thì làm. Cũng chính vì thế đã thúc đẩy cho những thành phần tạo phản hội ra đời, dẫn đầu không ai khác chính là con heo đen Tiểu Hắc.

Dĩ nhiên tạo phản hội kia cũng chỉ nói cho sang mồm, mặc dù có chút khó chịu với Huyết tổ đại nhân nhưng chưa một ai dám trái ý Trần Lâm, bản thân Trần Lâm cũng mặc kệ thậm chí còn ngâm chấp nhân để đám tiểu quỷ kia nhảy nhót.

Bởi lẽ, không chỉ đối với các tộc nhân mà với cả Trần Lâm kẻ đã mất đi gia đình cũng xem Huyết tộc là gia đình thứ hai, mà đã là một gia đình thì phải phải có người này người kia, lâu lâu có mấy tên chống đối thế mà lại vui.

Tuy nhiên, Huyết tổ đại nhân vẫn cực kỳ kiêng kỵ hai thành viên trong Huyết tộc, thậm chí tự cho họ cái quyền cao hơn mình.

Người đầu tiên chính là Nguyệt Dạ nữ vương kiêm bà mẹ vợ Lý Minh Nguyệt, người trên cơ bản là gánh cả Huyết tộc trên vai khi Trần Lâm bỏ đi và rất có thề là khi Trần Lâm về cũng vậy.

Có thể nói Trần Lâm là người sinh ra Huyết tộc nhưng Lý Minh Nguyệt là người nuôi Huyết tộc thành tài, cống hiến lớn như vậy Trần Lâm sẵn sàng đội Lý Minh Nguyệt lên đầu liếm âm hộ của nàng cũng được.

Người thứ hai không ai khác chính là bà dì nhỏ Liễu Mộng Điệp, dù không quá thân chỉ gặp nhau có vài lần trong năm và bản thân Trần Lâm lúc này cũng không còn là nhân loại nữa...

Nhưng Trần Lâm vẫn luôn tôn trọng giá trị tôn tí trật tự của nhân loại, tính ra Trần Lâm cũng là người có chút cổ hữu.

Liễu Mộng Điệp là em gái của mẫu thân Trần Lâm, thế nên tối hai dì cháu ra ngủ chung thì được chứ bẻ đầu nàng thì Trần Lâm không thể chấp nhận được...

Cũng chính thế huyết tổ địa nhân, đế vương của cả một vùng đất rộng lớn chỉ có thể trốn đến đây lánh nạn.

May thay trong quá trình đào thoát huyết tổ đại nhân có ôm theo bảo bối.

Ngay bên dưới hạ thân Trần Lâm, một cái đầu đen đang không bừng nhấp nhô phát ra những tiếng rên rỉ đầy gợi tình.

Lâm Mỹ Anh người mẫu kim diễn viên nổi tiếng của Hoa Trung quốc, chỉ là nàng hơi xui hoặc theo một góc độ nào đó có thể gọi là hên.

Khi trong lúc trốn chạy, Trần Lâm vô tình phát hiện Lam Mỹ Anh đang tập tành luyện đâm thương một mình, xem ra bất cô này tuy mặt ngoại sợ này sợ nọ nhưng cũng đã bắt đầu nổi máu thích đánh nhau...

Tuy nhiên không biết là vô tính hay cố ý mà cái dáng đâm thương kia lại quá ư là gợi tình, khiến Trần Lâm nhịn không được bắt lấy Lâm Mỹ Anh lên đây giải tỏa căng thẳng.

Cũng vì thể mà vô tình phát hiện ra cuộc truy hoan của ba người Thái Văn Cơ, khiến Cuba đã căng thẳng lại càng thêm căng thẳng.

Chỉ đáng thương cho Lâm Mỹ Anh phải cúc cung tận tụy hầu hạ Trần Lâm.

Cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn khẽ ngậm lấy công thịt lông lá kia mà múc nhè nhẹ, chỉ là hung vật kia quá lớn khiến cái miệng nhỏ của Lâm Mỹ Anh chịu không nổi bị nong ra hết cỡ, nước mắt nước mũi không nhịn được chảy ra khi quy đầu đụng vào cuống họng nàng...

May thay trước khi Lâm Mỹ Anh sắp bị côn thịt lông lá to lớn của Trần Lâm làm cho nghẹn chết thì cậu đã vỗ nhẹ lên đầu nàng...

Hiểu ý, Lâm Mỹ Anh thoáng mỉm cười khẽ nhả côn thịt to lớn đang nằm trọn trong khoang miệng của mình ra khiến nước miếng rĩ ra nơi khóe miệng đầy ướt át, trông vô dùng dâm mỹ.

Liếc nhìn Trần Lâm đang bễ nghễ ngồi trên ghế hướng mắt đầy thưởng thức nhìn về phía mình...

Lâm Mỹ Anh khẽ mỉm cười đầy gợi dục, bất chấp khuông mặt đã ướt dẫn mồ hôi cùng nước mắt nước mũi của mình trông vô cùng dâm đãng, từ từ chậm rãi uốn éo cơ thể rồi nằm lên trên chiếc bàn dài phía sau.

Bàn tay của Lâm Mỹ Anh khẽ đưa lên vuốt lại mái tóc đã rối bời về phía sau, ánh mắt nàng đầy tình ý nhìn Trần Lâm, chiếc lưỡi mềm mại khẽ le ra liếm những giọt nước miếng chảy dài nơi khoé miệng một cánh rõ đĩ thõa...

Bàn tay còn lại của Lâm Mỹ Anh cũng không nhàn rỗi mà xoa nhẹ vú mình bên ngoài lớp áo cố kích thích Trần Lâm, tuy nhiên được một lúc Lâm Mỹ anh cảm thấy không phê khẽ vươn tay cởi luôn chiến áo đầm đang mặc ra...

Một thân hình tựa như vệ nữ hiện lên trước mặt Trần Lâm, vòng eo thon gọn không một chút mỡ thừa đầy tinh tệ, cặp vú săn chắc cùng nhủ hoa hồng hào.

Khẽ dựa ra sau nằm luôn trên mặt bàn, Lâm Mỹ Anh lúc này một tay vẫn vê vê đầu vú, một tay của nàng mò xuống dưới kéo chiếc quần lót ướt sũng sang một bên lộ ra âm hộ ướt đẫm dâm thủy của chính mình đầy mờ gọi rên rỉ nỉ non...

- Chủ nhân nhanh đến đây… trừng phạt ta đi... trường phạt âm hộ dâm đãng của ta đi đi...

Nói xong Lâm Mỹ Anh khẽ nhấc hông đưa hai chân lên cao, phơi bày âm hộ ập mạp lầy lội của mình ra...

Rõ ràng dù đang cố học đâm thương, nhưng mục tiêu tăng tiến trong sự nghiệp của Lâm Mỹ Anh vần là đề huyết tổ đại nhân đâm.

Ngược lại, khi nhìn vào con sò lông mập mạp hồng hào xen lẫn chút nâu nhạt nơi khóe thịt hồng mộng nước trước mặt, Trần Lâm rốt cuộc cũng không kiềm chế nổi nữa đứng bật dậy như hổ đói lao đến vục mặt vào âm hộ Lâm Mỹ Anh.

Khẽ đưa mũi hít một hơi mùi vị hải sản tươi sống, Trần Lâm không chút khách khí le lưỡi liếm dọc theo ép âm hộ béo mập khiến nó phun nước, rồi cắn nhẹ vào mép âm hộ.

- Aaa… aa… chủ nhân đừng… cắn a... tiểu dâm nô… sướng…

Bị Trần Lâm cắn vào âm hộ, cả người Lâm Mỹ Anh rung lên bần bật không ngừng gào thét trong sướng khoái.

Tuy nhiên không dưng lại ở đó, Trần Lâm vừa liếm vừa thọc ngón tay âm hộ lông lá của Lâm Mỹ Anh mà móc nhè nhẹ, dâm thủ từ trong âm hộ ẩm ước của nàng phun ra ra ào ạt như cơn lũ ướt cả cảnh bàn tay lẫn khuôn mặt của Trần Lâm...

- Dám phun lên mặt chủ nhân... đúng là không biết sống chết...

- Để xem ta trình trị nàng thế nào...

Tự nhiên được rửa mặt, Trần Lâm khẽ mỉm cười đê tiện rồi đưa lưỡi đáng thật sâu vào âm hộ của Lâm Mỹ Anh khiến nàng oằn mình như con giun đất...

- Ahh... đừng chủ nhân... sướng… quá… chú nhân ơi… ta sướng… ư... ưa...

- Chết… chết tiểu nô rồi… sướng quá… aaa… liếm… mạnh… nữa… đi… chủ nhân… aaaaa…

- Không... không được... có cái gì đó đang... ta... ta raaaaa...

Cảm nhận được sự sướng khoái nơi âm hộ, Lâm Mỹ Anh rên lên inh ỏi

Bàn tay vô thức giữ lấy đầu Trần Lâm, hông nàng giật nảy như người động kinh, âm hộ nàng co thắt dữ dội dâm thủ phun ra ra lênh láng.

Khẽ muôn con sò lông béo mập ăn mãi không hết kia ra, nhìn Lâm Mỹ Anh đang quằn quại cả khuôn mặt ửng hồng vì sướng khoái, âm hộ của nàng đang phập phồng như mang cá đều đặn rỉ ra chất mình dịch mê người, Trần Lâm không nhịn được mỉm cười thích thú.

Tuy nhiên, một ý nghĩ có phần biến thái đột nhiên hiện ra không đầu Trần Lâm.

Khẽ lật người Lâm Mỹ Anh để này nằm sắp xuống bàn chổng mông lên về phía sau, Trần Lâm không chút khách khí kéo cái quần lót ướt sũng của nàng xuống, cái âm hộ mập mạp mê người của nàng chìa ra phía sau hoàn toàn phơi bày trước mặt Trần Lâm.

- Liếm... chủ nhân liếm sướng quá... tiểu nô sướng quá đi...

Đang phê pha trong sự sung sướng tột cùng, Lâm Mỹ Anh nhận thấy một vật to tròn như đầu quy đầu vào ầm hộ mình...

Tưởng Trần Lâm sắp đút côn thịt lông lá kia vào âm hộ của mình, xác nhân bản thân chính thức thành nữ nô trung thành của huyết tổ đại nhân, Lâm Mỹ Anh không chút chần chờ ưỡn mông ra sau đón nhận.

- Ahh... chủ nhân cho ta đi... cho ta... á... á... á...

Tuy nhiên ngay khi vật kia cắm phập vào âm hộ mình, Lâm Mỹ Anh lập thức giật mình hét thảm.

Hung vật kia hoàn toàn lắp đầy mọi khoảng trống trong âm hộ lầy lội của Lâm Mỹ Anh, nó rất to và rất dài hoàn toàn chạm đến tử cung nàng, nhưng đặc biệt nó lại rất... lạnh....

- Ahhh… aaa… chủ... chủ nhân người... chết... chết tiểu nô...

Đáng tiếc Lâm Mỹ Anh chỉ kịp hét lớn một tiếng nhưng không kịp nói gì, thì cả người nàng đã công lênh như con tom, hai tay bám chặc vào cạnh bàn, âm hộ của nàng phun ra một dòng nước nóng rồi đổ gục xuống mặt bàn, vì thốn xen mẫn sướng khoái lạ thường…

Thì ra Trần Lâm không hề đút côn thịt của mình vào âm hộ của Lâm Mỹ Anh, mà chơi ác lấy chuôi thanh katana siêu to khổng lồ của mình cạ cạ ngay cửa âm hộ của nàng xem như khai kiếm.

Đáng tiếc Lâm Mỹ Anh tương đó là côn thịt của Trần Lâm nên đã đẩy người ra sau đón nhận, với sự lầy lội của âm hộ nàng lúc này Lâm Mỹ Anh không chút khó khăn nuốt trọn 1/3 chuôi kiếm vào trong, quả là hảo thủ đoạn...

Chỉ là Trần Lâm đúng là chơi ác, để một thanh cổ kiếm của Nhật Quốc đút vào âm hộ của một nữ nhân Hoa Trung quốc, rồi dùng chính thanh kiếm đó làm nàng rên rỉ như chó.

Nhìn một trong những đệ nhất mỹ nữ của nước bạn phương bắc đang nằm gục đầu trên bàn, âm hộ đang không ngừng rĩ nước vì sướng khoái lần thốn rát, trong khi một phần chuôi kiếm vẫn cắp phập vào âm hộ phần còn lại thì dư ra ngoài một đoạn, lưỡi kiếm công và dài gác nhẹ lên mặt đất, Trần Lâm không nhịn được mỉm cười đắc ý với tác phẩm nghệ thuật mới của mình.

Ngược lại, cảm nhận được cự vật lạnh lẽo đam đâm vào âm hộ mình và độ nặng của nó đang đè lên thành âm hộ, Lâm Mỹ Anh không thể chịu nổi đau khổ cầu xin

- Ahh… thốn… thốn… quá… Chủ nhân ơi… cái gì… mà to thế… aaa… aaa...

- Lấy... lấy nó ra đi mà... a... a... a...

Tuy nhiên, Trần Lâm chỉ mỉm cười thích thú nói.

- Tiểu dâm nô ngoan... âm hộ của ngươi quá nhỏ, ta mà đâm vào ngươi sẽ chết đó...

- Thế nên cần mở rộng một chút...

- Yên tâm thứ này cũng rất là sướng đó nha...

Nói xong Trần Lâm cầm lấy phần còn dư ra của chuôi kiếm bắt đầu rút ra, rồi lại nhét trở vào âm hộ ước sũng của Lâm Mỹ Anh, tuy nhiên khuông mặt lại cười nham nhở.

Rõ ràng Trần Lâm đang nói xạo.

Đúng là với sự chênh lệch thể chất quá lớn, Trần Lâm hoàn toàn có thể chơi Lâm Mỹ Anh đến chết, nhưng không hề có chuyện đâm một cái là lăng ra chết như Trần Lâm nói, dù sao con thịt có cứng cách mấy thì cũng chỉ cứng như sắc mà thôi, đút một vật cứng như thanh sắt vào âm hộ cũng là chuyện thường tình với nữ nhân mà.

Tuy nhiên chuyện ngược lại thì hoàn toàn có thể, một nữ cường giả cấp độ cao nếu quan hệ với một nam nhân cấp độ quá phấp thì hoàn toàn có thể chơi chết hắn ta.

Chỉ là cái chết kia không phải bị hút chết như độc giả đang nghĩa, mà là bị bốp chết theo đúng nghĩa đen.

Thành vách âm hộ trên cơ bản cũng là cơ có thể co bóp, thế nên một nữ cường giả sướng quá không khống chế được hoàn toàn có thể bóp nát côn thịt của bạn tình cấp quá thấp nếu hắn không rút ra kịp.

Đây có thể là minh chứng để chứng mình, nữ nhân mới là phái mạnh và cũng là lý do tại sao nam cường giả có thể thu hậu cung bất kể chênh lệch của đôi bên, còn nữ cường giả thì ế thấy mẹ...

.

.

(Tính viết cho hết mà thấy dài quá, sợ các đạo hữu khó đọc nên thôi cắt ra để chương sau... ^_^)