Chương 206: Dị Thổ

Bạch quang lóe lên...

Trần Lâm rời khỏi Thánh Thành một lần nữa trở về thành phố Thanh Thủy.

Lúc này, bốn cái kén của huyết thụ đã sớm nở ra để lộ ra bốn tộc nhân mới của vùng lãnh thổ xa xứ Thanh Thủy này.

Họ đều là bốn Huyết Chu tộc...

Huyết Chu tộc, chi tộc nhân được kết hợp giữa huyết mạch thây ma tốc độ hình và huyết mạch nhền nhện tạo ra một tộc nhân có hình thù vô cũng huyền huyễn khi có thân trên làm một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, tóc bạc xõa dài cũng nước da trắng ngần, nhưng bên dưới từ hông trở xuống lại là thân nhện với tám chiếc chân sắc bén tựa như tám ngọn giáo, giúp các nàng có thể vừa tấn công vừa di chuyển trên mọi địa hình...

Ngoài ra với tám cái chân như những cây mâu sắc còn giúp chiều cao của các nàng tăng lên đáng kể, chỉ đứng bình thường thôi cũng đã cao đến 3m, khiến các nàng thuộc nhóm những chiến sĩ huyết tộc có kích thước to lớn nhất trong nhóm nhân hình.

Huyết tộc có hai nhóm chiến sĩ chính, gồm nhóm nhân hình như Tinh Linh, Huyết Lang, Bạch Giác, Huyết Nghĩa... và nhóm thú hình như Địa Nham Tích, Thiết Giáp Ngưu, Huyết Ưng trinh sát...

Thế nên có thể nói Huyết Chu chính là chi tộc cao lớn nhất trong nhóm nhân hình này.

Tuy nhiên, sức mạnh của các yêu nữ nhền nhện Huyết Chu không chỉ đến từ tám cái chân hay thân hình to lớn mà còn đến từ khả năng bắn tơ và phục kích con mồi.

Đó chính là nguyên nhân Trần Lâm chọn các nàng cùng với đội ngũ tắc kè hoa làm đơn vị phòng thủ chính cho lãnh địa xa xứ này.

Tuy nhiên, chủ lực khiến Trần Lâm bất chấp tất cả quyết định thu lấy thành phố này, đóa hoa hồng sắc vẫn chưa ra đời.

Khoảng thời gian “trích huyết” của mỗi cá thể là không giống nhau, nhưng đa phần đều vô cùng lâu, cần ít nhất 6 tiếng để có thể ra đời.

Trần Lâm vừa mới đi, thế nên sớm nhất chắc khoảng đến trưa thì vị cao tầng mới của huyết tộc mới có thể ra đời, người có thể sẽ là phụ tá đắc lực của Huyết Linh trong tương lai.

Bên kia, bốn Huyết Chu vừa mới ra đời đã bắt tay vào công việc phân ra đứng cảnh giới xung quanh, khi thấy Trần Lâm đột nhiên xuất hiện, các nàng đều vội vàng cúi chào.

Thấy thế Trần Lâm cũng mỉm cười gật đầu với các nàng rồi tiến đến.

Khẽ vung tay, Trần Lâm lấy từ không gian giới của ra một đống cung tên cùng giáp nhẹ để trên mặt đất.

Huyết tộc cần một khoảng thời gian khá lâu nữa mới có thể nối liền đại lãnh địa với vùng lãnh địa xa xứ này, tuy nhiên hổ trợ online thì hoàn toàn có thể.

Trong lúc đang chơi đùa cùng con thây ma cao cấp, Trần Lâm đã bảo Anna liên hệ với đám nữ nhân ở huyết tộc, để họ chuẩn bị vũ khí thích hợp cho nhóm Huyết Chu này và vũ khí mà Trần Lâm lựa chọn là cung tên...

Huyết Chu bản thân đã có khả năng cận chiến tuyệt vời, không cần trang bị thêm đao kiếm gì cả, thứ các nàng thiếu chính là tấn công tầm xa, thế nên Trần Lâm không khách khí đào đi hết cung tên tồn khu của huyết tộc phục vụ cho tuyền tuyến.

Đứng một bên thấy Trần Lâm lôi ra một đống cung tên, Thu Thảo không nhịn được tiến lên cười nói.

- Ngài muốn biến họ thành xạ thủ hết sao?

Nghe thấy thế Trần Lâm chỉ bật cười lắc đầu nói.

- Họ mà là xạ thủ gì, là đặc công thù đúng hơn.

Thấy bốn yêu nữ nhền nhện mỗi người cầm một cây cung cùng một bó tên bắt đầu học bắng cung, Thu Thảo cũng không nhịn được gật đầu.

Trừ việc không thể bay ra, Huyết Chu có thể xem như khá toàn vẹn, di chuyển cực nhanh trên mọi địa hình, khả năng ẩn ấp tuyệt với, cận chiến thì khỏi bản, giờ thì học thêm bắn cung nữa thì đúng là đặc công thật...

Đáng tiếc hiện tại chỉ có bốn người.

Liếc nhìn hai cái kén khác mọc ra từ thân cây huyết thụ, Thu Thảo không nhịn được hỏi.

- Không có cách nhau nhanh hơn sao?

Cảm nhận được sự ưu tú của những Huyết Chu, Thu Thảo cũng nông nóng không khá Trần Lâm.

Nghe thấy Thu Thảo hỏi, Trần Lâm cũng liếc nhìn hai cái kén đang sắp nở ra hai tộc nhân nữa lắc đầu nói.

- Không thể, huyết thụ không đủ năng lượng để cho ra nhiều tộc nhân hơn...

Năng lượng luôn là vấn đề của huyết thụ, muốn mở rộng lãnh địa cũng cần có năng lượng, muốn ra nhiều tộc nhân hơn cũng cần có năng lượng.

Với tình hình hiện tại, Trần Lâm đã bỏ qua việc cho huyết thụ mọc thêm nhằm mở rộng lãnh địa, chỉ tập trung cho ra tộc nhân, nhưng với năng lượng tự cung tự cấp ít ổi kia thì cần rất nhiều thời gian...

Nghe Trần Lâm xác nhận, Thu Thảo khẽ nhíu mày suy nghĩ rồi hỏi.

- Đại nhân, ngài nghĩ năng lượng mà huyết thụ cần có phải năng lượng thiên địa như ánh mặt trời hay chất dinh dưỡng từ đất hay không.

- Tuy không đúng lắm như có thể hiểu là như vậy.

Trần Lâm nhíu mày suy nghĩ rồi nói.

Thấy thế Thu Thảo như nghĩ ra gì đó cười nói.

- Như thế chúng ta có thể làm như cách của thực vật để tăng năng lượng cho huyết thụ được mà.

Huyết thụ dù có là gì thì trên cơ bản vấn là một loài thực vật, thế nên hoàn toàn có thể dùng cách của một loài thực vật lên nó, ví dụ như... bón phân...

Tuy nhiên Trần Lâm lại mỉm cười lắc đầu nói.

- Cái đó ta cũng đã nghĩ đến, thực tế ta đã không ít lần bón phân cho huyết thụ rồi.

- Nhưng nó không hề có hiệu quả gì.

Nghe thấy thế Thu Thảo không khỏi lắc đầu cười khổ, xem ra vấn đề năng lượng của huyết thu không đơn giản như nàng nghĩ.

Quả thật, mặc dù chỉ có hai năng lực nổi trội là Lãnh Địa Huyết Thụ và ra lính Thôn Huyết Đãn Sinh nhưng hai năng lực kia lại quá lỗi, nếu có thể dễ dàng không bị bất kỳ hạnh chế nào thì game này ai chơi lại huyết tộc.

Bất chợt như nghĩ ra gì đó Thu Thảo vui mừng hét lên.

- Không, huyết thụ vẫn là một loài thực vận nên không thể nào thoát khỏi quy tắc của thực vật.

- Rất có thể ngài đã dùng sai cách.

Nghe thấy thế Trần Lâm cảm thấy khỏi hiểu hỏi.

- Ta dùng sai cách, nàng nói rõ hơn xem?

Khẽ suy nghĩ một lúc như để sắp xếp từ ngữ, Thu Thảo mới chầm chậm nói.

- Hệ thống hàng lâm khiến mọi sinh vật đều biến dị và huyết thụ cũng không ngoại lệ.

- Từ một góc cây bình thường biến thành một góc cây biến dị...

- Thế nên ngài dùng một loại phân bón bình thường với một góc cây biến dị là hoàn toàn vô ích.

Nghe thấy thế Trần Lâm bừng tỉnh đại ngộ.

Từ đầu Trần Lâm đã nghĩ đến chuyện bón phân cho huyết thụ nhằm giúp nó tăng khả năng hấp thụ năng lượng, nhưng kết quả thù được là hoàn toàn vô dụng, từ đó Trần Lâm đưa ra kết luận không có khả năng nào khác ngoại việc dùng đến trang bị của hệ thống.

Nhưng hôm nay suy luận của Thu Thảo đã đánh đổ quan điểm đó của Trần Lâm.

Thực tế không phải việc bón phân của Trần Lâm không có hiệu quả, mà là phân bón của nhân loại trước mạt thế không “đủ trình” để tác động đến một loại cây biến dị như huyết thụ.

Nghĩa đến đây Trần Lâm không nhịn được tiến đến ôm lấy Thu Thảo rồi không khách khí hôn cái chụt lên môi nàng.

Bị tập kích bất ngờ Thu Thảo khẽ giật mình cố gắng tránh thoát ma trải của Trần Lâm.

May thay Trần Lâm chỉ là quá vui mừng không hề có ý tiến tới nên sau khi đắc thủ thì buôn Thu Thảo ra cười nói.

- Nói như vậy chúng ta chỉ cần tìm một thứ đủ trình để bón cho huyết thụ thì có thể tạm giải quyết được vấn đề năng lượng...

- Nàng đúng là bảo bối của huyết tộc nha...

Thấy tên kia không hề nhắc đến nụ hôn lúc nãy, Thu Thảo thoáng ngượng ngùng nhưng dù sau cũng là nữ nhân từng trải, Thu Thảo tạm xem như bị chó cắn gật đầu nói.

- Phải ta cũng nghĩ vậy, chỉ là tất cả đều là suy đoán của ta...

- Ngoài ra ta cũng không nghĩ ra thứ phân bón nào có hiệu quả với huyết thụ.

Biết là huyết thụ hoàn toàn có khả năng tăng năng lượng thông quan việc bón phân, nhưng phân thế nào thì không ai biết.

Tuy nhiên Trần Lâm biết, đó không gì khác chính là dị thổ...

Trần Lâm đã có dị kim loại, từng gặp qua dị thực vật, thế nên dị thổ chắc chắn tồn tại ở đây đó ngoài kia.

Dù rất có thể thuộc hàng cực hiếm, nhưng ít ra có đầu mói để tìm kiếm, đỡ hơn là đặc hết vào việc tìm trang bị giúp tăng năng lượng không biết ở phương trời nào đầy hư vô mờ mịt.

Huống hồ Trần Lâm thực sự có đầu mói.

Muốn tìm dị thổ thì đơn giản nhất chính là tìm dị thực vật và Trần Lâm đã từng gặp hai dị thực vật, một chính là đóa huyết hoa trên đỉnh tuyết sơn, còn lại chính là cây táo trong đầm lầy phương nam, chỉ cần tìm đến hai nơi đó rồi đào xuống ba tấc đất xem có gặp bảo vật gì không.

Chỉ đáng tiếc là ngày xưa Trần Lâm không hề nghĩ ra, khiến giờ tiết nuối không thôi.

Tìm ra được hướng đi mới có thể giải quyết vấn đề hấp thụ năng lượng của huyết thụ, Trần Lâm không khỏi mỉm cười vui vẻ hỏi.

- Mấy người Phương Tuyết đâu hết rồi?

Hiện tại trên quản trường ngoài bốn Huyết Chu tộc vừa mới ra đời thì chỉ có Thu Thảo đang bảo về huyết kén và Yến Nhi đánh ẩn núp trên cao, hai chị em Phương Tuyết thì không thấy đây khiến Trần Lâm tò mò hỏi.

Nghe thấy thế Thu Thảo chỉ bật cười lắc đầu nói.

- Họ đi thám thính tình hình rồi.

- Phía mặt hồ phía đông dường như có gì đó bạo động.

Nhận được câu trả lời của Thu Thảo, Trần Lâm cũng nhíu mày cảm nhận, quả thật phía đông truyền đến dao động kịch liệt, dừng như có hai sinh vật đang đánh nhau.

Nghĩ đến đây Trần Lâm không khỏi nhíu mày lo lắng cho hai người Phương Tuyết.

Thấy thế Thu Thảo mỉm cười khẽ nói.

- Ngài không cần quá lo lắng, họ đã không còn là người chỉ để người khác bảo độ.

Nghe thấy thế Trần Lâm khẽ gật đầu.

Dù khi huấn luận Trần Lâm cố tình để cho đám người Phương Tuyết bị thương không ít, nhưng tính bao che cho người của mình vẫn có thậm chí còn rất nặng, biết được hai chị em Phương Tuyết đi đến nơi nguy hiểm Trần Lâm vẫn không khỏi lo lắng, đây là khuyết điểm cũng là ưu điểm của Trần Lâm.

Tuy nhiên khi Trần Lâm không nhịn được định đến phía đông xem sao thì hai chị em Phương Tuyết đã quay trở về.

Thấy Trần Lâm hai chị em vội vàng tiếng lê cúi chào.

- Đại nhân ngài đã về.

Trần Lâm để các nàng ở lại chủ yếu để bảo vệ cho huyết kén và góc huyết thụ mới nhú kia, hai chị em Phương Tuyết tự ý bỏ đi có thể xem như không chấp hành mệnh lệnh của Trần Lâm.

Tuy nhiên huyết tổ đại nhân ăn không ngồi rồi nào quan tâm đến chút việc nhỏ kia chỉ lắc đầu hỏi.

- Hai người thám thính được gì rồi?

Động tỉnh ở khu hồ phía đông vô cùng lớn, Trần Lâm đứng trong trung tâm thành phổ vẫn có thể cảm nhận được, nói không tò mò là nói dối.

Nghe thấy Trần Lâm hỏi, Phương Tuyết có chút hoảng sợ kể.

- Đại nhân bên khu hồ phía đông không hiểu sao xuất hiện hai con hung thú to lớn đang đánh nhau.

- Chiến đấu vô cùng kịch liệt, chúng tôi không dám đến gần chỉ có thể đứng xa xa quan xác tình hình.

Nghe hai người Phương Tuyết kể, Trần Lâm không khỏi nhíu mày trầm từ, tuy nhiên rất nhanh ánh mắt Trần Lâm đã sáng lên rồi cười lớn.

Hai hung thú đánh nhau, ngoài việc tranh giành lãnh địa ra thì lý do duy nhất chính là dị thực vật ra đời.