Chương 290: Thây ma đột biến

Bên kia, vừa mới ổn định được cơ thể sau cú va chạm...

Con thây ma khổng lồ đã thấy đồng bàn bị Trần Lâm giết chết, không nhịn được tức giận phát điên lao đến muốn trả thù cho con thây ma tí hon.

Tuy nhiên, dù không phải thước đo chính xác nhưng Trần Lâm vẫn là kẻ đứng top 7 sever hàng thật giá thật.

Khi thấy con thây ma khổng lồ lao đến, Trần Lâm lập tức phát huy giá trị siêu việt của một kẻ top 7, không chút xấu hổ lấy trang bị ra đè...

Huyết hỏa bùng cháy tựa như một sinh vật sống uống lượn quanh người Trần Lâm rồi phá không lao đến con thây ma khổng lồ.

Cảm nhận được nhiệt lượng khủng bố đang đánh đến...

Con thây ma khổng lồ ngược lại vô cùng tự tin vào khả năng phòng thủ của bản thân, chơi ngu lấy số vùng quyền đánh vào huyết hỏa.

Tưởng chừng như huyết hỏa nhỏ bé sẽ bị một quyền to lớn của con thây ma khổng lồ đánh tan, thì sức mạnh của một trang bị đỏ phát huy thể hiện giả trị của bản thân.

Đùng một tiếng...

Ánh lửa bùng cháy, huyết hỏa chạm vào cánh tay khổng lồ của thây ma Cự Phách trực tiếp thiêu cháy nó khiến con thây ma gầm lên một tiếng đau đớn.

Trước sức mạnh tuyệt đối của một trang bị đỏ, nhục thể không có khả năng chống lại, đó cũng là nguyên nhân Trần Lâm dám tự tin chơi với bất kỳ tên full tăng nào.

Tuy nhiên rất may cho Cự Phách thây ma, Bỉ Ngạn Huyết Hoả thật sự quá nhỏ so với hình thể của nó, lại không phải Hắc Hoả của mỹ phụ Huỳnh Dao có tính cắn nuốt vô cùng mạnh.

Thế nên dù cự kỳ bá đạo, nhưng huyết hỏa chỉ đốt cháy một mảnh da thịt khá lớn trên cánh tay của thây ma Cự Phách mà thôi, chưa nguy hiểm đến tính mạnh.

Nhưng nhiêu đó thôi cũng khiến con thây ma khổng lồ vô vùng khiên kỵ trước ngọn lửa đỏ đang bay lượn kia, đừng quên thế mạnh của nó là phòng thủ vậy mà gần như không có khả năng phản kháng trước huyết hỏa.

Bất chợt, một bóng đen quỷ dị xé gió lướt đến bất ngờ tập kích Trần Lâm, với tốc độ vô cùng nhanh bóng đen kia dễ dàng né tránh huyết hoá đang bảo bộ rồi lao đến vung lên cánh tay sắc nhọn chém tới.

Tuy nhiên, thứ mà nó chém trúng chỉ là một làn khói xanh mờ ảo, còn Trần Lâm đã sớm đứng sau lưng bóng đen kia vung lên Tà Nguyệt đao chém xuống...

Từ kẻ tập kích biến thành con mồi...

Bóng đen kia không ai khác chính là con thây ma lưng gù muốn lợi dụng tốc độ cao của bản thân vượt qua huyết hỏa có phần chậm chạp mà đánh lén Trần Lâm.

Chỉ là nó không thể ngờ được Trần Lâm lại có tuyệt chiêu né tránh quỷ dị đến vậy, khiến nó từ thợ săn biến thành con mồi.

Cảm nhận được ánh đao sắt bét đang chém xuống.

Con thây ma lưng gù đã bị chính thanh đao kia chém cụt một tay, nên biết rõ độ sắc bén bá đạo của thanh hắc đao kia, không dám đối cứng cấp tốc nhảy tới cố gắng né tránh ánh đao sắt lẹm đang chém sau lưng mình.

Tuy nhiên, Tà Nguyệt đao không chỉ sắc bén mà còn cực nhanh.

Trước khi con thây ma lưng gù kịp bỏ chạy ánh đao đen xanh đã lướt qua chém một nhát dài lên lưng nó, để lại một đường dài không ngừng phun ra chất dịch mủ màu tím...

Ôm lấy thương thế từ một đao kia lẫn cánh tay bị chém cụt, con thây ma lưng gù cấp tộc nhảy đến bên cạnh con thây ma khổng lồ, ánh mắt đầy cảnh giác nhìn Trần Lâm...

Không ngờ hai chúng nó liên thủ lại không làm gì được Trần Lâm, còn ăn không ít quả đẳng. Đủ để thấy được chênh lệch đôi bên là rất lớn.

Ngược lại, Trần Lâm cũng khẽ nhíu mày liếc nhìn hai con thây ma cao cấp còn lại rồi nhìn thi triều đang kéo đến.

Trên cơ bản Trần Lâm không ngán hai con thây ma thống lĩnh kia, nhưng lại có chút không muốn đánh với thi triều.

Dù đã bị đại quân tiêu diệt hơn nửa, nhưng cái thi triều kia vẫn là quá lớn để một người có thể diệt hết, dù Trần Lâm không sợ nhưng giết hết đám này chắc đến sáng.

Nhà bao việc, Trần Lâm lại không rãnh diệt hết thi triều này thay nhân loại, thế nên huyết tổ đại nhân bắt đầu có ý định rút lui.

Dù sao thứ cần lấy đã lấy được, người yêu hòa bình như Trần Lâm không muốn có chiến tranh đau thương làm gì, nhất là nó lại không đem đến lợi ích gì thì quyết không đánh.

Thế là Trần Lâm chỉ khẽ mỉm cười rồi đưa lên ngón giữa cười nói.

- Good bye, have a good night...

Nói xong Trần Lâm nhẹ nhàng hoá thành một làn khói bay đi.

Con thây ma khổng lồ cũng nhận thấy ý định “đánh xong chạy” của Trần Lâm cấp tốc lao đến, cánh tay vung quyền nện xuống muốn ngăn cản Trần Lâm.

Chỉ là thứ mà con thây ma khổng lồ đánh trúng là mặt đất bình yên, khiến mặt đất xui xẻo vỡ nát khói bụi bay lên mù mịt, còn Trần Lâm đã sớm không thấy bóng dáng...

Gàooo...

Bị kẻ gian cướp đồ còn giết luôn người của mình, con thây ma khổng lồ tức giận gầm lên một tiếng vạng vọng nhưng đầy bất lực.

Còn con thây ma lưng gù chỉ biết lắc đầu thở dài.

Thế gian này là vậy, mạnh được yếu thua.

Ngay từ đầu qua một phen giao phong nhẹ, con thây ma lưng gù đã nhận thấy chênh lệch to lớn giữa đôi bên...

Trần Lâm không phải tồn tại mà thi đàn chạy nạn này có thể đụng đến, thậm chỉ Trần Lâm cứ thế bỏ đi mới là điều tuyệt vời nhất cho cái thi đàn này.

Chỉ tội cho con thây ma phổ thông được chọn kia, suýt chút nữa đã có cơ hội đổi đời nhưng lại thua ở phút 90, bất lực và oán hận không kém gì con thây ma khổng lồ, nhưng chỉ có thể tức giận nhìn ánh chiều tà phía chân trời...

...

Lướt nhanh trên đồng cỏ xanh bát ngát lúc này đã bị ánh hoàng hôn nhuộm đỏ.

Trần Lâm tiểu nhân đắc ý liếc nhìn thi triều phía xa rồi dậm mạnh xuống đất phát động Quỷ Ảnh Độn Thuật hoá thành một làn khói phá không lao đi như tên bay.

Mục tiêu hiển nhiên là hội hợp cùng đám người Yến Nhi trước rồi mới theo đại quân về Vũng Hải...

Dù sao hai người Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương với cặp sừng lộ liễu trên đầu không thể theo về được, phải sắp xếp cho họ tạm ở lại thành phố Thanh Thủy chờ đợi.

Ngoài ra, cũng cần nghiêm cứu một chút với chiến lợi phẩm vừa “nhặt” được trước khi trở về.

Rõ ràng con thây ma lưng gù kia rất vội trong chuyện chọn người kết thừa viên tinh thể màu tím kia, xem ra thứ kia không thể để lâu được...

Bất chợt, như cảm nhận được gì đó Trần Lâm khẽ nhíu mày nhảy xuống một bãi đất trống rồi nhanh chóng lấy ra viên tinh thể kia.

Đúng như Trần Lâm dự đoán, viên tinh thể mà tím kia bắt đầu xuất hiện những vết rạn nứt nhỏ...

Rõ ràng viên tinh thể màu tím kia cũng giống một dị thực vật sẽ biến mất nếu không ai phục dụng trong một khoảng thời gian nhất định.

Chỉ là Trần Lâm đã dùng Quỷ nhãn xem xét viên tinh thể màu tím kia, nó gọi là Kết Linh Thi Thánh.

Nguồn gốc của nó thì Trần Lâm không rõ lắm, nhưng có thể chắc chắn nó chỉ có tác dung với thây ma, chủng tộc khác ăn phải sẽ biến thành thây ma...

Trần Lâm không có ý định đổi chủng tộc nên chỉ có thể bất lực thở dài.

- Biết thế đã bắt một con thây ma theo rồi.

Nhìn những vết nứt đang ngày một lớn dần, Trần Lâm đến của ăn cắp cũng tiếc hối hận thở dài nói.

Bất chợt Trần Lâm lại cảm thấy chân mình nhột nhột...

Nhưng khi hình xuống, Trần Lâm lại không nhịn được trợn mắt há mồm.

Ngay bên cạnh chân Trần Lâm là một cái hố nhỏ do con Cự Ngưu nào đó dậm mà ra, cỏ mộc khá cao nên Trần Lâm không mấy để ý.

Chỉ là bên trong cái hố kia, một cái đầu nhỏ lại vươn ra cố cắn vào chân Trần Lâm trong vô vọng, nó là một con thây ma nhưng lại là một con thây ma thân quen.

Như một sự trêu đùa của tạo hoá, cô bé thây ma mà Trần Lâm đã ném đi lúc nãy không bị ngã chết mà lại xui xẻo rơi xuống cái hố này, đúng là thây ma chuyên lọt hố.

Tuy nhiên, cũng chính vì như thế cô bé thây ma kia đã gặp lại Trần Lâm và không biết sợ chết là gì tiếp tục cắn vào chân Trần Lâm.

May thay lúc này Trần Lâm đúng lúc đang cần một con thây ma thể thí nghiệm và cô bé thây ma này hoàn toàn đạt yêu cầu.

Không chút khách khí một lần nữa nắm lấy đầu cô bé thây ma kéo lên khỏi cái hố.

Trần Lâm mỉm cười đê tiện không khác gì một tên ấu dâm nói.

- Xem như tổ tiên của ngươi hiển linh đúng lúc...

Nói xong Trần Lâm mỉm cười đưa qua đưa lại viên tinh thể màu tím trước mặt cô bé thây ma.

Bị viên tinh thể màu tím kích thích, cô bé thây ma như phát điên không ngừng chồm người tới trước há miệng muốn cắn lấy viên tinh thể kia.

Nhận thấy viên tinh thể kia không thể trụ lâu hơn được nữa, Trần Lâm cũng không còn cách nào khác dùng cô bé thây ma làm vật thí nghiêm, nhanh chóng nhét viên tinh thể vào miệng nàng.

Ngay lập tức cô bé thây ma kia nuốt viên tinh thể xuống bụng rồi không có chuyện gì xảy ra...

Cứ thế một phút trôi qua, rồi hai phút, ba phút... vẫn không có động tĩnh gì...

May thay, ngay khi Trần Lâm có xúc động muốn mổ bụng cô bé thây ma kia thì dị biến phát sinh.

Cơ thể của cô bé thây ma đột nhiên nổi lên chằng chịt những đường gân màu tím trông vô cùng dọa người, nhưng Trần Lâm vẫn có thể trông thấy chúng có một quỷ đạo quỷ dị nào đó tập trung về cánh tay phải của cô bé thây ma.

Cả cơ thể của cô bé thây ma đột nhiên run lên bần bật, những đường gân tựa nha đang bơm gì đó phình to ra rồi chảy về cánh tay.

Dần dần cánh tay phải kia của cô bé thây ma cũng bắt đầu biến dạng, rõ ràng là theo hướng phát triển của chủ nhân góc của viên tinh thể mà tím kia, con thây ma tay to.

May thay cánh tay của cô bé tuy đang phát sinh biến dị, nhưng lại không phải biến thành một cánh tay to lớn mất cân đối như con thây ma tay to, mà lại phát triển móng vuốt.

Từ trên năm đầu ngón tay bộ móng bắt đầy dài ra bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, đến khi khoảng 13-14cm thì dừng lại, rồi bắt đầy phát triển theo hướng trở nên dầy lên, dần dần biến dạng ngược lại cả cánh tay.

Chẳng mấy chốc cánh tay của cô bé thây ma đã trở thành một lợi trảo vô cùng quỷ dị.

Cả cánh tay từ vai trở xuống hoàn toàn chuyển thành màu tím sẫm, tuy mảnh mai nhưng lại vô cùng rằn chắc tựa như một cánh tay cưng thiết màu tím, nhất là năm đầu ngón tay tựa như năm vuốt sắt có thể mơ hồ thấy được những tia sáng phản chiếu tự như kim loại...

Ngược lại, ngoài trừ cánh tay biến dạng và những sợi gân màu tím còn sót lại trên làn da trắng bệch, thì cô bé thây ma về cơ bản không hề có biến hoá gì nhiều, vẫn là một con thây ma phổ thông không hơn không kém, cấp độ vẫn chỉ là cấp độ 2, thậm chỉ những vết thương trên cơ thể vẫn còn tồn tại.

Chỉ có ánh mắt là có đôi chút khác biệt, không còn đục ngầu đờ đẫn như trước...

Nhìn cô bé thây ma sau khi “cắn thuốc” mà chỉ biến hoá được cánh tay, Trần Lâm không nhịn được bĩu môi thương thường nói.

- Tưởng như thế nào hoá ra chỉ có biến hoá chút xíu...

- Làm tốn công lão tử.

Bất chợt khí Trần Lâm còn đang bĩu môi khinh thường độ “phèn chua” của viên tinh thế màu tím mà đám thây ma xem như báo vật kia.

Thì cô bé thây ma bất ngờ tập kích Trần Lâm, chỉ là không khác gì lúc chưa “cắn thuốc” cô bé thây ma chỉ biết làm theo bản năng vươn tay muốn cào vào người Trần Lâm.

Thấy thế Trần Lâm cũng mặc kệ con gà cấp 2 kia muốn là gì thì làm.

Tuy nhiên Trần Lâm đã sai, một trảo kia không ngờ nhè nhàng không chút trở ngại cào một đường dài trên vai Trần Lâm để lại năm đường dài, máu tươi khẽ rĩ ra ước đỏ cả một góc áo.

Trần Lâm cũng ngơ ngác nhìn vết máu trên vai rồi nhìn lại cô bé thây ma.

- Cái what the heo gì vậy...