Chương 287: Thi Triều Rút Lui

Lưu Cương bị thương khá nặng nhưng không mấy nguy hiểm, còn được hồi phục dược tề hỗ trợ nên vết thương không đáng lo ngại vẫn có thể tham gia chiến đấu.

Chính vì thế bên phe đại quân có đến ba người tham gia cuộc chơi, Ngô Bình, Lưu Cường và cả Trần Lâm.

Ngược lại, bên phe thây ma chỉ còn lại hai con thây ma cao cấp là con thây ma khổng lồ và con thây ma tí hon.

Tuy nhiên bị ba người Ngô Bình bao vây, con thây ma siêu to khổng lồ không mấy sợ hãi tức giận gào thét muốn lao đến sống mái một phen với ba người Ngô Bình.

Gàooo...

Bất chợt từ thi triều phía xa vang lên một tiếng gào thét kinh thiên, cả thi triều đều bị tiếng gào thét kia dọa sợ không tiếp tục điên cuồng xong lên nữa.

Chỉ có con thây ma siêu to khổng lồ là tức giận gầm lên một tiếng đáp trả.

Như bị con thây ma khổng lồ chọc giận...

Từ trong thi đàn phía xa, một bóng đen có phần nhỏ bé nhưng cực kỳ linh hoạt đạp lên thi triều lao đến rồi không chút kiêng kỵ nhảy lên tường thành, sẵn tiện giết chết những quân nhân gần đó rồi đưa mắt nhìn con thấy ma khổng lồ.

Bóng đen kia hiển nhiên là một con thây ma, chỉ là bộ dạng giống như một lão nhân lưng cồng, cơ thể gầy như cây tre cùng ánh mắt đục ngầu, khiến cho không chỉ Trần Lâm mà cả những quân nhân đang đứng gần đó đều vô thức suy nghĩ.

Có phải con thây ma kia là do một ông lão 90 biến hóa thành hay không...

Tuy nhiên, con thây ma kia có phải là do ông già biến thành hay không thì không quan trọng, điều quan trọng nhất là kẻ đến rất mạnh.

Tuy không mạnh bằng con thây ma siêu to khổng lồ nhưng vẫn hơn những con thây ma tiến hóa kia, xem ra thi triều kia không chỉ có bốn con thây ma cấp bậc lĩnh chủ.

Chỉ là nội bộ dừng như có chút lục đục...

Trông thấy sự xuất hiện của con thây ma lưng gù, con thây ma siêu to khổng lồ không những không vui vẻ gì mà còn tức giận gầm lên một tiếng thị uy.

Ngược lại, con thây ma lưng gù cũng không chút sợ hãi gầm lên như muốn nói gì đó.

Chỉ đáng tiếc ở đây không ai hiểu tiếng thây ma, hai tên kia lại không nói tiếng người nên đại quân không ai hiểu gì cả.

Ngược lại, Trần Lâm bằng trí tưởng tượng phong phú của mình có thể đại khái đoán được hai tên kia đang muốn nói gì.

Đại khái có thể đoán được con thây ma lưng gù muốn chạy, nhưng con thây ma khổng lồ không chịu muốn chơi tới bến.

Tuy nhiên đứng ở góc độ của Trần Lâm, cậu hoàn toàn ủng hộ hành động rút lui chiến lược của con thây ma lưng gù.

Quả thật nếu không có sự có mặt của Trần Lâm, thì cậu vẫn tin thi triều này đã không có khả năng thắng được đại quân, dù sức mạnh của con thây ma khổng lồ đúng là đã vượt xa dự tính của Vũng Hải.

Nhưng Trần Lâm tin chắc đại quân vẫn còn ôm “hàng nóng” chỉ là tiếc không muốn sử dụng mà thôi, đến giây phút sinh tử đại quân bất chập tiêu hao dùng đến nó vẫn có thể diệt gọn con thây ma khổng lồ kia lật ngược thế cờ...

Dù con thây ma khổng lồ có thể chịu được đạn xe tăng thật, nhưng không cần đến bom nguyên nhân loại vẫn có thứ mạnh hơn chơi với nó.

Có thể nói hàng nghìn năm tích sức và sáng tạo chính là ưu thế duy nhất của nhân loại trong cuộc chơi này, đừng quên nhân loại từng là bá chủ của cái tinh cầu này.

Mấy nghìn năm làm bá chủ không chỉ ngồi chơi, ít nhất cũng đã tạo ra không ít hàng nóng để... tự đánh nhau...

Ngoài ra trang bị cam xương sống của huyết tộc cũng là do nhân loại tạo ra.

Thậm chí tường có lúc Trần Lâm còn mạnh dạn suy đoán, trang bị cam chính là những tạo vật mà người xưa đã chuẩn bị cho nhân loại ngày hôm nay.

Chỉ là qua hàng nghìn năm lịch sử, nhân loại mãi lo đánh nhau nên đã quên đi nó và để huyết tộc vô tình ăn hôi.

Dù sao trong những cố tịch lưu truyền hàng nghìn năm của nhân loại, luôn luôn tồn tại hai yếu tố là bảo vật nghìn năm và ngày tận thế...

Dĩ nhiên, có phải các bật tiền nhân đã thực sự chuẩn bị cho ngày tận thế này hay không thì Trần Lâm không biết, tất cả chỉ là suy đoán của bản thân cậu mà thôi.

Tuy nhiên Trần Lâm có thể chắc chắn con thây ma khổng lồ đang có ý định quay xe...

Sau khi được con thây ma lưng gù khuyên bảo, con thây ma khổng lồ cũng nguôi giận mà dùng cái đầu to lớn của mình suy nghĩ.

Rõ ràng dù có thêm sự góp mặt của con thây ma lưng gù, nhưng thành phần có thể chiến đấu chỉ có nó và con thây ma lưng gù kia, còn con thây ma tí hon chỉ thích hợp đánh lén.

Nếu thực sự tiếp tục đánh nhau đôi bên lại rơi vào thế giằng co, như thế thi triều sẽ bị đám nhân loại kia bào hết.

Tiếp tục đánh nhau trước công sự phòng thủ, sở trường của nhân loại là không hề khôn ngoan...

Liếc nhìn Ngô Bình đang cảnh giác phía xa, con thây ma khổng lồ gầm lên một tiếng đầy giận dữ rồi đưa tay bắt lấy con thây ma tí hon quay đầu bỏ chạy.

Dĩ nhiên, Ngô Bình không thể để cho con thây ma khổng lồ, một sinh vật nguy hiểm như vậy cứ thế bỏ chạy.

Khi thấy con thấy ma khổng lồ không ngờ lại có ý định bỏ chạy...

Hoàng Kim Chiến Khí quanh người Ngô Bình điên cuồng tỏa ra rồi tung người lao đến đánh một côn cực mạnh muốn ngăn cản con thây ma khổng lồ...

Tuy nhiên, con thây ma khổng lồ rõ ràng sở hữu sức mạnh nhục thể rất lớn, là tank vô cùng trâu bò lại lên full giáp, thế nên nó đã muốn chạy thì chừ khi chênh lệch cực lớn còn lại rất khó ngăn cản được nó và Ngô Bình không nằm trong số đó.

Trước một côn khủng bổ của Ngô Bình đang đánh tới...

Con thây ma khổng lồ chỉ đớn giản đưa lên cánh tay đón đỡ, cánh tay khổng lồ to lớn như một cây cột đúng nghĩa dễ dàng hất bay một côn của Ngô Bình còn khiến lão văng ra xa.

Lưu Cường thấy thể cũng cắn răng muốn lao lên ngăn cản.

Tuy nhiên, con thây ma lưng gù đã vung tay tạo ra hàng trăm gai xương lao đến bức lui hắn lẫn đại quân đoạn hậu cho con thây ma khổng lồ, rồi cũng cấp tốc bỏ chạy biết mất phía chân trời, thậm chí còn nhanh hơn cả con thây ma khổng lồ.

Ngược lại Trần Lâm khoanh tay chỉ đứng một bên lắc đầu bĩu môi nói.

- Đánh ai không đánh, lại đi đánh con Toro này thì biết bao giờ mới chết...

- Đúng là mấy con gà.

Bị con thây ma khổng lồ hất bay, Ngô Bình chống lên thiết con bất lực thở dài nhìn con thây ma khổng lồ một lần nữa phá nát bức tường bao đè chết không ít quân nhân lẫn thây ma phổ thông bỏ chạy phía xa.

Trần Lâm nói không sai, con thây ma khổng lồ kia không phải thứ mà lão và cả đại quân có thể cầm chân, đánh nhau thì rất dễ nhưng để giữ chân một đối thủ mạnh lại vô cùng khó.

Tuy nhiên Ngô Bình không hề biết răng, ở đây vẫn có một kẻ hoàn toàn có thể cầm chân con thây ma khổng lồ thậm chỉ giết chết nó.

Đó không ai khách chính là Trần Lâm, đừng quên Trần Lâm có Bĩ Ngạn Huyết Hỏa vũ khí cực mạnh chuyện khắc chế những tên trâu bò kia, tuy nhiên không có lý do gì để Trần Lâm làm vậy cả.

Vũng Hải càng loạn thì đôi với Huyết tộc càng có lợi, thậm chí Trần Lâm còn cầu cho con thây ma khổng lồ kia dẫn theo thi triều chạy vài vòng quanh Vũng Hải, để đám cao tầng quên đi thành phố sương mù huyền bí Thanh Thủy kia, ít nhất là tới lúc đại quân Huyết tộc kéo đến...

Tuy nhiên, chiến dịch này đại quân Vũng Hải cũng trả giá không hề nhỏ, ít nhất có gần vài nghìn chiến sĩ bỏ mạng cùng vài chục nghìn người bị thương, đạn dược tiêu hao nhiều không kể xiết nhất là những thử mà chính quyền Lôi Chấn chưa thể sản xuất được, dùng một lần là ít đi một chút khiến Ngô Bình tiếc nuối không thôi thầm trách bản thân sơ xuất.

Nhưng trên cơ bản chiến dịch cũng đã thành công mỹ mãn.

Thi triều bị tiêu diệt hơn nửa trở thành một thi triều cỡ nhỏ...

Trong đó hàng trăm thây ma tiến hóa bị giết chết không đủ sức ảnh hưởng đến Vũng Hải nữa, còn đem đến lượng kinh nghiệm khá lớn cho những người chơi tham gia chiến dịch lần này, sức mạnh của Vũng Hải cũng nhờ thế mà tăng lên.

Nhưng quan trọng nhất vẫn là việc giết chết hai trong số bốn con thây ma cấp lĩnh chủ của thi triều, khiến cho thi triều kia không chỉ không ảnh hưởng đến được Vũng Hải mà còn giảm bớt sức ép cho pháo đài Viễn Đông khi chúng chạy đến vùng đông hải hội hợp với thi đàn ở đó.

Dĩ nhiên đẹp nhất vẫn là giết sạch, chỉ là Vũng Hải đã đánh giá thấp thi đàn miếu thành hoàng, khi không thể ngờ được cái miếu nát kia lại tồn tại một con thây ma khổng lồ sở hữu sức mạnh nghiền ép cả Ngô Bình, người có thể xem như cường giả “có số có má” tại Vũng Hải.

Cứ thế khi những con thấy ma cấp thống lĩnh bỏ chạy, thi triều cũng ầm ầm quay đầu bỏ chạy theo để lại những xác thây ma nằm la liệt dưới mặt đất.

Dĩ nhiên, trong số chúng vẫn có không ít con còn sống nhưng bị những cánh bẩy của đại quân lẫn chính đồng bạn của mình giữ chặn không thể chạy được, chúng sẽ tạm thời nằm tại đó chờ những quân nhân đến giết...

Tuy nhiên, đó là sau khi thi triều đã rút lui hoàn toàn, còn hiện tại có cho tiền cũng không một quân nhân nào dám bước ra khỏi công sự phòng thủ, chỉ có thể đứng trên tường thành bắn với theo thi triều cố gắng giết được càng nhiều thây ma phổ thông đang bỏ chạy càng tốt.

Dĩ nhiên không phải tất cả...

Nhảy lên tường thành nhìn thi triều đang bỏ đi, Trần Lâm khẽ nhếch mép mỉm cười nói.

- Ta đuổi theo thi triều thám thính tình hình một chút...

- Các vị ở lại đây chơi một mình nhé...

Nói xong Trần Lâm không đợi ai cho phép đã tự ý nhảy xuống bức tường thành cấp tốc đuổi theo thi triều.

Dĩ nhiên Trần Lâm đuổi theo thi triều không phải đi chơi mà là để tìm hiểu về bọn thây ma này...

Trần Lâm vẫn còn không quên hành động thu lấy cánh tay của con thây ma khổng lồ kia, đó rất có thể là một hướng tiến hóa đặc biệt của thây ma...

Tuy không biết có sơ muối được gì hay không, nhưng biết người biết ta trăm trận trăm thắng, tìm hiểu một chút về chủng tộc của vị hàng sớm mà tương lại rất có thể sẽ đánh nhau này cũng không có gì thiệt thòi.